Tại đại điện của Thượng Thiên
cung trên Thanh Hư sơn.
Trên đại điện, chỉ có Minh Lương
chân nhân, Minh Thiện chân nhân, Lam Băng chân nhân, Tuyết Ương môn Tuyết Vũ
Ương bốn người, cả bốn người đều nhìn về lối vào đại điện.
Xích Dương chân nhân nộ khí trùng
trùng, toàn thân tỏa ra sát khí đi vào phía trong đại điện Thượng Thiên cung, mở
miệng nguyền rủa:
- Vu Hắc, nhất định sẽ có ngày ta
phải tự tay giết ngươi trả thù cho Duyên sư đệ.
Xích Dương chân nhân ngẩng đầu về
phía Minh Lương chân nhân đang ngồi trên đại điện, tức giận nói:
- Minh Lương chân nhân, ta thực sự
không thể nhẫn nại được nữa. Chỉ mới nửa tháng nay, đã có đến vài trăm tán tiên
bị chết, hơn nữa đối phương còn chọn những người có công lực cao để hạ sát thủ!
Xích Duyên sư đệ của ta đã là thập kiếp tán tiên, nhưng lại bị giết bởi Vu Hắc,
ta đã nhẫn nhục tới mức không chịu đựng thêm được nữa rồi, Minh Lương chân
nhân, chúng ta phải đi tìm lũ tán ma ấy dạy cho chúng một bài học.
- Xích Dương chân nhân, bình tĩnh
lại đã.
Minh Lương chân nhân lãnh đạm
nói.
Nghe thấy Minh Lương chân nhân
nói như vậy, Xích Dương chân nhân cuối cùng không thể kiềm được nộ hỏa.
- Bình tĩnh, bình tĩnh cái con khỉ
ấy, người chết là sư đệ của ta, ngươi đương nhiên bình tĩnh. Nếu như ta tiếp tục
bình tĩnh thêm nữa, Tử Dương môn của ta không biết sẽ có bao nhiêu tán tiên bị
giết, nhìn lại .....nửa tháng qua, số tán tiên bị chết, chỉ có vài người của
Thanh Hư quan. Đại đa số đều là tông phái của ta.
Xích Dương chân nhân toàn thân hỏa
kình bộc phát.
Minh Lương chân nhân nhíu mày,
trong mắt thấp thoáng một tia lãnh quang.
Minh Thiện chân nhân bên cạnh liền
đứng dậy nói:
- Xích Dương chân nhân, ngươi đừng
để cừu hận làm đầu óc rối loạn. Không lẽ ngươi không biết bí mật của Phá Thiên
Đồ? Bí mật của Phá Thiên Đồ, chỉ có vài người chúng ta biết. Từ lúc hiểu được
bí mật đó, ngươi nên biết phải làm gì chứ.
Phá Thiên Đồ có quan hệ tới Nghịch
Ương cảnh, nên ngoại trừ bọn họ, những tán tiên còn lại đều không biết. Tuy rằng
không ít tán tiên biết rằng Phá Thiên Đồ rất quan trọng, nhưng tại sao lại quan
trọng, bọn họ hoàn toàn không tỏ.
Tuyết Ương môn - Tuyết Vũ Ương
lông mày trắng như tuyết, cũng đỡ lời:
- Xích Dương chân nhân, ngươi hãy
cẩn thận suy xét, Phá Thiên Đồ có liên quan tới Nghịch Ương cảnh. Muốn mở được
Nghịch Ương cảnh, tất cần phải tụ tập đủ ba bức Phá Thiên Đồ. Chúng ta đã có được
một chương Phá Thiên Đồ, tiến nhập Nghịch Ương cảnh khẳng định có phần của
chúng ta. Cho nên căn bản không cần phải phí sức tranh cướp, khiến cho vô số
tán tu mất mạng.
- Điều đó ta đương nhiên biết.
Xích Dương chân nhân phẫn nộ nói:
- Nhưng tại sao đám tán ma đó lại
liên tục phái cao thủ tới đồ sát tán tiên bọn ta?
Lam Băng chân nhân cau mày nói:
- Xích Dương chân nhân, lúc nãy
bên Âm Nguyệt cung cũng có người tới, nói rằng Xích Dương chân nhân ngươi cũng
đã giết người của bọn chúng. Có phải vậy hay không?
- Không hề!
Xích Dương chân nhân giọng đầy
khí tức.
- Ta đâu có ngu dốt như vậy, là bọn
chúng vu khống.
Những người khác đương nhiên
không nói gì, tính khí của Xích Dương chân nhân họ đều hiểu rõ.
- Tốt, không cần nói nữa, từ hôm
nay, ta sẽ tự mình bảo vệ Thanh Hư sơn. Tóm lại, Phá Thiên Đồ sẽ cất ở bên
trong Thượng Thiên cung nơi có Thập Diễn Ảo trận bảo vệ. Đám tán ma kia căn bản
không có khả năng tiếp cận.
Ánh mắt của Minh Lương chân nhân
quét qua những người còn lại, đặc biệt ngừng lại tại Xích Dương chân nhân:
- Đừng trách ta không đề tỉnh các
ngươi, nếu như rời khỏi đây bị người ta giết thì cũng không thể oán trách. Huống
chi....để đoạt được bảo bối tại Nghịch Ương cảnh, còn phải dựa vào sứ giả các
giới, nếu như vận khí chúng ta may mắn có thể đoạt được bảo bối, còn như xui xẻo,
lại sẽ trở thành con cờ trong tay sứ giả. Vì thế mà khiến cho cả vạn tán tiên đổ
máu quả là không đáng.
Xích Dương chân nhân, Tuyết Vũ
Ương tất cả đều trầm tư.
Những lời nói ấy họ không thể để
cho tiên giới sứ giả nghe thấy, nhưng bọn họ đều minh bạch đạo lí này. Tiên giới
sứ giả hạ phàm, luận thực lực của sứ giả, khẳng định ít nhất cũng phải mạnh hơn
Minh Lương chân nhân. Tới lúc đó ......tranh đoạt Nghịch Ương cảnh bảo bối, khẳng
định là vấn đề giữa các sứ giả, Xích Dương chân nhân cùng bọn họ bất quả cũng
chỉ là những quân cờ mà thôi.
Không thể đoạt được bảo bối tại Nghịch
Ương cảnh, lại khiến cho vô số tán tiên tử nạn liệu có đáng không?
Đương nhiên không đáng.
Đạo lí đó, các vị chân nhân đều
minh bạch.
- Đạo lí đó Ô Không Huyết chắc hẳn
cũng hiểu rõ. Nhưng tại sao lại để cho người của y liên tục tới đây giết tán
tiên bọn ta, đặc biệt là Vu Hắc, phần lớn tán tiên đều bị giết bởi hắn.
Xích Dương chân nhân phẫn nộ bất
bình nói.
Minh Lương chân nhân cũng trở nên
trầm mặc.
- Đúng, Ô Không Huyết bọn chúng
khẳng định phải rõ.
Nghịch Ương cảnh bảo bối là vật
mà tiên đế các giới đều muốn đoạt được. Bảo bối đó khẳng định sẽ do sứ giả các
giới tranh đoạt. Cho dù bọn họ có được một bức Phá Thiên Đồ cũng không làm được
gì, trong tình huống đó họ sẽ phải làm gì.
- Ô Không Huyết! Có thể tên gia hỏa
đó căn bản không để ý tới tính mệnh của lũ tán ma.
Tuyết Vũ Ương bỗng nhiên nói.
Minh Lương chân nhân, bọn người
cùng chấn động.
Đúng là Ô Không Huyết là tán ma
không hề có tông phái tại Đằng Long lục địa. Ô Không Huyết nguyên là một tán ma
độc hành, Vu Hắc cũng vậy.
Hai người bọn chúng, đối với việc
tán ma của Đằng Long đại lục không hề quan tâm. Minh Lương chân nhân phải lo
cho tính mạng của hàng vạn tán tiên, còn Ô Không Huyết, Vu Hắc thì lo lắng điều
gì?
- Vu Hắc, Ô Không Huyết nếu quả
thật tới đây, ta sẽ đích thân ra tay. Tối rồi, chư vị trước tiên hãy nghỉ ngơi
đi.
Minh Lương chân nhân cuối cùng
cũng chỉ có một mệnh lệnh như vậy.
.............
Tần Vũ cước đạp tiên kiếm, phi
hành về phía chân trời.
Tần Vũ hiểu rõ bí mật của Phá
Thiên Đồ, cũng biết rằng Phá Thiên Đồ phải tập hợp đủ ba bức mới có tác dụng.
Ba bức Phá Thiên Đồ, một do Long tộc nắm giữ, Long tộc có thập nhị kiếp siêu cấp
thần thú Ngũ Trảo Kim Long, bức đó khẳng định không ai có thể cướp được.
Tần Vũ vẫn tin rằng, tán ma cũng
như tán tiên, nếu như ở tình huống bình thường không thể ngu ngốc chém giết như
vậy, nhưng hiện tại chứng kiến, so với suy đoán của Tần Vũ lại hoàn toàn bất đồng.
- Sao lại như vậy, hơn nữa nghe đồn
Âm Nguyệt cung tán ma chết cũng không ít, hay là...... có ai đang âm mưu trong
bóng tối?
Tần Vũ trong lòng nghi vấn.
Như tình huống hiện tại, trước mắt
Tần Vũ chỉ có một cách giải thích, đó là có một thế lực đang âm mưu trong bóng
tối.
- Hay là Long tộc?
Tần Vũ cũng không có cách nào để
xác định, cuối cùng cấp tốc hướng về Âm Nguyệt cung phi hành. Sau khi tra ra vị
trí đại khái của Thanh Hư sơn, Tần Vũ chuẩn bị tới thám xét Âm Nguyệt cung.
Với tốc độ hiện tại của Tần Vũ,
không tới một ngày, Tần Vũ đã tới bên ngoài Âm Nguyệt cung.
Âm Nguyệt cung cũng ở sâu trong
núi, nhìn từ xa Âm Nguyệt cung đã phát tán ra một khí tức khủng bố, đó là do vô
số tán ma tụ hội tại đó tạo ra tán ma khí tức.
- Âm Nguyệt cung có hơn vạn tán
ma, tạo nên khí thế, thậm chí vượt quá Bằng Ma đảo.
Trong lòng Tần Vũ thầm đánh giá.
Tần Vũ tại ngoại vi Âm Nguyệt
cung chỉ có thể quan sát được chu vi khu vực, phương vị một cách đại khái, rồi
ghi nhớ vào trong đầu. Trong lúc Tần Vũ đang cẩn thận quan sát...
Bỗng…
Tại phương vị của Âm Nguyệt cung,
một đạo tàn ảnh từ Âm Nguyệt cung cấp tốc vọt lên trời cao, trong khi đang ở giữa
trùng thiên, đạo nhân ảnh đó bỗng nhiên nhanh chóng quay lại Âm Nguyệt cung.
Trong khoảnh khắc, vọt hướng lên
trời cao rồi tái trùng nhập Âm Nguyệt cung, chỉ trong khoảng thời gian đó, ít
nhất nhân ảnh cũng đã tung ra vài trăm đòn công kích.
- Chí ít số công kích cũng đến
vài trăm.
Tần tũ trong tâm kinh dị, tốc độ
thật quá nhanh. Tàn ảnh nhiều vô kể. Tần Vũ hiện tại không bằng được một phần của
đối phương.
Tần Vũ căn bản không nghĩ rằng có
thể đoán định được số công kích của đối phương, chỉ có thể miễn cưỡng đếm được
vài trăm, còn số lượng công kích thực tế lớn hơn nhiều.
- Ô Không Huyết, Vu Hắc ngươi giết
chết Xích Duyên chân nhân của Tử Dương môn, lần này giết chết một ngàn tán ma,
coi như là hòa. Nếu như các ngươi còn giết người, đừng trách Minh Lương ta tâm
ngoan thủ lạt.
Thân ảnh hạ xuống, sau đó biến
thành một đạo tàn ảnh, hoàn toàn tiêu thất trước mắt Tần Vũ.
- Minh Lương chân nhân quả là bá
đạo.
Tần Vũ trong lòng kinh dị
Tần Vũ thấy rõ ràng, từ đầu tới
cuối Minh Lương chân nhân căn bản không hề sử dụng thuấn di, cho dù là công
kích hay rời khỏi, đều sử dụng tốc độ kinh nhân.
Tần Vũ đương nhiên không biết, rất
ít tán tiên sử dụng thuấn di trong chiến đấu, bởi vì khi sử dụng thuấn di nếu địch
nhân làm cho không gian chấn động, có thể khiến cho thuấn di hướng tới một
không gian rạn nứt, lúc đo xem như là chết.
Cho nên trong lúc chiến đấu tốc độ
là vô cùng quan trọng.
Vừa lúc Minh Lương chân nhân phi
tẩu, một đạo thân ảnh huyết hồng sắc lợi hại xuất hiện tại không trung.
Chỉ sau một lúc đã xuất hiện thêm
vài đạo thân ảnh huyết hồng sắc bên cạnh.
Ô Không Huyết sắc mặt rất khó
coi, nói:
- Minh Lương, ngươi quả thật đã
quá đáng rồi!
- Vu Hắc, có thật là ngươi đã giết
Tử Dương môn - Xích Duyên chân nhân không? Không lẽ ngươi không biết, chỉ vì
Phá Thiên Đồ mà khiến cho cả vạn tán ma máu chảy thành sông là không đáng sao.
Ô Không Huyết phẫn nộ nhìn Vu Hắc.
Hỏa Ma cũng nhìn Vu Hắc.
Vu Hắc tức giận nói:
- Không hề, ta không hề giết Xích
Duyên chân nhân!!! Ô Không Huyết, dù thực lực ngươi mạnh hơn ta, nhưng chỉ nghe
lời nói của Minh Lương chân nhân. Ngươi lại phán định là ta giết Xích Duyên
chân nhân, ngươi cũng quá đáng rồi đấy.
- Không ngờ lại là vu hãm?
Hỏa Ma cười lạnh nói.
Liên Nguyệt nương nương trong mắt
hàn quang lấp loáng:
- Khả năng ... đã có kẻ nào đấy
giả dạng Vu Hắc đại ca. Hơn nữa Minh Lương chân nhân rất có khả năng cũng là giả
mạo.
Hỏa Ma bật cười, giống như nghe được
truyện hài vậy, cười môt cách sảng khoái:
- Giả mạo, ha ha ..... Liên Nguyệt, đầu óc ngươi
không tệ. Minh Lương chân nhân tu luyện Điểm Tinh quyết, công lực ngưng tụ cực
đại, tốc độ cũng cực nhanh. Chỉ luận về tốc độ, ngay cả Ô Không Huyết đại nhân
cũng kém y một bậc.
Ô Không Huyết gật đầu:
- Như quả không có phương pháp cản
trở, chỉ luận về tốc độ, ta đúng là kém Minh Lương chân nhân một bậc.
- Liên Nguyệt, nghe thấy chưa.
Minh Lương chân nhân tốc độ cực nhanh, đưa mắt nhìn khắp phàm nhân giới ta chỉ
thấy có hai người có thể đạt được tốc độ hơn y, một là Long tộc tộc trưởng, còn
một kẻ nữa, được biết đến với danh hiệu vua tốc độ Bằng Ma đảo – Tông Quật!
Hỏa Ma cười lạnh nhìn Liên Nguyệt
nương nương:
- Liên Nguyệt, ngươi nghĩ rằng
Long tộc tộc trưởng, Bằng Ma đảo đảo chủ, hai đại nhân vật đó lại đứng trong
bóng tối giật dây sự việc này sao ?
Liên Nguyệt nương nương im lặng,
thật sự không biết phải nói gì nữa.
Long tộc tộc trường, Bằng Ma đảo
đảo chủ hai người địa vị được tôn sùng, sao có thể đứng sau sự việc âm hiểm như
vậy.
- Theo ta thấy, tốc độ của Minh
Lương chân nhân lúc nãy, bọn ta không ai có thể đuổi kịp, cho nên người đó
không nghi ngờ gì nữa chính là Minh Lương chân nhân.
Hỏa Ma khẳng định.
Cùng lúc đó cũng có bảy tám vị cửu
kiếp, thập kiếp tán ma phi hành tới nói.
- Ô Không Huyết đại nhân, không
thể nhẫn nại thêm được nữa, chỉ mới mấy ngày đã chết vài trăm tán ma, nhưng lần
này Minh Lương chân nhân tự mình xuất thủ, chỉ một lúc đã giết hại một ngàn tán
ma. Nếu tiếp tục như vậy....chư vị tán ma huynh đệ sao có thể yên tâm ở lại Âm
Nguyệt cung?
Một vị thập kiếp tán ma khẩn thiết
nói.
Liên Nguyệt nương nương, Ô Không
Huyết, Hỏa Ma cả bọn cùng biến sắc.
Đúng. Nếu như tiếp tục thế này,
đám tán ma kia khẳng định sẽ sinh ra sợ hãi, có thể trực tiếp rời khỏi Âm Nguyệt
cung.
Cùng lúc một vị thập kiếp tán ma
phi thân lên, đứng trước Liên Nguyệt nương nương cung kính nói :
- Nương nương, lúc nãy đã có mười
vị tán ma nói muốn li khai Âm Nguyệt cung, hiện tại đã được chúng ta thuyết phục.
Quả nhiên!
Thêm một lần nữa, nếu như lại có
tán ma bị giết, những tán ma công lực không cao sẽ sinh ra sợ hãi.
Hơn nữa Âm Nguyệt cung không có
"Thập Diễn Ảo trận" như Thanh Hư quan.
Liên Nguyệt nương nương trong mắt
xuất hiện hàn quang, lạnh giọng nói:
- Ô Không Huyết đại nhân, ta nghĩ
...... chúng ta không thể nhẫn nhịn thêm nữa, trên Thanh Hư sơn Thượng Thiên
cung có Thập Diễn Ảo trận, bọn chúng có thể phòng vệ được. Chúng ta lại không hề
có trận pháp phòng ngự lợi hại như thế. Chúng ta hãy trực tiếp thống lĩnh hơn vạn
tu ma giả hướng tới Thanh Hư quan mà mở cuộc đồ sát.
Hỏa Ma cũng gật đầu nói:
- Đúng, không cần biết thế nào,
chúng ta cứ chiếm lĩnh Thanh Hư sơn, sau đó bao vây Thượng Thiên cung. Khiến
cho bọn tán tiên vĩnh viễn phải nấp trong Thập Diễn Ảo trận bảo hộ của Thượng
Thiên cung.
Ô Không Huyết trầm tư một hồi.
Sau đó mỉm cười.
Y không phải là tán ma xuất thân
từ Đằng Long đại lục tông phái, tán ma chết nhiều hay ít đâu khiến y phải cân
nhắc, chém giết một trận, không phải là việc rất thống khoái sao?
Ô Không Huyết tu luyện Huyết Ma
ma đạo, lấy đồ sát làm lạc thú. Chỉ cần nghĩ đến việc cả vạn tán tu chém giết lẫn
nhau, máu chảy thành sông, Ô Không Huyết đã xuất hiện vẻ kích động.
- Hảo.
Ô Không Huyết ánh mắt đỏ rực.
- Minh Lương chân nhân dám ngồi
lên đầu chúng ta, không thể trách bọn ta ác độc được, bọn chúng có Thập Diễn Ảo
trận ư, thì cứ để chúng trốn đi, chúng ta trước hết đồ sát đệ tử của Thanh Hư
quan, sau đó giết toàn bộ tán tiên ở bên ngoài ảo trận. Để ta xem Minh Lương
chân nhân có thể tụ thủ bàng quang được hay không.
Những đại tán ma còn lại trong mắt
đều lộ hung quang.
Những ngày tháng vừa qua quả thật
buồn chán, bọn họ đã cảm nhận đủ rồi, tán ma, ma tính rất nặng.
***
Từ xa Tần Vũ nhìn thấy đám đại
tán ma bàn bạc với nhau, chỉ là khi Ô Không Huyết và bọn kia nói chuyện, cũng
đã bố trí cấm chế, Tần Vũ căn bản không nghe thấy bọn chúng nói gì.
Chỉ thấy, đám thập kiếp tán ma nhận
mệnh lệnh của Ô Không Huyết, trực tiếp phi xuống dưới.
Chỉ một lúc sau, một trận hoan
hô, rồi trận trận hoan hô, những tiếng reo hò nhiệt liệt không ngừng từ Âm Nguyệt
cung vang lên, tán ma mỗi cá nhân ma tính đều cực lớn, mấy ngày qua lại bị tán
tiên cao thủ đánh lén giết chết, khiến cho bọn chúng tràn đầy nộ hỏa, hiện tại
biết được sẽ tàn sát Thanh Hư sơn, cả bọn đều vô cùng hưng phấn.
- Cuối cùng cũng đến rồi.
- Sát, sát, giết hết toàn bộ, ha,
ha.
- Thanh Hư sơn... chuẩn bị đi chết
đi.
.........
Mỗi cá nhân đều hưng phấn phát cuồng,
âm thanh của tán ma vang vọng, từng đạo âm thanh không ngừng phát ra từ Âm Nguyệt
cung. Từ xa chỉ nghe những lời này Tần Vũ cũng đã đoán định được sự tình phát
sinh.
- Đại chiến đã bắt đầu rồi sao?
Căn bản không cần mưu tính gì cả, hoặc có thể, có kẻ đã mưu tính sẵn rồi. Không
cần biết như thế nào, bước đầu tiên của kế hoạch trả thù đã thành công.
Tần Vũ nhìn về phía Âm Nguyệt cung, trong mắt bùng lên
một ngọn lửa chết chóc.
========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét