Hầu Phí cũng nhíu mày, trầm ngâm
một lúc rồi nói:
- Ây, thực lực Ô Không Huyết thật
cường đại, dù sao hắn cũng là thập nhị kiếp tán ma, lại còn có một đám cao thủ
tán ma trở về. Chúng ta không thể xem chúng như là những tán ma bình thường được
Hầu Phí cười hắc hắc, nhìn Tần Vũ
nói:
- Đại ca, không quản chuyện đó nữa.
Trước tiên. chúng ta hãy nghỉ ngơi ở tiên phủ một khoảng thời gian. Lúc trước
Nghịch Ương tiên đế bố trí cấm chế, thập nhị kiếp tán ma làm sao có thể phát hiện.
Đệ không tin, cho dù Ô Không Huyết có dùng ma thức tìm tòi cả ngày đêm cũng đừng
mong tìm ra.
Tần Vũ trên mặt có vẻ tươi cười:
- Nghỉ ngơi một đoạn thời gian...
Không, đêm khuya hôm nay chúng ta sẽ xuất phát.
- Đêm khuya, như vậy có gấp quá
không?
Hầu Phí nghi hoặc.
- Đại ca, người muốn phóng hỏa một
lần nữa?
Hắc Vũ nhìn về phía Tần Vũ.
- Chỉ có Tiểu Hắc hiểu ta.
Tần Vũ cười nói.
Nghe được Tần Vũ nói có suy nghĩ
giống mình, nhất thời ánh mắt Hắc Vũ cũng nóng rực. Hầu Phí một bên cũng dần hiểu
ra được sự việc.
Hầu Phí hai mắt tỏa hàn quang,
nhìn Tần Vũ:
- Đại ca, người thật là âm hiểm
a.
Tần Vũ đạm tiếu.
Âm hiểm?
Không thể nói như vậy, Hầu Phí
căn bản không phải là Tần thị nhất tộc, căn bản không biết Tần thị tộc nhân
quan trọng với hắn như thế nào. Từ nhỏ Tần Vũ đã biết phụ vương của mình vì Tần
thị nhất tộc mà mang bao nhiêu gánh nặng, hết thảy mọi việc đều vì Tần thị nhất
tộc mà làm.
Tần thị nhất tộc chết như thế, số
lượng nhiều vô kể, phần lớn trách nhiệm đều do Tần Vũ.
- Ô Không Huyết, Minh Lương chân
nhân.
Trong mắt Tần Vũ lóe ra luồng lãnh
quang.
- Dân lành chết vô số, tộc nhân
mười phần chết chín. Bọn chúng không để ý, chém giết lẫn nhau. Hôm nay ta sẽ
cho bọn chúng nếm trái đắng không thể nuốt trôi.
***
Âm Nguyệt sơn mạch, thiên hỏa đã
bắt đầu tiêu tan. Chỉ là hôm nay, không một ngọn cỏ, cọng cây nào còn tồn tại.,
chỉ còn là một mảnh màu đen của tro tàn.
Trên bầu trời Âm Nguyệt sơn mạch.
Ô Không Huyết sắc mặt âm trầm,
quan sát Âm Nguyệt sơn mạch phía dưới. Ở dưới đang có đại quân tán ma cẩn thận
tìm tòi, mục tiêu chính là Phá Thiên đồ, nhưng đã tìm tòi cẩn thận một canh giờ
vẫn không có kết quả.
Phá Thiên Đồ chính là bảo bối do
Nghịch Ương tiên đế chế tác, bình thường khí tức trong đó không lộ ra. Giống
như lúc trước, bọn người Tần Vũ tiến vào trong tiên phủ Tàng Bảo Các, mặc dù
Phá Thiên Đồ treo ở trên tường nhưng vẫn không phát hiện ra. Đó cũng là lí do
vì sao Ô không Huyết sai bọn tán ma tìm tòi.
- Đại nhân, mấy trăm tán ma tìm
kiếm đã lâu mà vẫn chưa có kết quả. Không biết Phá Thiên Đồ có bị thiêu hủy hay
không?
Bùi Ngôn lên tiếng.
- Động não chút đi.
Ô Không Huyết lạnh lùng nhìn về
phía Bùi Ngôn.
- Phá Thiên Đồ là loại bảo bối
gì, ngươi nghĩ thiên hỏa có thể thiêu đốt được sao? Phải biết rằng ta đã từng cầm
Phá Thiên Đồ, đối với Phá Thiên Đồ ta cũng hiểu biết rất rõ ràng. Ta bây giờ lo
lắng nhất chính là người bảo quản Phá Thiên Đồ - tán ma Hủ Hắc... bị Thiên Hỏa
chân nhân giết chết, rồi cướp lấy.
Bùi Ngôn nhất thời tỉnh ngộ:
- A, nếu Thiên Hỏa chân nhân đã
thiêu chết tên tán ma kia, tìm được Phá Thiên Đồ. Hắn có lẽ đã đi rồi. Sự tình
thật không tốt.
- Không vội!
Ô Không Huyết âm thanh lạnh lùng
nói.
- Thiên Hỏa chân nhân giờ phút
này cũng không biết trốn ở đâu. Nhưng là trước khi tìm kiếm hắn, chúng ta phải
làm rõ một việc.
- Việc gì?
Bùi Ngôn dò hỏi.
- Tìm kiếm Hủ Hắc hoặc là sư
huynh đệ của hắn. Hỏi bọn chúng có sở hữu linh hồn ngọc giản của Hủ Hắc hay
không. Chỉ cần nhìn linh hồn ngọc giản, chúng ta sẽ có thể biết Hủ Hắc còn sống
hay đã chết. Nếu hắn còn sống, tám - chín phần Phá Thiên Đồ vẫn còn trên người
hắn. Nếu hắn đã chết, mà đám tán ma kia không tìm thấy Phá Thiên Đồ thì... chắc
chắn đã bị Thiên Hỏa chân nhân cướp đi.
Nói đến đây, sắc mặt Ô Không Huyết
có chút biến đổi.
Vị thần bí... Thiên Hỏa chân nhân
đúng là đào thoát dưới tay hắn. Nếu Phá Thiên Đồ thật sự bị vị thần bí nhân đó
đoạt được, trách nhiệm của Ô Không Huyết rất lớn.
- Thiên Hỏa chân nhân, nhìn thực
lực cũng không cường mạnh, thế nhưng hắn có thể phóng xuất ra vô số thiên hỏa.
Ô Không Huyết trong lòng tức giận.
Thiêu đốt Âm Nguyệt sơn mạch, phải
cần bao nhiêu thiên hỏa a.
Không thể tưởng tượng được, thần
bí nhân Thiên Hỏa chân nhân trúng một đòn công kích của mình mà vẫn có thể trốn
được. Ô Không Huyết trong lòng nghi hoặc:
- Không lẽ Thiên Hỏa chân nhân giả
trư để ăn thịt cọp, giả dạng thực lực nhỏ yếu? Trên thực tế cũng muốn thừa dịp
chúng ta cùng Thanh Hư sơn chém giết để chiếm tiện nghi.
Ở phía sau, Bùi Ngôn đang dùng truyền tấn lệnh
trao đổi với Liên Nguyệt nương nương.
- Ô Không Huyết đại nhân.
Bùi Ngôn sắc mặt vui mừng, hưng
phấn nói:
- Ô Không Huyết đại nhân, vừa rồi
ta mới đem tin tức nơi này nói cho Liên Nguyệt nương nương biết. Thông qua một
vị sư thúc tổ của Hủ Hắc, chúng ta mới biết được tán ma Hủ Hắc tịnh vẫn chưa chết.
- Chưa chết?
Ô Không Huyết không kìm được
trong lòng, thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn hỏi tiếp:
- Tông phái của Hủ Hắc có biết hắn
giờ đang ở nơi nào?
- Không biết, các tán ma trong
tông phái của Hủ Hắc đều truyền tấn, nhưng chỉ là không thành công. Giống như Hủ
Hắc căn bản không thể nhận truyền tấn.
Bùi Ngôn thần tình nghi hoặc.
- Chẳng lẽ, có địa phương có thể
cản trở truyền tấn lệnh.
- Đương nhiên có!
Ô Không Huyết đạm cười:
- Có một ít đặc thù địa phương,
như tiên phủ của tiên nhân, ngăn cách đối với ngoại giới, sử dụng truyền tấn lệnh
cũng không thể liên lạc.
- Từ lúc Thiên Hỏa chân nhân
thiêu đốt đến bây giờ, thời gian cũng không dài. Nhưng hôm nay, ta căn bản
không tìm ra được khí tức của tán ma Hủ Hắc, cũng không biết hắn bây giờ đang ở
nơi nào.
Ô Không Huyết trong lòng thật sự
có chút áp lực, không nhịn được nghĩ đến Thiên Hỏa chân nhân.
- Thiên Hỏa chân nhân, ngươi lần
này làm ta tức chết thôi.
Ô Không Huyết, hai mắt huyết
quang lấp lóe.
Qua một thời gian không lâu.
Chỉ nghe phía dưới Âm Nguyệt sơn
mạch vang lên một tiếng chấn động. Ở một chỗ phía trên đỉnh núi bị phân liệt
thành hai nửa. Từ trong đó phi ra một bóng kiếm, chiều cao mấy chục thước, chiều
rộng cũng hai, ba thước. Mà trong bóng kiếm còn có một bóng người.
Ô Không Huyết nhìn bóng người trước
mặt, ánh mắt không kìm được sự vui mừng, kinh hô lên một tiếng:
- Hủ Hắc.
Từ bên trong Âm Nguyệt sơn mạch
bay ra một bóng người, đó chính là tán ma bảo quản Phá Thiên Đồ Hủ Hắc.
Bóng kiếm chậm rãi tiêu tán, xuất
hiện một thân ảnh.
- Ô Không Huyết đại nhân.
Hủ Hắc bay đến bên Ô Không Huyết,
thần tình có nét kích động.
- Vãn bối rốt cuộc cũng nhìn thấy
đại nhân. Vừa rồi Thiên Hỏa chân nhân đại náo, vãn bối thật lòng lo lắng đến chết.
- Phá Thiên Đồ đâu?
Ô Không Huyết lo lắng hỏi.
Tán ma Hủ Hắc liền nói:
- Phá Thiên Đồ không việc gì, vãn
bối biết rất rõ. Dù cho chết cũng không để Phá Thiên Đồ lọt vào tay người khác.
Ngay từ đầu vãn bối muốn thi triển độn thuật tiến vào trong sơn mạch, nhưng Âm
Nguyệt cung bố trí cấm chế, căn bản không thể tiến hành độn thuật.
Ô Không Huyết không biết nói gì.
Để bảo vệ Âm Nguyệt cung, nên phải
sử dụng cấm chế, ngăn không cho địch nhân độn thuật đánh lén. Cho nên khi Thiên
Hỏa chân nhân sử dụng thiên hỏa, đại bộ phận tán ma không thể sử dụng độn thuật,
trong lúc nhất thời đã bị thiêu cháy gần hết. Thiên hỏa đầy trời, nếu không thể
sử dụng độn thuật tất chỉ có chết.
- Ngươi như thế nào có thể độn
thuật?
Ô Không Huyết cười nói.
Tán ma Hủ Hắc trên mặt hiện lên
nét hoảng sợ.
- Vãn bối... vãn bối cuối cùng...
- Cuối cùng ngươi lấy máu nhận chủ
Phá Thiên Đồ?
Ô Không Huyết sắc mặt trầm xuống.
Tán ma Hủ Hắc quỳ mạnh.
- Ô Không Huyết đại nhân, vãn bối
không nghĩ là sẽ lấy máu nhận chủ Phá Thiên Đồ, nhưng Phá Thiên Đồ quá quan trọng.
Khi thiên hỏa giáng hạ, vãn bối vô luận thế nào cũng không để địch nhân tìm được,
cho nên phải lấy máu nhận chủ. Sau đó thi triển Phá Thiên kiếm khí hộ thể.
Ô Không Huyết hừ lạnh một tiếng:
- Phá Thiên kiếm khí, ngươi sử dụng
được cũng là phúc khí.
Hủ Hắc lúc này cung kính nói:
- Phá Thiên kiếm khí uy lực rất lớn,
cho dù là thiên hỏa cũng có thể bảo vệ vãn bối. Thiên hỏa không thể công kích,
sau đó Phá Thiên kiếm khí dễ dàng phá hủy cấm chế. Vãn bối liền trực tiếp xuyên
vào trong lòng đất.
Sự tình lúc sau thì Ô Không Huyết
đương nhiên biết. Hủ Hắc trốn ở trong lòng đất, cho đến vừa rồi mới xuất hiện.
Ô Không Huyết trong lòng phi thường
khiếp sợ:
- Phá Thiên kiếm khí thật sự kì
diệu, Hủ Hắc thực lực bình thường, nhưng thi triển Phá Thiên kiếm khí hộ thể,
phảng phất cả người và ngoại giới đều bị ngăn cách. Ta dùng ma thức cũng không
phát hiện ra một chút khí tức. Chẳng lẽ Phá Thiên kiếm khí ngoài tác dụng hộ thể
còn có tác dụng thu liễm khí tức?
Ô Không Huyết đoán không sai.
Khi được Phá Thiên kiếm khí bao
quanh, khí tức bên trong và ngoại giới bị ngăn cách. Đây cũng là do thần thông
Phá Thiên kiếm quyết của Nghịch Ương tiên đế.
- Tốt lắm, đem Phá Thiên đồ giao
lại cho ta. Thân phận ngươi đã bị lộ, không thích hợp bảo quản Phá Thiên đồ nữa.
Ô Không Huyết lạnh nhạt nói.
Hủ Hắc mặc dù trong lòng rất
thích sở hữu Phá Thiên Đồ nhưng hắn không dám bộc lộ điều đó trước mặt Ô Không
Huyết. Hắn cung kính giải trừ huyết khế. Sau đó đem Phá Thiên Đồ giao cho Ô
Không Huyết.
Tìm được Phá Thiên Đồ, trong lòng
Ô Không Huyết thoải mái hơn rất nhiều.
- Ây!
Ô Không Huyết nhíu mày, trong tay
xuất ra một khối truyền tấn lệnh.
- Ô Không Huyết đại ca, đại quân
tán ma dường như đang bị thiệt hại.
Hỏa Ma từ phía dưới bay lên, hắn
cũng vừa mới nhận được truyền tấn lệnh của Liên Nguyệt nương nương.
Nội dung truyền tấn lệnh rất đơn
giản.
Khi Ô Không Huyết, Hỏa Ma và một
bộ phận cao thủ trở về Âm Nguyệt cung. Liên Nguyệt nương nương tập hợp tán ma đại
quân, bắt đầu triệt thoái ra khỏi Thanh Hư sơn, hướng Âm Nguyệt sơn trở về.
Nhưng Minh Lương chân nhân cũng biết sự tình xảy ra tại Âm Nguyệt sơn, nhân cơ
hội đó dẫn tán tiên đại quân từ Thập Diễn Ảo trận xông ra đuổi theo.
Tán ma đại quân và tán tiên đại
quân chém giết một hồi.
Khác với lần trước, lần này tán
ma đại quân bị rơi vào thế hạ phong.
Bởi vì, hơn một nửa thập nhất kiếp,
thập nhị kiếp cao thủ tán ma đã ly khai trở về Âm Nguyệt sơn. Cho nên siêu cấp
cao thủ bên tán tiên nhiều hơn, Minh Lương chân nhân căn bản không có đối thủ.
Dưới tình huống đó, Liên Nguyệt
nương nương bất đắc dĩ phải truyền tấn cầu cứu Ô Không Huyết.
- Các vị, chúng ta đã tìm được
Phá Thiên Đồ, nhiệm vụ đã xong. Chỉ là hôm nay đại quân tán ma thiếu mất chúng
ta, lực lượng chiến đấu giảm sút. Đại quân đang bị tán tiên bao vây, mọi người
hãy sử dụng tốc độ nhanh nhất trở lại chiến trường.
Ô Không Huyết lúc này dùng ma thức
truyền âm cho đám tán ma. Lập tức Ô Không Huyết, Hỏa Ma, Bùi Ngôn cùng đám cao
thủ thuấn di quay lại chiến trường.
Từ Thanh Hư sơn cho đến Âm Nguyệt
sơn, tán tiên một phương và tán ma một phương chém giết lẫn nhau, kéo dài hơn
mười ngàn dặm. Quãng đường hơn mười ngàn dặm, chết vô số tán tu, con số vượt
quá một vạn.
Một con đường máu chảy thành
sông, tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên.
- Ha ha, Liên Nguyệt nương nương,
hôm nay ta sẽ khiến cho tu ma các ngươi nhớ kỹ sự lợi hại của tu tiên chúng ta.
Minh Lương chân nhân giống như một
ánh mặt trời chói sáng, hắn chém giết trên chiến trường đúng là vô địch không đối
thủ.
Hắn làm cho sĩ khí tán tiên đại chấn, phàm là
ma đạo cao thủ một phương, Minh Lương chân nhân tùy tiện ra tay cũng có thể giết
chết.
Tán ma một phương, duy chỉ có Vu
Hắc miễn cưỡng chống đỡ được hắn.
- Minh Lương chân nhân đừng vội
càn rỡ.
Một tiếng hét phẫn nộ vang lên, lất
át tiếng cười to của Minh Lương chân nhân. Đồng thời một cỗ kinh khủng huyết
tinh khí tức dần dần tràn ngập cả chiến trường. Một đạo quang mang từ phía chân
trời phóng tới, mục tiêu hướng về phía Minh Lương chân nhân.
Phía sau luồng huyết quang mang,
còn có từng đạo sắc hồng quang mang theo sát bắn tới.
- Ô Không Huyết đại nhân!
- Đúng là Ô Không Huyết đại nhân.
......
Tán ma một phương nhất thời đại
chấn.
- Hừ!
Minh Lương chân nhân hừ lạnh một
tiếng, cả người hóa thành một đạo bạch quang lao thẳng vào luồng huyết quang.
Vô số tán tiên và tán ma nhìn hai
luồng quang mang không ngừng oanh kích, va chạm lẫn nhau, tiếng nổ... Tóm lại,
lưỡng đạo quang mang giao kích trong phạm vi mười dặm, không có một tán tiên,
tán ma nào dám lại gần, nhưng không gian trong đó cũng không có bị vỡ vụn.
- Thật mạnh!
Vu Hắc không kìm được kêu lên. Hắn
có thể thấy được Minh Lương chân nhân và Ô Không Huyết công kích lẫn nhau, cơ hồ
đều không dư thừa năng lượng. Mỗi một lần đều khống chế năng lượng cực kì cẩn
thận. Không gian lúc này bắt đầu vỡ vụn.
Một lát sau!
Lưỡng đạo quang mang tách ra, một
màu đỏ trường bào chính là ma đạo đệ nhất cao thủ Ô Không Huyết, mặt khác một
thân trường bào màu trắng chính là tiên đạo đệ nhất cao thủ Minh Lương chân
nhân.
***
Tần Vũ một mình lặng lẽ xuất hiện
tại phía xa của Âm Nguyệt sơn.
- Quả nhiên không ngoài suy đoán
của ta, Âm Nguyệt sơn phát sinh sự tình như thế, Minh Lương chân nhân có tình
báo khẳng định sẽ biết. Hắn cũng đoán được tán ma cao thủ trở về. Minh Lương
chân nhân mà bỏ qua cơ hội tốt để truy sát tán ma thì thực là ngu ngốc.
Tần Vũ nhìn xung quanh Âm Nguyệt
sơn, tên mặt có nét tươi cười, lập tức cả người ngự trung phẩm tiên khí, dùng tốc
độ nhanh nhất hướng Thanh Hư sơn tiến đến.
Tất cả đều nắm trong lòng bàn
tay.
Bay một lát, Tần Vũ gặp được đám
tán ma một phương đang cùng tán tiên một phương chiến đấu, hắn lập tức vòng qua
mà bay.
- Cuộc chiến đấu thật là thảm liệt,
không biết đã chết hết bao nhiêu tán tu.
Trên đường phi hành, quãng đường
mười ngàn dặm, Tần Vũ nhìn thấy vô số thi thể, còn có một dòng máu đen.
- Nơi này, đại bộ phận cũng là
phàm nhân bình thường, bất quá nhân số tán ma chết cũng không ít. Minh Lương
chân nhân thật là nham hiểm, đuổi giết hơn mười ngàn dặm... Lần này hắn hành động
rất nhanh, bất quá...
Phi hành không lâu, Tần Vũ đã tới
Thanh Hư sơn.
Tán tiên một phương đều đã đuổi
giết tán ma. Lúc này các đệ tự Thanh Hư sơn đã ra khỏi Thập Diễn Ảo trận, bắt đầu
sửa sang lại sơn môn. Thanh Hư sơn so với Âm Nguyệt cung vẫn còn rất nhiều tinh
anh đệ tử, còn có rất nhiều cao thủ trốn ở Thập Diễn Ảo trận, tổn thất quả rất
nhỏ.
Hôm nay, đám người tu chân của
Thanh Hư rõ ràng rất tức giận.
- Sư huynh, đám tán ma kia thật sự
rất đáng giận. Hủy diệt đại bộ phận kiến trúc tông phái của chúng ta, cảnh sắc
xinh đẹp bị phá hủy. Ma đạo ác tặc, phải tiêu diệt hết.
Một Thanh Hư sơn đệ tử đang nói
chuyện cùng với sư huynh của hắn.
Vị sư huynh kia hừ lạnh nói:
- Minh Lương chân nhân đã tự thân
xuất mã, soái lĩnh mấy vạn tán tiên tiêu diệt các tông phái lợi hại, các cao thủ
hàng đầu của tán ma. Chúng ta sau này sẽ xuất mã tiêu diệt các tiểu tông phái.
Thanh Hư quan là đệ nhất tông
phái của tu tiên giả, bình thường rất khi dễ kì thị các tiểu tông phái. Lần
này, cơ hồ bị người khác tiêu hủy tông môn, đương nhiên phẫn nộ cực kì.
- Sư huynh, ngọn lửa màu tím kia
là gì...?
Gã sư đệ ngẩng đầu nhìn lên bầu
trời, một đoàn ngọn lửa đang cực nhanh hạ xuống.
Gã sư huynh cũng nhìn lên.
- A, là thiên hỏa.
Sắc mặt gã sư huynh trong nháy mắt
đã trắng bạch.
Hàng trăm luồng hỏa cầu thiên hỏa
rơi xuống, trong chốc lát đã tràn ngập Thanh Hư sơn. Vô số ngọn lửa màu tím,
Thanh Hư sơn như chìm trong biển lửa.
Tán ma một phương và tán tiên một
phương tiếp tục chém giết. Ô Không Huyết và Minh Lương, hai siêu cấp cao thủ
cũng giao chiến cầm chừng.
- Minh Lương chân nhân, Thiên Hỏa
chân nhân là ai? Sao lại hủy diệt Âm Nguyệt cung tông phái, hủy diệt cả Âm Nguyệt
sơn.
Liên Nguyệt nương nương thanh âm
phát lạnh.
- Ha ha... Thiên Hỏa chân nhân là
thế ngoại cao thủ. Trừ ma vệ đạo, chính là tán tiên đạo hữu. Lần này Thiên Hỏa
chân nhân đã làm một việc hợp với thiên đạo.
Minh Lương chân nhân đắc ý cười
vang.
Trong Thượng Thiên cung, khi tu
tiên giả nhận được tin tức truyền đến Âm Nguyệt sơn bị Thiên Hỏa chân nhân
thiêu hủy, Minh Lương chân nhân rất mừng rỡ, biết chính mình đã có một cơ hội
phản kích. Giờ phút này trong lòng hắn rất cảm kích vị thần bí Thiên Hỏa chân
nhân.
- Trừ ma vệ đạo, nói thật là hay.
Ngươi, Thanh Hư sơn...
- Sư huynh, sự tình không ổn.
Minh Thiện chân nhân xem qua truyền
tấn lệnh, cả người sắc mặt tái nhợt, lên tiếng nói.
Đồng thời Liên Nguyệt nương nương
cũng nhận được truyền tấn lệnh. Dù sao Liên Nguyệt nương nương cũng bố trí một
ít tình báo tại Thanh Hư quan.
Vừa nhận được tin tức, trên mặt
Liên Nguyệt nương nương hiện lên vẻ khó tin, lập tức nhìn Minh Lương chân nhân
cười to:
- Ha ha, trừ ma vệ đạo. Hay cho câu trừ ma vệ đạo.
Thiên Hỏa đạo hữu, bằng hữu thân thiết. Đáng tiếc a, Thanh Hư sơn của ngươi
cũng bị Thiên Hỏa chân nhân thiêu rụi.
========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét