Trong khi thế giới bên ngoài vô
cùng hỗn loạn và xáo động thì tại Thanh Vũ tiên phủ lại yên tĩnh vô cùng.
Bên trong linh khí nồng đậm, Tần
Vũ đang ngồi đả tọa trên giường tu luyện.
Đột nhiên!
Tần Vũ mở to mắt ra, một luồng
hào quang sáng bừng lên trong hai mắt.
- Năm tháng nữa, sau năm tháng nữa
thì Cửu Cửu trọng kiếp sẽ đến. Không biết đến lúc đó uy lực của Cửu Cửu trọng
kiếp sẽ lớn đến mức nào?
Ánh mắt Tần Vũ không kìm được sự
hưng phấn, Cửu Cửu trọng kiếp khó độ qua nhất trong truyền thuyết, sau năm
tháng nữa sẽ đến.
Những ngày tĩnh tu này, khiến cho
Tần Vũ có những biến đổi đáng kể.
Trước kia tu vi linh hồn đạt tới
Độ Kiếp hậu kỳ đỉnh phong, nhưng hiện nay đã đạt đến mức Đại Thành kỳ, thậm chí
còn có thể cảm giác được ngày độ Cửu Cửu trọng kiếp của bản thân.
Tần Vũ bước chầm chậm ra ngoài
phòng, ngắm nhìn không gian vô tận của tiên phủ.
- Hiện nay Đằng Long đại lục đã
bước vào thời kỳ mưa gió hỗn loạn, đã đến lúc ta phải đi. Không biết nhân mã của
Bạo Loạn Tinh Hải đang làm gì?
Trong lòng Tần Vũ trầm tư, suy
nghĩ một lát sau đó quay người đi về chỗ ở của các huynh đệ mình.
Tại Bằng Ma đảo của Bạo Loạn Tinh
Hải.
Đại điện Kim Vũ đang tổ chức yến
tiệc, có thể tham gia được yến tiệc này thì khách mời ít nhất công lực phải đạt
tới thập kiếp tán tu, như vậy lúc này trong Kim Vũ điện có hơn năm mươi người,
chỉ tính riêng các cao thủ từ thập kiếp trở lên đã cho thấy lực lượng hùng hậu
của Bạo Loạn Tinh Hải.
Luận cao thủ, cho dù các cao thủ
tán tiên và tán ma hợp lại cũng không thể so sánh được với Bạo Loạn Tinh Hải.
Cao thủ số một của Bạo Loạn Tinh
Hải chính là Tông Quật - bản lĩnh phi thường, vô địch thiên hạ, Tông Quật đang
ngồi trên đại điện, khuôn mặt nở một nụ cười tươi.
- Chư vị, trước đây ở Đằng Long đại
lục các cao thủ của tán tiên và tán ma đã chém giết lẫn nhau chỉ vì một mục
đích, đó là tấm Phá Thiên Đồ. Để có thể khiến cho bọn họ chém giết lẫn nhau,
thì tấm Phá Thiên Đồ này đích thị là một bảo bối không tồi, khiến cho đảo chủ
ta cảm thấy rất hứng thú, vì vậy ta quyết định sẽ tham gia vào vụ này.
Tông Quật không muốn nhiều người
biết về việc có liên quan đến Nghịch Ương cảnh, cho dù Bạo Loạn Tinh Hải là một
tập thể đoàn kết như vậy rất có thể sẽ trở nên hỗn loạn.
- Phù Vân Tử, Thạch Hoá, với
cương vị là hai vị đảo chủ, các ngươi nghĩ thế nào?
Tông Quật căn bản không cần hỏi
người khác mà lại hỏi hai vị đảo chủ trong tam đảo của Bạo Loạn Tinh Hải.
Phù Vân Tử, thập nhị kiếp tán
tiên, là một trong ba vị đảo chủ của Lưu Vân đảo.
Thạch Hoá, là lão đại trong hai
huynh đệ đảo Hắc Phong, là thập nhất kiếp thần thú, Thạch Hóa, danh tự rất phổ
thông, nhưng vì bản thân hắn ta là thần thú, Hóa Thạch thú, danh tự như vậy có
thể nói là vô cùng đơn giản. Nhưng sự lợi hại của Hóa Thạch thú và hai huynh đệ
có thể xưng là đảo chủ, một trong tam đại đảo của Bạo Loạn Tinh Hải thì cũng có
thể đoán ra được.
- Tông huynh đã nói như vậy, ta
nào dám không chấp nhận?
Phù Vân Tử trên mặt xuất hiện nụ
cười.
- Hơn nữa Bạo Loạn Tinh Hải của
chúng ta lâu lắm rồi chưa chân chính xuất thủ, điều này khiến các tông phải tại
Đằng Long đại lục cho rằng chúng có bản lĩnh phi thường, lần này phải để cho bọn
họ hiểu rõ thực lực của chúng ta.
Cao thủ của Bạo Loạn Tinh Hải,
luôn cho rằng họ là một siêu thế lực hơn xa các thế lực khác.
Mặc dù có chút hơi tự tin thái
quá nhưng đó lại là sự thật.
Bạo Loạn Tinh Hải là một vùng biển
vô cùng vô tận, có vô số hiểm cảnh cũng như có rất nhiều thiên tài địa bảo và
cũng là nơi sản sinh ra biết bao nhiêu cao thủ tuyệt đỉnh.
- Thạch Hoá huynh đệ, ngươi thế
nào?
Phù Vân Tử nhìn về phía Thạch
Hoá.
Thạch Hoá khuôn mặt đen đúa cười
một cách thực thà, trung thực trả lời:
- Ở Bạo Loạn Tinh Hải lâu lắm
không được động chân động tay, chân tay sắp ngứa ngáy cả rồi, hãy đi đến Đằng
Long đại lục một chuyến, coi như dạo chơi.
Tông Quật gật đầu.
Nhị đảo chủ của Bằng Ma đảo là Hỗ
Nghi mỉm cười nói:
- Bạo Loạn Tinh Hải chúng ta
không ra tay thì thôi, một khi ra tay sẽ làm chấn động các thế lực khác. Phá
Thiên Đồ có tất cả ba tấm, một tấm đang ở trong tay Long tộc, muốn đoạt được nó
thực sự là phi thường khó.
Mọi người trong đại điện đều gật
đầu, tộc trưởng Long tộc có thể nói là cao thủ vô địch ngang hàng với Tông Quật.
- Ngoài ra hai tấm còn lại thì
không phải là khó đoạt được, một tấm đang nằm trong tay các cao thủ tán ma, tấm
còn lại do tán tiên giữ.
Hỗ Nghi nói đến đây các cao thủ của
tán ma phía dưới bắt đầu lên tiếng.
- Tán tiên và tán ma của Đằng
Long đại lục? Ha ha, trực tiếp xuất thủ đoạt lấy hai tấm Phá Thiên Đồ của chúng
đi.
Đó là giọng nói vang lên từ vị thủ
lĩnh đứng thứ tám của Bạo Loạn Tinh Hải, tên Sách Lực, đây là tán ma thập nhị
kiếp.
- Sách Lực, ngươi nghĩ dễ dàng đọat
được vậy sao? Tán tiên và tán ma lẽ nào lại không biết giá trị của tấm Phá
Thiên Đồ, vì vậy ta nghĩ hai bên sẽ không để nó trên người cao thủ công lực
siêu cấp, như vậy chẳng phải là rất dễ dàng bị lộ sao?
Một nữ tử yêu mị cười nói.
Hỗ Nghi tán đồng:
- Trí Xảo muội muội nói rất có
lí, cho dù chúng ta đã tiêu diệt một lượng lớn tán ma, cho dù chúng ta giết chết
Ô Không Huyết, nhưng cũng vẫn rất khó để có thể đoạt được tấm Phá Thiên Đồ. Nếu
chúng ta đối phó với tán tiên thì khả năng thành công là rất lớn, ta nghĩ có tới
tám, chín phần Phá Thiên Đồ nằm trong Thập Diễn Ảo trận.
Thập Diễn Ảo trận, tán tiên nếu
không muốn có vấn đề gì xuất hiện thì đương nhiên sẽ để Phá Thiên Đồ trong Thập
Diễn Ảo trận.
- Nhị muội nói rất có lí, trận đầu
tiên chúng ta coi như đã thành công tốt đẹp, nhưng Thượng Thiên cung ở Thanh Hư
Quan lại có Thập Diễn Ảo trận thủ hộ, muốn phá được nó quả thực sự rất khó.
Đó là giọng nói của một tán yêu
thập nhị kiếp, tên là Diệc Trang, cũng là một trong những nhân vật thủ lĩnh ở Bạo
Loạn Tinh Hải.
Tông Quật cười một cách lạnh
lùng.
- Ồ, ngươi cho rằng ta không thể
phá được Thập Diễn Ảo trận đó hay sao?
Tông Quật hỏi lại.
Diệc Trang trong lòng phát lạnh,
vội vàng đáp:
- Đương nhiên không phải như vậy,
bản lĩnh của Tông huynh ai dám nghi ngờ! Lúc nãy ta thật hồ đồ, nhưng bây giờ
đã tỉnh ngộ ra rồi. Thập Diễn Ảo trận đối với ta mà nói là vô cùng lợi hại,
nhưng với Tông huynh thì chẳng thấm vào đâu!
Tông Quật khẽ gật đầu.
Các cao thủ thập nhị kiếp của Bạo
Loạn Tinh Hải tổng cộng có năm người: Hỗ Nghi, Phù Vân Tử, Sách Lực, Trí Xảo và
Diệc Trang.
Đương nhiên, ngoài Tông Quật ra,
năm cao thủ có võ công cao cường nhất không hoàn toàn là năm cao thủ này, ví dụ
như thập nhất kiếp thần thú Thạch Hoá. Luận thực lực chiến đấu của bản thân.
Ngoại trừ Hỗ Nghi còn có khả năng miễn cưỡng thắng được Thạch Hoá, bốn người
còn lại không ai có khả năng đánh bại.
Tông Quật có rất nhiều siêu cấp
cao thủ, phi thường nhiều.
- Hừ!
Trên đại điện Tông Quật bất ngờ
chau mày.
Đột nhiên Tông Quật lạnh giọng
nói:
- Mời chư vị cứ tự nhiên dùng bữa.
Đảo chủ ta tạm thời có việc quan trọng phải đi một lúc.
Nói xong toàn thân Tông Quật liền
biến mất trong không trung.
Ở phía dưới, bọn cao thủ Hỗ Nghi,
Liên Khiếu, Phù Vân Tử đều bắt đầu thấy nghi hoặc, rốt cuột là chuyện gì mà khiến
cho Tông Quật phải vội vàng li khai như vậy?
Sóng vỗ mạnh vào bờ, những viên
đá màu đen bị bào mòn phát ra ánh sáng vô bì. Trên tảng đá cực lớn rộng hàng
trăm mét có hai người đang đứng khoan thai.
Một người mặc một chiếc trường
bào màu vàng, trên người phát tán ra khí tức cao quý, khuôn mặt lúc này đang mỉm
cười bình thản.
Người kia lại khoác một chiếc trường
bào màu xanh thẫm, xung quanh trường bào như nạm kim sắc, trên khuôn mặt ẩn dấu
dáng vẻ cô ngạo.
Hai ngưòi đó chính là hai cao thủ
vô địch của phàm nhân giới.
Cao thủ thập nhị kiếp vốn đã rất
siêu phàm, hai người này không những là cao thủ thập nhị kiếp mà còn là thần
thú, hơn nữa còn là thần thú hiếm có nhất, đồng thời là thần thú cao quý nhất,
siêu cấp thần thú! Ngay cả ở thượng giới, số lượng siêu cấp thần thú đã vô cùng
hiếm, huống hồ là nói tới dưới nhân giới?
Vì cái gì mà hai vị cao thủ này lại
gặp nhau tại đây?
- Phương Điền, thật là hiếm có,
ngươi đột nhiên lại tự thân tới tìm ta, rốt cuộc là vì cái gì?
Tông Quật hỏi.
Lúc nãy trong lúc đang cử hành yến
tiệc, Tông Quật đã nhận được truyền tấn mời gọi của tộc trưởng Long tộc Phương
Điền, sở dĩ Tông Quật đã lập tức rời khỏi yến tiệc, là vì đến đây nói chuyện với
Phương Điền.
Phương Điền nhìn Tông Quật mỉm cười
hỏi:
- Tông Quật, lẽ nào ta nói là vì
muốn gặp lại lão bằng hữu không được sao?
Tông Quật cũng cười đáp:
- Đương nhiên là có thể được, chỉ
có điều với tính cách của ngươi, thì một điểm ta cũng không tin.
- Quả nhiên ngươi rất hiểu ta.
Phương Điền cười ha ha nói:
- Lần này ta đến tìm ngươi đương
nhiên là vì một việc rất quan trọng, ta nghe được tin, ngươi đã triệu tập một
lượng lớn các cao thủ tán tu của Bạo Loạn Tinh Hải, ngay cả những siêu cấp cao
thủ cũng đến tụ tập ở Bằng Ma đảo, có việc này không?
Sắc mặt Tông Quật trở nên lạnh
lùng trả lời:
- Có chuyện đó, lẽ nào việc ta
triệu tập các cao thủ mà ngươi cũng muốn quản sao?
- Không, không.
Phương Điền liền trả lời,
- Đương nhiên là không phải như vậy,
ta chỉ muốn hỏi có phải ngươi đã biết bí mật của tấm Phá Thiên Đồ nên mới triệu
tập nhiều cao thủ như vậy không?
- Biết thì sao? Không biết thì
sao?
Tông Quật đưa mắt nhìnvề phía
Phương Điền.
Phương Điền hơi sững sờ, sau đó hắn
cười ha ha nói:
- Tông Quật ơi là Tông Quật,
ngươi vẫn kiêu ngạo như ngày nào. Nhìn thấy điệu bộ lúc đầu của ngươi ta cứ
nghĩ ngươi đã có tiến bộ rất lớn, nhưng xem ra tính cách của ngươi vẫn như xưa,
chẳng có gì thay đổi, vẫn ngông cuồng và kiêu ngạo.
- Những cái đã ăn sâu vào máu thịt
thì làm sao có thể thay đổi được? Cũng giống như Ngũ Trảo Kim Long ngươi, lúc
nào cũng tỏ ra bộ dạng cao quý!
Tông Quật nhếch môi nói.
- Thôi, không chuyện đó nữa, ta
thực sự rất muốn nghe, có phải ngươi biết bí mật của tấm Phá Thiên Đồ hay
không?
Phương Điền hỏi với vẻ mặt nghiêm
túc.
Thấy Phương Điền nói với vẻ
nghiêm túc, Tông Quật gật đầu cười đáp:
- Không sai, ta biết về bí mật của
tấm Phá Thiên Đồ, có phải nó liên quan đến Nghịch Ương cảnh không?
Phương Điền nghe thấy nhắc đến ba
từ “Nghịch Ương cảnh”, liền cười khổ nói:
- Tán ma và tán tiên đều biết bí
mật này, ta một điểm cũng không thèm để ý đến, bởi vì trong mắt ta, bọn chúng
chẳng là cái thá gì. Ta vẫn luôn hy vọng ngươi không biết bí mật này, bởi vì ta
biết rằng, một khi ngươi biết bí mật có liên quan đến Nghịch Ương cảnh, với
tính cách của ngươi chắc chắn sẽ tham gia. Phải giao đấu với ngươi thực sự khiến
ta rất đau đầu a.
Trong số tất cả các cao thủ dưới
trần gian, duy chỉ Tông Quật là có thể uy hiếp tới Phương Điền.
Phương Điền trong lòng hiểu rõ rằng
Tông Quật là một cao thủ rất khó đối phó. Nói đến tốc độ thì Phương Điền không
thể so sánh được với Tông Quật, còn nói đến phòng ngự thì Phương Điền có phần mạnh
hơn một chút. Nói đến công kích thì hai người không phân cao thấp, nhưng tốc độ
của Tông Quật quá nhanh, một khi hai ngưới đấu với nhau, Tông Quật dựa vào tốc
độ để chiến đấu, chắc chắn Phương Điền sẽ rất khó khống chế.
- Giao chiến với ta, ngươi cảm thấy
rất đau đầu nhưng ta lại thấy rất hứng thú.
Tông Quật mỉm cười nói.
Phương Điền thở một hơi dài, sau
đó nói:
- Được rồi, ngươi đã quyết định
tham gia vào vụ này, ta sẽ nói cho ngươi biết một bí mật.
- Ồ?
Tông Quật sáng mắt lên.
Điều bí mật mà Phương Điền sắp
nói ra tuyệt đối không phải là bí mật bình thường.
- Người đóng vai trò thăm dò bí mật
về Nghịch Ương cảnh thực sự không phải là chúng ta. Chúng ta chỉ có tác dụng là
phụ trợ thôi, bởi vì cho dù là tiên giới, ma giới hay yêu giới thì cũng đều đã
phái sứ giả hạ phàm.
Phương Điền nhẹ nhàng nói.
- Sứ giả thượng giới hạ phàm ư?
Tông Quật hơi nhíu mày.
Phương Điền tiếp tục nói:
- Đúng vậy, ta muốn nói cho ngươi
một bí mật, đó là...thực lực của các sứ giả thượng giới đạt đến mức độ nào.
Việc thông báo sứ giả thượng giới
hạ phàm không phải là điều bí mật mà Phương Điền muốn nói. Trong con mắt của
Phương Điền thì bản lĩnh của các sứ giả thượng giới đó mới được coi là bí mật
thực sự.
- Cái này ngươi cũng biết sao?
Tông Quật ngạc nhiên hỏi.
Phương Điền liền cười đáp:
- Tông Quật, ngươi không biết rồi.
Long tộc vốn đã phái cao thủ xuống đây, thực lực cho dù có cao hơn ta nhưng đối
với ta cũng vẫn phải kính nể.
- Tại sao lại thế?
Tông Quật hỏi.
Phương Điền nhìn trừng trừng vào
Tông Quật khá lâu, cho đến khi Tông Quật thấy nóng lòng sốt ruột, Phương Điền mới
tiếp tục nói:
- Ta thực sự không biết một siêu
cấp thần thú như ngươi ra sao nữa, ngươi cùng với thượng giới căn bản không có
liên lạc gì thì làm sao biết được nhiều chuyện ở thượng giới. Ở yêu giới số lượng
siêu cấp thần thú vô cùng ít, vì vậy địa vị của mỗi siêu cấp thần thú vô cùng
tôn sùng. Cho nên, dù sứ giả của yêu giới đó có bản lĩnh cao hơn ta, nhưng ta
là Ngũ Trảo Kim Long, hắn đối với ta tất vẫn phải kính nể.
Tông Quật trong lòng chấn động.
Siêu cấp thần thú số lượng thực sự
là quá ít, Long tộc tại yêu giới, địa vị của siêu cấp thần thú cũng cực kỳ cao.
- Đó cũng là nguyên nhân tại sao
ta biết về bản lĩnh võ công của các sứ giả thượng giới.
Phương Điền nói với vẻ rất tự tin.
Thân là siêu cấp thần thú Ngũ Trảo
Kim Long, một khi phi thăng tiến nhập vào yêu giới Long tộc thì địa vị sẽ phi
thường cao. Các cao thủ thông thường của yêu giới cũng muốn có mối quan hệ tốt
đẹp với Phương Điền, bởi họ biết rằng sau này địa vị của Phương Điền không hề
kém.
- Sứ giả thượng giới đẳng cấp như
thế nào?
Tông Quật hỏi.
Phương Điền cười đáp:
- Trước khi nói điều này, ta muốn
ngươi rõ một đạo lý. Muốn để cho sứ giả thượng giới hạ phàm thì nhất thiết trước
tiên phải phá vỡ kết cấu không gian giữa hai giới, hình thành nên một thông đạo
tạm thời. Mà muốn phá vỡ được không gian xuyên qua giữa hai giới thì ngay cả đối
với bát cấp, cửu cấp huyền tiên mà nói cũng là việc vô cùng khó. Nhưng các cao
thủ của yêu giới, ma giới, tiên giới cũng đều nghĩ ra cách phá vỡ không gian
này, chỉ là thông đạo không được ổn định cho lắm.
- Một thông đạo không ổn định ư?
Tông Quật hơi nhíu mày,
- Ý của ngươi là, con đường này
không chịu được cao thủ có lực lượng quá cường đại phải không?
Điều đó cũng giống như đi qua cầu,
một cây cầu chỉ có thể chịu được trọng lượng nhất định của xe, nếu những chiếc
xe này trọng lượng vượt quá giới hạn cho phép thì đương nhiên cầu sẽ sập!
Cùng với nguyên lí đó, một thông
đạo không ổn định, chỉ có thể chịu được cao thủ trong một phạm vi nhất định, nếu
quá cường đại, thông đạo đương nhiên sẽ vỡ ra!
- Theo suy đoán của các cao thủ
thượng giới thì đối tượng được phái đến chính là các yêu vương (ma vương và kim
tiên) thực lực nhất cấp, nhị cấp. Các tiên khí (ma khí, yêu khí mà các cao thủ
mang theo không hề khác nhau chỉ là người sử dụng chúng không giống nhau khẳng
định là tối lợi hại. Những cao thủ được phái đến đây chắc chắn là những nhân vật
xuất sắc nhất.
Phương Điền nói một cách nghiêm
túc.
Trong lòng Tông Quật cũng cảm thấy
áp lực.
Tuy những sứ giả này bản lĩnh
không hơn họ là mấy, nhưng đối phương đã phái người đến đây, chính vì nguyên
nhân bị giới hạn bởi thông đạo, nên bản lĩnh của các cao thủ phái tới không được
phép quá cường đại, nhưng chắc chắn tiên khí của họ là tối lợi hại, linh đơn
cũng là loại tốt nhất, các loại bảo bối cũng nhất định rất nhiều, công pháp tu
luyện chắc chắn là cường mạnh nhất, thuộc loại tối tinh anh.
- Đừng lo lắng, đó là chuyện sau
này, hơn nữa các cao thủ thượng giới vẫn chưa hạ phàm, ai có thể biết được bản
lĩnh của sứ giả thượng giới đến đâu? Đúng rồi, ta hỏi ngươi, mục tiêu tấn công
đầu tiên của Bạo Loạn Tinh Hải các ngươi là gì?
Phương Điền hỏi.
- Mục tiêu tấn công đầu tiên?
Tông Quật cười đáp,
- Thượng Thiên Cung của Thanh Hư
sơn!
Phương Điền nghe xong, hai mắt
sáng lên, trên khuôn mặt lộ rõ nụ cười tươi.
==========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét