Tần Vũ lúc này thầm thở phào một
hơi, bất quá nhìn thấy Hầu Phí ra bộ dáng như vầy, cũng không khỏi phì cười.
- Phí phí, ngươi không phải rất
có can đảm sao, sư tôn vừa rồi bất quá chỉ thi triển một loại thần thông mà
thôi, ngươi muốn xem các thần thông mà, vừa rồi chỉ là khai vị, mặt sau tuyệt đối
càng lợi hại hơn.
Lan thúc nghiêm trang nói, nhưng
trong mắt hiện lên nét tiếu ý.
Nguyên là đầu não choáng váng,
tay chân như nhũn ra, Hầu Phí nhất thời đang gượng đứng, phẫy tay lia lịa nhìn
Lan thúc nói:
- Sư tôn, đệ tử đã biết sư tôn mạc
đại thần thông rồi, đệ tử trong lòng khâm phục vô cùng, sư tôn thần thông thật
là cực kỳ tuyệt diệu, xin bỏ qua cho đệ tử nhé.
Song hỏa nhãn đáng thương của Hầu
Phí lắp bắp nhìn Lan thúc.
- Tốt lắm.
Lan thúc cười nói:
- Việc này tạm để tính sau. Ngươi
tu luyện thật tốt cho ta, thật ra đẳng cấp này về sau ngươi tự nhiên cũng có thể
thi triển được.
Giờ phút này trong lòng Tần Vũ
không như trước, vừa rồi một màn Lan thúc thi triển Ngự Phong chi thuật, toàn
phong uy lực kinh khủng nhưng không ảnh hưởng tới mười thước bên ngoài, thủ đoạn
khống chế năng lượng mức này thật là tuyệt vời.
Hơn nữa toàn phong uy lực cuồng mạnh
tới mức tạo ra không gian tê liệt, uy lực như thế mà phía trong thân thể của Hầu
Phí một chút tổn thương cũng không có.
Lại nữa, về sau không gian sụt lở
xóay quanh cuốn tròn Hầu Phí, nhưng lại không hoàn toàn tiến vào khe nứt không
gian, không có xảy ra sự kiện gì cuối cùng vẩn an toàn. Thần thông mức này bỏ
xa cái gọi là không gian sụt lở.
- Tiểu Vũ, phát ngốc cái gì vậy?
Các ngươi về động phủ trước nhé.
Lan thúc cười giải khai cấm chế
chung quanh. Tần Vũ nói liền:
- Lan thúc, người theo ta đến
Xích Huyết động phủ nghỉ ngơi một chút đi, ta trong lòng còn có rất nhiều sự
tình khó hiểu cần hỏi.
Hầu Phí cũng vội nói:
- Đúng à, sư tôn, người còn chưa
có đến Xích Huyết động phủ chơi, đệ tử dẫn đường cho ngươi tham quan.
Lan thúc bất quá chiều ý Tần Vũ
và Hầu Phí, chỉ nói:
- Được rồi, thôi thì đi nghỉ ngơi
trước đã.
Sau đó ba người trở lại Xích Huyết
động phủ, Tần Vũ và Hầu Phí trở lại khiến cả Xích Huyết động phủ sôi trào lên.
Lúc trước Tần Vũ bị ba vị điện hạ Cửu Sát điện dẫn đi, trong lòng các hộ pháp đều
lo lắng Tần Vũ bị giết chết.
Hắc Vũ nhìn thấy Tần Vũ và Hầu
Phí trở về, càng hưng phấn lắm. Suốt một năm qua, Hắc Vũ một lòng lo lắng Tần
Vũ, hận chính mình không lập tức đi tới Cửu Sát điện được. Bởi vì Tần Vũ ra
nghiêm lệnh, hắn phải tọa trấn Xích Huyết động phủ.
Từ lúc quay về, trên dưới Xích
Huyết động phủ mở tiệc chúc mừng, nhiệt liệt chúc mừng. Ba huynh đệ Tần Vũ, Hầu
Phí, Hắc Vũ cũng uống một ngày một đêm. Lan thúc lại ở chỗ của mình, không đến
cùng mọi người huyên náo.
Vài ngày sau. Xích huyết động phủ
đã khôi phục sự yên tĩnh vốn có.
Phía bắc Xích Huyết động phủ,
trong đại thính một lầu các , Tần Vũ và Lan thúc vừa uống trà vừa nói chuyện.
- Lan thúc, lần trước Thanh Long
nói cái gì Long tộc. Ta cũng nghe nói cái gì Bạo Loạn Tinh Hải, ngươi không thể
không giảng giải cho ta một phen, ta thật sự thắc mắc lắm.
Tần Vũ để chén trà xuống, nhìn chờ
Lan thúc trả lời cho mình. Lan thúc vừa nghe Tần Vũ hỏi cười cười.
- Ta đã biết ngươi khẳng định muốn
hỏi sự tình này, được rồi, ta sẽ cẩn thận giảng giải cho ngươi.
Lan thúc cũng để chén trà xuống,
sắp xếp lại ý nghĩ, rồi từ tốn nói:
- Tiểu vũ. ngươi biết hải vực thực
ra rộng lớn dường nào không?
Tần Vũ nhướng mày, sau đó nói:
- Tiềm Long Đại Lục phía nam thủy
vực gần như không cùng, tại ức vạn dặm xa có Bồng Lai Tiên Vực và Tử Diễm Ma Vực.
- Qua khỏi biên giới phía nam thì
sao?
Lan thúc tiếp tục hỏi. Tần Vũ
rùng mình, rồi sau đó lắc đầu biểu hiện không biết.
Trên thực tế, Tần Vũ đối với Bồng
Lai Tiên Vực và Tử Diễm Ma Vực cũng chỉ là nghe người ta giảng thuật, hắn cũng
chưa bao giờ đi qua. Thật ra bao xa, ai cũng không biết, cái gọi là ức vạn dặm
xa, bất quá là một con số. Nhưng Tần Vũ biết, khẳng định là hơn một ức dặm.
Lan thúc gật đầu đáp:
- Tiềm Long Đại Lục, cùng với nam
bộ Tiềm Long Đại Lục có phạm vi cả ức dặm, là thế giới con người và tu chân giả
cùng chung sống. Sau đó quá phía nam, hướng hải dương thật xa mà đến thì sẽ gặp
được Bạo Loạn Tinh Hải.
- Bạo Loạn Tinh Hải sao?
Nhãn tình Tần Vũ sáng ngời. Lan
thúc gật đầu nói:
- Đúng, là Bạo Loạn Tinh Hải, Bạo
Loạn Tinh Hải và hải vực bình thường có chỗ bất đồng, giữa Bạo Loạn Tinh Hải và
hải vực bình thường có một cấm chế nhìn không thấy được bên kia, cấm chế này
không phải hiệp định cấm chế, mà là một loại pháp tắc. Thiên địa pháp tắc!
- Thiên địa pháp tắc sao?
Tần Vũ rùng mình. Lan thúc gật đầu
đáp:
- Đúng, nếu một tu chân giả từ Tiềm
Long Đại Lục phi hành về hướng nam, bay qua khoảng ức dặm hải vực thì đến tận bờ
Bạo Loạn Tinh Hải, hắn sẽ phát hiện được ở đó sóng biển dâng tận trời, thiên địa
linh khí cuồng bạo phi thường.
- Phạm vi của Bạo Loạn Tinh Hải cực
kỳ rộng lớn, theo như ta biết muốn băng qua Bạo Loạn Tinh Hải, với tốc độ của
ngươi cũng cần phải trăm năm thời gian.
Lan thúc cười nói.
Tần Vũ tức thì kinh hãi. Với tốc
độ của bản thân mình một ngày Tần Vũ có thể đạt được trăm vạn dặm, một năm có
thể đạt được ba ức dặm xa, Lan thúc nói trăm năm thì không phải nói Bạo Loạn
Tinh Hải chiều ngang dài cả trăm ức dặm sao?
- Đại tinh cầu như thế quả thật
hiếm thấy.
Lan thúc cảm thán thở dài. Tần Vũ
lập tức ngẩn người.
- Lan thúc, ngươi vừa rồi nói cái
gì ?
Tần Vũ vội hỏi ngay, tu chân giả
đến bực ấy có thể không biết khái niệm tinh cầu, nhưng Tần Vũ từ Lôi Sơn Cư biết
được rằng trong vũ trụ có vô số tinh cầu, bản thân mình đang ở là một siêu đại
tinh cầu hiếm thấy lớn đến mức tận cùng.
Lan thúc cười nói:
- Tiếp tục lời nói vừa rồi, tuy
nhiên dù ngươi phí trăm năm có thể xuyên qua khoảng cách dài như thế. Nhưng
ngươi một khi tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, ta phỏng chừng ngươi trong vòng một
ngày thì tiểu mệnh sẽ không còn.
- Tại sao vậy?
Tần Vũ kinh hãi hỏi.
- Bởi vì Bạo Loạn Tinh Hải thập
phần nguy hiểm, nguy hiểm cực kỳ. Cỡ Độ Kiếp kỳ cao thủ cũng không dám tùy ý
xuyên qua, chỉ có Đại Thành kỳ cao thủ và một vài Tán tiên lợi hại mới dám tự ý
xuyên qua Bạo Loạn Tinh Hải.
Lan thúc khẳng định nói.
Tần Vũ thấy hải vực này quả là lớn
vô cùng, nhưng chỉ cần cho bản thân mình đủ thời gian thì khẳng định có thể
xuyên qua. Tần Vũ cảm thấy là loại biển gầm, gió lốc đối với tu chân giả cỡ
mình mà nói thì căn bản không có nhiều uy hiếp. Nhưng mà nghe lời nói của Lan
thúc thì Bạo Loạn Tinh Hải này không phải hải vực đơn giản đến mức đó.
Lan thúc cười nói:
- Tạm thời không nói nội bộ Bạo
Loạn Tinh Hải có cái gì, ngươi bây giờ cũng không cần phải biết. Nhưng nếu mà
xuyên qua Bạo Loạn Tinh Hải rồi thì sẽ xuất hiện một hải vực yên tĩnh, giống
như hải vực nơi đây chúng ta đang ở.
Tần Vũ cẩn thận lắng tai nghe.
- Hải vực này phạm vi cũng lớn
hơn hải vực chúng ta không ít, xuyên qua được hải vực rồi thì sẽ phát hiện một
lục địa thật lớn. Lục địa này lớn hơn Tiềm Long Đại Lục gấp trăm ngàn lần, lục
địa này có tên là Đằng Long Đại Lục.
Lan thúc nói dài như thế, rốt cục
cũng nói tới Đằng Long Đại Lục. Nhãn quang Tần Vũ sáng ngời.
Nguyên lai, ở giữa Đằng Long Đại
Lục và Tiềm Long Đại Lục là hai hải vực yên tĩnh rộng lớn, cùng với một Bạo Loạn
Tinh Hải nguy hiểm phi thường. Khoảng cách như vậy thật sự quá xa.
- Tiềm Long Đại Lục là đại lục của
người phàm, tóm lại do người phàm quản lý. Sự khác biệt ở Đằng Long Đại Lục là
đại lục của tu chân giả, ở đó tu chân giả số lượng đông đúc, nhân số cũng cỡ số
ức.
Lan thúc thở dài nói. Tần Vũ cũng
không khỏi bất ngờ.
Dù sao hải ngoại Tu Chân Giới, chỉ
nói hải để tu yêu giả có cỡ trăm vạn, thêm vào tu tiên giả và tu yêu giả tóm lại
không tới một ngàn vạn tu chân giả, cũng có tới bảy tám trăm vạn.
Đằng Long Đại Lục kia hiển nhiên
là trung tâm của tu chân giả, ở đó tu chân giả nhiều hết mức cũng là chuyện
bình thường.
Lan thúc uống một ngụm trà, nói:
- Đằng Long Đại Lục ngay chỗ thủy
vực còn được gọi là Bạo Loạn Tinh Hải Chi Bắc, còn phía bắc hải vực yên tĩnh của
Đằng Long Đại Lục được gọi là Bạo Loạn Tinh Hải Chi Nam. Trung ương là Bạo Loạn
Tinh Hải.
Tần Vũ gật đầu, bây giờ hắn đối với
tình cảnh đều hiểu đại khái không sai lắm.
- Đúng rồi, Lan thúc, chiếu theo
lời ngươi đã nói, nơi đây tới Đằng Long Đại Lục khoảng cách cực kỳ xa. Cấp cao
thủ như Thanh Long làm sao liên hệ được tới Đằng long đại lục vậy?
Tần Vũ nghi hoặc hỏi. Lan thúc
nói:
- Tại nam bộ, phía nam của Bồng
Lai Tiên Vực và Tử Diễm Ma Ngục gần Bạo Loạn Tinh Hải có một hòn đảo, trên đảo
có một cỗ truyền tống trận, truyện tống trận này có thể cho tu chân giả bên này
trực tiếp đi qua Đằng Long Đại Lục bên kia, không cần phải đi xuyên qua Bạo Loạn
Tinh Hải.
- Cỗ truyện tống trận?
Tần Vũ chậm chậm suy tư. Lan thúc
tiếp tục nói:
- Cỗ truyện tống trận này niên đại
tồn tại đã không thể khảo cứu, nhưng mà quá trình truyện tống cũng lắm nguy hiểm.
Chỉ có thực lực đạt đến Không Minh kỳ mới có thể an toàn xuyên qua. Tu tiên giả
công lực dưới mức Không Minh kỳ, đi qua khả năng tử vong rất cao.
- Không Minh kỳ.
Tần Vũ giật mình, nghĩ không được
bên kia hải ngoại Tu Chân Giới các cao thủ vượt qua Không Minh kỳ cũng không ít
lắm. Chiếu theo suy luận của Tần Vũ tu chân giả không nhiều lắm, nhưng theo năm
tháng thì bên kia Độ Kiếp kỳ cao thủ cũng nên có nhiều chứ.
Nhưng bây giờ, Không Minh tiền kì
thần thú Thanh Long tự hào xưng hải ngoại Tu Chân Giới đệ nhất cao thủ cũng
bình thường, hóa ra tuyệt đỉnh cao thủ phần lớn đều thông qua truyện tống trận
mà tới Đằng Long Đại Lục bên kia rồi, như vậy hóa ra không là chuyện lạ sao.
- Tiểu Vũ.
Sắc mặt Lan thúc đột nhiên nghiêm
túc, Tần Vũ lúc này cẩn thận lắng nghe.
- Ngươi hãy nhớ kỷ một điều. Ngàn
vạn lần không thể vì tò mò mà tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, trừ phi thực lực
ngươi ngang với Độ Kiếp kỳ tu tiên giả.
Rõ ràng Lan thúc thấy Bạo Loạn
Tinh Hải là nơi đáng sợ, dĩ nhiên cần nhắc nhở.
Tần Vũ gật đầu, nhưng là nghi hoặc
hỏi lại:
- Lan thúc, địa phương Bạo Loạn
Tinh Hải này cuối cùng nguy hiểm như thế nào vậy?
Lan thúc cười nói:
- Ta đã nói người rồi, tiểu Vũ,
không phải cao thủ cỡ nào, mà chính là mức độ nguy hiểm cỡ nào. Bạo Loạn Tinh Hải
chi bắc nguy hiểm độ là cấp một, Bạo Loạn Tinh Hải chi nam bên kia Đằng long đại
lục là cấp ba, còn trung tâm Bạo Loạn Tinh Hải là cấp mười!
Một, ba, mười. Thật rõ ràng lấy đó làm ví dụ để
Tần Vũ biết độ nguy hiểm của Bạo Loạn Tinh Hải.
- Bạo Loạn Tinh Hải vì cái gì
nguy hiểm vậy?
Tần Vũ thật sự tò mò, Bạo Loạn
Tinh Hải này bằng vào cái gì nguy hiểm như thế.
Lan thúc rốt cục cũng trả lời Tần
Vũ.
- Bạo Loạn Tinh Hải, mặc dù sóng
to gió lớn nhưng đối với tu chân giả cũng không tính là nguy hiểm. Chính thức
nguy hiểm đến từ hai thứ, một là trong đáy Bạo Loạn Tinh Hải có vô số hung thú
kinh khủng !
Sắc mặt Lan thúc thật nghiêm túc.
- Hung thú ?
Tần Vũ rùng mình. Lan thúc gật đầu
đáp:
- Đúng, là hung thú! Tiểu Vũ,
hung thú này và yêu thú có chỗ bất đồng, yêu thú cấp cao huyễn hóa nhân hình, mở
mang linh trí, cùng loài người khác nhau không lớn. Nhưng hung thú thật khác biệt,
bọn họ linh trí cực thấp, căn bản không hóa nhân hình và tàn bạo hiếu sát kinh
khủng, hung thú như vậy đều trên tầm Tử Sát Giao Long, hung thú lợi hại uy lực
thậm chí còn hơn cả thần thú .
Tần Vũ giật mình.
Tàn bạo hiếu sát, hơn nữa hung
thú đều mạnh hơn Tử Sát Giao Long, lợi hại hơn cả thần thú. Nếu vậy hung thú
này còn không phải sống để tàn sát sao?
- Thiên địa pháp tắc huyền ảo,
ngàn kỳ trăm quái, không gì không có. Ở Bạo Loạn Tinh Hải một nguy hiểm lớn
chính là hung thú, như vậy tu chân giả muốn xuyên qua Bạo Loạn Tinh Hải đều bị
hung thú công kích.
Lan thúc thở dài. Tần Vũ lúc này
hỏi:
- Lan thúc, ngươi không phải nói
có hai nguy hiểm lớn sao? Nguy hiểm thứ hai là cái gì thế ?
Lan thúc uống một ngụm trà, cười
nói:
- Vô luận là Bạo Loạn Tinh Hải chi
bắc, hay Bạo Loạn Tinh Hải chi nam, lịch sử Tu Chân Giới từ đó đến nay hơn trăm
ngàn năm, nhiều năm như vậy đương nhiên có số lượng lớn cao thủ trải qua độ kiếp,
độ kiếp thất bại thì cũng có hồn phi phách tán, cũng có tu Tán tiên. Tuy trên Đằng
Long Đại Lục có Tán tiên, nhưng Tán tiên phần lớn đều ở dưới đáy Bạo Loạn Tinh
Hải !
- Á!
Tần Vũ chấn động.
- Bạo Loạn Tinh Hải tuy thật nguy
hiểm, nhưng nội đan hung thú cũng là bảo bối của Tán tiên. Ta quên nói, hung
thú và yêu thú có chỗ bất đồng, bọn họ tu luyện nội đan, cho dù quá mức Đại
Thành kỳ nhưng nội đan vẫn phải tu luyện như trước .
Lan thúc giải thích.
Tần Vũ căn bản vốn nghĩ hung thú
là yêu thú đại phát cuồng tính, bây giờ xem ra, vốn là hai loại.
Yêu thú tu kim đan, tu nguyên
anh, có linh trí gần giống với loài người. Nhưng hung thú linh trí thấp, tàn bạo
thấy là giết, chỉ là tu nội đan và không thể hóa nhân hình.
- Lọai dưới tứ kiếp Tán tiên trở
xuống cùng lưu lại tại Đằng Long Đại Lục, vì một vài hung thú vượt quá Cửu cửu
trọng kiếp, thực lực mạnh như thiên tiên. Còn tứ kiếp Tán tiên trở lên phần lớn
tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, vì tứ kiếp Tán tiên có thể so ngang thiên tiên rồi.
Lan thúc trong mắt cũng lấp lóe
thần quang nói:
- Phạm vi Bạo Loạn Tinh Hải so với
Bạo Loạn Tinh Hải Nam Bắc hai bên đều lớn hơn nhiều lắm, thiên tài địa bảo cũng
không biết nhiều hay ít, hung thú càng lợi hại hơn nên trong mắt Tán tiên chính
là thuốc bổ tuyệt đỉnh. Có vài Tán tiên tính tình quái dị, nếu gặp phải bọn họ,
đừng nói Độ Kiếp kỳ hay là Đại Thành kỳ tu tiên giả, phỏng chừng đều mất mạng hết.
Trong lòng Tần Vũ hiểu rõ. Tứ kiếp
Tán tiên ngang mức thiên tiên, Đại Thành kỳ tu tiên giả chưa bằng Thiên Tiên.
Huống hồ trong Bạo Loạn Tinh Hải, còn có tứ kiếp Tán tiên cư ngụ dưới đáy biển,
ngoài ra còn có vài siêu cấp cao thủ ẩn nấp sâu trong Bạo Loạn Tinh Hải. Ai biết
có phải là lục kiếp Tán tiên hay thậm chí còn là bát kiếp Tán tiên, thứ này đều
là nhân vật hủy thiên diệt địa.
So sánh với hung thú thì bọn Tán
tiên tâm tính bất định khó đoán mới là tối nguy hiểm!
Bất quá đối với Tần Vũ bây giờ mà
nói, vô luận là thứ tuyệt thế hung thú hay kinh khủng Tán tiên ẩn sâu ở Bạo Loạn
Tinh Hải, đều là vô phương đối địch.
- Lan thúc, ta muốn hỏi người một
vấn đề?
Tần Vũ nhìn hướng Lan thúc, hắn đột
nhiên rất muốn biết rằng Lan thúc thật ra là mấy kiếp Tán tiên.
============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét