Hải vực mênh mông vô bờ, Liên
Trùng nhẹ nhàng mang theo Tần Vũ cũng như Mặc Kỳ Lân thi triển thuật Thuấn Di,
chung quy Liên Trùng là bát kiếp tán ma, muốn mang hai người thi triển thuật
Thuấn Di cũng không phải việc gì khó.
- Phụ thân, mẫu thân, yên tâm đi!
Liên Trùng cùng phụ mẫu của mình
đang truyền tấn trao đổi lần đầu tiên kể từ sau khi độ kiếp.
- Con bây giờ đã biết rõ mình
đang ở đâu, vả lại công lực của con đã mạnh hơn. Thân là bát kiếp tán ma, cộng
thêm trung phẩm ma khí, không có mấy cao thủ có thể giết được con. Hơn nữa khi
nguy hiểm con có thể truyền tấn cho hai người.
Qua một hồi khuyên nhủ, phụ mẫu của
Liên Trùng cuối cùng cũng đồng ý, không lập tức dùng Thuấn Di đi tới nữa.
Vừa rồi khi Liên Trùng truyền tin
về việc mình còn sống, nguyên là nhị đảo chủ và tam đảo chủ của Bằng Ma đảo vốn
cho rằng con trai mình đã chết, bây giờ biết là chưa chết, đương nhiên vô cùng
kích động, muốn ngay lập tức dùng Thuấn Di đi tới đưa Liên Trùng về.
Liên Trùng phải nói rất nhiều, mới
an ủi được phụ mẫu.
Đích xác, lúc này Liên Trùng một
chút nguy hiểm cũng không có. Thậm chí nếu gặp phải nguy hiểm, Liên Trùng bây
giờ đã biết mình đang ở đâu, nên có thể lập tức báo để phụ mẫu tới ngay.
Liên Trùng, Tần Vũ và Mặc Kỳ Lân
dùng Thuấn Di vượt qua vùng hải vực bỏ hoang, phi hành qua một vài địa phương rất
đặc thù, mỗi nơi Liên Trùng đều tử tế giới thiệu.
- Tần Vũ huynh, hòn đảo này có
tên là “Bàn Xà đảo”, là địa bàn của một tán yêu thập kiếp. Lão yêu này vô cùng
biến thái, nhưng gặp ta rồi cũng phải khách khí.
Liên Trùng chỉ vào một hòn đảo
không xa nói.
- Liên Trùng huynh đệ!
Từ xa, một vị hắc y lão giả cấp tốc
bay đến cười chào hỏi, Liên Trùng vừa mới đến địa bàn của lão, yêu thức của lão
liền đã phát hiện ra Liên Trùng.
Trên mặt hắc ý lão giả nở nụ cười,
người thiếu niên trước mắt là tiểu ma đầu của Bằng Ma đảo, chọc ai cũng không
thể chọc vào hắn a.
- Ha ha, lão Xà a, tới đây, ta giới
thiệu với ngươi, đây là huynh đệ Tần Vũ của ta. Ta và huynh đệ Tần Vũ có mối
giao tình sống chết với nhau. Tần Vũ huynh đệ, đây là Hắc Vu lão đại ca.
Liên Trùng long trọng nói.
- Ồ, Tần Vũ huynh đệ.
Lão giả nhanh nhẹn chào hỏi, có
thể được Liên Trùng gọi là huynh đệ “giao tình sống chết” có mấy người, có thể
kết giao thì thật tốt.
- Hắc Vu lão đại ca.
Tần Vũ lập tức đáp lại.
Qua một hồi trò chuyện, Liên
Trùng mất kiên nhẫn, bèn nói:
- Lão Xà à, ta và huynh đệ của ta
phải lên đường về Bằng Ma đảo ngay, sau này gặp lại a.
- Nhất định, nhất định rồi. Bàn
Xà đảo này lúc nào cũng hoan nghênh hai vị.
Hắc y lão giả cười đáp.
Lập tức, Tần Vũ cưỡi Mặc Kỳ Lân
cùng Liên Trùng hướng về phía Bằng Ma đảo đi tiếp.
Trên đường du sơn ngoạn thuỷ, có
Liên Trùng hướng dẫn, Tần Vũ đã biết rất nhiều tán tu cao thủ của Bạo Loạn Tinh
Hải. Các cao thủ đó đối với Liên Trùng đều thập phần khách khí. Tên tuổi của Tần
Vũ cũng dần dần được truyền bá ở Bạo Loạn Tinh Hải. Một kẻ cùng với Liên Trùng
có mối giao tình huynh đệ sống chết, đó là Tần Vũ, điều này đã gây ra ấn tượng
đầu tiên cho các tán tu. Tần Vũ chí ít tại Bạo Loạn Tinh Hải cũng là một nhân vật
không thể xem thường.
Có không ít tán tu tứ kiếp, ngũ
kiếp, thậm chí cả lục kiếp, ở Bạo Loạn Tinh Hải đã lâu mà không có tiếng tăm
gì. Danh tiếng theo một mặt nào đó là đại biểu cho địa vị của mỗi cá nhân.
- Tần Vũ huynh đệ, Thanh Thủy đảo
đó lợi hại không? Ha ha, Tần Vũ huynh đệ, huynh chắc chắn là chưa gặp qua đại
thế lực nào ở Bạo Loạn Tinh Hải rồi. Luận về cao thủ, Thanh Thủy đảo đó chưa
vào nổi mười nơi đầu tiên trong Bạo Loạn Tinh Hải.
Liên Trùng không để ý nói.
Vừa rồi đoàn người Tần Vũ đi qua
Thanh Thủy đảo. Đảo chủ Thanh Thuỷ đảo đang bế quan, phó đảo chủ tự thân tiếp
đãi.
Tần Vũ cũng đã kiến thức qua thế
lực của Thanh Thủy đảo. Thanh Thủy đảo rộng hơn vạn dặm, tuyệt đối lớn hơn một
quốc gia nhỏ. Chỉ là tại Bạo Loạn Tinh Hải mênh mông vô bờ, lục địa vài vạn dặm
chỉ có thể xem là một hòn đảo.
Nhưng Thanh Thủy đảo không ngờ lại
có hơn hai nghìn tán tu, điều này đương nhiên làm cho Tần Vũ kinh hoàng.
- Hơn hai nghìn tán tu, thực lực
đó đích xác rất mạnh.
Tần Vũ lắc đầu nói.
Liên Trùng lăng không chỉ tay về
bốn phương tám hướng giải thích:
- Tần Vũ huynh đệ, Bạo Loạn Tinh
Hải này thế lực không ít, Thanh Thủy đảo có hai nghìn tán tu tính ra cũng không
tồi. Nhưng bọn họ tán tu nào cũng thu nhận, tán tu tứ kiếp cũng nhận, không kể
mạnh yếu. Huynh xem trong hai nghìn người họ, quá nửa là tứ kiếp và ngũ kiếp,
vượt qua lục kiếp tổng cộng chỉ khoảng ba bốn trăm người.
Liên Trùng chẳng mảy may để ý:
- Tần Vũ huynh, tán tu của tam đại
đảo ngưỡng thấp nhất cũng phải là lục kiếp. Cái này gọi là binh quý ở tinh chứ
không phải ở đa.
Tần Vũ mắt sáng lên.
- Liên Trùng huynh đệ, trong tam
đảo thì có hai đảo còn lại là ta chưa hiểu rõ lắm. Huynh giới thiệu cho ta biết
đi, đặc biệt là đảo thứ hai và đảo thứ ba.
Nhờ sự tự cao, tự khoe của Liên
Trùng mấy ngày gần đây nên Tần Vũ đã biết rõ về Bằng Ma đảo.
Với đảo thứ hai Liên Vân đảo và đảo
thứ ba Hắc Phong đảo, Tần Vũ, ngược lại, không biết gì.
- Đảo thứ hai là Liên Vân đảo,
cũng có ba vị đảo chủ, số lượng tán tu cũng không nhiều có khoảng ba nghìn. Về
ba vị đảo chủ, đại đảo chủ là thập nhị kiếp tán tiên. Nhị đảo chủ và tam đảo chủ,
một là tán ma, một là tán yêu, đều có thực lực thập nhất kiếp. Hắc, Tần Vũ
huynh đệ, huynh đừng xem thường Liên Vân đảo. Đảo chủ Liên Vân đảo không phải
là một tán tiên bình thường.
Liên Trùng nói một cách thần bí:
- Trên thực tế, các vị đảo chủ ở
tam đại đảo đều không phải là người thường. Ví dụ như cha mẹ ta, là những tán
ma Tu La đạo công kích lực lợi hại nhất. Liên Vân đảo chủ giỏi ở trận pháp và học
thức về đan dược. Hơn nữa, ông ta còn có một trận pháp có thể để tán tiên tán
yêu và tán ma ba vị đảo chủ bọn họ liên thủ với nhau, uy lực vô cùng lớn.
Tần Vũ gật đầu. Có thể xưng hùng
một phương, đương nhiên phải có thủ đoạn của mình.
Đừng thấy chỉ có vài cao thủ thập
nhất kiếp. Nhưng thực tế lực công kích bọn họ tuyệt đối vượt qua thập nhị kiếp.
- Về Hắc Phong đảo, thực lực của
Hắc Phong đảo yếu hơn một chút. Bọn họ có hai vị đảo chủ, cả hai đều là đại thần
thú, những thần thú rất hiếm thấy - Hóa Thạch thú. Tần Vũ huynh đệ, cả hai đều
là thần thú thập nhất kiếp nhưng thực lực rất mạnh, cao thủ thập nhị kiếp sợ là
cũng không bằng được. Hai huynh đệ liên thủ thì càng mạnh hơn. Bọn họ vững chắc
là đại thế lực đứng thứ ba trong Bạo Loạn Tinh Hải.
- Tam đại đảo đúng là phi thường
a.
Tần Vũ khen ngợi.
- Hừ hừ, đó đã là gì, Lưu Vân đảo
và Hắc Phong đảo cộng lại, có lẽ mới miễn cưỡng sánh với Bằng Ma đảo ta. Không
nói kẻ khác, chỉ cần đại bá ta một mình xuất thủ, bọn họ hai đảo đó cộng lại
cũng không có người địch nổi. Đại bá ta....công kích lực siêu cường, phòng ngự
siêu cường, tốc độ siêu nhanh....tuyệt đối vô địch a.
Liên Trùng lại bắt đầu khoa
trương về đại bá của hắn.
Tần Vũ chỉ cười nhẹ.
Đây là lần thứ mười tám Liên
Trùng khoa trương về đại bá hắn trên chuyến đi.
Công kích, phòng ngự, tốc độ.
Giống như đại bá hắn là một tồn tại
hoàn mĩ vậy, những cao thủ thập nhị kiếp khác trước mặt hắn, căn bản giống như
không tồn tại.
- Được rồi, Liên huynh, huynh đã
nói mười mấy lần rồi.
Tần Vũ ngắt sự khoa trương của
Liên Trùng lại, sau đó chuyển sang chủ đề khác.
- Đúng rồi, bây giờ chúng ta cách
Bằng Ma đảo không xa.
Tần Vũ có địa đồ, đương nhiên biết
khoảng cách, hắn chỉ là muốn chuyển chủ đề mà thôi.
- Ồ, không đến một triệu dặm, ha
ha, Bằng Ma đảo, sẽ đến đó rất nhanh thôi. Tần Vũ huynh đệ, dọc đường huynh
luôn kinh ngạc trước những hòn đảo nhỏ, chờ đến khi thấy Bằng Ma đảo, sẽ biết sự
khác biệt của nó, mới biết vì sao được xưng là đệ nhất đảo của Bạo Loạn Tinh Hải!
Liên Trùng tự tin nói.
Tần Vũ hoài nghi nhìn về phía
Liên Trùng:
- Lẽ nào huynh còn có bí mật gì
chưa nói ?
- Ha ha, chờ khi huynh đến Bằng
Ma đảo, sẽ biết.
Liên Trùng cố làm vẻ thần bí.
Tần Vũ ngồi trên Mặc Kì Lân cùng
Liên Trùng hướng về phía Bằng Ma đảo bay đi. Nếu dùng Thuấn Di, họ rất nhanh có
thể về đến nơi, chỉ là hai người muốn thưởng thức cảnh sắc trên đường đi, tịnh
không vội vã.
***
Đằng Long đại lục, bầu trời phía
trên Thanh Hư sơn.
Mặc một bộ bạch sắc trường bào,
sau lưng tóc dài chỉ dùng một sợi dây thảo vật nhỏ buộc lại, phấp phới bồng bềnh
theo gió trong mây.
Đôi mắt giống như hồ nước sâu thẳm,
môi hồng răng trắng giống như một giai nhân khuynh thành.
Đó chính là Thanh Hư Quan đệ nhất
cao thủ, thập nhị kiếp tán tiên “Minh Lương chân nhân”
Minh Lương chân nhân môi rất mỏng.
Hắn cũng được xếp trong mười nhân vật đứng đầu.
Chân đạp mây lành, đến trên bầu
trời phía bên ngoài hộ cung đại trận của Thanh Hư quan. Tại đó, Minh Thiện chân
nhân, Lam Băng chân nhân, cùng Thiện Khứ chúng tán tiên đang kính cẩn đứng chờ
Minh Lương chân nhân.
- Sư huynh.
Minh Thiện chân nhân lập tức khom
mình nói.
- Minh Lương đạo huynh.
Lam Băng chân nhân nhìn thấy Minh
Lương chân nhân, trong mắt ánh lên vẻ vui mừng.
- Sư bá.
Thiện Khứ bọn họ đều cúi mình
nói.
Minh Lương chân nhân trên mặt nhẹ
cười như gió xuân thoáng qua.
- Lam Băng chân nhân sớm đến trợ
trận, Minh Lương cảm kích vô cùng.
Minh Lương trước tiên nói với Lam
Băng chân nhân.
Lam Băng chân nhân lập tức cười
nhẹ nói:
- Tiên giới đã truyền lệnh, ta
đương nhiên tự thân xuất thủ. Minh Lương đạo huynh hà tất phải như vậy.
Minh Lương chân nhân gật đầu nói:
- Sư đệ, trước tiên về Thượng
Thiên cung, có việc gì về đó nói tiếp.
Về đến Thượng Thiên cung, Minh
Lương chân nhân ngồi ghế chủ tọa, Minh Thiện chân nhân, Lam Băng chân nhân ngồi
ghế đầu tiên phía dưới bên trái, tiếp theo mới đến Thiện Khứ bọn họ, Càn Hư
cũng có may mắn được vị trí thấp nhất.
- Các vị, đại khái sự việc ta đã
hiểu, ba bức Thủy Mặc họa có quan hệ với Nghịch Ương Cảnh trong truyền thuyết.
Thiện Khứ ngươi hãy đem những lời của cao thủ Tinh Thần các cẩn thận nói lại một
lần nữa.
Minh Lương chân nhân vẻ mặt
nghiêm túc,
- Đặc biệt là đoạn ngươi hỏi, hắn nói không biết
ta.
Thiện Khứ nín lặng:
“Lẽ nào sư bá vì đối phương coi
thường mà tức giận? Không phải a, sư bá không phải loại người đó.”
Thiện Khứ không nghĩ nhiều, nói một
cách tỉ mỉ:
- Sư bá, hôm đó chúng ta đã bị uy
nhiếp bởi thực lực của vị Lan tiền bối đó, liền đem sư bá ra để chấn nhiếp hắn
một phen.
- Sau đó.... Vị Lan tiền bối đó lại
nói sư bá là một tiểu nhân vật. Đệ tử đương nhiên tức giận, liền nói sư bá là
thập nhị kiếp tán tiên, dù là đảo chủ tam đại đảo ở Bạo Loạn Tinh Hải cũng
không dám xem thường. Lan tiền bối đó bằng vào cái gì mà nói sư bá là tiểu nhân
vật.
Minh Lương chân nhân nhướn lông
mày nói:
- Nói tiếp đi, một câu cũng không
được giấu.
Thiện Khứ cảm thấy Minh Lương
chân nhân rất coi trọng việc này, trầm tư một lúc. Trí nhớ của tán tiên này quả
nhiên lợi hại, Thiện Khứ bắt chước theo ngữ khí của Lan Thúc lúc đó nói:
- Hắn nói là 'Minh Lương chân
nhân ? Không biết, bất quá tiểu Kim Bằng của tam đại đảo ta còn biết'.
- Sư bá, chính là câu đó ạ.
Thiện Khứ cung kính nói.
Minh Lương chân nhân nhíu mày.
- Tiểu Kim Bằng........
Minh Lương chân nhân vốn dĩ đồng
tử thâm u như hồ sâu, lúc này lại sáng lấp lánh. Đột nhiên….Minh Lương chân
nhân thân thể chấn động, sắc mặt liền biến đổi.
- Lẽ nào tiểu Kim Bằng
là............ không thể nào, chẳng lẽ...........
Minh Lương chân nhân nói một mình
rất nhỏ, cũng hoàn toàn không rõ ràng. Minh Thiện chân nhân và Lam Băng chân
nhân bên cạnh đều có chút nghi hoặc.
Minh Lương chân nhân mỉm cười,
khôi phục lại biểu tình như trước, đạm nhiên cười nói:
- Được rồi, sự việc này ta đã biết,
bức Thủy Mặc họa đó của Tinh Thần các Tần Vũ, chúng ta tạm thời không tranh. Hiện
tại mục tiêu là bức Thủy Mặc họa của Âm Nguyệt cung.
- Sư đệ, tra xét thế nào rồi?
Minh Lương chân nhân hỏi.
Minh Thiện chân nhân gật đầu nói:
- Sư huynh yên tâm, mọi chuyện đều
nằm trong tầm kiểm soát. Bức Thủy Mặc họa đó mười phần thì có chín phần đang ở
trên người Liên Nguyệt nương nương của Âm Nguyệt cung. Hiện tại ma đạo, tán ma
cao thủ còn chưa có quay về........
- Chúng ta phải nắm lấy khoảng thời
gian ngắn này.
Minh Lương chân nhân đứng lên, hô
lớn lên một tiếng.
Nắm lấy khoảng thời gian ngắn
này?
- Sư đệ, Lam Băng chân nhân, tối
nay chúng ta lập tức xuất phát đến Âm Nguyệt cung, chúng ta tuyệt đối không được
lãng phí thời gian. Chậm một ngày, nếu như Ô Không Huyết quay về, là hỏng hết.
Minh Lương chân nhân lập tức nói.
Lúc này dĩ nhiên là sắp tối rồi.
Minh Lương chân nhân nói tối xuất phát, rất hiển nhiên chính là trong giây lát
sẽ xuất phát ngay.
- Ô Không Huyết!
- Ma vương Ô Không Huyết!
Minh Thiện chân nhân, Lam Băng
chân nhân cùng mọi người đều sợ hãi hô lên. Đại danh của Ô Không Huyết này có lực
uy nhiếp khủng bố.
- Đúng, đó là tin tức ta vừa mới
nhận được. Lần này Ô Không Huyết sẽ quay về Đằng Long đại lục. Năm đó trận chiến
giữa Ô Không Huyết và nhị đảo chủ đảo Bằng Ma đảo bất phân thắng bại. Thực lực
mạnh căn bản không cần nói nhiều, cho dù ta đối với hắn, có lẽ cũng chỉ ngang bằng.
Minh Lương chân nhân đối với Ô
Không Huyết có vài cố kỵ.
Chung quy sự tích của Ô Không Huyết
quá hãi nhân. Vô luận là tàn sát số lượng lớn các tu chân giả để tu luyện ma
công, rồi thì một vài sự tích huy hoàng ở Bạo Loạn Tinh Hải, thậm chí còn đánh
nhau với nhị đảo chủ Bằng Ma đảo.
- Vì vậy ta phải quay về với tốc
độ nhanh nhất. Theo ta, có thể Ô Không Huyết chưa quay về đâu. Do đó........cần
phải nắm lấy khoảng thời gian ngắn có lợi nhất đối với chúng ta. Tuy là bên
chúng ta Lam Ương môn Tuyết Vũ Ương và Tử Dương môn Xích Dương chân nhân đều
chưa về. Nhưng phía ma đạo, tán ma chưa về còn nhiều hơn.
Minh Lương chân nhân trong mắt lóe ra tia sáng
như mặt trời mới mọc.
- Lần này cần phải nhất cử thành
công, đoạt bức Thủy Mặc họa đó về tay ta, để tu tiên giả bọn ta chiếm ưu thế.
Minh Lương chân nhân nói rất nhẹ
nhàng, nhưng ẩn hàm sự kiên định tuyệt đối.
Lam Băng chân nhân và Minh Thiện
chân nhân nhìn nhau, hiển nhiên bọn họ hai người đều đã chuẩn bị tốt rồi.
Minh Lương chân nhân về đến Thượng
Thiên cung không lâu, trời bắt đầu tối, ba đạo thân ảnh hóa thành hồng quang nhắm
tu ma giả đệ nhất tông phái hiện nay - Âm Nguyệt cung bay tới.
=======================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét