Nhược giả, dùng tư tưởng khống chế
hành vi, nhưng cường giả, lại là để cho hành vi khống chế tư tưởng.
Cảm thấy tội lỗi.
Tần Vũ phải đè nén cảm xúc, trừ
phi có một ngày hắn đứng tại đỉnh cao thế gian, không ai có thể uy hiếp hắn, hắn
mới có thể tùy ý tiêu sái tự do.
Ở cửa phòng, Tần Đức lặng im nhìn
Tần Vũ ngắm tinh không.
Tần Vũ nhìn quần tinh trên thiên
không, đôi mắt kiên định vô cùng.
Đột nhiên, Tần Vũ trên mặt lộ nét
tươi cười.
- Lưu Tinh Lệ cũng cảm giác được
biến hoá của ta sao? Sau này bất quản như thế nào, mặc cho trời long đất lở, ta
cũng thản nhiên đối diện.
Tần Vũ cảm giác được Lưu Tinh Lệ
đang biến hóa, dường như Tần Vũ đã hiểu sâu Lưu Tinh Lệ thêm một tầng.
Nhưng lúc này, Tần Vũ tâm cảnh
cũng biến đổi.
- Tâm cảnh Không minh trung kỳ?
Năm tháng sau độ Lục cửu thiên kiếp?
Tần Vũ trên môi biểu lộ một nét
tiếu ý.
Tâm cảnh đột nhiên từ Không minh
tiền kỳ đạt đến Không minh trung kỳ, đã chờ Lục Cửu thiên kiếp một thời gian
dài, giờ phút này đột nhiên cảm ứng được, chính là năm tháng sau, lục cửu thiên
kiếp sẽ đến, tuy vậy lúc này Tần Vũ tịnh không có vui mừng đến phát điên.
Con đường tương lai còn rất dài,
đây chỉ là một khúc cua nhỏ mà thôi.
Đối với hiện tại, Tần Vũ chỉ còn
phiền não về Cửu Sát điện Địch Hùng, bất quá chỉ là một ngã ba trên con đường
nhân sinh của Tần Vũ.
Nếu Tần vũ không nghĩ đến việc
này, hắn nếu làm một nhược giả mà nói, chỉ cần tránh ở một nơi sơn thanh thủy
tú an tĩnh tu luyện không phải cũng tiêu diêu tự tại sao? Bất quá nếu thực như
vậy, phỏng chừng một cường giả nào đó uy hiếp thân nhân mình. Hắn cũng chỉ có
thể vô lực nhìn thân nhân chịu sự xâm hại.
Vì vậy....
Tần Vũ lựa chọn trở thành cường
giả, lưa chọn làm cường giả bảo hộ thân nhân huynh đệ mình. Khi hắn đã quyết định
như vậy, đồng dạng, con đường của hắn dĩ nhiên cũng đã được quyết định.
Tranh đấu, tàn bạo, lạnh lùng,
điên cuồng, tội lỗi, đồ sát, âm mưu, nguy hiểm....đó là con đường của Tần Vũ,
đó là tự mình lựa chọn, tự mình phải phụ trách.
"Vù!"
Tần Vũ linh thức phát ra, đạt tới
linh thức không minh trung kỳ, phạm vi bao phủ cực lớn, toàn bộ cả kinh thành đều
bị linh thức Tần Vũ bao trùm, lúc này Tần Vũ nhìn thấy rõ ràng.... trong hoàng
cung, chúng hoàng tử an tĩnh ngủ, huynh đệ Tần Chính đang nhận xét và phê sửa tấu
chương.
Đại ca Tần Phong đang an tĩnh tu
luyện.
An tĩnh im lặng.
Chỉ có khi nhìn thấy cuộc sống của
thân nhân mình an bình vui vẻ, Tần Vũ đối với lựa chọn của mình mới cảm thấy
hài lòng.
Giống như...... thời thơ ấu, tu
luyện ngoại công mười mấy năm, cũng chỉ để được phụ vương khen ngợi, nhìn thấy
nụ cười của phụ vương .
Nhưng hiện giờ đi trên con đường
cường giả này, thời gian trải dài không kỳ hạn, cũng là vì nụ cười của thân
nhân huynh đệ.
***
Thời gian dần trôi qua, một tháng
sau khi Tần Vũ cảm ứng được lục cửu thiên kiếp, trong Vũ vương phủ.
Từ Nguyên đang cùng Lập Nhi đánh
cờ.
So với trình độ của Tần Vũ, sức cờ
của Từ Nguyên rõ ràng cao hơn nhiều, đặc biệt là sau khi hấp thu Trúc Cơ đan rồi
bắt đầu tu luyện, suy nghĩ của Từ Nguyên so với quá khứ càng thêm linh hoạt .
Kì lực cũng tự nhiên được nâng cao.
- Ha ha, Lập nhi cô nương, ta nhận
thua, kì nghệ của Lập Nhi cô nương quả nhiên cao siêu a
Từ Nguyên cười bỏ cờ nhận thua.
- Từ thúc, kì lực của thúc rõ
ràng đã cao hơn, con thấy so với kì thánh của kinh thành cũng không kém bao
nhiêu.
Lập Nhi cười thu cờ.
Sau khi ván cờ kết thúc, Tần Vũ,
Lập Nhi cùng Từ Nguyên sẵn tiện nói chuyên.
- Cái gì, Tiểu Vũ bốn tháng sau sẽ
độ Lục cửu thiên kiếp?
Từ Nguyên giật mình, dĩ nhiên
không có thái độ tiêu diêu như trước.
Tần Vũ gật đầu cười nói:
- Từ thúc, sao vậy? Chỉ là Lục Cửu
thiên kiếp, cũng giống như là một việc bình thường thôi.
Lập Nhi cũng nhìn vào Tần Vũ, có
một chút tức giận nói:
- Tần Vũ, huynh độ kiếp mà cũng
không nói với ta.
Tần Vũ ngẩn người, khi Lập Nhi gọi
Tần Vũ, mà không phải là Tần Vũ đại ca, hiển nhiên đã thức sự tức giận.
- Với công lực của ta hiện giờ, độ
Lục cửu thiên kiếp, đó thực sự dễ dàng vô cùng. Trừ phi giống với tiểu hắc, đến
cuối cùng phát sinh biến hoá đặc thù quỷ dị. Chỉ có như vậy, ta mới có thể ngã
xuống.
Tần Vũ mười phần tự tin.
Lập Nhi nhìn Tần Vũ, hồi lâu thở
dài nói:
- Tần Vũ đại ca, cẩn thận, thiên
kiếp của huynh tuyệt đối không thể nghĩ đơn giản như vậy.
Từ Nguyên lại nói:
- Tiểu Vũ, ta vừa nghĩ ra một kế,
có thể dễ dàng dụ Địch Hùng xuất hiện rồi sát tử hắn.
- Ồ ?
Tần Vũ nhãn tình sáng lên, nói,
- Từ Thúc, mau nói, rốt cuộc kế
sách đó như thế nào. Địch Hùng một ngày không trừ, con đều có cảm giác bất an.
Từ Nguyên phe phẩy quạt, tự tin
nói:
- Tiểu Vũ, theo như ngươi nói, Địch
Hùng muốn giết nhất là ngươi cùng Hầu Phí, bời vì hai ngươi giết chết huynh đệ
hắn. Nhưng công lực hắn không như các ngươi, hắn căn bản một điểm cơ hội cũng
không có.
- Vì vậy..... chỉ cần đem tin tức
ngươi độ kiếp tiết lộ cho hắn biết…
Từ Nguyên tự tin nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ nhãn tình sáng lên.
- Ha ha, đúng, Địch Hùng hận nhất
con và Hầu Phí. Nhưng hắn một điểm cơ hội cũng không có. Vì vậy, phải liên tục
chui rúc ở một nơi nào đó tại hải để tu yêu giới, nhưng nếu con lộ ra địa điểm
cùng thời gian độ kiếp....Hắn khẳng định sẽ đến.
Tần Vũ đối với Địch Hùng cũng đã
suy tính kỹ lưỡng.
Sinh tử? Địch Hùng vì báo cừu,
tuyệt đối không để ý sinh tử .
Muốn giết Tần gia tử tôn, bất quá
chỉ muốn làm Tần Vũ thương tâm mà thôi. Không bằng tự tay giết Tần Vũ để tiết hận.
- Không được!
Lập Nhi lạnh lùng nói.
Tần Vũ rùng mình.
- Tần Vũ, lần độ kiếp này sự tình
không thể lộ ra, ta đã nói với huynh rồi, Lục cửu thiên kiếp khẳng định không
phải đơn giản giống như huynh tưởng tượng đâu. Lục Cửu thiên kiếp của Tiểu hắc
huynh đừng nói không thấy qua? Nếu như dụ Địch Hùng đến, hắn thừa dịp công kích
huynh, huynh thực sẽ gặp nguy hiểm.
Lập Nhi trong mắt tràn đầy nét vội
vàng.
Tần Vũ tâm trung mờ mịt.
- Lập Nhi cô nương hãy yên tâm,
ta nghĩ ra kế sách, tự nhiên không để Tiểu Vũ gặp nguy hiểm, đến lúc đó ta sẽ để
cho Hầu Phí công lực tối cao ẩn ở một bên, khi Địch Hùng xuất hiện, Hầu Phí sẽ trực
tiếp đập chết hắn.
Từ Nguyên điềm nhiên nói.
Lập nhi lại nói:
- Đập chết? Địch Hùng tuy công lực
không bằng Phí Phí, nhưng hắn nóng lòng báo thù, tối hậu khẳng định không từ một
thủ đoạn nào, nếu như liều mạng tự bạo, Địch Hùng nói không chừng có thể ảnh hưởng
đến Tần Vũ, hơn nữa độ thiên kiếp cực kì rất nguy hiểm, nếu thực sự xảy việc
ngoài ý muốn huynh ấy sẽ gặp nguy hiểm.
Từ Nguyên run lên, sau đó nhìn về
Tần vũ:
- Tiểu Vũ, kế sách này của ta thật
lỗ mãng, tạm thời không được sử dụng kế sách này.
Đó là Từ Nguyên trước đây nghĩ Tần
Vũ độ kiếp dễ dàng vô cùng, hiện giờ nghe Lập Nhi nói thấy gian hiểm phi thường,
một chút không cẩn thận, thậm chí có khả năng độ kiếp thất bại, hồn phi phách
tán.
Lập Nhi cũng nhìn Tần Vũ.
- Được, được. Huynh không dùng kế
sách đó nữa.
Tần Vũ quay về phía Lập nhi cười.
***
Trong một sơn mạch vô danh ở đáy
biển.
- Tần Vũ độ kiếp?
Địch Hùng kinh ngạc. Sau đó chộp
hai tay của Nghiên Tâm, trừng hai mắt giọng gấp gáp hỏi
- Tần Vũ độ kiếp, chẳng lẽ là Lục
cửu thiên kiếp? Nghiễn Tâm, sự tình này không thể nói giỡn, lời ngươi nói là thật
chứ?
Địch Hùng hai mắt phát hỏa, phảng
phất muốn thôn phệ người khác.
Nghiễn Tâm nhìn thấy Địch Hùng
như thế, vội nói:
- Cốc chủ, căn cứ tin tức. Tần Vũ
ba tháng rưỡi sau sẽ độ kiếp trên một hòn đảo tên là " Thạch Hạc Đảo"
gần Tiềm Long đại lục. Tin tức này Tần Vũ cố ý truyền ra thì phải?
- Ba tháng rưỡi sau, Thạch Hạc hải
đảo?
Địch Hùng thấp giọng thì thào,
sau đó ngẩng đầu trong mắt lãnh quang chợt lóe
- Cố ý lưu truyền ra, ta đương
nhiên biết Tần Vũ cố ý lưu truyền ra, tin tức độ kiếp này, hắn nếu không truyền
ra thì bằng vào mạng lưới tình báo của chúng ta, làm sao có khả năng biết được?
- Cốc chủ, đó là Tần Vũ khẳng định
cố ý dẫn dụ cốc chủ.
Nghiễn Mưu khẳng định nói.
Địch Hùng cười lạnh nói:
- Ta đương nhiên biết!
- Chỉ là....nếu thực sự là hắn độ
kiếp, ta cần phải đến.
Địch Hùng lạnh giọng nói.
- Cốc chủ...
Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu cả người
chấn động.
Địch Hùng nhãn tình mị khởi:
- Căn cứ theo tin tức ba vị đại
ca ta lúc trước truyền lại, Tần Vũ là đệ tử của Tần Vương triều, tu luyện không
đến trăm năm, với một thời gian ngắn đó, hắn đã dạt đến tu vi như thế.... nếu
như tiếp tục, ta và hắn tu vi chênh lệch càng ngày càng lớn, hi vọng báo cừu
càng ngày càng nhỏ!
Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu trầm mặc.
Bọn chúng đích xác biết tin tức của
Tần Vũ. Tần Vũ tu luyện thời gian ngắn mà tu vi lại cao thâm như thế, nếu như chiếu
thao tốc độ đó, Địch Hùng cùng Tần Vũ chênh lệch càng ngày càng lớn.
- Còn với Hầu Phí, hắn dù có thể
không phải thần thú nhưng lúc trước các đại ca ta liên thủ cũng không phải là đối
thủ của hắn. Căn cứ đại ca nói, mấy năm trước, Hầu phí đã độ qua Lục cửu thiên
kiếp, hiện giờ công lực so với lúc đó càng cao thâm. Ta càng không phải là đối
thủ!
- Cốc chủ, nhất thời không vội
báo cừu!
Nghiễn Tâm , Nghiễn Mưu lo lắng.
Địch Hùng hừ lạnh;
- Không vội? Nhưng mà ta không thể
đợi, nếu ta không động thủ, sau này đến một điểm cơ hội báo cừu cũng không có.
- Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu, hiện giờ
ta chỉ có thể mưu tính với tính mạng của thân nhân Tần Vũ? Bởi vì chính diện đồi
đầu, ta một điểm hy vọng cũng không có. Nhưng đối phó với thân nhân Tần Vũ, ta
căn bản không thể tự thân xuất thủ, e rằng Tần Vũ cùng Hầu Phí đang ở tại kinh
thành chờ ta.
Địch Hùng cười cuồng dại:
- Ha ha, muốn giết người thân Tần
Vũ, ta lại không dám tự thân xuất thủ. Chỉ có thể ở yên tại đây, ở yên tại đây,
ta có gì hữu dụng? Một điểm cũng không tác dụng! Còn không bằng có một điểm hy
vọng!
- Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu.
Địch Hùng đột nhiên nhìn hai người
Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu.
- Cốc chủ..
Hai người nhìn Địch Hùng.
- Các ngươi nghe ta nói đây, ta nếu
chỉ ở tại cốc, đối với việc giết thân nhân Tần Vũ một điểm hy vọng cũng không
có....Vì vậy sự tình trong cốc sau này các ngươi chưởng quản, quản lí tổ chức
'âm hồn" phải nhớ kỹ.... nhiệm vụ tieu diệt thân nhân Tần Vũ.
Địch Hùng nhãn tình chuyển hồng
- Cho nên ta hy vọng lần báo cừu
này. Tần Vũ, hắn bày ra cạm bẫy, nhưng thông minh lại bị thông minh lừa, câu
nói đó hắn chưa nghe qua sao? Ta sẽ liều chết một lần, cũng muốn làm cho hắn độ
kiếp thất bại hồn phi phách tán!
- Hai người các ngươi, phát thệ
cho ta, nhất định phải chưởng quản trong cốc, giết thân nhân Tần Vũ.
Địch Hùng liếc nhìn hai người
Nghiễn Mưu, Nghiễn Tâm.
Bức người phát thệ, phát thệ của
tu chân giả, thực sự là không thể phát thệ bừa bãi.
Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu nhìn nhau
một cái, nhưng trước mục quang khủng bố của Địch Hùng, hai người chỉ có thể
phát thệ, bởi vì bọn chúng biết, một khi bọn chúng không phát thệ, Địch Hùng rất
có khả năng trực tiếp giết chết chúng, bởi vì lúc này Địch Hùng đã ma hóa rồi
- Ta Nghiễn Tâm đối thiên phát thệ,
quyết định chủ trì sự tình trong cốc, tất cả vì mục tiêu giết chết Tần Vũ tộc
nhân, quyết không sai lời, nếu như sai lời, thiên lôi đả phách, hồn phi phách
tán.
- Ta Nghiễn Mưu đối thiên phát thệ,
quyết định chủ trì sự tình trong cốc, tất cả vì mục tiêu giết chết Tần Vũ tộc
nhân, quyết không sai lời, nếu như sai lời, thiên lôi đả phách, hồn phi phách
tán.
Hai huynh đệ đồng thời phát thệ.
- Rất tốt, phi thường tốt!
Địch Hùng nhìn một lúc, trên mặt
có nụ cười mãn ý.
- Bắt đầu từ hôm nay, ta muốn bế
quan luyện chế một số vũ khí công kích bí mật, sự tình trong cốc giao các ngươi
chưởng quản, chờ đến ngày đó, ta tự sẽ xuất hiện.....nên nhớ, ngàn vạn lần
không được quấy rầy ta.
Địch Hùng tay áo phất lên, cứ như
vậy đi khỏi.
Nghiễn Tâm Nghiễn Mưu nhìn nhau, trong lòng
phát khổ.
Nguyên trước đây bọn chúng dự định
khi Địch Hùng chết đi, bọn chúng sẽ trực tiếp bỏ tất cả an ổn cuộc sống, nhưng
hiện tại lại bị Địch Hùng bức phải phát thệ, không dám làm khác.
***
Vũ vương phủ.
Tần Vũ cùng Hầu Phí hai người trực
tiếp phi hành đi, phía dưới Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính và Lập Nhi, mọi người
đứng nhìn.
Nhìn thấy Tần Vũ rời đi, Lập Nhi
không kìm được lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:
“Tần Vũ đại ca, huynh lại đem tin
tức truyền xuất ra. Thực là vì giết Địch Hùng, huynh cam nguyện mạo hiểm....Bất
qua, có Phí Phí bên cạnh, thêm vào ...... chắc không có rủi ro . Lục cửu thiên
kiếp, hy vọng uy lực không lớn."
***
Tần Vũ cùng Hầu Phí sánh vai phi
hành.
- Phí Phí chờ đến Thạch Hạc hải đảo,
đệ dùng linh thức kiểm tra, nếu như Địch Hùng xuất hiện, đệ trực tiếp đem hắn đập
chết cho huynh, tuy không sợ gì hắn, nhưng huynh có cảm giác Lập Nhi nói không
sai, Lục Cửu thiên kiếp, có khả năng xảy ra ngòai ý muốn.
Tần Vũ sắc mặt nghiêm túc.
- Đại ca yên tâm, cho dù như thế
nào đệ cũng sẽ không để Địch Hùng gặp huynh. Một điểm cơ hội cũng không.
Hầu Phí tự tin nói.
Tần Vũ cũng cười, trên thực tế,
trong lòng Tần Vũ không để Địch Hùng vào mắt.
Nếu như là Địch Long cùng Địch Tiến,
cũng cần một chút chú ý, nhưng là Địch Hùng, mức độ nguy hiểm tự nhiên thấp
hơn.
Bên cạnh đó, Hầu Phí đã độ quá Lục
cửu thiên kiếp, cho dù là Địch Long, Địch Tiến có đến, cũng là một bổng giải
quyết, lần này tiểu Hắc không đi, cũng bởi bị Tần Vũ bức phải bảo vệ nhóm Tần Đức.
Hắn lo lắng Địch Hùng khi lực lượng cao thủ ở kinh thành bạc nhược, thừa cơ
công kích.
Bay ra khỏi phạm vi Tiềm Long đại
lục, hướng về phương Nam một đoạn thời gian thì nhìn thấy một tiểu đảo không
người ở, tiểu đảo này có một ngọn núi rất giống 'Hạc", vì vậy được gọi là
"Thạch Hạc hải đảo'. Đảo này cũng là địa phương Tần Vũ lựa chọn độ kiếp.
========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét