Nơi quân đội trú ngụ là một dải
bình nguyên, đương nhiên chỗ trú ngụ cũng chỉ là lều trại mà thôi. Tần Đức,
Phong Ngọc Tử, Từ Nguyên ba người đang nhàn nhã dạo chơi khắp đại giang nam bắc.
Lần này cũng là bỗng hứng chí, tiện thể ghé qua thăm nơi tiền tuyến một phen.
- Từ Nguyên, hiện tại đại quân của
chúng ta đã đồn trú hơn nữa tháng rồi mà không có cách nào công hạ Thiết Húc
thành. Ngươi hãy nói xem, có phương pháp nào khả dĩ phá được thành này?
Tần Đức chỉ về phía tòa thành trì
phía đằng xa tùy ý hỏi.
Tần Đức chỉ tùy tiện hỏi, chứ việc
công thành quan hệ với ông không lớn.
Từ Nguyên vuốt râu trầm tư suy
nghĩ, cười nói:
- Thái Thượng Hoàng, muốn công hạ
Thiết Húc thành....... nhìn Vương Tùng tướng quân đã một thời gian dài mà vô
pháp phá thành, thiết nghĩ, hiện tại ngoài việc tăng cường công kích ngoài
thành, còn phải làm sao dụ được địch xuất thành. Tất nhiên phải nắm vững tính
tình chủ tướng của địch.
- Bất quá nói không chừng có những
mưu lược khác, cần phải căn cứ tin tức tình báo mới được. Thần không biết những
tin tức tình báo về Thiết Húc thành, thành thử không thể đề ra phán đoán thích
đáng được.
Phong Ngọc Tử đột nhiên nói:
- Tần huynh, dường như Lan thúc
tiền bối nói là tiểu Vũ sẽ trở về trong nay mai.
- Đúng vậy, sẽ trở về trong nay
mai.
Tần Đức gật đầu, quay người thở
dài một tiếng.
- Tiên phủ, là phủ đệ của tiên
nhân, sao lại khả năng không có một điểm an toàn vậy. Hiện tại ta thật có chút
lo lắng cho Vũ nhi.
Bất quá Tần Đức cũng hiểu, theo
con đường của tu chân giả, nếu mong muốn mọi chuyện đều an toàn, gần như là
không có khả năng.
- Tiểu Vũ khẳng định sẽ an toàn
trở về, Thái Thượng Hoàng đừng quá lo lắng.
Từ Nguyên tin tưởng nói.
Tần Đức nhẹ gật đầu.
Rồi ba người từ trong chiếc vòng
trữ vật lấy ra một bàn cờ, bắt đầu cuộc chơi.
- Phụ vương, Phong bá bá, Từ thúc.
Thanh âm Tần Vũ vang lên. Tần Đức,
Phong Ngọc Tử và Từ Nguyên đều quay đầu lại. Chỉ thấy Tần Vũ cùng Lập Nhi vô
cùng cao hứng, sánh vai đi tới. Vương Tùng tướng quân tức thì nhẹ khom người, rồi
mỉm cười rời đi.
Tần Đức rất vui mừng nói:
- Vũ nhi!
Khi Tần Vũ cùng Lập Nhi tiến nhập
tiên phủ, trong lòng Tần Đức cũng rất lo lắng. Lúc này thấy Tần Vũ an toàn trở
về, cực kỳ kích động:
- Thật tốt quá, cuối cùng con
cũng an toàn trở về, vậy là.......thúc thúc của Lập Nhi cô nương nói rất chính
xác.
Tần Đức thở dài khen.
- Lan thúc đã nói gì vậy?
Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
- Tiểu Vũ a, Lan thúc tiền bối có
nói là con sẽ quay lại vào khoảng vài ngày này. Chúng ta cũng vừa mới bàn luận
rằng trong vài ngày tới con sẽ quay về. Không tưởng được con thực đã xuất hiện.
Phong Ngọc Tử cười nói.
Tần Đức đột nhiên cau mày nói:
- Vũ nhi, con có hai vị huynh đệ
đúng không? Một tên là Hầu Phí, một tên là Hắc Vũ.
- Đúng rồi, Phụ vương.
Tần Vũ đột nhiên nghi hoặc.
- Phụ vương, không lẽ Phí Phí và
tiểu Hắc có gây ra chuyện gì à?
- Không, không có.
Tần Đức vội nói, rồi lập tức mỉm
cười nói
- Sau khi bọn con li khai Tiềm
Long đại lục không lâu, Lan thúc liền mang hai huynh đệ của con đi. Có nói là sẽ
tới một nơi thần bí để tiến hành tu luyện đặc biệt.
Tần Vũ trố mắt.
Nơi thần bí? Tu luyện đặc biệt?
- Vậy Lan thúc dẫn theo cả Phí
Phí cùng tiểu Hắc?
Tần Vũ truy vấn nói.
- Đúng vậy, Lan thúc bảo ta nói lại
cho con một tiếng. Khi con về không cần phải kiếm chúng. Chúng sẽ mất một khoảng
thời gian dài mới có thể quay lại. Tính ra một lần tu luyện cần hai đến ba năm.
Tần Đức cười nói.
- Địa phương thần bí, tu luyện đặc
biệt ư?
Tần Vũ nhíu mày nhìn về Lập Nhi,
Lập Nhi gương mặt cũng lộ vẻ nghi hoặc.
- Tần Vũ đại ca. Muội cũng không
biết có địa phương thần bí nào.
Lập Nhi không nghĩ ra Lan thúc đã
mang Hầu Phí và Hắc Vũ tới nơi nào.
Tần Vũ suy nghĩ chốc lát, liền cười:
- Không có việc gì, ý của Lan
thúc không muốn chúng ta phải lo lắng. Phí Phí và tiểu Hắc thực lực không có
kém ta. Bọn chúng tới địa phương thần bí để tiến hành tu luyện đặc biệt, không
biết lúc quay về có thể đạt đến cảnh giới nào.
- Phụ vương, con chuẩn bị trở về
Lôi Sơn cư trong vương phủ để tiến hành bế quan tu luyện. Con ước đoán lần tu
luyện này cần khoảng một tháng thời gian.
Tần Vũ trịnh trọng nói.
Chuyến đi tới Cửu Kiếm tiên phủ,
Tần Vũ đã nhận ra bản thân mình thực lực quá yếu.
Những kẻ được gọi là tam kiếp tán
ma, tứ kiếp tán ma, có thể nói chỉ là một góc của Đằng Long đại lục. Xét cho
cùng lần này cao thủ ở đó hiển nhiên không quan tâm tới cái tiên phủ đó, trước
khi đi ai mà biết được tiên phủ này là thế nào?
- Sở hữu ngọc quí là có tội, tuy
những người khác không biết ta có bốn kiện trung phẩm tiên khí, chỉ biết là
mình có một kiện trung phẩm tiên khí thôi. Nhưng dù chỉ là một kiện, cũng có thể
làm cho một vài cao thủ lục kiếp, thất kiếp đến tìm ta gây phiền.
Dù là an toàn trở về, nhưng Tần
Vũ trong lòng vẫn không thoải mái.
- Bất quá, dù cho có đến gây phiền,
cũng phải xem có hay không có bản sự.
Tần Vũ trong lòng mười phần tự
tin.
Hắc Diễm Quân giới chỉ, có Thiên
Hỏa lĩnh vực và Trọng Lực lĩnh vực. Tần Vũ hiện nay lại có trung phẩm tiên khí,
lúc trước lại được Lập Nhi tặng cho một tấm Phệ Băng Lôi ấn phù. Nếu mà cẩn thận,
thì dù có thiên tiên tới cũng có thể đấu một trận.
Đương nhiên, Tần Vũ nếu hoàn toàn hấp thu xong
nguyên anh của nhị kiếp tán tiên thì càng tốt hơn nhiều.
- Được, Vũ nhi con an tâm bế
quan, tuyệt đối sẽ không có ai tới quấy rầy con.
Tần Đức lập tức nói. Ông cũng biết
nơi Tần Vũ sống là thế giới gì, hiểu được cao thủ ở đó là cấp bậc nào, Tần Vũ cần
nhất là phải tăng cường thực lực của bản thân.
***
Kinh thành Tần vương triều, bên
ngoài Lôi sơn cư, trong Vũ vương phủ.
- Tần Vũ đại ca, an tâm bế quan
tu luyện nhé!
Lập Nhi cười nói.
Tần Vũ trong lòng vẫn còn e ngại,
căn dặn:
- Lập Nhi, nếu có cao thủ lợi hại
tới giết người để đoạt trung phẩm tiên khí, hay Thủy Mặc họa. Muội ngàn vạn lần
không được xuất thủ chống lại, có thể trực tiếp giao ra mao bút cũng như Thủy Mặc
họa cho bọn họ.
Vừa nói, trên tay Tần Vũ xuất hiện
một bức Thủy mặc và một cây mao bút.
- Tần Vũ đại ca, huynh muốn.......
Lập Nhi mở to mắt.
- Ha ha, Lập Nhi, không lẽ muội
không biết là Hắc Diễm Quân giới chỉ bên trong tàng ẩn bức địa đồ. Có nó Phá
Thiên đồ đối với huynh công hiệu hiển nhiên không quan trọng nữa rồi. Nói thật
lòng, nó không đáng để ta và các cao thủ khác phải đối đầu đổ máu. Còn như mao
bút, khả dĩ biến thành tiên kiếm, uy lực không nhỏ, nhưng mà....... Lập Nhi lúc
trước muội đưa huynh ba cây, thêm vào một cây huynh có, cho dù mất đi một cũng
không cần phải tính toán. Điều quan trọng đó là thân nhân của huynh và.....muội.
Tần Vũ ngưng trọng nhìn thẳng vào
mắt Lập Nhi.
- Huynh không muốn muội có bất cứ
nguy hiểm gì.
Lập Nhi trong lòng cảm động.
Lập Nhi xúc động suýt nữa nói ra
bí mật trong lòng, lời vừa ra miệng đã kịp nuốt vào. Bởi vì Lập Nhi biết bí mật
đó không nói cho Tần Vũ thì hơn.
- Tần Vũ đại ca, cám ơn huynh.
Tần Vũ đưa tay ôm lấy Lập Nhi vào
lòng.
***
Sau khi chia tay Lập Nhi, Tần Vũ
liền trực tiếp tiến nhập vào gian phòng luyện công của Lôi Sơn cư, ngồi xếp bằng
tĩnh tọa.
- Nguyên anh của nhị kiếp tán tiên,
gần như ngang với Độ Kiếp trung kì, nguyên anh của Độ kiếp hậu kì cao thủ có thể
đủ cho ta tu luyện đạt tới Hành Tinh hậu kì.
Tần Vũ từ Hắc Diễm Quân giới chỉ
lấy ra nguyên anh của nhị kiếp tán tiên.
Tần Vũ hiện thời bảo vật phần lớn
để trong Hắc Diễm Quân giới chỉ.
Lúc ở Thanh Vũ tiên phủ đại điện,
Nghiên Cơ nương nương cùng mọi người đánh giết, cuối cùng không phát hiện ra tại
sao cái nguyên anh này lại biến mất.
"Tinh thần biến" công
pháp, chia làm sáu tầng từ Tinh Vân, Lưu Tinh, Tinh Hạch, Hành Tinh, Độ Kiếp, Hằng
Tinh lục đại cảnh giới. Mỗi một cảnh giới là một chuyển hóa, thật lực sẽ tăng
tiến rất lớn. Hiện tại thì Tần Vũ vừa mới chỉ đạt tới Tinh Hạch kì mà thôi.
Nhắm mắt lại.
Quanh người Tần Vũ quang mang lờ
mờ bao phủ. Giống như một đám mây quay tròn, ở trung ương của nó chính là Tần
Vũ phát tán kim sắc quang mang. Nguyên anh của nhị kiếp tán tiên hóa thành những
đạo dịch thể nhỏ xoay tròn bên ngoài cơ thể Tần Vũ.
- Thật đúng như mong đợi, đạt tới
Hành Tinh kì thực lực sẽ rất mạnh.
Tần Vũ khóe miệng không kìm được
có một tia tiếu ý.
.***
Đằng Long đại lục, tu chân giả
nhân số lớn, thậm chí hơn cả triệu người.
Tuy nhiên tông phái bài danh đệ
nhất của tu tiên giả ở Đằng Long đại lục Thanh Hư quan đệ tử cũng chỉ có vài vạn
người. Nhưng Thanh Hư quan vẫn là đương thời đệ nhất tông phái cao quý, bởi vì
cao thủ của họ thật quá nhiều.
Trên Thanh Hư sơn, có một tòa
cung điện được xây ở trên cao.
Ở bên ngoài cửa cung điện của
Thanh Hư quan, có một vài đệ tử đang lúi húi dọn dẹp. Đây là những đệ tử vừa mới
được Thanh Hư quan thu nhập, cũng là thế hệ công lực thấp nhất, thậm chí đến
Kim Đan kì cũng không đạt được.
- Sư huynh à, chừng nào thì sư
tôn mới truyền cho chúng ta tu chân công pháp nhỉ?
Một đồng tử dáng vẻ ốm yếu thanh
mi mục tú độ bảy tám tuổi hỏi đồng tử cách nó không xa.
- Sư đệ, đừng lo lắng, được nhận
vào Thanh Hư quan đã là phúc phận lớn nhất của chúng ta. Chúng ta đã tới đây được
bao lâu rồi? Theo như ta biết, khi vào Thanh Hư quan, chưa hết một tháng thì
không được truyền công pháp nào, sau đó mới bắt đầu truyền công pháp đơn giản củng
cố căn cơ. Trong vòng ba năm, mới tơ tưởng tới tu luyện thượng tầng công pháp.
Vị sư huynh coi bộ hiểu rõ tất cả
những chuyện này.
Đôi mắt sáng của đồng tử ốm yếu
hiện vẻ rất thất vọng:
- Cần tới ba năm a.
- Đệ thì biết gì, đệ tử của Thanh
Hư quan ai không là cao thủ chứ. Tuy chỉ là vài vạn đệ tử, không thể so sánh với
Lam Uơng môn, Tử Dương môn có tới cả chục vạn đệ tử. Nhưng Thanh Hư quan vẫn là
đệ nhất tông phái ở Đằng Long đại lục, là vì sao? Nguyên nhân không chỉ là công
pháp, mà còn là chế độ truyền thụ. Để chúng ta xây dựng căn bản trong vòng ba
năm chính là để huấn luyện tâm tính của chúng ta. Tâm tính đối với việc tu luyện
rất là trọng yếu.
Vị sư huynh tiếp tục nói
- Sư huynh, huynh thật là lợi hại.
Đồng tử ốm yếu đôi mắt lại sáng
lên.
- Cái này không chỉ ta lợi hại,
biểu ca của ta lại càng lợi hại hơn. Biểu ca của ta sau năm năm nhập môn Thanh
Hư quan, hiện tại đã đạt tới Kim Đan kì, trở thành tinh anh đệ tử cần bồi dưỡng.
Vị sư huynh ngẩng đầu lên nói.
- Không nói nữa, có người đến.
Vị sư huynh lập tức nói.
Càn Hư lão đạo lúc này dáng vẻ
phong trần chân đạp tiên kiếm gấp rút quay về. Đồng thời lão cũng đã sớm thông
qua truyền tấn lệnh đem tin tức nói với các vị trưởng lão trong tông phái.
- Đạo hữu, đây là chỗ của Thanh
Hư quan của chúng ta, ngoại nhân không được phép tiến vào.
Vị sư huynh bước tới một bước cứng
rắn nói. Lúc này vị sư huynh rất là tự hào, cuối cùng cũng lấy được chiêu bài của
Thanh Hư quan nói ra lời.
Càn Hư lão đạo vẻ mặt đanh lại.
Ngay tại đại môn của môn phái
mình lại bị một đứa tiểu bối ngăn cản.
Tuy nhiên chính lúc này, chỉ nghe
thấy một trận tiếng chân người, vài chục vị tu tiên giả mặc đạo bào, bộ râu dài
tung bay tiên phong đạo cốt hối hả tiến ra. Mấy chục vị cao thủ này chính là
thuộc về bối chữ 'Càn' và 'Phàm' của Thanh Hư quan.
- Quan chủ!
Hai tiểu đồng tử vừa thấy người
đi đầu, nhất thời hoảng kinh liền tránh qua một bên.
- Sư thúc lần này vì Thanh Hư
quan chúng ta đi gặp nguy hiểm, lấy được bảo vật trở về!
Người dẫn đầu chính là cao thủ bối
chữ Phàm, Phàm Minh, đồng thời cũng là đương kim quan chủ của Thanh Hư quan. Vị
quan chủ này, hiển nhiên không phải là cao thủ lợi hại, chỉ mới độ qua Cửu Cửu
trọng kiếp mà thôi.
- Sư thúc của quan chủ.
Cả hai đồng tử ngây người ra.
- Phàm Minh, không cần nói, lần
này Càn Minh, Càn Thiện nhị vị sư đệ, đều không thể trăn trối một lời, đã hồn
phi phách tán cả rồi. Ta còn quay về được đây, thật là may mắn, nếu không thì
đã không gặp lại mọi người.
Lúc này Càn Hư lão đạo nhớ lại
lúc khởi hành đến Cửu Kiếm tiên phủ cho đến lúc sau, hiện tại nghe Phàm Minh
khen ngợi mà không thấy thích thú gì.
Vài chục người đó tất cả đều biến sắc.
- Càn Hư sư đệ, Càn Minh, Càn Thiện
hai vị sư đệ đều đã chết?
Một vị tán tiên tóc bạc tung bay
hơi có vẻ nôn nóng nói.
- Đúng vậy, chư vị, chúng ta quay
vào hãy nói, chỗ này không phải là nơi tốt để tường thuật lại.
Càn Hư lão đạo vừa nói, lập tức
vài chục người đó liền trực tiếp hướng về Thanh Hư quan đại điện mà đi. Thanh
Hư quan mất đi hai vị tán tiên cùng một lúc, quả thật là một đại sự quan trọng.
Ở trên đại điện.
Càn Hư lão đạo thuật lại rành rẽ
câu chuyện. Những đệ tử đồng bối hay đệ tử bối cao, thấp hơn từng người nghe thấy
trong lòng đều chấn kinh. Vô luận là việc Nghiên Cơ nương nương xuất hiện, hay
Long tộc tam đại cao thủ, cũng như là Hoàng Tuyền lộ.
- Sư thúc, tiên phủ đó không ngờ
là của một tiên đế. Quả thật làm cho người ta phải kinh hồn, Nghịch Ương tiên đế,
nếu như sớm biết là tiên phủ mà Nghịch Ương tiên đế lưu hạ, ta sẽ tấu thỉnh chư
vị tiền bối của Thượng Thiên cung xuất thủ.
Phàm Minh quan chủ cảm thán nói.
Nghe xong câu chuyện, tất cả mọi
người đều vì những nguyên linh thạch của Thanh Vũ tiên phủ mà chấn động, cũng cảm
thấy vị Nghịch Ương tiên đế hỉ nộ vô thường mà kinh hãi.
Vào tới tiên phủ, lời gợi ý của
tiên đế nửa thật nửa giả, điều này tuyệt đối đáng sợ. Tỉ như khi Nghịch Ương
tiên đế nói trong Đào Hoa nguyên rất an toàn, Thủy Nhu chân nhân mấy vị cao thủ
chọn nơi này. Nhưng thực tế là Đào Hoa nguyên là tử địa, tiến vào thì chết,
ngay cả một điểm hi vọng sống sót cũng không có.
"Hô!"
Gió nổi lên, tất cả các cao thủ
trong đại điện hướng về cửa điện nhìn, chỉ thấy một vị lão giả gầy gò tóc dài
trắng xóa tung bay đứng tại cửa đại điện.
- Ảo Nhàn sư thúc.
Càn Hư lão đạo và các cao thủ bối
chữ Càn hết thảy đều chấn kinh nói. Bọn họ có thể biết vị Ảo Nhàn sư thúc này
là cao thủ của Thượng Thiên cung nơi tối trọng yếu của Thanh Hư quan. Nếu như
không phải chuyện đại sự, người của Thượng Thiên cung sẽ không xuất hiện.
Dù là quan chủ, cũng không tưởng
đến có khả năng vào Thượng Thiên cung. Theo truyền thuyết, Thượng Thiên cung có
thể thông lên tiên giới!!
- Càn Hư, ngươi vừa nói là Nghịch
Ương tiên đế?
Ảo Nhàn tán tiên mặt đầy nôn nóng
gặng hỏi thêm lần nữa.
- Quả đúng vậy, chủ nhân tiên phủ
chính là Nghịch Ương tiên đế, có chuyện gì sao?
Càn Hư lão đạo nghi hoặc nói.
Ảo Nhàn nói một cách hưng phấn:
- Tốt, thật là quá tốt, Nghịch
Ương tiên đế, quả nhiên là Nghịch Ương tiên đế, thật là tốt!
Ảo Nhàn rất hưng phấn, sau đó lập
tức nói.
- Càn Hư, hiện tại đi với ta tới Thượng
Thiên cung, sư thúc tổ ta muốn gặp ngươi.
Càn Hư lão đạo cảm thấy tim mình
đột ngột ngừng lại, sư thúc tổ của Ảo Nhàn muốn gặp mình?
=============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét