Thân Báo và Tần Vũ hóa thành hai đạo tàn ảnh màu đen,
giao thủ vô cùng nhanh chóng.
- Bùng! Bùng! Bùng! Bùng! Bùng!...
Mỗi lần giao thủ đều phát ra tiếng nổ rung trời. Hai
người lúc thì bay lượn trên cao, lúc thì giao chiến dưới đất, chỗ nào tàn ảnh
lướt qua là chỗ đó cây cối trong rừng lần lượt bật tung lên rơi xuống ầm ầm.
- Ha!
Tần Vũ đấm thẳng một quyền, xuyên phá không khí trực
tiếp đánh thẳng tới ngực Thân Báo. Ánh mắt Thân Báo lóe lên sắc bén, cả người
nhẹ nhàng rung lên, trong nháy mắt đã sinh ra mấy đạo tàn ảnh, một quyền trầm
trọng đó của Tần Vũ liền đánh lên cây cổ thụ phía sau lưng Thân Báo.
Đột nhiên...
- Bùng!
Như tiếng sấm nổ, cây cổ thụ cao mấy chục mét đó lập tức
biến thành vô số khối gỗ vụn, hoàn toàn bị chặt nát ra. Mỗi khối gỗ vụn đó tối
đa chỉ lớn bằng bàn tay, vì vậy cây cổ thụ hóa thành vô số mảnh gỗ vụn bắn tung
ra bốn phương tám hướng.
Thân hình Thân Báo sau khi rung lên hai cái liền lùi lại
một trăm mét, sau đó bay lên không trung đứng nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ cũng bất động nhìn Thân Báo.
- Yêu thú này còn chưa biến thành chân thân của Hắc
Phong báo mà tốc độ đã tương đương với ta, một khi biến thành chân thân thì tốc
độ chắc còn tăng nữa. Vậy thì ta chắc chắn không bằng nó rồi.
Tần Vũ nhìn Thân Báo hoàn toàn phong bế khí tức đứng
trước mắt, trong lòng thầm suy tính phương pháp đối phó.
Luận về tốc độ thì Tần Vũ căn bản không thể chiếm ưu
thế, thậm chí còn rơi vào thế yếu.
Tần Vũ đột nhiên sáng mắt lên, miệng lộ ra nụ cười:
- Đúng rồi, Hắc Phong báo mạnh về tốc độ, nhưng sức lực
lại không nhiều, cho dù nó có thể so sánh tốc độ với ta thì sức lực lại không đủ.
Với sức lực của ta, lại dung hợp với Tinh Thần lực thì uy lực chắc sẽ vượt qua
được nó!
Thân Báo liếc nhìn những mảnh gỗ vụn hoàn toàn bị phá
nát, cười nhạt nói:
- Quả nhiên có chút thực lực. Thảo nào có thể giết tam
đệ của ta. Bất quá... chút thực lực đó chưa xứng làm đối thủ của ta.
Thân Báo ngoài miệng nói vậy, thực ra đã khiếp sợ uy lực
một quyền vừa rồi của Tần Vũ.
Một quyền vừa rồi của Tần Vũ nếu quả thật đánh trúng
người Thân Báo thì nó không chết cũng trọng thương.
- Đừng lắm lời, cứ ra tay rồi sẽ biết.
Tần Vũ trong lòng đã đoán ra tâm tư của đối phương, hiển
nhiên Thân Báo này đã phát hiện ra sức lực của Tần Vũ cường mạnh.
- Đã như vậy, đương nhiên sẽ muốn dùng sở trường,
tránh sở đoản.
Tần Vũ lại tiếp tục giống như một mũi tên sắc bén lao
về hướng Thân Báo. Mới nhìn thì Tần Vũ có vẻ theo quỹ tích đường thẳng, nhưng
nhìn kỹ có thể phát hiện trong lúc Tần Vũ phi hành thì thân hình vô cùng nhẹ
nhàng tự nhiên, khe khẽ phiêu dạt.
Phi hành không có chút phong thanh nào.
Cơ hồ trong nháy mắt Tần Vũ đã tiến đến trước mắt Thân
Báo.
- Gió? Đối với việc không chế gió, hắn có thể sánh với
Hắc Phong báo chúng ta sao?
Thân Báo miệng nói, thân thể vẫn nhẹ nhàng rung lên,
tránh khỏi công kích của Tần Vũ, cách di động của Thân Báo cũng giống hệt như vậy,
hoàn toàn không tạo ra tiếng gió.
- Sao chứ!
Tần Vũ biến sắc, Thân Báo này không ngờ lại có thể dựa
vào gió mà di động giống như mình, không chịu nửa điểm cản trở nào của gió.
Đột nhiên một tiếng kêu sắc nhọn cao xa của chim ưng
vang khắp bầu trời.
- Tiểu Hắc sao rồi?
Thân hình Tiểu Vũ cấp tốc lùi lại, đồng thời mở rộng
phạm vi quan sát đến cực đại, hoàn toàn bao quát nắm rõ tình hình chiến đấu của
Tiểu Hắc và đối thủ. Lúc này Thân Báo cũng đã ngừng chiến đấu, nó cũng quan tâm
tới tình trạng của nhị đệ mình.
Thân Báo hóa thành Hắc Phong báo, những đốm màu xanh
trên ngực thậm chí còn phát sáng nhàn nhạt, lúc này lông khắp người Thân Báo dựng
đứng lên, mắt báo nhìn trừng trừng vào Tiểu Hắc, không ngừng rống lên trầm trầm
nhưng chưa công kích.
Vù vù...
Tiểu Hắc giang rộng đôi cánh to lớn, lông cánh màu đen
giống như sắt thép lạnh lẽo sáng bóng, đồng thời trên lông khắp người lấp lóe
những tia điện. Từng đạo hỏa diễm từ toàn thân Tiểu Hắc bay lên, khí thế cường
đại khiến mọi người đều bắt đầu kinh hãi.
Hắc Phong báo không ngừng rống lên trầm trầm, lông dựng
đứng rung lên.
U...
Một âm thanh cực kỳ chói tai từ miệng Tiểu Hắc phát
ra, trực tiếp kích vào tai mọi người, kể cả Tần Vũ trong lòng cũng phải phát
run. Y nhìn tình cảnh đó liền biết Tiểu Hắc đã hoàn toàn phát cuồng rồi. Tiểu Hắc
vẫy đôi cánh, trực tiếp bay thẳng lên không.
Đột nhiên...
Từng đạo sấm sét điện chớp từ toàn thân Tiểu Hắc phát
ra, nháy mắt Tiểu Hắc như đã hòa thành lôi thần, vô số lôi điện từ trên người
Tiểu Hắc phát ra, trực tiếp đánh xuống Hắc Phong báo phía dưới.
Hắc Phong báo di động với tốc độ tối đa, nhưng tốc độ
của điện chớp còn nhanh hơn, thêm vào đó lại còn quá nhiều nên từng đạo điện chớp
lần lượt đánh trùng Hắc Phong báo. Hắc Phong báo đột nhiên gầm lên, sau đó trực
tiếp vùng mạnh một cái, bay thẳng lên trời.
Tiểu Hắc há miệng ra.
Một đạo lôi hỏa khổng lồ nhanh chóng phát ra, giữa đạo
lôi hỏa đó còn có một đạo điện chớp. Đạo điện chớp đó bên trong có điện thế khiếp
người, bên ngoài lại có hỏa diễm sáng lóe. Khiến người ta cảm thấy quái dị nhất
là điện chớp và hỏa diễm đó giống như một cơ thể sống vậy.
- Trời ơi, lực lượng của đạo công kích đó cuối cùng mạnh
đến bao nhiêu? Nếu quả thật bị đánh trúng thì cho dù là ta cũng phải bị trọng
thương mất.
Tần Vũ trong lòng kinh hãi, đồng thời cũng càng cảm nhận
được sự thâm sâu khó dò của Tiểu Hắc
- Sự lợi hại của Tiểu Hắc thật khó dò.
Đạo lôi hỏa đó nhắm Hắc Phong báo phóng tới.
Hắc Phong báo không ngờ thân hình ảo hóa giữa không
trung, dễ dàng tránh khỏi lôi hỏa tập kích, sau đó há miệng đớp tới Tiểu Hắc.
- Bùng!
Đạo lôi hỏa bị tránh khỏi đó đột nhiên như được điều
khiển, lượn một vòng rồi lại đánh trúng lên người Hắc Phong báo. Một tiếng nổ
chấn động cực mạnh, đồng thời một tiếng rũ thê lương thảm khốc cũng vang lên. Tần
Vũ còn ngửi thấy mùi da, lông bị đốt cháy.
- Nhị đệ!
Thân Báo thấy Thân Dư bị trọng thương, lập tức gấp
gáp, thân hình lao tới Tiểu Hắc, trong lúc bay lên thì cả người đã trực tiếp
hóa thành một con Hắc Phong báo, và trong đầu Tần Vũ cũng đột nhiên vang lên
thanh âm của Tiểu Hắc.
- Đại ca, mau chặn nó lại, năng lượng của đệ đã tiêu hao
gần hết rồi.
- Không hay rồi.
Tần Vũ lúc này mới biết Tiểu Hắc phát xuất được đạo
lôi hỏa có năng lượng hại người kia cũng có cái giá của nó. Lúc này Tần Vũ đã
không còn quan tâm tới những điều khác nữa.
Tinh Thần lực mờ ảo màu trắng nhạt nháy mắt đã tập hợp
quanh Tần Vũ, tạo thành hình dạng như tinh vân bắt đầu quay tròn rất nhanh.
Trong chớp mắt Tần Vũ như hoàn toàn liên thông với trời đất, tốc độ của Tần Vũ
đột nhiên tăng lên...
- Tìm chết !
Ánh mắt Tần Vũ phát ra vẻ tàn nhẫn.
- Ngao...
Thân Báo sau khi hóa thành Hắc Phong báo chân thân liền
gào lên một tiếng rồi tấn công Tiểu Hắc. Trước khi Thân Báo tấn công, Tiểu Hắc
đã vẫy cánh bay về phía Tần Vũ. Hắc Phong báo ở trên không đảo một cái rồi lại
tiếp tục công kích về phía Tiểu Hắc.
- Đại ca, giao cho huynh đấy!
Thanh âm của Tiểu Hắc vang lên trong đầu Tần Vũ, trên
mặt Tần Vũ lại hiện lên nét cười.
Sư tôn trước đây chưa đạt tới Độ Kiếp kỳ mà đã có thể
giết được cao thủ Đại Thừa kỳ, lại còn mấy vị tán tiên và mấy chục vị cao thủ Độ
Kiếp kỳ, Không Minh kỳ. Ta làm đệ tử của ông ấy, nếu một yêu thú Kim Đan kỳ
cũng không giết nổi thì đến phải tự sát mất!
Tinh Thần lực tràn đầy quanh người Tần Vũ, khu vực
khuyếch tán của nó chính là khu vực mà công kích của Tần Vũ vô cùng mạnh mẽ,
trong khu vực này tốc độ của Tần Vũ cũng vô cùng nhanh chóng.
- Ngao...
Hắc Phong báo nhe răng ranh đớp về phía Tần Vũ, đồng
thời song trảo cũng chụp tới, lại chụp trúng vào song thủ có Diễm sí quyền sáo,
trở thành ngạnh đấu với nhau.
- Ngu ngốc!
Tay phải của Tần Vũ mạnh mẽ chụp lấy trảo của Hắc
Phong báo, Tinh Thần lực và sức lực mạnh mẽ của cơ thể bùng phát. Chỉ nghe một
tràng tiếng xương gãy kêu lên răng rắc, một trảo của Thân Báo đã bị Tần Vũ bẻ
gãy.
Thân Báo liền trở nên khẩn cấp.
- Ngao...
Đột nhiên gào lên một tiếng điên cuồng, bốn cái móng
vuốt sắc nhọn như mũi tên từ trên trảo bắn vọt ra, Tần Vũ căn bản không nghĩ tới
móng vuốt trên trảo của Hắc Phong báo lại có thể rời khỏi cơ thể để công kích.
- Không hay rồi!
Tần Vũ biến sắc, y đã dùng trảo chụp lấy trảo của Hắc
Phong báo nên lúc này đứng rất gần Hắc Phong báo. Tần Vũ vừa phát hiện thì căn
bản đã không còn kịp tránh né nữa rồi.
- Phựt! Phựt!
Tinh Thần lực trong người Tần Vũ hoàn toàn bùng phát,
cả người như một mũi tên lao vọt sang một bên. Cho dù tránh né rất nhanh nhưng
hai cái móng vuốt đã cắm trúng vào thân thể, một cái cắm vào tay trái, còn một
cái cắm vào giữa các xương lồng ngực của Tần Vũ.
Phựt!
Tần Vũ phun ra một bụm máu. Tuy cơ thể bản thân mạnh
không thua gì linh khí nhưng công kích bằng móng vuốt tối hậu của Hắc Phong báo
đó quả thực uy lực quá lớn. Móng vuốt của Hắc Phong báo là tự nhiên sinh ra, một
khi đứt rời ra để công kích thì phải mấy mấy chục tới một trăm năm mới mọc dài
trở lại.
Con Hắc Phong báo đó cũng đột nhiên từ dạng báo biến
thành dạng người.
Thân Báo hung dữ nhìn Tần Vũ:
- Bẻ gãy một trảo của ta, buộc ta phải bắn ra bốn móng
vuốt, nếu không giết ngươi, nuốt chửng kim đan của ngươi thì sao ta có thể nuốt
được mối hận trong lòng này?
Thân Báo cũng không còn cách nào khác, một trảo đã
gãy, nó cho dù có giữ hình dạng Hắc Phong báo cũng không thể duy trì tốc độ như
lúc trước được nữa.
Tần Vũ đột nhiên đẩy bật cái vuốt cắm vào giữa các
xương sườn ra. May mà cơ thể mạnh mẽ, móng vuốt cắm vào không sâu, nếu quả thật
cắm sâu thêm vài phân nữa thì có thể đã xuyên vào các cơ quan trọng yếu trong
cơ thể rồi.
Tần Vũ lập tức điểm huyệt để chặn hết huyết mạch lưu động.
- Đại ca.
Thanh âm của Tiểu Hắc vang lên.
Tần Vũ đưa tay ra ngăn lại, nói:
- Đừng lo cho ta, mẹ nó, nếu không giết con súc sinh
này thì ta sẽ không tu luyện nữa. Xem đây!!!
Mắt Tần Vũ hơi đỏ lên, cả người có khí thế điên cuồng
hung dữ, có vẻ giống như một con sói cô độc sau khi bị thương thì lại càng thêm
điên cuồng.
Cảm thấy Lưu Tinh Lệ đang nhẹ nhàng dồn tới miệng vết
thương, Tần Vũ không kìm được khóe miệng lộ ra nụ cười.
- Thân Báo thì sao?
Ánh mắt Tần Vũ ngưng đọng nhìn Thân Báo, miệng vết
thương trên tay trái của Tần Vũ đang phục hồi với tốc độ cực nhanh, mắt thường
cũng có thể thấy rõ. Chỉ cần không bị thương ở chỗ yếu hại thì vết thương ngoài
da sẽ được Lưu Tinh Lệ khôi phục rất nhanh.
- Để cho ngươi cảm thụ ... uy lực của Tinh Thần Lĩnh Vực
một phen!
Tinh Thần lực màu trắng nhạt bên ngoài cơ thể Tần Vũ vận
chuyển nhanh chóng, đồng thời tinh vân trong đan điền của Tần Vũ cũng chuyển động
cực nhanh, từng hạt đều phát ra quang hoa trắng bạc. Tinh Thần lực trong nháy mắt
đã đạt đến cực đại, tràn đầy mọi chỗ trên cơ thể Tần Vũ.
- Sao!
Thân Báo còn chưa rõ ý tứ trong câu nói vừa rồi của Tần
Vũ, Tần Vũ đã lao tới cực nhanh. Thân Báo chỉ cười nhạt nhìn Tần Vũ, vừa rồi nó
có thể thấy ngực Tần Vũ bị móng vuốt cắm vào, hiển nhiên đã bị trọng thương rồi.
- Chết đi!
Tần Vũ đột nhiên quát to một tiếng, trong nháy mắt cả
người đã biến thành sáu bảy cái ảo ảnh.
Trong phạm vi của tinh vân do Tinh Thần lực màu trắng
nhạt hình thành, sáu bảy Tần Vũ cùng xuất hiện quanh người Thân Báo, cái thì
tay hóa thành thiết quyền, cái thì tay hóa thành đao, cái thì xòe tay thành cương
trảo, cái thì thu tay thành kiếm chỉ.
- Rầm!
Quyền chỉ như xuyên vượt thời gian, trực tiếp đánh lên
ngực Thân Báo, tức thì tiếng nổ bộc phát, một cái hố sâu hiện ra.
- Phựt!
Kiếm chỉ cắt đứt bàn tay phải của Thân Báo
- Rắc!
Cương trảo chụp đứt xương sống của Thân Báo.
Thân ảnh hợp nhất.
Tần Vũ tựa như chưa từng ra tay, lúc này thản nhiên
nhìn Thân Báo. Thân Báo trợn đôi mắt cứng đờ nhìn Tần Vũ:
- Đó... là... tốc độ gì vậy?
Thân Báo vốn tự hào về tốc độ mà vừa rồi dưới công
kích của Tần Vũ căn bản hoàn toàn không có sức phản kháng.
Chết vì Tinh Thần Lĩnh Vực, ngươi cũng có thể tự hào rồi.
Tần Vũ căn bản không nhìn con Thân Báo đó, chỉ nghe một
tràng tiếng răng rắc, xương cốt toàn thân đã vỡ nát, lập tức lảo đảo ngã xuống
đất, sau đó không ngừng có rút, thất khiếu chảy máu, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Tinh... Thần...
Lĩnh... Vực…
Sau đó không còn tiếng động gì nữa. Còn Thân Dư kia dĩ
nhiên đã bị Tiểu Hắc giết rồi.
Tần Vũ đột nhiên mặt đỏ bừng, nội tạng như loạn lên, một
ngụm máu từ trong người trào lên cổ họng. Tần Vũ căn bản không có cách nào
không chế, máu từ miệng phun ra rồi ngồi bệt xuống đất.
- Đại ca!
Tiểu Hắc vẫy cánh bay tới bên mình Tần Vũ.
- Không sao, ta hiện giờ có thể coi là Tinh Vân tiền kỳ,
còn chưa đủ để triển khai Tinh Thần Lĩnh Vực, đợi ta nghỉ ngơi nửa giờ là bình
thường thôi.
Tần Vũ dùng linh thức truyền âm rồi im lặng điều hòa
năng lượng đang cuồng loạn trong cơ thể.
Tinh Thần Lĩnh Vực thuộc về giai đoạn công pháp đạt đến
cực điểm của "Thông Thiên tam đồ". Trước đây lúc "Thông Thiên
tam đồ" tạo áo giáp ba màu bao quanh Tần Vũ thì tốc độ của Tần Vũ đã tăng
gấp mấy lần, Tinh Thần Lĩnh Vực cũng hoạt động theo đạo lý này. Chỉ là uy lực lớn
hơn, tốc độ cũng cao hơn nhiều.
Sau nửa giờ.
- Đại ca, hai viên kim đan.
Tiểu Hắc đặt hai viên kim đan ở trước mặt Tần Vũ. Tần
Vũ bình tĩnh thu lấy một viên kim đan, sau đó nói:
- Tiểu Hắc, năng lượng của một viên kim đan hậu kỳ này
lớn gấp tám, chín lần kim đan bình thường. Ta một viên, ngươi một viên.
Tiểu Hắc nhìn viên kim đan còn lại, lập tức dùng linh
thức truyền âm nói:
- Đại ca, đệ đã ăn viên kim đan của Thân Y rồi, đệ đã
nói những viên còn lại đều để cho đại ca.
- Ta chỉ luyện hóa một viên. Kim đan của Kim Đan tiền
kỳ có thể vứt đi khi so với Kim Đan hậu kỳ. Ngươi nếu quả thật không muốn thì
có thể ném đi.
Tần Vũ nói xong liền bắt đầu trực tiếp luyện hóa viên
kim đan đó, căn bản không nhìn tới Tiểu Hắc.
Hai mắt ưng của Tiểu Hắc nhìn Tần Vũ hồi lâu rồi
mới thu lấy viên kim đan còn lại.
=======================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét