Trên địa phận Huyền Băng cảnh các
phù triện ấn ký đó không ngừng lưu chuyển, luồng luồng sương mù bạch sắc phiêu
đãng bên trong Huyền Băng cảnh. Thân thể Tần Vũ tiếp xúc với các luồng sương mù
bạch sắc đó, chỗ tiếp xúc giống như là bị đông cứng lại.
- Hống...
Cùng với một tiếng sư hống, Huyền
Băng sư thú Sử Tín lao tới, nhanh như chớp theo hướng Tần Vũ không hề do dự. Đồng
thời sương mù bạch sắc chung quanh thân thể Huyền Băng sư thú càng phi thường
dày đặc hơn nữa.
Thân hình Tần Vũ chớp động lập tức
tránh thoát.
- Không ngờ có thể lạnh đến vậy.
Tuy tránh được khu vực công kích
của Huyền Băng sư thú, nhưng... sương mù bạch sắc phát ra từ thân thể Huyền
Băng sư thú lại vẫn hoàn toàn âm thầm tập kích thân thể Tần Vũ, khiến hắn không
tự chủ được run lên.
Đồng thời trong đan điền năng lượng
Thái Dương chân hạch lập tức xuyên khắp cơ thể, cảm giác tê cóng liền được loại
bỏ.
Đột nhiên kình phong ập đến, Tần
Vũ lập tức né tránh, nhưng thân thể vẫn cảm thấy một trận đông lạnh đau đớn.
Sau lưng Tần Vũ xuất hiện một vết thương dài ba thốn, chỉ là trong phút chốc, vết
thương đã khôi phục.
Chỉ một cái chớp mắt.
- Ha ha, tiểu tử, ngươi quả nhiên
có bảo bối.
Ba con Huyền Băng sư thú ánh mắt
đều phát sáng.
Lực khôi phục như vậy, thực sự
quá sức kinh người.
Huyền Băng sư thú không thể tin
được có kẻ có năng lực khôi phục thân thể mạnh mẽ như vậy, kể cả siêu cấp thần
thú cũng không lợi hại đến thế. Do đó ba Huyền Băng sư thú vô cùng tin tưởng,
tu chân giả trước mắt khẳng định sở hữu thiên sinh linh bảo hiếm có.
- Bảo bối sẽ thuộc về chúng ta,
nhị đệ, tam đệ. Không cần giấu giếm nữa.
Huyền Băng sư thú lão đại Sử Tín
nói lớn.
- Vâng, đại ca.
Sử Bỉnh và Sử Chiến cũng cực kỳ
hưng phấn.
Tần Vũ tức thì bất động đứng tại
trung tâm.
Ba Huyền Băng sư thú đồng thời há
miệng. Ba kiện Kiếm Phong trùy cực tốc bay ra, không ngừng xoay tròn, đồng thời
ba Huyền Băng sư thú cũng đề thăng tốc độ đến cực hạn, giống như ba khối thiên
thạch lớn liên tục điên cuồng chuyển động trong Huyền Băng cảnh.
Ba Kiếm Phong trùy, ba thần thú,
như những khối thiên thạch ở trong Huyền Băng cảnh không ngừng công kích Tần
Vũ.
- Phòng ngự thực sự rất mạnh?
Thân hình Tần Vũ hóa thành hồng
quang, trực tiếp lao tới va chạm với một Huyền Băng sư thú, căn bản không một
chút né tránh. Huyền Băng sư thú Sử Chiến cũng không hề né tránh. Hắn cũng muốn
như vậy.
Cứng chọi cứng.
Một là tiểu thiên thạch. Một là đại
thiên thạch. Chính diện va chạm.
Va chạm kịch liệt, Tần Vũ cảm thấy
lục phủ ngũ tạng trong người đều chấn động kịch liệt, thân thể không tự chủ bắn
ngược ra, khóe miệng cũng chảy ra một dòng máu tươi. Đồng thời ba cây Kiếm
Phong trùy cùng với hai Huyền Băng sư thú kia lập tức công kích đến.
Thân thể Tần Vũ xoay chuyển, liên
tục tránh khỏi lợi trảo của hai Huyền Băng sư thú và một cây Kiếm Phong trùy.
Còn hai cây Kiếm Phong trùy, một cây xuyên qua đùi, một cây bay sượt qua da mặt.
Chỉ phút chốc thương thế của Tần Vũ đều đã khôi phục hết.
- Ta không tin phòng ngự của các
ngươi mạnh thế.
Tần Vũ lại hóa thành hồng quang,
vẫn lao tới Huyền Băng sư thú.
- Tìm chết.
Huyền Băng sư thú Sử Bỉnh cũng
không chút e sợ, giống như một khối thiên thạch hung dữ lao vào Tần Vũ. Tuy
nhiên đúng lúc đó, một tiếng rống đau đớn giận dữ vang lên:
- Đại ca, tam đệ. Tiểu tử này có
tiên khí.
Huyền Băng sư thú Sử Bỉnh trên
người xuất hiện vết máu, bạch sắc chiến giáp cũng bị phá mất một bộ phận, nhưng
trong người Huyền Băng sư thú quang mang thanh bạch sắc lóe lên. Bạch sắc chiến
giáp nhanh chóng khôi phục, phút chốc đã biến thành một chiến giáp hoàn chỉnh.
Ba Huyền Băng sư thú nhìn Tần Vũ
ánh mắt càng thêm rực lửa.
- Tiểu tử, bảo bối của ngươi cũng
thực sự nhiều, không chỉ có linh bảo lực khôi phục kinh người, lại có cả một kiện
tiên khí lực công kích không kém, không ngờ phá được Huyền Băng chiến giáp, đả
thương nhị đệ của ta.
Sử Tín nhẹ cười nói.
Tần Vũ lại cau mày.
Trong hoàn cảnh này, Sử Tín vẫn
cười, hiển nhiên còn có nước cờ dự phòng.
Hơn nữa Huyền Băng chiến giáp của
đối phương phòng ngự thực sự rất mạnh, sợ rằng có thể cản được tiên khí. Quan
trọng nhất là dù mình tận lực phá được Huyền Băng chiến giáp, thì chỉ phút chốc
“Huyền Nhãn châu” trong cơ thể Huyền Băng sư thú sẽ tự động sửa lại.
Lúc này Tần Vũ cuối cùng cũng cảm
thấy đau đầu.
- Tiểu tử, đừng nghĩ với linh bảo
có lực khôi phục kinh người của ngươi, chúng ta không có biện pháp nào bắt
ngươi.
Sử Tín đạm nhiên cười nói.
Chỉ thấy từ bụng ba Huyền Băng sư
thú bắt đầu nhẹ bay ra các phù hiệu chữ triện, mỗi một cái đều phát ra quang
mang kỳ dị. Những phù hiệu chữ triện này cùng với phù hiệu trên Huyền Băng cảnh
kết giới rất giống nhau.
Từng phù hiệu chữ triện phiêu nhập
vào Huyền Băng cảnh kết giới, lập tức các phù hiệu chữ triện quang mang đại thịnh.
Đồng thời bên trong Huyền Băng cảnh các luồng sương mù bạch sắc mật độ tăng lên
rất nhiều, cơ hồ lấp đầy cả Huyển băng cảnh.
Tê cóng.
Những luồng sương mù bạch sắc đó
thực là quá lạnh, một khi xâm nhập vào cơ thể Tần Vũ, chỗ xâm nhập đó lập tức bị
đóng băng. Tinh thần lực trong người Tần Vũ vừa loại bỏ những luồng sương mù bạch
sắc xâm nhập đó, nhưng sương mù bạch sắc càng nhiều hơn bao lấy nhục thể của Tần
Vũ.
- Phốc xích.
Một đạo Kiếm Phong trùy xuyên qua
bụng Tần Vũ.
Nguyên lai Tần Vũ có thể né
tránh, chỉ là bởi vì cơ thể quá sức tê cóng, tốc độ tự nhiên giảm xuống. Kiếm
Phong trùy tốc độ lại quá nhanh, Tần Vũ liền không thể tránh được.
- Ha ha... Tiểu tử, chết đi.
Lợi trảo của Huyền Băng sư thú Sử
Tín trực tiếp vồ tới đầu Tần Vũ. Sự sắc bén của lợi trảo đó Tần Vũ căn bản
không chút hoài nghi, sự kiên ngạnh của lợi trảo và răng của một thần thú tùy
theo công lực tăng lên mà biến đổi mạnh hơn.
Lợi trảo và răng của Huyền Băng
sư thú, sợ rằng gần bằng tiên khí.
Ba huynh đệ Sử Tín, Sử Chiến, Sử
Bỉnh liên tiếp công kích Tần Vũ, từng đạo tàn ảnh của Kiếm Phong trùy không ngừng
tìm tới.
- Các ngươi cũng đắc ý đủ rồi đấy.
Thanh âm của Tần Vũ điềm tĩnh
vang lên bên trong Huyền Băng cảnh.
Từ lúc bắt đầu đến giờ, Tần Vũ đều
không hạ sát thủ. Đó là bởi vì Tần Vũ muốn bắt ba Huyền Băng sư thú làm linh
thú của mình, do đó Tần Vũ cũng muốn cẩn thận xem linh thú tương lai của mình
cuối cùng có gì lợi hại.
Hiện tại xem ra... cũng thật sự đủ
khiến người ta kinh hỷ.
Tần Vũ đứng giữa trung tâm.
Ba Huyền Băng sư thú nghe thấy Tần
Vũ nói không tự chủ được mà sững người.
- Tiểu tử. Đừng khoác lác, ta thực sự không
tin tên tu chân giả nhỏ bé ngươi, cả Đại Thành kỳ cũng chưa đạt đến, có thể làm
gì được chúng ta.
Sử Tín không chút bận tâm.
- Thực ư?
Tần Vũ cười nhạt một tiếng, đồng
thời thân thể hóa thành một khối lửa tử sắc.
Hắc Diễm Quân giới chỉ - Thiên hỏa lĩnh vực.
Trong Hắc Diễm Quân giới chỉ cuối
cùng ẩn tàng bao nhiêu hỏa diễm năng lượng, Tần Vũ thực sự không biết. Nhưng Tần
Vũ biết một chuyện, với thực lực hiện tại của hắn, căn bản không thể triển khai
uy lực chân chính của Hắc Diễm Quân giới
chỉ.
Dưới sự bảo vệ của Thiên hỏa lĩnh
vực, các luồng sương mù bạch sắc của Huyền Băng cảnh căn bản không ảnh hưởng
chút nào với Tần Vũ.
Luận tốc độ, Tần Vũ không bằng Kiếm
Phong trùy. Nhưng so với Huyền Băng sư thú, tốc độ của Tần Vũ lại vượt xa, bởi
vậy khối lửa tử sắc Tần Vũ liền đánh trúng thân Huyền Băng sư thú Sử Chiến.
Thiên hỏa bao bọc, Huyền Băng cảnh
căn bản không còn ảnh hưởng tới Tần Vũ.
Trái lại, khi Thiên hỏa tiếp xúc
với Huyền Băng sư thú, Huyền Băng sư thú lại cảm thấy cực kỳ khó chịu. Kể cả có
Huyền Băng chiến giáp phòng ngự, Thiên hỏa cũng khiến lực công kích của hắn giảm
sút.
- Các ngươi không phải rất mạnh
sao?
Tần Vũ cười lạnh một tiếng. Phạm
vi Thiên hỏa bao quanh thân thể không ngờ đột nhiên rộng thêm một chút, gần như
bao trùm cơ thể Huyền Băng sư thú.
Bên ngoài cơ thể Huyền Băng sư
thú, không chỉ thân mình, kể cả đầu, mắt, đuôi đều được bảo vệ hoàn toàn bởi một
lớp bạch sắc chiến giáp.
Huyền Nhãn châu đó đích xác thần
kỳ, có thể ngưng kết thành Huyền Băng chiến giáp. Hơn nữa muốn ngưng kết ở chỗ
nào cũng được, thậm chí còn không ảnh hưởng đến sự công kích của Huyền Băng sư
thú.
Thiên hỏa, cùng Huyền Băng chiến
giáp tiếp xúc.
Một cực nhiệt, một cực hàn.
Cả hai cùng biến mất.
Lúc này, song quyền Tần Vũ bọc
trong Thiên hỏa, đầu quyền của Tần Vũ phảng phất như ảo ảnh, từng quyền ác độc
đánh vào mặt Huyền Băng sư thú.
Bấy giờ hai Huyền Băng sư thú, vì
Thiên hỏa trên người Tần Vũ mà ngây ra. Sau khi Tần Vũ bắt đầu tức giận tấn
công Sử Chiến, hai Huyền Băng sư thú Sử Tín, Sử Bỉnh mới tỉnh lại. Lập tức rống
lên giận dữ, đồng thời lao tới Tần Vũ công kích.
Tần Vũ và Sử Chiến, Tần Vũ nhờ có
Thiên hỏa mà không chịu ảnh hưởng của Huyền Băng cảnh, Huyền Băng sư thú vì bị
Thiên hỏa bao lấy cơ thể, tác dụng tăng cường của Huyền Băng cảnh căn bản không
thể đến được, trái lại còn khiến công lực của hắn giảm đi.
Với nhục thể cường hãn của Tần
Vũ, đối phó Đại Thành kỳ thần thú căn bản không có khó khăn gì.
Chớp mắt, mấy trăm quyền nặng nề
khiến cho Huyền Băng sư thú Sử Chiến choáng váng.
- Được, tên đầu tiên.
Tần Vũ phất tay một cái, một dây
thừng màu đen liền lập tức trói chặt lấy Huyền Băng sư thú. Lập tức Tần Vũ tâm
ý máy động, trực tiếp đem Huyền Băng sư thú ném vào trong Thanh Vũ tiên phủ.
Tần Vũ là chủ nhân Thanh Vũ tiên
phủ, đương nhiên có thể tùy ý đưa người khác vào trong. Hiển nhiên điều kiện đầu
tiên là người đó không được kháng cự. Lúc này Huyền Băng sư thú Sử Chiến đã bị
choáng váng bởi mấy trăm quyền mãnh liệt, lại bị trói chặt, làm sao mà phản
kháng?
Đã tới Thanh Vũ tiên phủ, kể cả
Kim tiên cũng phải nghe Tần Vũ sắp đặt.
- Tam đệ của ta đâu?
Sử Bỉnh và Sử Tín cơ hồ đồng thời
giận dữ rống lên. Chính mắt chúng nhìn thấy tam đệ của mình đột ngột biến mất.
Điều này thực là quá sức khó tin.
- Tam đệ của các ngươi?
Tần Vũ bộ dạng ngạc nhiên, rồi bắt
đầu cười:
- Ở một địa phương rất mỹ diệu đợi
các ngươi.
Tần Vũ lại lao tới một Huyền Băng
sư thú, mục tiêu lần này là Sử Bỉnh.
Hắc Diễm Quân giới chỉ- Thiên hỏa lĩnh vực.
Thiên hỏa chạm vào cơ thể, Sử Bỉnh
dù có Huyền Băng chiến giáp bảo hộ, vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Huyền Băng
sư thú ghét nhất là hỏa diễm.
Vẫn những chiêu số cũ.
Trọng quyền oanh kích!
Sử Bỉnh cũng đã nhìn thấy tam đệ
của mình là bị chiêu này đánh trúng ngất đi rồi bị trói, bởi vậy Sử Bỉnh điên
cuồng dùng lợi trảo của mình công kích Tần Vũ.
Đối công? Tần Vũ mong còn không
được.
Lợi trảo làm mình bị thương, chớp
mắt đã khôi phục.
Nhưng Sử Bỉnh thương thế càng lúc
càng nặng.
- Cút đi.
Huyền Băng sư thú lão đại Sử Tín
đã lao đến.
Lúc này Tần Vũ đã biến Hắc Nguyên
thành dây thừng, muốn đem Sử Bỉnh trói lại. Thấy sau lưng mình, Huyền Băng sư
thú Sử Tín lao tới, Tần Vũ chỉ khẽ cười.
Hắc Diễm Quân giới chỉ - Trọng lực lĩnh vực.
Sử Tín đang cực tốc lao tới, giống
như rất đột ngột bị một ngọn núi lớn đè xuống, cả thân thể lập tức lao xuống
phía dưới, tự nhiên không công kích tới được Tần Vũ.
Tần Vũ tức thì trói Sử Bỉnh lại,
trực tiếp ném vào trong Thanh Vũ tiên phủ.
- Chỉ còn lại một mình ngươi.
Tần Vũ
nhìn Sử Tín cười nói.
=====================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét