- Không phải? Thực không phải là
năng lượng có tính chất sí nhiệt, thay vào đó lại có tính âm lãnh và hủ thực?
Tang Mặc lòng vô cùng thất vọng, dù
hắn vẫn có điểm nghi ngờ, do cảm giác tâm linh khó nói thành lời khiến hắn khó
có thể bỏ qua cho Tần Vũ.
Nhưng ngay lúc đó Tang Mặc từ
trong thâm tâm hồi tỉnh lại.
- A!
Nhìn thấy biểu hiện khó coi của
mình, lại nghe thấy tiếng cười của những hộ pháp khác, sắc mặt Tang Mặc hoàn
toàn biến đổi, yêu nguyên lực phát ra dữ dội, bao kín lấy thân thể, sau đó triển
khai thân pháp phóng thẳng vào độc viện của hắn.
Hầu Phí trỏ tay về độc viên của
Tang mặc cười ha hả:
- Hắc hắc... Đường đường một đại
nam nhân không ngờ cái đó lại nhỏ vậy, thật đúng là buồn cười quá, A, phải rồi,
vừa rồi các người so sánh cái gì nhỏ như kim ấy nhỉ, thật ra cái gì vậy?
Chúng nhân lại được một phen cười
lớn, Yến Thanh và Tây Diễm cũng che miệng cười. Đứng không xa là bọn thị nữ
đang đứng chờ nghe mệnh lệnh cũng che miệng cười. Lúc này chỉ có mình Tần Vũ là
nhẹ nhàng uống trà, không cười cũng không nói gì.
Liếc nhìn về phía độc viên, khoé
miệng Tần Vũ hơi nhếch lên.
Tâm tư của Tang Mặc, Tần Vũ sao lại
không hiểu? Ngày hôm nay Tần Vũ khi chuẩn bị ẩn tàng thân phận, những vấn đề có
dẫn đến khả năng tiết lộ thân phận đều đã được hắn nghĩ qua.
Tần Vũ hiểu tâm linh cảm giác của
một người là vô cùng huyền diệu, cũng giống như Tần Vũ và Tiểu Hắc, dù ở cách
nhau rất xa nhưng vẫn cảm nhận được nhau. Tần Vũ vẫn thường lo việc Tang Mặc có
thể hoài nghi thân phận của mình.
Do đó mà Tần Vũ đã sớm chuẩn bị
trước.
Tinh Thần chân hoả của Tần Vũ vốn
có hai mặt. Thông qua trận pháp có thể cải biến thành Thái Dương chân hoả hoặc Thái
Âm chân hoả. Tinh Thần Lực của hắn cũng có thể thông qua trận pháp để cải biến
tính chất, do vậy trên Diễm Sí kiếm Tần Vũ đã dùng tử kim bố trí thành trận
pháp cấm chế.
Tinh Thần Lực ở bên trong Diễm Sí
kiếm, khi đi qua trận pháp cấm chế, liền tự động chuyển hoá thành năng lượng
Thái Âm.
Đương nhiên nếu như Tần Vũ muốn,
hắn có thể bố trí trận pháp tương phản, như vậy có thể chuyển hoá Tinh Thần Lực
thành năng lượng Thái Dương.
- Ha ha, các vị Hộ pháp đều tụ tập
tại đây à. Động chủ có lệnh, yêu cầu mọi người tụ tập tại đại điện. Các vị Hộ
pháp mau chấp hành lệnh, Hầu Phí và Lưu Tinh huynh đệ chuẩn bị đi, Ồ, Tang Mặc
hộ pháp đâu?
Tra Phách nghi hoặc.
Yến Thanh cưỡi bỡn:
- Tang Mặc hộ pháp vừa rồi cùng
Lưu Tinh hộ pháp đùa giỡn, chắc giờ đang chịu đả kích nặng nề.
- Đại tỷ, người không đi an ủi vết
thương lòng của Tang Mặc à?
Tây Diễm cười nhìn Yến Thanh. Yến
Thanh ấn tay vào huyệt mi tâm Tây Diễm nói:
- Muốn đi thì ngươi đi đi, đối với
Tang Mặc ta không còn chút hứng thú!
Trải qua một lúc huyên náo, mười
ba vị Hộ pháp và Tần Vũ, Hầu Phí cũng tiến vào trung ương đại điện.
Tẩn Vũ vào đến đại điện, lòng
không khỏi cảm thán. Luận về quy mô lớn nhỏ, đại điện của Xích Huyết động phủ
này thậm chí còn hơn cả hoàng cung đại điện của Tiềm Long đại lục. Chỉ cần nhìn
một cây cột vàng to lớn là có thể hiểu. Trong hoàng cung cũng có cột vàng,
nhưng thực ra bên trong vẫn là sắt, chỉ là tráng một lớp vàng bên ngoài mà
thôi.
Nhưng những cây cột vàng này đều
là đồ thật cả.
Tra Hồng khuôn mặt vui vẻ bước
lên trên, dung mạo hào sảng khí khái to lớn ngồi xuống. Bên dưới là các Hộ pháp
cùng hơn hai mươi Hộ vệ tiểu đội đội trưởng.
- Bái kiến Động chủ!
Tra Phách và mười ba vị Hộ pháp lập
tức nghiêng mình nói, bọn Tần vũ cũng bắt chước nghiêng mình. Nhưng đám người đằng
sau gồm hơn hai mươi Hộ vệ tiểu đội trường thì quỳ hẳn xuống, rất là cung kính.
Tra Hồng vung tay nói:
- Tất cả đứng lên.
Hơn hai mươi Hộ vệ tiểu đội trưởng
liền đứng lên. Thật ra vốn có năm mươi vị hộ vệ tiểu đội trưởng. Nhưng phần lớn
đã ra ngoài truy bắt Tần Vũ rồi.
- Lưu Tinh cùng Hầu Phí đằng kia
mau tiến lên phía trước!
Tra Hồng cười nói. Lúc này dù
thái độ Tra Hồng rất vui vẻ, nhưng cả mười ba vị Hộ pháp đều rõ Tra Hồng vốn là
con người lạnh lùng, tâm ngoan thủ lạt.
Tần Vũ cùng Hầu Phí tiến lên phía
trước.
- Động chủ, ta chính là Hầu Phí!
Hầu Phí nhìn thẳng vào Tra Hồng,
căn bản là không có chút tôn trọng nào.
Tra Hồng nhìn Hầu Phí, linh thức
quét qua không khỏi cảm thấy rất hài lòng. Hắn đã biết Hầu Phí là cao thủ có thể
ngang với Cầu Long Đằng Tất. Sau đó hắn nhìn Tần Vũ liền giật mình. Khí tức
xung quanh Tần Vũ như bị thôn phệ mất thật khiến người kinh hãi.
- Tại hạ Lưu Tinh!
Tần Vũ không chút nhún nhường nói
- Lưu Tinh, ngươi học lại công
pháp gì mà không phát ra một chút khí tức nào vậy ?
Tra Hồng tra hỏi.
Thực tế là Tra Hồng cũng có điểm
hoài nghi. Nói về tâm pháp huyền diệu thì tu yêu giả không như tu tiên giả hay
tu ma giả. Công pháp huyền diệu như vậy xuất hiện trên thân tu yêu giả khẳng định
sư môn của người đó không hề giản đơn.
- Đây là bí kỹ của sư môn, không
có truyền ra ngoài.
Tần Vũ trực tiếp nói.
Tần Vũ trong lòng cũng có điểm lo
lắng:
- Tra Hồng này công lực cực cao,
ta hiện tại lại không có khí tức của tu yêu giả, cũng không có khí tức của tu
tiên giả, khí tức gì ta cũng không có. Nếu hắn nghi ngờ thân phận của ta thì sẽ
có chuyện phiền phức.
Từ biểu tình của Tra Hồng, Tần Vũ
căn bản không đoán ra được trong lòng Tra Hồng nghĩ gì.
- Ô, hoá ra là như vậy!
Tra Hồng vẫn cười vui vẻ, tựa hồ
không có chút giận dữ. Chỉ nhìn Tần Vũ một cách có dụng ý, rồi lại nhìn Tang Mặc
một cái. Trong lòng Tần Vũ có chút lo sợ, nhưng trên mặt vẫn không có biến đổi
gì.
- Tra Hồng đã biết sự tình phát
sinh vừa rồi, không biết có nghi ngờ không?
Tần Vũ thầm nghĩ.
Nhưng hắn cũng không quá khẩn
trương, nếu đánh không lại thì chạy... hà huống... còn có thần thú Hầu Phí bên
cạnh, Tra Hồng muốn đối phó với bọn họ cũng không dễ.
- Xích Huyết động phủ của ta có
thể mời được Hầu Phí, Lưu Tinh huynh đệ các vị làm Hộ pháp thật đúng là vinh hạnh
cho Xích Huyết động phủ. Đây là Xích Huyết huyết lệnh, cũng là Hộ pháp lệnh bài
của Xích Huyết động phủ. Có lệnh bài này trong phạm vi tám trăm vạn dặm tuyệt đối
không ai dám làm phiền các người.
Tra Hồng cười rồi lấy từ trong
người ra hai khối lệnh bài. Lập tức một thị nữ đang đứng hầu bên cạnh liền tiếp
lấy lệnh bài rồi đi xuống, đến bên cạnh Tần Vũ và Hầu Phí.
- Hai vị Hộ pháp vui lòng tiếp nhận
Xích Huyết huyết lệnh, kể từ hôm nay, hai người trở thành Đệ thập tứ Hộ pháp và
Đệ thập ngũ Hộ pháp của Xích Huyết động phủ.
Tra Hồng cười nói. Thứ tự hộ pháp
tịnh không án chiếu theo công lực mà xắp xếp, chỉ là theo thứ tự đảm nhiệm mà xắp
xếp.
Tần Vũ cùng Hầu Phí liền tiếp lấy
lệnh bài.
- Cung hỷ Hầu Phí huynh, Lưu Tinh
huynh!
Đằng Tất không ngờ lại là người đầu
tiên đứng ra. Nhìn Tần Vũ một cái rồi mục quang Đằng Tất tập trung trên thân Hầu
Phí:
- Hầu Phí huynh, đừng quên ước định
lúc trước giữa hai chúng ta!
- Hắc hắc... Yên tâm đi, Hầu gia
ta có cơ hội sẽ phụng bồi!
Hầu Phí không hề để tâm.
Những người còn lại trong mười ba
Hộ pháp tất cả cũng đến chúc mừng. Dù cho bọn họ làm ra vẻ như vậy, nhưng hình
như là bị buộc phải làm.
- Được rồi, giờ bàn đến vấn đề kế
tiếp. Quy củ của Xích Huyết động phủ mọi người cũng đã biết. Bản thân mỗi một Hộ
pháp đều có hộ vệ trực thuộc. Hiện tại có thêm hai vị hộ pháp mới là Lưu Tinh
và Hầu Phí nên nhân số của các vị Hộ pháp cần phải điều chỉnh một chút.
Tra Hồng nói.
Ngay lập tức những người trong đại
điện liền yên tĩnh lại.
Mười ba Hộ pháp nhìn nhau, không
ai nói lời nào. Hôm nay tụ họp tại đại điện chủ yếu cũng chính là vì vấn đề
này. Xích Huyết huyết lệnh kia chỉ đại biểu cho thân phận. Còn hộ vệ trực thuộc
mới là thực lực thực sự.
Mọi người có mặt đều im lặng chờ
mệnh lệnh của Tra Hồng
- Lão nhị, hãy công bố một lượt về
hộ vệ trực thuộc của các vị hộ pháp!
Tra Hồng đạm nhiên nói.
Tra Hồng tiến lên một bước nói:
- Nhóm Ba Minh gồm Huyền Quy ba
huynh đệ cả bọn có tám trăm hộ vệ. Vu Đồng, Vu Phong hai huynh đệ có sáu trăm hộ
vệ. Tang Mặc có ba trăm, Yến Thanh và Tây Diễm cùng nắm giữ sáu trăm hộ vệ. Bạch
Âm, Nhiễm Lam, Mục Húc, Trang Chung cộng lại một nghìn hai trăm. Đằng Tất hộ
pháp có một nghìn. Còn dư năm trăm hộ vệ trực thuộc tại đệ.
Thực tế là Phó Động chủ và Động
chủ không cần hộ vệ. Vì ngay khi có Xích Huyết hắc lệnh thì có thể tuỳ ý điều động
hộ vệ.
Mặc dù những hộ vệ này đều trực
thuộc Hộ pháp nhưng Phó Động chủ và Động chủ vẫn có quyền điều động.
- Đại ca, huynh định phân phối
như thế nào?
Tra Phách cung kính nói.
Trên đại điện, mười ba hộ pháp đều
chú tâm lắng nghe mệnh lệnh của Tra Hồng. Dù Tần Vũ cùng Hầu Phí cũng lắng nghe
nhưng lại không để tâm lắm, chỉ là vì việc hộ vệ nhiều hay ít cũng quyết định đến
địa vị về sau tại Xích Huyết động phủ. Những hộ vệ này về sau sẽ nghe mệnh lệnh
của mình, theo ý mình mà điều động.
“Tra Phách lúc trước nói sẽ cấp một
nghìn, để ta xem các người lấy đâu ra một nghìn người".
Tần Vũ linh thức quét qua, biểu
tình những người có mặt Tần Vũ đều nằm rõ, có mặt ở đây ngoại trừ Đằng Tất
không quá quan tâm ra, những người khác đều có vẻ rất khẩn trương.
- Lão nhị, ta nhớ sau khi lão tam
chết thì năm trăm hộ vệ trực thuộc của đệ ấy được phân phối cho các Hộ pháp, vậy
đã phân chia như thế nào?
Tra Hồng nói.
Tra Phách cân nhắc một lúc rồi
đáp:
- Sau khi tam đệ chết, năm trăm hộ
vệ của đệ ấy có một trăm là cấp cho Vu Đồng, Vu Phong hai huynh đệ, một trăm
khác cấp cho Yến Thanh tỷ muội, còn lại ba trăm hộ vệ thì cấp cho bọn Bạch Âm bốn
người".
Nghe đến đây, mọi người trong
lòng cũng hiểu được một phần.
Có vẻ như những ai đã nhận được hộ
vệ lúc trước giờ đều phải nôn ra.
Yến Thanh tỷ muội, Vu Phong, Vu Đồng
cùng Bạch Âm bốn người sắc mặt đều khó coi. Lúc trước để có được đám hộ vệ đó bọn
họ đã phải thương nghị với những người khác, đều phải tốn hao nhiều mới có thể
đạt được. Hiện tại nếu như bị lấy lại thì bọn họ có thể coi như là mất trắng.
Trên mặt Tần Vũ xuất hiện một nụ
cười, hắn đã đoán ra được ý tưởng của Tra Hồng.
- Được lắm, vậy thu hồi lại năm
trăm hộ vệ, thêm vào đó năm trăm hộ vệ của lão nhị, vậy là được một nghìn hộ vệ.
Một nghìn hộ vệ này sẽ do Hầu Phí, Lưu Tinh hai vị Hộ pháp đồng quản lý. Mọi
người có ý kiến gì không?
Tra Hồng quét mắt nhìn mọi người.
Mười ba vị Hộ pháp còn có thể nói
gì, tự nhiên chỉ còn biết nghe lệnh.
- Rất tốt! Vậy sau khi một nghìn
hộ vệ cùng mọi người quay trở lại sẽ tiến hành xắp xếp.
Tra Hồng cười nhẹ.
Nhưng ngay lúc đó, một Hộ vệ tiểu
đội đội trưởng từ bên ngoài chạy vào, sắc mặc đầy vẻ kinh hoàng nói:
- Động chủ, đại sự không hay rồi,
chết rồi, tất cả đều chết rồi.
- Đừng có hốt hoảng như vậy, nói
rõ ràng ta nghe.
Tra Hồng bình tĩnh hét lên, nhưng
sắc mặt hắn thực sự tái đi, hắn nghe "chết rồi, tất cả đều chết rồi"
là đã có một dự cảm không hay, các Hộ pháp dưới điện cũng có dự cảm không hay.
Chúng nhân đều hướng về gã Hộ vệ
tiểu đội đội trưởng.
Tiểu đội trưởng đó hít lấy một
hơi dài rồi nói:
- Động chủ, lúc trước chúng tôi
theo mệnh lệnh của người ra ngoài truy bắt hắc ưng, các tu yêu giả trong phạm
vi tám trăm vạn dặm tự nhiên cũng được chúng tôi theo dõi, rất nhanh chúng tôi
đã phát hiện được con hắc ưng đó.
Nghe đến đây, trong lòng Tần Vũ
chấn động một cái.
Truy bắt hắc ưng?
"Họ chắc là truy bắt Tiểu Hắc!"
Tần Vũ trong lòng rất nhanh tự
suy ngẫm,
"Tại sao họ phải truy bắt Tiểu
Hắc, án theo đạo lý thì Tang Mặc và Tra Hồng nên truy bắt ta mới đúng".
Đột nhiên linh quang loé lên
trong lòng hắn liền hiểu ra mọi chuyện.
Tần Vũ trong lòng cười khổ.
Tiểu Hắc bị truy bắt khẳng định
là vì chuyện của mình. Tang Mặc đã biết quan hệ giữa mình và Tiểu Hắc, khẳng định
là muốn bắt Tiểu Hắc để dẫn dụ mình xuất hiện.
- Nói, sau khi phát hiện hắc ưng
thì sao?
Tra Hồng tái mặt quát.
Hộ vệ tiểu đội trưởng nuốt khan một
cái rồi nói tiếp:
- Sau đó một phân đội gồm năm
mươi người thuộc tiểu đội của tôi, thêm vào đó là gần chục tu yêu giả xung
quanh đó đã liên thủ cùng tróc nã hắc ưng. Ai mà nghĩ... ai mà nghĩ được hắc
ưng lại quá sức khủng bồ. Quá sức khủng bố...
- Chỉ huy phân đội năm mươi người
cũng chính là phó đội trưởng trong tiểu đội của tôi, hắn ta trước khi chết chỉ
kịp truyền tấn đến tôi... "Hắc quang, toàn bộ chết rồi!" Nửa ngày sau
đó tôi mới phát hiện được truyền tấn từ một số thi thể của các tu yêu giả, nói
với tôi rằng phân đội cùng với chục tu yêu giả toàn bộ chết cả, không một ai
còn sống sót!
Hộ vệ tiểu đội trưởng lúc này vẫn
còn cảm thấy khó tin.
Không khí đại điện lập tức như bị
đè nén. Nhiều năm nay, trong lãnh địa của Xích Huyết động phủ không có ai dám khoa
trương như vậy, trực tiếp tiến hành giết chóc với hộ vệ của Xích Huyết Động Phủ.
Cả những cao thủ thực lực Nguyên Anh kỳ cũng đều biết đạo lý nặng nhẹ.
Một khi giết chết hộ vệ thì sẽ
kích động Tra Hồng, kết quả sẽ là thảm khốc.
Tần Vũ thầm thở ra một hơi:
“ Tốt quá, Tiểu Hắc cuối cùng
không có chuyện gì.”
Tra Phách tiến lên một bước nói:
- Đại ca, hắc ưng thực lực rất ư
cường hoành, đại khái công lực cũng cỡ Nguyên Anh trung kỳ, những hộ vệ công lực
yếu kém có bị giết thì cũng không tránh được. Muốn đối phó với hắc ưng này,
chúng ta chỉ có cách là để cho các Hộ pháp xuất thủ.
Tra Hồng cũng gật đầu.
Đích xác, lúc này chính là lúc để
các Hộ pháp xuất thủ. Hộ pháp tồn tại cũng chính là để đối phó với những cao thủ
như thế này.
- Lần này hộ vệ đã bị tổn thất một
phần, do đó khi sự việc kết thúc, cần chiêu thu thêm hai trăm năm mươi hộ vệ.
Năm mươi người trong đó bổ sung cho tiểu đội bị tổn thất, hai trăm hộ vệ kia sẽ
dùng ban thưởng cho vị hộ pháp nào bắt được hắc ưng.
Trong mắt Tra Hồng có tia sát
khí.
Dám giết hộ vệ của hắn, Tra Hồng
trong lòng dĩ nhiên đã động sát ý.
- Thuộc hạ nguyện ý đi!
Bạch Âm tiến lên một bước nói,
Bạch Âm này cũng là cao thủ
Nguyên Anh trung kỳ, công lực cũng gần Tra Phách. Hắn biết Tra Phách đã từng
đánh bại hắc ưng, hắc tự nhiên cũng có khả năng đó, huống gì hắn không chỉ có một
người.
Nhiễm Lam, Mục Húc, Trang Chung
cũng đồng thanh nói:
- Thuộc hạ nguyện ý đi!
Tần Vũ trong lòng lập tức lo lắng,
bọn Bạch Âm lúc trước không tiếp nổi một kích của Hầu Phí, nhưng thực lực của
chúng không thể coi thường, Tần Vũ lúc trước có giao thủ một chiêu với Nhiễm
Lam, đã nhận ra Nhiễm Lam tương đương với mình.
Bạch Âm đã đạt đến Nguyên Anh
trung kỳ, Tiểu Hắc có thể đối phó được không?
Bốn vị cao thủ vây công, Tiểu Hắc
còn có cơ hội sao?
- Động chủ!
Tang Mặc bất ngờ bước lên trước một
bước:
- Động chủ đã phân phối một nghìn
hộ vệ cấp cho Hầu Phí hộ pháp và Lưu Tinh hộ pháp cùng cai quản. Hầu Phí hộ
pháp thực lực cường mãnh nên không ai có gì dị nghị, bất quá Lưu Tinh hộ pháp
thực lực như thế nào thì lại khó nói, tôi nghĩ sao không để cho Lưu Tinh hộ
pháp có cơ hội đi bắt đồng thời cũng là một cơ hội để biểu lộ thực lực của
mình.
Tang Mặc nói xong cười nhìn Tần
Vũ.
"Hừm, để ta xem ngươi ứng đối
thế nào. Nếu ngươi muốn cứu lấy hắc ưng thì phải phản lại Động chủ, đến lúc đó
thì ngươi chỉ có chờ chết. Còn nếu ngươi tuân theo mệnh lệnh của động chủ thì
ngươi phải nhìn hắc ưng đó chết, để ta xem ngươi chọn lựa thế nào ! Trừ phi
ngươi không phải là tu tiên giả đó."
Chọn lựa?
- Tang Mặc, ngươi muốn chết!
Hoả nhãn Hầu Phí lấp loáng quang
mang, toàn thân phát ra khí tức khủng bố của loài hung thú, hắc bổng trong tay
cũng xuất ra, tựa hồ chỉ cần một câu không hợp là sát tử Tang Mặc ngay tại trận.
- Thuộc hạ nguyện ý đi!
Tần Vũ tiến lên một bước cười
nói, sau đó nhìn lại Tang Mặc một cái:
- Ta sẽ theo như lời Tang Mặc hộ
pháp nói, đi bắt hắc ưng kia, cũng là để biểu lộ thực lực.
==========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét