Lúc này vài ngàn hộ vệ trong chu
vi Xích Huyết động phủ đều nhìn, theo quy định của Cửu Sát Điện, phàm cùng một
thế lực tuyệt đối không được giết lẫn nhau. Xích Huyết động phủ này lại là đại
bản doanh của Tra Hồng, trước cửa vào Xích Huyết động phủ, một hộ pháp lại đi
giết một hộ pháp khác, đây quả thật là một đại sự đặc biệt.
Tra Phách cũng phẫn nộ, hắn không
nào ngờ Hầu Phí lại thực sự dám sát tử Tang Mặc.
- Nói, nghe thấy mệnh lệnh của
ta, vì sao ngươi lại không dừng lại !
Tra Phách lại hét lên.
Hầu Phí căn bản không nhìn Tra
Phách, nhưng lại nhìn vào bên trong động phủ, hốt nhiên Hầu Phí vuốt sống mũi,
cái lưỡi hồng liếm môi dưới rồi liếc qua nhìn Tra Phách, cặp hoả nhãn phát xuất
ra tinh quang như xuyên kim phá thạch !
- Ngươi nói lại lần nữa coi ?
Hầu Phí ngưng mắt nhìn nhãn tình
Tra Phách, từ từ nói.
Tra Phách bất ngờ giật mình,
trong một lúc không nói được lời nào. Hầu Phí vẫn ngưng mắt nhìn Tra Phách, khí
thế cường đại áp bách hắn. Chỉ một lát đã thấy trán Tra Phách mồ hôi xuất ra,
sau lưng cũng ươn ướt. Lúc này Tra Phách mới tỉnh lại.
“A, ta đang nói chuyện với ai
đây, cái con khỉ này lúc xưa vì Ngũ Dạ Tử Hoa ngay cả ta là Phó động chủ Xích
Huyết động phủ không phải vẫn ra tay với ta sao?”
Tra Phách hổi tưởng lại lúc kết
giao với Hầu Phí.
Tra Phách có chút hối hận, muốn đối
phó con khỉ này cần phải có đại ca Tra Hồng của hắn mới được. Tra Phách hắn thật
sự không là phải đối thủ của Hầu Phí.
- Nghe cho rõ lời Hầu gia đây, ta
bất kể là quy củ gì. Ngay khi có người gây sự với ta thì đừng trách ta vô tình.
Hanh, kể cả hắn là hộ pháp hay người gì đi nữa, ta cũng không có lưu tình. Nhớ
cho rõ, người không đụng ta, ta không đụng người, người đụng ta thì hãy chuẩn bị
biến thành đống thịt dưới bổng của ta đi !
Hầu Phí nhìn chòng chọc Tra Phách
cười lạnh nói, sau đó không ngờ vẫn đứng tại chính giữa cửa động của Xích Huyết
động phủ.
Nghe Hầu Phí nói, sau đó lại nhìn
thân thể Bát Trảo Chương Ngư bị nổ tung nát vụn trôi nổi trong biển. Tra Phác
thầm hít một hơi khí lạnh. Hắn lúc này càng lúc càng nhận thức rõ, Hầu Phí cái
con khỉ này đúng là không sợ trời không sợ đất.
- Ta lấy danh nghĩa Phó động chủ
hỏi ngươi, vì sao sao ngươi giết Tang Mặc? Lúc này thanh âm Tra Phách đã hoà hoãn
lại.
Hầu Phí "hắc hắc" cười
quái dị, quay đầu lại, cặp hoả nhãn nhìn Tra Phách nói :
- Ngài hỏi xem sao ta lại không dừng
tay mà vẫn giết hắn? Hầu gia ta không thích nói ra.
Hầu Phí điệu bộ càn rỡ khoa
trương khiến cho hộ vệ ai cũng kinh ngạc.
Tra Phách sắc mặc chuyển thành
khó coi. Hầu Phí này đúng là không nể mặt hắn.
Hầu Phí bất ngờ cười bỡn nói:
- Tra Phách phó động chủ, thực tế
vấn đề này còn cần phải hỏi sao. Đáp áp rất đơn giản, là hắn chọc tức ta, ngài
cũng hiểu mà, là hắn chọc cho ta nổi giận, nếu hắn không đắc tội với ta, ta giết
hắn làm gì.
Tra Phách cau mày, cái này cũng gọi
là đáp án sao? Đây chẳng phải là bằng như không nói gì cả.
Tra Phách mở miệng ra định tiếp tục
hỏi Tang Mặc là đã đắc tội gì với Hầu Phí.
Tra Phách định nói thì có tiếng
linh thức truyện âm nói:
"Tra Phách tiểu tử, ở nơi
đây đông người nên ta mới cố ý nể mặt ngươi, chúng ta nên giữ hoà khí. Bằng
không chọc tức bổn Hầu gia, mặt mũi bị mất hết vậy thì lúc đó thật không hay.”
Linh thức truyện âm, Tra Phách lời
nói lên đến cổ rồi lại phải nuốt xuống.
Đúng vào lúc này - -
- Phí Phí !
Cùng thanh âm một đạo hắc sắc tàn
ảnh cực tốc xạ tới rồi sau đó dừng lại, chúng nhân nhận ra là Tần Vũ chân đạp hắc
sắc phi kiếm bay đến. Nhưng khi nhìn hình dạng lúc này của Tần Vũ, những người
có mặt đều kinh hãi, bụng của Tần Vũ có một vết thương khủng khiếp, vết thương
khiến người ta phát sợ, sắc mặt Tần Vũ trắng bệch, môi tím đen.
- Đại ca, huynh thế nào?
Hầu Phí cả người như bị kích động,
lông toàn thân dựng đứng lên.
Tra Phách nhìn thấy thương thế của
Tần Vũ cũng phải hít lấy một hơi khí lạnh, hắn dù sao cũng là Nguyên Anh trung
kỳ cao thủ, chỉ nhìn một cái là có thể phán định, thương tích của Tần Vũ khẳng
đinh là do có người dùng lợi khí đâm vào bụng, thậm chí là đã xâm nhập vào bên
trong bụng.
Bị thương nặng như vậy mà Tần Vũ
vẫn còn sống sót quay về thì đúng thật là vận khí lớn.
- Đại ca, là ai làm huynh bị
thương.
Hầu Phí khẩn trương, trực tiếp đỡ
lấy Tần Vũ, lúc này Tần Vũ còn có thể ngự kiếm bay về được thì đúng thật là hạnh
vận. Hung quang trong mắt Hầu Phí thiểm thước:
- Đại ca, bất kể là ai gây thương
tích cho đại ca, ta đều diệt hết !
Toàn thân Hầu Phí bạo phát ra một
khí thế cuồng ngạo.
- Phí Phí, được rồi.
Tần Vũ nỗ lực nặn ra một nụ cười
nói.
- Lưu Tinh hộ pháp, hung thủ là
ai, ngươi cứ việc nói ra, phàm là kẻ nào dám động hộ pháp của Xích Huyết động
phủ thì chúng ta tuyệt đối không để cho kẻ đó tự do bất quản được.
Tra Phách lúc này cũng đứng đó,
có điều trong lòng hắn vẫn còn nhớ đến truyền tấn của Tang Mặc.
Tần Vũ nén đau nói :
- Phó động chủ, lần này chúng tôi
phụng mệnh động chủ đi giết hắc ưng. Nhưng không ai nghĩ được rằng Bạch Âm, Nhiễm
Lam hộ pháp không ngờ lại đi câu kết với hắc ưng, quay lại công kích chúng tôi,
lúc đó Mục Húc trực tiếp bị Bạch Âm hộ pháp đánh lén, chết ngay tại trận.
Nghe Tần Vũ nói vậy, Tra Phách
nhướng mày.
- Ngươi nói một mình Lưu Tinh hộ
pháp ngươi, thêm vào Trang Chung hộ pháp đã kích bạo được Bạch Âm, Nhiễm Lam
cùng với hắc ưng?
Tra Phách hỏi ngược lại.
Tần Vũ lắc đầu nói:
- May mắn là Trang Chung hộ pháp
cơ cảnh, vào lúc Mục Húc hộ pháp bị sát tử, Trang Chung hộ pháp trực công Nhiễm
Lam. Còn tôi nhắm hướng Bạch Âm mà giết, may mắn lúc xưa khi li khai sư tôn,
người có cấp cho tôi một khối bảo bối "Thiên Lôi phù", để khi sinh mệnh
nguy cấp mà sử dụng. Tôi đã trực tiếp sử dụng "Thiên Lôi phù" sát tử
Bạch Âm hộ pháp. Thương thế của tôi là do hắc ưng gây ta, bất quá tôi cũng có
tuyệt chiêu nên hắc ưng cũng bị thụ thương, do vậy không dám cùng tôi liều mạng,
Nguyên Anh của Bạch Âm hộ pháp và Mục Húc hộ pháp đều bị hắc ưng đoạt mất,
Trang Chung hộ pháp thì lấy được Nguyên Anh Nhiễm Lam hộ pháp, thuộc hạ tốc độ
nhanh nên quay về trước báo cáo với động chủ.
Nói xong, một tử sắc Nguyên Anh
tinh oánh xuất hiện trong tay Tần Vũ.
- Nguyên Anh này thỉnh Phó động
chủ thu lấy, thuộc hạ hiện tại cần đi trị thương.
Sắc mặt Tần Vũ nhợt nhạt thêm mấy
phần.
Tra Phách nghe Tần Vũ nói, lại
nhìn Nguyên Anh trước mặt, trong lòng nhớ đến truyền tấn của Tang Mặc, sau đó lại
nhìn vết thương khủng khiếp của Tần Vũ, nhất thời trong lòng rối loạn,
- Đại ca, đừng nói nữa, mau quay
về trị thương.
Hầu Phí không để cho Tần Vũ nói
thêm, trực tiếp đỡ Tần Vũ về chỗ ở. Bất quá Tra Phách vẫn chưa thu lấy Nguyên
Anh Nhiễm Lam, nên Nguyên Anh vẫn còn ở trước mặt Tra Phách.
Tra Phách nghiến rằng một cái, trực
tiếp thu lấy Nguyên Anh, rồi cũng tiếp nhập vào trong động phủ, qua một lúc,
Trang Chung cũng mang thương tích nhẹ về đến, trực tiếp tiến nhập chỗ của mình
trong Xích Huyết động phủ.
**********
Bên ngoài mật thất Tra Hồng bế
quan.
Tra Phách sắc mắt đầy vẻ lo lắng
đứng ngoài mật thất la lớn :
- Đại ca, mau ra đây, có chuyện lớn
rồi. Huynh đừng có bế quan nữa, mau ra nhanh một chút !
Tra Phách chỉ là không thể nhẫn nại.
Nghĩ đến những chuyện phát sinh là trong lòng cảm thấy phiền toái.
Chỉ một lát sau, mật thất đại môn
đã mở ra.
- Chuyện gì mà hối hả vậy. Nhưng
ngày này bế quan mà không cách nào yên tĩnh để bế quan được, nói nhanh, đại để
là có chuyện gì, ta hiện tại không có thời gian cùng ngươi lãng phí.
Tra Hồng lạnh lùng nói lớn.
Tra Hồng lúc này chính đang là giờ
phút tối hậu giải trừ phong ấn cấm chế.
Tra Phách giận dữ nói:
- Không có thời gian lãng phí? Đại
ca, huynh có biết sự tình phát sinh lớn thế nào không? Bạch Âm hộ pháp chết, Mục
Húc chết, Nhiễm Lam chết, trừ tam vị đại hộ pháp đó, liền Tang Mặc hộ pháp cũng
bị sát tử rồi.
Tra Hồng sắc mặt cứng lại.
Biểu tình trên mặt Tra Hồng biến
đối mấy lần, sau đó bình tĩnh lại, nhẹ nhàng nói :
- Đem quá trình câu chuyện nói
cho ta nghe.
Tra Phách thấy đại ca mình lãnh
tĩnh như vậy, hắn cũng bị ảnh hưởng tâm dần tĩnh hạ lại, liền nói :
- Chuyện này cũng có điểm rối loạn,
đệ sẽ nói giản lược, cái chết của Bạch Âm tam đại hộ pháp, căn cứ theo lời Lưu
Tinh hộ pháp thì Bạch Âm, Nhiễm Lam hộ pháp câu kết với hắc ưng định hại Lưu
Tinh, Trang Chung, Mục Húc tam đại hộ pháp. Lưu Tinh hộ pháp nhờ có "Thiên
Lôi phù" do sư tôn hắn lưu lại nên sát tử được Bạch Âm, hơn nữa còn toàn lực
đấu với hắc ưng, khiến hắc ưng kinh hãi bỏ chạy.
- Sư tôn của Lưu Tinh? Thiên Lôi
phù ?
Tra Hồng lông mày nhíu chặt
Lúc xưa khi nhìn thấy công pháp
tu luyện kỳ đặc của Tần Vũ, hắn đã hỏi về sư môn Tần Vũ, nhưng mà Tần Vũ lại
không nói.
- Nhưng Tang Mặc hộ pháp lại truyện
tấn cho đệ, nói Lưu Tinh hộ pháp chính là... ... tu tiên giả !
Tra Phách có hơi dừng lại rồi lại
nói tiếp,
- Liền sau đó, Hầu Phí hộ pháp
không biết vì sao phát khùng đi giết Tang Mặc hộ pháp!
Tra Phách nhìn đại ca của mình,
xem đại ca có phản ứng gì.
Nhãn tình Tra Hồng hẹp lại, hàn
quang từ bên trong xuất ra.
- Đệ nói tiếp đi.
Tra Hồng khôi phục lại bình tĩnh.
Tra Phách nói tiếp :
- Nhưng mà vừa rồi, khi Lưu Tinh
hộ pháp quay trở về, trên thân lại mang trọng thương, trực tiếp xé rách vùng bụng
đâm vào bên trong, nếu như công kích nặng thêm một chút nữa, có lẽ Lưu Tinh hộ
pháp đã chết tại trận rồi, kể cả như vậy, Lưu Tinh hộ pháp nếu không có một năm
rưỡi thì đừng hòng hồi phục được.
- Đại ca... ... đệ lúc đầu hoài
nghi Lưu Tinh hộ pháp tự thương tàn, nhưng mà thương thế quá thật hãi nhân, nếu
như một chút không cẩn thận có thể dẫn đến tự sát a. Đệ nghĩ không có ai lại
dám tự gây thương tích như vậy. Hơn nữa hắn đã dâng lên Nguyên Anh của Nhiễm
Lam, bất quá Tang Mặc hộ pháp trước khi chết có truyền tấn.
Tra Phách nhíu mày nói.
Tra Hồng nhìn Tra Phách nói :
- Lão nhị, nghe cho rõ đây, sự
tình này không được để truyền ra ngoài, đệ cần phải thủ khẩu như bình, đồng thời
đệ cũng không cần phải quản chuyện này, chuyện này hãy giao hết cho huynh xử
lý, đệ mau triệu tập các hộ pháp đến đại điện.
- Rõ !
Tra Phách gật đầu, rồi tức thì
chuyển thân li khai.
Tra Hồng tự nói một mình:
- Sư tôn, Thiên Lôi phù ? Không
biết là thiệt hay giả, Lưu Tinh hộ pháp này có chín phần là tu tiên giả. Tu
tiên giả đương nhiên không cần Nguyên Anh. Ai, nếu như sự tình này xảy ra một
năm sau thì ta đã có thể giải quyết dễ dàng rồi.
*********
Trên đại điện, mười một hộ pháp
còn lại đều đang tụ tập ở đây, chuyện lần này thật quá lớn, không ngờ một lúc
chết đi Bạch Âm, Nhiễm Lam, Mục Húc, Tang Mặc tứ đại hộ pháp. Hơn nữa Tang Mặc
còn bị Hầu Phí hộ pháp giết giữa ban ngày ban mặt tại Xích Huyết động phủ.
Huyền Quy tam huynh đệ, Hổ Sa
huynh đệ, Lưỡng Xà nữ, Cầu long Đằng Tất , Trang Chung, Tần Vũ, Hầu Phí tất cả
mười một người đứng phía dưới của đại điện, Tra Phách cũng đã đến, chúng nhân đều
đang chờ Động chủ Xích Huyết động phủ Tra Hồng.
Phiến khắc, Tra Hồng đã đi lên bảo
toạ, trường bào tung lên một cái trực tiếp ngồi xuống.
Tra Hồng ánh mắt nhìn qua một lượt
chúng vị hộ pháp ở phía dưới, sau đó trầm trọng nói:
- Các vị, lần này Xích Huyết động
phủ gặp phải tai nạn mà từ trước giờ mới có, nhóm Bạch Âm tứ đại hộ pháp không
ngờ đều chết cả. Riêng Tang Mặc hộ pháp thì bị Hầu Phí hộ pháp sát tử tại động
khẩu của Xích Huyết động phủ.
- Hầu Phí !
Tra Hồng bất ngờ hét lên.
Hầu Phí bước lên trước một bước
nhìn thẳng vào Tra Hồng, khoé miệng xuất hiện một nụ cười tà ý.
- Cửu Sát Điện đã định ra quy củ,
Xích Huyết động phủ cùng với bát đại động phủ cũng phải kiên trì tuân theo quy
củ đó. Người của cùng một thế lực thì tuyệt đối không được mang tâm giết chóc lẫn
nhau, nhưng ngươi, thân là hộ pháp của Xích Huyết động phủ chúng ta, không ngờ
lại công nhiên không chút kỵ huý, dưới sự quan sát của rất nhiều tu yêu giả, trực
tiếp giết chết Tang Mặc hộ pháp, vậy ngươi để Xích Huyết động phủ ở đâu ? Ngươi
để Cửu Sát Điện ở đâu ? Ngươi để Tra Hồng ta ở đâu ?
Tra Hồng hét lên giận dữ.
Tra Hồng khi bạo nộ đã bạo phát
ra một luồng khí tức khủng bố.
Tựa như ngày tàn đã đến, một cỗ
cường đại khí tức vây bọc lấy người trong thoáng chốc bao phủ lấy cả đại điện,
hoàn toàn hướng tới Hầu Phí áp chế. Tra Hồng bao năm nay chưa xuất thủ, khiến
cho nhiều người hoài nghi thực của Tra Hồng.
Nhưng chỉ với khí thế bạo phát
thôi đã khiến các hộ pháp bên dưới không còn chút hào hoài nghi.
Hầu Phí thè cái lưỡi hồng liếm
môi dưới, bất ngờ ngẩng cao đầu, giận dữ nhìn Tra Hồng, trong mắt bạo phát chiến
ý kinh nhân, từ trước đến nay nó chưa bao giờ mong muốn một trận chiến như vậy.
Được chiến đấu với một siêu cấp cao thủ.
- Phí Phí, có nắm chắc không ?
Tần Vũ linh thức truyền âm nói.
Hầu Phí vẫn nhìn chằm chằm Tra Hồng,
đồng thời truyền âm nói:
- Không tiến nhập trạng thái bạo
cuồng, thì một điểm cũng không nắm chắc, thực lực của Tra Hồng này rất mạnh,
phi thường mạnh, nhưng..... đệ thích vậy !
Hầu Phí quang mang trong mắt càng
thêm nóng bỏng, chiến ý càng thêm cuồng bạo !
===============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét