Trên thảo nguyên, tám người phi
hành, nơi nào bay qua, cỏ bị rạp hẳn xuống, lúc này cả tám người đều có vẻ an
tĩnh, nhưng kỳ thật trong lòng mỗi người đều có toan tính, thậm chí Thanh Long
Duyên Lang bắt đầu dùng linh thức truyền âm với Duyên Mặc.
- Duyên Mặc, mặc dù năm đó ngươi chống lại mệnh
lệnh của trưởng lão, nhưng Long tộc chúng ta vẫn không coi ngươi là người
ngoài. Người cũng biết mà, Long tộc vốn rất đoàn kết, không bao giờ bỏ rơi tộc
nhân của mình.
Thanh Long vừa phi hành vừa dùng
linh thức truyền âm.
Khi mà tam vị thúc thúc của Thanh
Long đã chết, trong tám người thì thế lực phía Long tộc suy giảm rõ rệt, lúc
này Duyên Lang chỉ có Duyên Mặc là người cùng tộc.
Dù sao nếu luận về thực lực thì
Duyên Mặc đạt Không Minh trung kì có thể so sánh với tu tiên giả đã đạt đến Độ
Kiếp hậu kỳ. Mặc dù tam kiếp tán tiên và tam kiếp tán ma thì tương đương với Đại
Thành kỳ cao thủ, nhưng hiện tại cả Hoắc Xán và Càn hư lão đạo đều đã trọng
thương.
Hoắc Xán thì còn đỡ, nhưng Càn Hư
lão đạo thì mang thương thế trầm trọng, cho nên nếu chân chính tiến hành tư sát
thì uy hiếp với Duyên Mặc không lớn.
- Duyên Lang, ngươi có ý tứ gì?
Duyên Mặc lạnh giọng truyền âm.
- Duyên Mặc, ngươi cũng biết Long
tộc lực lượng rất cường đại, xưa nay luôn vốn bảo hộ tộc nhân, bất cứ tộc nhân
nào bị người khác khi phụ, thì cả Long tộc đều trả thù. Năm xưa ngươi lúc còn
trẻ, chống lại lệnh của trưởng lão, nhưng thực tế trưởng lão vẫn coi ngươi là
người của Long tộc.
Duyên Lang thuyết phục.
Duyên Mặc khẽ trầm mặc.
- Mặc dù các vị trưởng lão nhiều
năm qua không quan tâm đến ngươi, nhưng... khi ngươi ở tại Hồng Hoang, tại sao
vùng ngoại vi Hồng Hoang lại để ngươi trở thành thủ lĩnh? Tại sao các yêu thú
bên trong Hồng Hoang lại không sát hại ngươi?
Duyên Lang tiếp tục truy vấn.
Dù đã li khai Long tộc, nhưng vẫn
không có cao thủ dám tuỳ ý sát hại.
Nguyên do là có Long tộc bảo hộ.
Duyên Mặc cũng biết rõ, ở tại
vùng Hồng Hoang hỗn loạn mà có thể đứng vững được. Một phần là nhờ vào chân chính
thực lực bản thân. Mặt khác, cho dù hắn có thể không muốn nhắc tới nhưng vẫn phải
thừa nhận, thân phận Long tộc quả là có ảnh hưởng khá lớn.
Long tộc!
Trong thế giới của yêu thú, có
phân chia làm ba loại là tẩu thú (thú chạy), lân giáp (có giáp, vảy) và phi cầm
(chim bay). Trong các loại thú lân giáp thì Long tộc có đại danh rất lớn, mặc dù
trong các loại yêu thú lân giáp cũng có những tộc thú khác rất lợi hại. Nhưng
quan hệ trong tộc thì không thể bằng được Long tộc, hơn nữa Long tộc khi đối
phó với thế lực bên ngoài thì rất ư đoàn kết
- Ngươi muốn ta làm gì?
Duyên Mặc nhẹ giọng nói.
Tại Hồng Hoang đã kinh lịch qua
nhiều năm, Duyên Mặc đã không còn là Duyên Mặc năm xưa nữa, Duyên Mặc hiện tại
là chư hầu một phương, không còn cái kiêu ngạo thái quá của tuổi trẻ, đương
nhiên cũng biết lẽ mềm nắn rắn buông.
Duyên Lang trong lòng hoan hì,
nói tiếp:
- Duyên Mặc, hiện tại ba vị thúc
thúc đã chết. Ngươi cũng đã biết trong tiên phủ này, Ngịch Ương tiên đế nói có
các bảo vật còn quý gấp mười lần so với Thanh Vũ tiên phủ , trưởng lão trong tộc
mà biết thì cũng thèm nhỏ dãi. Do vậy, lần này chúng ta nếu đoạt được bảo bối
đem giao cho gia tộc thì địa vị của hai chúng ta chắc chắn sẽ được đề thăng, lỗi
lầm ngươi năm xưa chống lại mệnh lệnh trưởng lão, khẳng định các vị trưởng lão
không để ý đến.
- Duyên Lang, ý người là kêu ta
giúp mấy lão già đó giải quyết chuyện này?
Duyên Mặc có vẻ hơi giận.
Thanh Long Duyên Lang hờ hững
nói:
- Duyên Mặc, ta cũng một thân ở
Thanh Long cung trải qua bao nhiêu năm dài, cùng với Bồng Lai tiên vực, Tử Diễm
ma ngục tương hỗ tranh đấu, có thể tưởng tượng được những ngày ngươi sống tại Hồng
Hoang như thế nào. Duyên Mặc, chúng ta là huynh đệ. Là Long tộc huynh đệ lẽ nào
người sống một mình bên ngoài lại thực sự cảm thấy khoái lạc sao?
Cô độc một mình. Khoái lạc?
Duyên Mặc trầm tư một lúc, cũng
không biết trong lòng đang nghĩ gì. Một lúc sau nói:
- Được, ta với ngươi liên thủ đoạt
bảo, ta thấy Nghiên Cơ nương nương, Hoắc Xán, Càn Hư lão đạo đều đã trọng
thương, nếu luận về thực lực, ta hiện tại không hề có thương tổn, ta tin tuyệt
đối có khả năng so sánh với họ, nhưng... tất cả bọn họ đều có hạ phẩm tiên khí.
Hoắc Xán và Càn Hư lão đạo mặc dù
bị trọng thương nhưng đều có hạ phẩm tiên khí. Nếu Duyên Mặc thực sự muốn quyết
đầu thì hy vọng thắng quả là không lớn.
- Điểm này thì ngươi yên tâm, ta
cũng có một kiện hạ phẩm tiên khí.
Duyên Lang bất ngờ nói.
Nói đến Long tộc, xuất ra một kiện
hạ phẩm tiên khí tuyệt không phải chuyện khó. Do đó Thanh Long Duyên Lang có
mang một kiện hạ phẩm tiên khí cũng không có gì đáng ngạc nhiên, Long tộc vốn rất
giàu có.
- Ngươi không lo là ta lấy tiên
khí của ngươi rồi không trả lại sao?
Duyên Mặc hỏi ngược lại.
- Tại sao phải lo?
Duyên Lang không có vẻ gì là quan
tâm.
***
Không chỉ có Duyên Lang và Duyên
Mặc, những người khác cũng dùng linh thức truyền âm nói với nhau. Sớm đã tiến
vào khoảng cách tám ngàn dặm với Tàng Bảo Các, tám người lúc này đã âm thầm
chiêu nạp đồng minh, chúng nhân phi hành với tốc độ rất chậm, lo sợ có nguy hiểm
xảy ra.
Bất quá đến lến lúc cuối, sự thật
đã cho mọi người thấy những nghi ngờ của họ là sai lầm.
Ngịch Ương tiên đế rất âm hiểm,
không thể tin những lời ông ta nói là thật lòng nhưng trên đường đến đây quả thật
không có nguy hiểm gì.
Tại trung tâm của thảo nguyên vô
tận, tồn tại một toà lâu các hai tầng, toàn bộ toà lầu các này cấu thành từ bạch
ngọc, nhưng phần gạch ngói lợp đỉnh lại là ánh kim sắc. Phía trước cửa của toà
bạch ngọc lâu 2 tầng này, phía bên trái là một khối hắc sắc tinh thạch được
điêu khắc thành hình người, bên phải là một cự đại thạch bia cao bằng khối điêu
khắc hình người kia.
Khối hắc sắc tinh thạch điêu khắc
hình người này cho thấy người được điêu khắc cũng khá anh tuấn, nhưng điều khiến
người ta chú ý chính là khí thế của người đó, đó là loại khí thế của loại người
ngạo thị thiên hạ, khiến cho người đứng đối diện không khỏi cảm thấy mình thấp
bé.
Tần Vũ tám người khì nhìn bức
điêu khắc này, trong tim không khỏi cảm thấy một loại cảm giác như bị áp bức,
trong lòng không khỏi khen ngợi trước kỹ nghệ cao siêu của người điêu khắc,
không thể ngờ rằng khí thế biểu hiện của bức tượng điêu khắc hình người này, có
thể khiến cho tam kiếp, tứ kiếp tán tiên tán ma cũng cảm thấy áp bức.
Nghệ thuật điệu khắc thực sự đã đạt
đến cảnh giới thiên đạo của tự nhiên.
Không hẹn mà đồng thời, mọi người
đều dời mục quang từ bức điêu khắc lên tấm thạch bia.
Với loại chữ quen thuộc này,
chúng nhân nhìn qua là nhận ra loại chữ do Ngịch Ương tiên đế lưu lại.
- Các tiểu bối, đừng loạn tưởng,
thạch bia này không phải là Trấn Phủ thạch bia, nhớ lấy, từ đại môn đi vào, các
tiên bảo ở lầu một đang chờ các ngươi, sau đó, các người từ lầu một qua thông đạo
lên lầu hai, tại đó cũng có các tiên bảo để cho các ngươi, có thể thu được tiên
bảo gì thì tất cả phải xem may mắn của các người.
Xem xong những dòng đại tự trên
thạch bia, chúng nhân trong lòng hoan hỉ. Xem ra báu vật quả thật không ít,
không chỉ lầu một mà lầu hai cũng có.
Nhìn đại môn của toà bạch ngọc
lâu này, ai cũng muốn trực tiếp tiến vào, may mắn là tại tràng không có ai là kẻ
ngốc, người nào mà hành động trước, chắn chắn sẽ bị chúng nhân vây công.
- Các vị, lúc trước Y Đạt huynh tại
bên ngoài Cửu Kiếm tiên phủ đã từng thiết lập hiệp định, bất quá hiện tại hơn một
nửa đã chết, do đó đã không thể áp dụng cách tính cũ. Vì vây tại hạ đề nghị, tại
đây chúng ta tiến hành thượng lượng lại vấn đề phân phối một cách cẩn thận.
Duyên Lang cất giọng nói.
Duyên Mạc lúc này cũng đứng cạnh
Duyên Lang, trong tay đang nắm một cây thanh sắc trường thương, khi vừa đến toà
bạch ngọc lâu này, Duyên Mặc đã trích huyết nhận chủ tiếp nhận hạ phẩm tiên khí
mà Duyên Lang đưa.
- Phân phối, hừm, bằng vào cái
gì?
Nghiên Cơ nương nương lạnh giọng.
- Tiểu Thanh Long, ba vị thúc
thúc của ngươi đã chết, Long tộc các ngươi vẫn còn vọng tưởng muốn tranh đoạt
ư?
Cho dù bị trọng thương, nếu một đấu
một thì tại tràng lúc này không có ai là đối thủ của Nghiên Cơ nương nương.
Duyên Lang cười lớn nói.
- Ba vị thúc thúc của ta đúng là
đã chết, nhưng ngay lúc đó, ta đã dùng bí pháp của Long tộc chúng ta truyền tấn
tin tức, đến Long tộc trưởng lão, nếu như các người định dùng vũ lực tranh đoạt,
thì cho dù có rời khỏi được Cửu Kiếm tiên phủ cũng không thể mang tiên bảo đi
được.
Sắc mặt Nghiên Cơ nương nương biến
đổi, bọn Càn Hư lão đạo sắc mặt cũng xuất hiện biểu tình xấu.
Như quả có Long tộc cao thủ chờ sẵn
chúng nhân ở bên ngoài Cửu Kiếm tiên phủ thì sự tình quả thật rất xấu.
- Đừng ăn nói hoang đường, ở đây,
ta đã thử qua rồi, bên trong Cửu Kiếm tiên phủ truyền tấn lệnh chỉ vô dụng thôi.
Càn Hư lão đạo âm thanh lạnh lùng
nói.
- Khi mà đã không có cách truyền
tin tức ra ngoài, ngươi làm cách nào mà cáo tố sự tình với trưởng lão đây?
- Ha ha... Càn Hư. Ta không có
nói là dùng truyền tấn lệnh, Nghiên Cơ nương nương, nghĩ rằng ngươi cũng có kiến
thức, chắc hẳn là có biết Long tộc chúng ta có báu vật có thể tiến hành thông tấn,
so với truyền tấn lệnh thì hiệu quả hơn nhiều.
Duyên Lang đầy tự tin nói.
Long Tộc có rất nhiều bảo vật.
Truyền tấn lệnh chỉ là để các tu
chân giả, tu yêu giả thông thường sử dụng thôi. Còn bảo vật cao cấp dùng để
thông tin thì trong Long tộc cũng có.
- Chính xác.
Nghiên Cơ nương nương không thể
không thừa nhận.
Duyên Lang thực tế là đang tâm
kinh đảm chiến, Long tộc đúng là có các loại bí bảo truyền tấn đó, chỉ là Long
tộc đương sơ đối với tiên phủ không thực sự quan tâm chú trọng lắm, để cho ba
cao thủ Độ Kiếp hậu kì Thanh long, cùng với ba viên Huyễn Long Châu đã thực sự
là quá khác thường, làm sao mà có thể nghĩ đến việc cả truyền tấn lệnh cũng
không thể sử dụng được chứ?
Bất quá dù Duyên Lang đã thành
công lừa được mọi người, nhưng bản thân cũng tự hiểu là không thể làm thái quá.
- Long tộc chúng ta không đòi hỏi
cao, trong chín phần lấy hai phần, thế nào?
Duyên Lang cười nhẹ.
- Nói cách khác, nếu bảo vật là bội
số của chín thì án theo như thế mà phân phối, còn nếu ít hơn chín thì lúc đó mọi
người dựa vào thực lực mà tranh đoạt.
Nghe xong yêu cầu hiện tại của
Long tộc, Nghiên Cơ nương nương lập tức nói:
- Được, ta đáp ứng, ta cũng không
cần nhiều, ta chỉ lấy ba phần trong chín phần.
Không cần nhiều, nhưng cũng lấy
ba phần trong chín phần?
Nhưng với thực lực hiện tại của
Nghiên Cơ nương nương, những người khác không thể nói gì.
Tần Vũ không nói gì, nhưng Lập
Nhi lại cười nói:
- Tinh Thần Các cũng không đòi
nhiều, ta thay mặt Tần Vũ đại ca nói, chúng ta lấy hai phần.
- Các ngươi cũng muốn hai phần, dựa
vào cái gì?
Hoắc Xán lạnh lùng nói, cả Càn Hư
lão đạo trong mắt cũng loé hàn quang. Long tộc và Nghiên Cơ nương nương đã lấy
trước năm phần rồi, giờ Tần Vũ cũng lấy hai phần thì bọn người Hoắc Xán, Càn Hư
lão đạo còn lại được bao nhiêu chứ?
- Bằng vào cái gì?
Lập Nhi cười nhẹ.
- Bằng vào hộ thể pháp bảo trên
người ta, các ngươi không thể gây một chút tổn thương nào cho ta, ta lại có thể
dùng Phệ Băng Lôi ấn phù sát tử bất kỳ người nào trong hai ngươi.
Lập Nhi trong tay xuất ra một tấm
tử sắc phong ấn lấp lánh.
Cục thế lập tức thay đồi.
Tần Vũ cũng cảm thấy buồn cười,
thì ra Lập Nhi không chỉ được Lan Thúc cấp cho hộ thể pháp bảo, mà nguyên lai
còn mang theo cả bảo bối công kích.
- Nghiên Cơ nương nương, Phệ Băng
Lôi ấn phù uy lực thế nào chắc người biết rõ, như quả người không hề bị thương,
thì cũng có thể miển cưỡng kháng cự, nhưng bây giờ, theo ta nghĩ dù có đỡ được
thì ngươi cũng phải trọng thương, còn những người khác thì không có khả năng chống
đỡ.
Lập Nhi hướng về Nghiên Cơ nương
nương nói.
Nghiên Cơ nương nương không biết
là nên cười hay khóc:
- Tiểu oa nữ à, ngươi thật làm
cho tán tiên tiền bối bọn ta phục rồi, Phệ Băng Lôi ấn phù, như quả là Phệ Băng
Lôi ấn phù, cho dù ta ở trạng thái cực thịnh thì e rằng cũng phải trọng thương
thất tán công lực, còn hiện tại...
Nghiên Cơ nương nương quả là có
nghe qua Phệ Băng Lôi ấn phù này.
Chỉ nội việc chế tạo loại ấn phù
này, thứ nhất nếu không phải là bát kiếp tán tiên thì đừng mong tưởng đến việc
chế tạo, thứ hai là tài liệu chế tạo cực kỳ trân quý, so với một kiện hạ phẩm
tiên khí thì còn quý hơn, thứ ba là... phương pháp chế luyện thì không phải tán
tiên thông thường có thể biết được.
Một tấm Phệ Băng Lôi ấn phù đã khẳng
định vị trí của người sở hữu.
- Được, ta lấy một phần trong
chín phần.
Càn Hư lão đạo đành chấp nhận.
Hoắc Xán cũng chỉ còn cách nói:
- Còn lại một phần cuối cùng phân
cho ta và Y Đạt.
Mặc dù nói như thế, nhưng thực tế
nếu như có đúng chín kiện tiên khí, phân phối cho mình một kiện rồi thì làm sao
có thể còn cấp cho Y Đạt được?
Chỉ là lúc này Y Đạt thực sự
không có lấy một chút bất mãn.
- Rất tốt, vậy chúng ta tiến vào
thôi.
Nghiên Cơ nương nương nói xong,
quay đầu đi trước, dẫn đầu tiến về phía đại môn, những người khác từng người một
cũng tiến vào bên trong bạch ngọc lâu, chỉ có Tần Vũ là nhìn về hướng Lập Nhi.
- Lập Nhi, làm sao vậy?
Tần Vũ nghi hoặc nói.
- Tần Vũ đại ca, huynh cứ vào trước
đi, muội còn chút chuyện, Phệ Băng Lôi ấn phù này huynh cầm lấy đi.
Lập Nhi thần bí mỉm cười.
Sau khi nghe Lập Nhi nói vậy, Tần
Vũ chỉ mỉm cười gật đầu tiếp nhận, sau đó cũng hướng về phía đại môn bạch ngọc
lâu. Bên trong lâu các có khả năng gặp nguy hiểm, ở bên ngoài sẽ đỡ nguy hiểm
hơn, thêm vào đó Lập Nhi còn có hộ thể pháp bảo.
Tần Vũ cầm Phệ Băng Lôi ấn phù,
đã tạo sự uy hiếp đối với bọn tán tiên, tán ma.
Khi Tần Vũ vào đến cửa, cũng là
chú ý đến bức điêu khắc, dư quang trong mắt Tần Vũ bất ngờ nhận ra một chuyện, hai
tay để phía sau của bức điêu khắc hắc ngọc này, ngón trỏ bàn tay phải không ngờ
lại có một cái giới chỉ.
Do hai tay để ở phía sau, thêm
vào đó còn có trường bào, nên nếu không đứng ở vị trí của Tần Vũ thì không thể
chú ý nhận ra. Ngoài ra cái giới chỉ và bức điêu khắc hình người này có màu sắc
giống nhau nên rất khó phát giác, vô tình mà Tần Vũ phát hiện ra.
- Giới chỉ, là loại bảo bối gì
đây?
Tần Vũ thò tay thử lấy xuống chiếc
giới chỉ, không tưởng là Tần Vũ lại dễ dàng lấy giới chỉ này xuống.
Bất quá Tần Vũ dùng linh thức kiểm
tra cũng không phát hiện được giới chỉ này có gì đặc biệt, thậm chí Tần Vũ còn
đeo vào ngón tay, và trích huyết nhận chủ, nhưng vẫn không phát hiện thấy giới
chỉ có gì đặc biệt, hiển nhiên... đây chỉ là một vật trang sức.
- Ta đúng là nghi thần nghi quỷ.
Tần Vũ lắc đầu cười, trực tiếp tiến
vào tầng một của Tàng Bảo Các.
Trong tầng một, lúc này bọn người
Nghiên Cơ nương nương đang tập trung hướng vào hắc sắc tiểu hạng quyển (hạng
quyển : vòng đeo cổ) đang trôi nổi trong không trung, những tiểu hạng quyển này
gần giống với loại cẩu hạng quyển (vòng đeo cổ cho chó) mà người phàm sử dụng,
chỉ là trên các hạng quyển này tán phát một loại năng lượng kì dị, không tương
đồng với tiên nguyên lực thông thường.
- Linh thú quyển, không tưởng là
Linh thú quyển, hơn nữa còn có mười tám cái.
Nghiên Cơ nương nương kinh hô.
Số lượng không nhiều không ít, vừa
đúng mười tám, không phải chính là bội số của chín sao?
- Hừ, là Linh thú quyển.
Thanh Long Duyên Lang trong mắt
loé lên một tia hàn quang.
Nghiên Cơ nương nương lúc này ngại
mọi người cũng không dám tiến lên tranh đoạt, nhìn Thanh long cười nói:
- Các vị, Linh thú quyển này là
tiên nhân dùng để thu phục yêu thú, một khi yêu thú bị đánh trọng thương gần chết,
bị linh thú quyển này buộc lên thì yêu thú đó tất phải chịu sự điều khiển của
tiên nhân, đương nhiên, linh thú quyển này người sử dụng không nhất thiết phải
là tiên nhân, tán ma tự nhiên cũng có thể sử dụng. Linh thú quyển, ở tại tiên
giới thì không ít nhưng tại nhân giới này thực sự gần như không thể tìm thấy,
không ngạc nhiên khi Thanh Long Duyên Lang lại không cao hứng như vậy, linh thú
quyển này chính là để thu phục yêu thú trở thành toạ kị.
=============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét