Lịch sử của Âm Nguyệt cung rất
huy hoàng, truyền lại đã trăm vạn năm. Lúc đầu chiếm cứ một sơn mạch mà danh tự
không có mấy người biết đến, nhưng gần như toàn bộ tu chân giả tại Đằng Long đại
lục đều gọi sơn mạch liên miên bất tuyệt đó là "Âm Nguyệt sơn mạch".
Lần này tán ma đại quân đã xuất động
đến chín phần, lưu lại chỉ có vài ngàn tán ma, hơn nữa số tán ma này phần lớn đều
chỉ là nhất kiếp, nhị kiếp, tam kiếp đẳng cấp mà thôi. Vượt trên tứ kiếp chỉ có
vài trăm, còn như bát kiếp thì chỉ có hai, ba người. Theo như suy nghĩ của tán
ma, đại quân của bọn họ đã hướng tới Thanh Hư sơn cùng với tán tiên đại chiến,
vậy kẻ nào có thể tấn công Âm Nguyệt cung được?
Mặc dù vài nghìn tán ma không phải
là nhiều nhưng những thế lực có thể công phá được họ cũng không có bao nhiêu. Bạo
Loạn Tinh Hải và Long tộc có thực lực đó. Tuy nhiên nếu như Bạo Loạn Tinh Hải
hay Long tộc động thủ thì lưu lại bao nhiêu tán ma cũng vô dụng.
Trong Âm Nguyệt cung, tất cả các
đệ tử đều đang tu luyện, ngoài ra không ít tán ma cũng đang tĩnh tu.
Đột nhiên...
- Ồ, chuyện gì thế?
Một đệ tử Âm Nguyệt cung ngẩng đầu
lên, phát hiện trên không trung bỗng nhiên rơi xuống một tử sắc hỏa cầu khổng lồ.
Tử sắc hỏa cầu rơi xuống đất,
ngay lập tức thiêu rụi cả thảo mộc, nham thạch, kiến trúc. Toàn bộ phạm vi xung
quanh đều chung một số phận. Bọn đệ tử Âm Nguyệt cung trong lòng kinh hãi:
- Đây là lửa gì, màu tím, chẳng lẽ
là... thiên hỏa!
Đám đệ tử Âm Nguyệt cung thần sắc
đại biến.
Không chỉ vậy, cùng lúc đó đệ tử
Âm Nguyệt cung còn phát hiện không trung bị bao bọc bởi vô số hỏa cầu, chỉ mới
nhìn qua, số lượng tử sắc hỏa cầu chí ít cũng vượt qua một ngàn, chất chồng dày
đặc lên nhau, một khối tử sắc hỏa cầu lại rơi xuống.
- Aaahhhh…..
Tiếng kêu thét vang lên, Độ Kiếp
kì tu chân giả thông thường căn bản không có năng lực chống lại thiên hỏa, trừ
khi có được bảo bối đặc thù. Cho dù là Đại Thành kì tu chân giả, tối đa cũng chỉ
chống được một, hai lần, còn như bị thiên hỏa bao vây thì chết là điều khỏi phải
bàn.
Thiên hỏa là hỏa diễm để luyện chế
tiên khí, uy lực đương nhiên vô cùng cường đại. Thiên hỏa có thể dung hóa được
tài liệu quáng thạch để tạo tiên khí, kể cả nham thạch. Toàn bộ kiến trúc của
Âm Nguyệt cung đã bị thiên hỏa nhanh chóng thiêu rụi.
Từ những tòa kiến trúc, cột gỗ, mặt
nham thạch, thiên hỏa nhanh chóng tỏa đi khắp bốn phương tám hướng. Tuy vậy
trên không trung vẫn giáng xuống vô số tử sắc hỏa cầu. Đâu đâu cũng là tử sắc hỏa
cầu, mặt đất tràn ngập tử sắc hỏa diễm, Âm Nguyệt cung đệ tử vừa chạm vào lập tức
bị thiêu chết, cả nguyên anh cũng bị đốt cho tiêu tán.
- Thiên hỏa, là thiên hỏa a, chạy
mau, chạy mau!
- Phía tây không có thiên hỏa,
mau chạy về phía tây.
Từng tu ma giả khiếp hãi điên cuồng
gắng sức vòng khắp bốn phương tám hướng chạy trốn. Đồng thời cũng cực kì cẩn thận,
bởi vì thiên hỏa căn bản không thể động tới, nếu như chạm vào, với uy lực của
thiên hỏa thì chỉ chớp mắt thân thể sẽ bị thiêu đốt thành tro.
Tần Vũ chỉ có một mình, nhưng
thiên hỏa lại như vô tận phong cuồng oanh tạc xuống bên dưới. Với công phu hiện
tại của Tần Vũ, có thể xuất ra được trên một trăm nghìn hỏa cầu. Nhưng Âm Nguyệt
sơn mạch quả thật rất lớn, phần lớn đệ tử đều ở tại gần biên của Âm Nguyệt sơn
mạch, cho nên vẫn có một bộ phận đệ tử của Âm Nguyệt cung chạy thoát.
Nhưng bên trong sơn mạch, đám tu
ma giả lại không được may mắn như vậy. Mỗi người nét mặt lộ vẻ kinh hãi, nhìn
thấy thiên hỏa rơi xuống mà hóa thành hư vô. Trên trời dưới đất đâu cũng là
thiên hỏa. Cho dù là tứ kiếp tán ma, muốn thoát cũng phải có được chút may mắn.
Lúc đầu Nghiên Cơ nương nương
cũng tính đến việc chống lại thiên hỏa, nhưng hiện tại thiên hỏa nuốt cả thiên
địa. Cho dù là tứ kiếp tán ma cũng đừng mong tránh né được thiên hỏa mà đào
thoát. Khả năng đó quả thật rất thấp.
Còn dưới tứ kiếp tán ma! Tựa như
không có cơ may sống sót!
Đồng thời Âm Nguyệt sơn mạch bị
thiên hỏa thiêu đốt, toàn bộ dãy núi cũng bị thiêu rụi Chỉ có một lúc, độ cao của
Âm Nguyệt sơn mạch đã bị giảm đi ba, bốn thước. Ba, bốn thước đó cấu thành bởi
nham thạch cũng bị thiêu thành tro, nhưng thiên hỏa vẫn tiếp tục cháy. Chỉ khi
thiên hỏa năng lượng hao tận, thiên hỏa mới có thể ngừng.
Tuy vậy số tán ma vượt quá tứ kiếp
tại Âm Nguyệt cung cũng có đến vài trăm.
- Aahh…sư huynh, sơn môn truyền lại
suốt trăm vạn năm, giờ toàn bộ đều bị hủy diệt.
Tán ma Kiều Luyện phẫn nộ đến
phát cuồng, hai mắt đỏ rực. Lúc này đám cao thủ mới chỉ phát hiện thiên hỏa rơi
xuống được một thời gian nhưng toàn bộ sơn mạch đã bắt đầu bị thiên hỏa thiêu rụi.
Với uy lực của thiên hỏa, đám tán ma này vốn không có cơ hội xuất thủ. Bề mặt
Âm Nguyệt sơn mạch đã bị phá hủy hoàn toàn.
Cây cối.
Kiến trúc?
Hồ nước?
Hoa cỏ?
Không còn, tất cả đã không còn.
Toàn bộ Âm Nguyệt sơn mạch hoàn toàn biến thành bãi đất hoang khô cằn, nhưng tại
bãi đất hoang Âm Nguyệt sơn đó vẫn còn vài điểm tử sắc hỏa diễm, thứ hỏa diễm
khiến cho người ta khiếp sợ. Bởi vì đó chính là thiên hỏa.
Khoảnh khắc.
Sơn môn truyền thừa hơn trăm vạn
năm đã không còn, mà sơn môn đối với một tông phái, trọng yếu căn bản như thế
nào hẳn không cần phải bàn. Hơn nữa đệ tử bên trong Âm Nguyệt cung gần như
không còn ai. Xem ra từ lúc bắt đầu chỉ có những đệ tử ở biên ngoại của Âm Nguyệt
sơn là có khả năng kịp thời chạy chốn giữ mạng mà thôi.
- Không ngờ có kẻ lại dám tới đây
phá hủy Âm Nguyệt cung, kẻ tới đây chắc là từ một tông phái đã bị chúng ta tiêu
diệt. Địch nhân quả là quá âm hiểm, nhân lúc Liên Nguyệt nương nương của chúng
ta tới Thanh Hư quan liền đến đây phá hủy Âm Nguyệt cung.
Tán ma Kiều Sơn cũng phẫn nộ vô
chừng.
Âm Nguyệt cung lấy ma đạo làm chủ.
Diệt các tông phái tu tiên khác căn bản giống như ăn cơm vậy, không hề để vào mắt.
Nhưng ai lại có thể nghĩ, có ngày
Âm Nguyệt cung cũng bị kẻ khác phản công diệt phái.
- Địch nhân có khả năng phóng xuất
thiên hỏa, chứng tỏ hắn cũng có khả năng sử dụng thiên hoả hộ thân. Tứ kiếp tán
ma xem ra căn bản không thể đối phó được. Những ai từ ngũ kiếp tán ma trở lên
toàn bộ theo ta đi giết thủ phạm. Những người khác có thể chạy được thì mau chạy
đi. Kiều Sơn sư điệt. Mau đem tin tức này bẩm báo lên nương nương.
Hiện tại người trấn thủ Âm Nguyệt
cung, cửu kiếp tán ma Bùi Huyết lập tức ra lệnh.
Kiều Sơn giật mình nói:
- Truyền tấn lệnh của ta không có
ma thức lưu lại.
- Thì truyền tấn cho sư huynh của
ngươi, đâu có cần phải trực tiếp báo cho sư tôn, ta thật không hiểu sao nương
nương lại nhận loại như ngươi làm đệ tử?
Bùi Huyết tức giận nói. Tuy rằng
y đối với sự ngu xuẩn của Kiều Sơn cảm thấy phẫn nộ, nhưng thực tế lúc này bởi
sư môn của Kiều Sơn đã bị hủy, Âm Nguyệt cung gần như bị giết sạch khiến cho
tâm thần hoảng hốt, nên đầu óc cũng trở nên ngu muội.
- Rõ rồi, ta sẽ truyền tấn.
Kiều Sơn hấp tấp nói.
- Vượt quá ngũ kiếp tán ma toàn bộ
theo ta, đồng loạt truy sát Thiên Hỏa chân nhân.
- Thiên Hỏa chân nhân?
Bọn tán ma đồng thời nghi hoặc.
Bùi Huyết lạnh giọng nói:
- Tán tu Đằng Long đại lục, ta
chưa từng nghe nói đến người nào có thể một hơi phóng xuất ra nhiều thiên hỏa
như vậy. Hơn nữa lại còn tới diệt Âm Nguyệt cung bọn ta. Có đến tám, chín phần
là tán tiên. Tạm thời gọi là Thiên Hỏa chân nhân có gì không đúng?
Thì ra Thiên Hỏa chân nhân là tên
gọi do chính y tùy tiện đặt ra.
- Đi.
Bùi Huyết lạnh lùng hét một tiếng,
rồi lập tức quay đầu trực tiếp bay vọt lên, đồng thời nhất loạt tán ma cũng hướng
lên trời lao đi. Những tứ ngũ kiếp tán ma khác đều đã chạy trốn giữ mạng, chỉ
có điều bọn chúng có thể giữ mạng hay không, còn phải dựa vào vận khí.
Trên không Âm Nguyệt sơn mạch, Tần
Vũ lăng không, toàn thân được bao phủ bởi ngọn lửa tử sắc. Giống như một vị chiến
thiên hỏa thần. Đồng thời từng khối tử sắc hỏa cầu dưới sự điều khiển của Tần
Vũ không ngừng hướng tới Âm Nguyệt sơn mạch oanh kích.
Không xa phía sau Tần Vũ là Hầu
Phí, Hắc Vũ, Mặc Kỳ Lân, ba huynh đệ Sử Tín đều đang tập trung theo dõi.
- Thiên Hỏa chân nhân? Hừ, nguyên
lai chỉ là một tiểu tử mới đạt đến Độ Kiếp trung kì.
Một âm thanh phẫn nộ hàm chứa
chút khinh bỉ vang lên, đồng thời một đạo hắc sắc thân ảnh muốn xuyên qua đám
thiên hỏa lao tới, tuy nhiên lập tức đã bị thiên hỏa chặn lại.
Nhìn thấy toàn cảnh, trong lòng Tần
Vũ chấn động.
Không chỉ có một đạo hắc ảnh, mà
là đạo đạo hắc ảnh liều mạng xông tới. Tần Vũ lập tức đối diện với một nhân ảnh
đã hung mãnh vượt qua được đám thiên hỏa viên cầu. Cửu kiếp tán ma công lực bản
thân đủ để kháng cự lại thiên hỏa, tuy nhiên làm vậy cũng khiến cho bọn họ tiêu
hao không ít công lực.
Cửu kiếp tán ma Bùi Huyết, đối
phó với thiên hỏa căn bản không phải là việc khó khăn gì.
Tần Vũ sắc mặt nghiêm lại.
Phía sau bọn Hầu Phí cũng đều có
chút khẩn trương.
- Không cần lo lắng!
Tần Vũ không hề có một chút khẩn
trương.
- Có thể phóng xuất thiên hỏa quả
là một tiểu tử may mắn. Chịu chết đi.
Tiếng của Bùi Huyết vang lên,
cùng lúc đó Bùi Huyết cường hoành trực tiếp tiến nhập bên trong Thiên Hỏa lĩnh
vực.
Người như đạo lưu quang tàn ảnh,
mục tiêu - đan điền của Tần Vũ.
Tần Vũ vẫn đứng yên bất động.
Bỗng nhiên, chỉ trong nháy mắt
nhãn tình của Tần Vũ lấp loáng thần quang.
Hắc Diễm Quân giới chỉ - Trọng Lực lĩnh vực!
Bùi Huyết giống như đột ngột bị một
tòa đại sơn đè ép, thân thể không kìm được trầm xuống, hướng về phía thân dưới
của Tần Vũ. Chính vào lúc này... Tần Vũ đã động thủ. Tần Vũ thân thể nhất chuyển,
hướng xuống phía dưới mãnh liệt công kích.
Trung phẩm tiên khí!
Phác xích!
Chỉ nghe thấy âm thanh xuyên phá
huyết nhục vang lên, trung phẩm tiên khí của Tần Vũ đã đâm xuyên qua bụng Bùi
Huyết. Nhưng lúc này Bùi Huyết lại cười lạnh nhìn Tần Vũ, nguyên anh không ngờ
lại đang chế ngự một kiện tiên kiếm phi về hướng Tần Vũ.
Tần Vũ trong tâm máy động, tức
thì triệt thối Trọng Lực lĩnh vực.
Lúc đầu Bùi Huyết phải tiêu hao
phần lớn năng lượng để triệt tiêu ảnh hưởng của Trọng Lực lĩnh vực, nhưng tại
thời khắc quan đầu này, Tần Vũ lập tức triệt thối Trọng Lực lĩnh vực, khiến cho
tốc độ một kích tất sát của Bùi Huyết tăng mạnh, trực tiếp xuyên qua ngực của Tần
Vũ.
- Cho dù không xuyên phá nguyên
anh. Nhưng chỉ cần phá hủy lục phủ ngũ tạng, thân thể của ngươi cũng khó mà chịu
được...
Bùi Huyết truyền âm vang lên
trong não của Tần Vũ. Đối với tu chân giả mà nói, thân thể quả là trọng yếu phi
thường, nếu thân thể bị hủy thì chỉ có thể tu luyện theo tán tu.
- Thật vậy sao?
Tần Vũ tung ra một trảo, lập tức
nắm lấy nguyên anh của Bùi Huyết trong lòng bàn tay.
- Ngươi......
Bùi Huyết nguyên anh kinh ngạc
nhìn vết thương trên ngực Tần Vũ tiêu thất vô tung. Miệng của vết thương vừa rồi
cũng to bằng nắm đấm. Với vết thương như vậy, sẽ khiến cho ngũ tạng lục phủ bị
trọng thương, theo đạo lí nhục thể của Tần Vũ không thể chịu được, nhưng...
Tần Vũ căn bản không lãng phí thời
gian, trực tiếp phát ra kình khí, linh hồn Bùi Huyết bị đánh tan tành, sau đó
thu nhập nguyên anh vào trong Hắc Diễm
Quân giới chỉ.
Nói thì rất dài.
Thực tế từ lúc Bùi Huyết công
kích tới lúc Bùi Huyết bị giết, cũng chỉ gần bằng thời gian hô hấp. Cao thủ
giao chiến, tuy rằng cần phải có quá trình giao kích không ít, nhưng thực tế thời
gian tiêu hao lại cực kì ngắn.
Nhờ vận dụng Trọng Lực lĩnh vực hợp
lí, cùng với thân thể hồi phục siêu cường. Tần Vũ không ngờ có thể giết được cả
cửu kiếp tán ma.
Nhìn thấy Bùi Huyết bị giết, những
bát kiếp tán ma, thất kiếp tán ma, lục kiếp tán ma còn lại đều ngừng lại.
“Sao sư thúc lại nói là Độ Kiếp
trung kì, có thể nhanh chóng giết chết người vậy mà mới đạt đến Độ Kiếp trung
kì sao? Cao thủ như vậy thực lực khẳng định cường đại phi thường, hơn nữa ngay
cả đến Liên sư thúc cũng không nhìn thấu được thực lực, nếu không sư thúc không
thể nói y mới chỉ đạt Độ Kiếp trung kì”
Bát kiếp tán ma Kiều Sơn nghĩ thầm.
***
Lúc này, trong một sảnh đường tại
Thanh Hư sơn, đang nghe thuật lại sự tình có cả Liên Nguyệt nương nương, Hỏa
Ma, Ô Không Huyết và những kẻ khác, đồng thời còn có cả một vị thập kiếp tán ma
Bùi Ngôn. Bùi Ngôn này chính là sư huynh của Kiều Sơn.
- Bùi Ngôn, ngươi nói lại xem
nào!
Liên Nguyệt nương nương run người
đứng bật dậy, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Bùi Ngôn run rẩy lạc giọng:
- Nương nương, sự thật là như vậy,
một vị tán tiên cao thủ - Thiên Hỏa chân nhân sử dụng vô sô thiên hỏa đã thiêu
hủy toàn bộ Âm Nguyệt sơn mạch, Âm Nguyệt cung sơn môn của ta cũng đã hoàn toàn
bị hủy hoại, ngoại trừ những đệ tử ở gần biên cảnh Âm Nguyệt cung cùng những đệ
tử đang ở bên ngoài, còn lại đệ tử Âm Nguyệt cung ta gần như đã bị tuyệt diệt.
Kiều Sơn cũng đã mang việc Bùi
Huyết lúc đầu tự tiện đặt ra danh tự Thiên Hỏa chân nhân truyền tấn nói với sư
huynh.
- Nương nương, nhất định phải báo
thù. Âm Nguyệt cung truyền lại trăm vạn năm, bây giờ sơn môn bị kẻ khác phá
tan, đệ tử bị chết đến chín phần, gần như đã bị diệt phái rồi!
Bùi Ngôn nước mắt lã chã.
Liên Nguyệt nương nương toàn thân
run lên, sắc diện đã hoàn toàn trắng bệch.
- Tán tiên cao thủ, Thiên Hỏa
chân nhân...
Liên Nguyệt nương nương sắc mặt
trắng bệch, ẩn ước có một tia hồng huyết lộ ra, khóe miệng đã rướm máu. Ánh mắt
sâm lãnh của Liên Nguyệt nương nương lúc này khiến cho bất kì người nào nhìn thấy
cũng không rét mà run.
Ngay cả lãnh tĩnh như Ô Không Huyết
bỗng nhiên sắc diện cũng đại biến.
- Thiên hỏa, ngươi nói rằng thiên
hỏa đã thiêu hủy toàn bộ Âm Nguyệt sơn mạch không còn gì?
Ô Không Huyết hơi thở toàn thân
trở nên gấp gáp.
Bùi Ngôn lập tức gật đầu:
- Thiên hỏa nuốt trọn hoàn toàn
Âm Nguyệt sơn mạch, với uy lực của thiên hỏa, vô luận là nham thạch, hoa cỏ,
toàn bộ đều bị thiêu cháy, ngay Âm Nguyệt sơn mạch cũng đã bị thiêu cháy hoàn
toàn.
- Không hay rồi, Phá Thiên Đồ!!!
Ô Không Huyết sắc diện vô cùng
khó coi.
- Ô Không Huyết đại nhân, sao lại
thế, Phá Thiên Đồ bọn ta chẳng phải đã đưa cho người bảo quản sao?
Bọn Vu Hắc đều nhìn Ô Không Huyết.
Ô Không Huyết sắc mặt trở nên hết
sức đau khổ:
- Ta không hề mang theo bên mình,
ta lo Long tộc tộc trưởng, Bằng Ma đảo đảo chủ Tông Quật, những cao thủ đó nếu
như quả tới giết ta, trực tiếp cướp lấy Phá Thiên Đồ thì phải đối phó ra sao?
Cho nên ta đã để lại Phá Thiên Đồ trên mình một tán ma bình thường. Ta thập phần
tin tưởng điều đó, ta nghĩ rằng một tán ma bình thường tuyệt đối sẽ không có ai
để ý, vì bảo vệ an toàn cho y nên đã để y ở lại tại Âm Nguyệt sơn mạch!
Những tán ma có mặt trong đại sảnh
sắc mặt đồng thời đại biến.
============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét