- Kiếm tiên Lan Phong!
Minh Lương chân nhân cùng đám tán
tiên đều rất kinh ngạc. Bọn họ căn bản không nghĩ đến vị kiếm tiên thần bí đã
đoạt Phá Thiên đồ, sau khi Tiên giới sứ giả Hoa Nhan đến, lại ngang nhiên dám
quay trở lại.
- Kiếm tiên Lan Phong!
Phương Điền, Tông Quật và đám người
Hỗ Nghi, Liên Khiếu, Phù Vân tử của Bạo Loạn Tinh Hải, Ngao Tuất, Duyên Sơn của
Long tộc, tất cả đều kinh ngạc, chỉ có Tần Vũ là cười thầm trong bụng.
Hầu Phí linh thức truyền âm nói:
- Đại ca, vị kiếm tiên Lan Phong
đó tại sao lại quay lại, không lẽ hắn thực sự có lòng tin đối phó được với Hoa
Nhan ư? Nhưng... tấm Bách Tê Lôi ấn phù gì đó, cả Long tộc tộc trưởng Phương Điền
cũng có thể gây thương hại được. Loại Bách Tê Lôi ấn phù này chắc là kiếm tiên
Lan Phong có không ít.
Hầu Phí và Hắc Vũ cũng đều đã biết
Tần Vũ có kiếm tiên khôi lỗi, nhưng căn bản không biết Lan Phong lại chính là
hoá thân của nó.
Tần Vũ linh thức truyền âm nói:
- Phí Phí, Tiểu Hắc, còn nhớ ta
đã từng nói lần đó Lan thúc cho ta một kiếm tiêm khôi lỗi không?
Hầu Phí cùng Hắc Vũ trừng mắt
nhìn kiếm tiên khôi lỗi, thật là tấu xảo vô cùng, không ngờ đúng lúc này nó
cũng nhìn về phía hai người, nhãn thần đó trông giống hệt nhãn thần Tần Vũ.
Hầu Phí, Hắc Vũ cùng ngây ngốc thốt
lên:
- Đại ca, hắn không phải là...?
Tần Vũ cười nhẹ, không lên tiếng
trả lời, nhưng Hầu Phí và Hắc Vũ đã hoàn toàn hiểu ra.
Hoa Nhan nhìn Lan Phong, lạnh
lùng nói:
- Lan Phong, kiếm tiên Lan Phong?
Ngươi chính là Lan Phong, kẻ đã lấy đi bức Phá Thiên đồ thuộc về Vũ Hoàng phải
không?
Bị địch nhân đoạt mất bảo bối và
sau đó còn quay lại trước mặt mình khoe khoang, hiển nhiên không ai có thể cao
hứng được.
- Thuộc về Vũ Hoàng?
Lan Phong cười nhạt một tiếng, tiếp
tục nói:
- Hoa Nhan đạo hữu nói năng phải
thận trọng một chút. Theo như ta biết, Phá Thiên đồ này vốn dĩ thuộc về Nghịch
Ương tiên đế. Sau đó, ở trong Cửu Kiếm tiên phủ, Nghiên Cơ của Âm Nguyệt cung,
Duyên Mặc của Long tộc cùng với Tần Vũ của Tinh Thần các, mỗi người lấy được một
bức Phá Thiên đồ. Hừ, bức Phá Thiên đồ ta lấy được trước kia vốn thuộc về Tần
Vũ, cũng chỉ vì muốn cướp đoạt được vật này, tên Minh Lương kia đã dẫn người đến
Tiềm Long đại lục, thậm chí còn gây ra tử thương cho ngàn vạn phàm nhân ở đó. Bọn
ngươi đi cướp, ta đến đoạt lại, dựa vào đâu mà ngươi dám nói Phá Thiên đồ này
là thuộc Vũ Hoàng chứ?
Tông Quật trong lòng thầm đoán
Lan Phong là đồng môn của Lan thúc, cho nên đương nhiên là đứng về phía Lan
Phong, hắn lên tiếng:
- Lan Phong huynh nói rất có lí,
bọn chúng đoạt của Tần Vũ tiểu huynh đệ, bây giờ huynh đã lấy lại được, cũng
coi như vật quy nguyên chủ mà thôi.
- Vật quy nguyên chủ?
Hoa Nhan, Minh Lương chân nhân
cùng với các tán tiên khác đều cảm thấy nghi hoặc.
Lan Phong phẩy tay một cái, trong
tay liền xuất hiện một bức Thủy Mặc họa, cười nói:
- Ta và sư tôn của Tần Vũ cũng có
quan hệ, vì thế nói là vật quy nguyên chủ cũng chẳng sai.
Vừa nói Lan Phong vừa mỉm cười
nhìn Tần Vũ, lúc này đang giả vờ kinh ngạc, cả hai trao đổi một ánh mắt đầy ẩn
ý.
Hầu Phí kinh ngạc thốt lên:
- Đại ca, kiếm tiên khôi lỗi của
huynh sao lại có dáng vẻ giống như một người thật vậy?
Hắn biết kiếm tiên khôi lỗi căn bản
không có linh hồn, nên không hiểu tại sao nó lại giống một người bình thường đến
vậy.
Tần Vũ linh thức truyền âm nói:
- Đó là do Lan thúc chế tạo ra, sự
thần kì của kiếm tiên khôi lỗi chúng ta không thể tưởng tượng được. Hơn nữa...nhất
tâm nhị dụng, thậm chí ta còn cảm thấy kiếm tiên khôi lỗi đó chính là một phần
thân thể mình.
Tần Vũ trong lòng cũng cảm thán,
kiếm tiên khôi lỗi này phi thường thần kì, phảng phất như nhục thân của kẻ
khác.
- Vật quy nguyên chủ, ha...
ha...! Nói đến vật quy nguyên chủ, nó phải quay lại tay ta mới đúng. Nghịch
Ương tiên đế chính là đại đế của Tiên giới ta. Phá Thiên đồ này do Nghịch Ương
tiên đế truyền lại, cuối cùng nên trở lại với Tiên giới mới phải. Ta thân là
Tiên giới sứ giả, Phá Thiên đồ đưa cho ta giữ mới chính đáng.
Hoa Nhan thản nhiên cười nói.
Tuy ngoài mặt cười cười nói nói với
vẻ tự nhiên, thực ra trong lòng Hoa Nhan lại đang lo lắng:
"Quả nhiên đúng như Minh
Lương nói, Lan Phong kiếm tiên này có lẽ ít nhất cũng là nhất cấp kim tiên, thậm
chí còn cao hơn nữa".
Tiên thức của Hoa Nhan hắn căn bản vô pháp tra
xét được cảnh giới của Lan Phong, cho thấy thực lực của Lan Phong ít nhất cũng
ngang bằng với hắn.
Địch nhân cũng là kiếm tiên, công
lực không thấp hơn hắn.
Hoa Nhan tin chắc, phàm nhân giới
chắc chắn không có kim tiên, trừ phi là từ Tiên giới xuống.
"Là sứ giả của một tiên đế?
Dám cùng Vũ Hoàng tranh đoạt cũng chỉ có vài người."
Hoa Nhan trong lòng suy tính rất
nhanh.
- Ngươi là người của Tiên giới,
ta lẽ nào không phải?
Lan Phong nhẹ cười nói.
Hoa Nhan lặng thinh, trong lòng
thầm nghĩ, quả nhiên là người từ Tiên giới xuống.
"Không cần quản nhiều, vô luận
mọi chuyện diễn biến ra sao, trước tiên hãy xem thực lực của hắn thế nào đã, nếu
không thắng được mới nghĩ kế lâu dài sau".
Hoa Nhan quyết định.
- Ngươi là người của Tiên giới?
Ha... ha...! Ta từ thông đạo giữa lưỡng giới đi ra, tất cả mọi người ở đây đều
thấy, còn ngươi từ đâu đến chứ. Bức Phá Thiên đồ đó do Minh Lương lấy được, vốn
định để hiến cho Vũ Hoàng. Bảo vật để dâng lên cho Vũ Hoàng mà ngươi cũng dám
đoạt lấy, cho dù người đỡ đầu cho ngươi là ai thì cũng không bảo vệ ngươi được
đâu.
Nói xong, tay phải Hoa Nhan chầm
chậm nắm lấy chuôi tiên kiếm sau lưng.
Khóe miệng Tần Vũ xuất hiện một nụ
cười, nhưng kiếm tiên Lan Phong thì sắc mặt đanh lại, lạnh lùng nói:
- Hừ! Hoa Nhan, ngươi muốn tự tìm
nhục?
Hoa Nhan cũng cười lạnh, đáp:
- Tự tìm nhục?Ai bị nhục, hiện tại
nói vậy còn quá sớm.
Ngay lúc này.
Năng lượng trên người Tông Quật ồ
ạt phát ra, đột ngột bao phủ lấy hơn năm mươi cao thủ của Bạo Loạn Tinh Hải và
ba huynh đệ Tần Vũ. Long tộc Phương Điền cũng vội phóng năng lượng bảo hộ cho
cao thủ của Long tộc. Nhân mã của tán tiên nhất phương nhanh chóng lùi vào Thượng
Thiên cung.
Kiếm tiên có lực công kích cực kỳ
ngưng tụ, một khi kiếm khí va phải cao thủ tán tu bình thường, dù là cao thủ thập
kiếp hay thập nhất kiếp, có lẽ cũng không chống đỡ được.
Hai đại kiếm tiên giao tranh,
Tiên giới sứ giả Hoa Nhan đấu với thần bí kiếm tiên Lan Phong.
- Ngươi đã muốn thế đương nhiên
ta phải phụng bồi.
Tay phải của Lan Phong cũng từ từ
với tay rút thanh kiếm sau lưng.
Hai đại kiếm tiên khí thế lăng lệ
đồng thời bạt kiếm, tạo ra hai đạo kiếm khí bắn thẳng lên trời. Đương trường,
ngoài Phương Điền, Tông Quật cùng với Tần Vũ ra, căn bản không có người nào
nhìn rõ đã phát sinh chuyện gì. Nguyên do là thực lực của Phương Điền và Tông
Quật đã đạt đến cấp bậc đó, còn Tần Vũ biết rõ mọi chuyện chính vì có thể coi
kiếm tiên Lan Phong là một phân thân của hắn.
Kiếm khí tung hoành.
Hai đạo nhân ảnh chỉ mới qua một
lần giao thủ, trên Thanh Hư sơn liền xuất hiện hai lỗ huyệt lớn sâu thăm thẳm
trong lòng đất, độ sâu của nó thậm chí còn lớn hơn cả chiều cao của Thanh Hư
sơn. Chỉ qua một lần giao thủ, Thanh Hư sơn đã bị hủy đi quá nửa.
Hai đại kiếm tiên Hoa Nhan và Lan
Phong đồng thời lăng không đứng lại. Trong luồng kình phong ào ạt, hai tiên kiếm
của họ vẫn đang nằm trong vỏ ở sau lưng, tựa hồ như chúng chưa hề được rút ra.
Tuy nhiên, sắc mặt Hoa Nhan lúc này đầy vẻ kinh hãi xen lẫn ngờ vực.
- Phá Thiên kiếm quyết, ngươi tu
luyện chính là Phá Thiên kiếm quyết?
Hoa Nhan căn bản không thể tin được.
Lan Phong cười nhẹ một tiếng,
nói:
- Phá Thiên kiếm quyết tổng cộng
có chín chiêu, vừa rồi mới là đệ tứ chiêu mà thôi, năm chiêu tiếp theo uy lực sẽ
lớn hơn rất nhiều. Chúng ta còn rất nhiều cơ hội, tiếp theo ta sẽ cho ngươi cảm
thụ một cách sâu sắc uy lực thực sự của Phá Thiên kiếm quyết.
Trong lòng kinh hãi đến cực điểm,
Hoa Nhan thảng thốt nói:
- Phá Thiên kiếm quyết! Từ khi
Nghịch Ương tiên đế mất tích, Phá Thiên kiếm quyết cũng thất truyền theo. Kiếm
tiên công kích kiếm quyết xưng hùng mạnh nhất Tiên giới, không lẽ có truyền
nhân? Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Vốn dĩ Thất Tinh kiếm quyết của
Hoa Nhan cũng có thể tính là loại kiếm tiên kiếm quyết thượng tầng, nhưng so với
Phá Thiên kiếm quyết vẫn thấp hơn một bậc.
Phía dưới, Tần Vũ lại thầm thở
dài:
"Đệ tứ chiêu, một đệ tứ
chiêu này đã tiêu hao một phần mười năng lượng của cực phẩm nguyên linh thạch rồi,
tổn thất thực là lớn. Nhưng không sao, năng lượng còn lại cũng đủ để sử dụng đệ
cửu chiêu. Ừm, hôm nay đầu tư lớn như vậy cũng đáng, sau một thời gian nữa ta
có thể thu hồi lại tất cả".
Bản thân Tần Vũ chỉ có một khối cực
phẩm nguyên linh thạch. Phá Thiên kiếm quyết có tổng cộng chín chiêu, chiêu cuối
cùng cần đến tám thành năng lượng của cực phẩm nguyên linh thạch. Đệ tứ chiêu
uy lực tuy không nhỏ, nhưng so với đệ cửu chiêu còn kém xa, chỉ cần dùng đến một
phần mười năng lượng cũng đã đủ. Lần đầu xuất thủ đoạt lấy Phá Thiên đồ, Tần Vũ
đã làm tiêu hao đi năng lượng của một đạo kiếm khí, phần còn lại vừa đủ tám
thành.
"Hiện tại nên để Hoa Nhan hiểu
rõ, luận về phòng ngự, dù cho hắn có cực phẩm tiên khí chiến y cũng không hơn
được kiếm tiên khôi lỗi của ta".
Trên mặt Tần Vũ có vài nét tiếu
dung, hắn vẫn nhớ những điều liên quan tới kiếm tiên khôi lỗi mà Lan thúc lưu lại.
Theo như lời của Lan thúc nói, kiếm tiên khôi lỗi được chế tạo từ một loại
nguyên liệu đặc thù, có khả năng chịu đựng vô cùng dẻo dai nên không dễ bị tổn
hại. Dù là huyền tiên ra tay, có lẽ cũng không phá được kiếm tiên khôi lỗi.
Đương nhiên, phải có năng lượng của cực phẩm nguyên linh thạch cung ứng cho kiếm
tiên khôi lỗi. Nếu không có cực phẩm nguyên linh thạch, dù là kiếm tiên khôi lỗi
có cứng rắn hơn nữa, cũng chỉ như một khối sắt vô dụng mà thôi.
Hoa Nhan cười lạnh nói:
- Hừ! Lan Phong, dù cho ngươi tu
luyện Phá Thiên kiếm quyết thì sao nào? Công kích tất nhiên là lợi hại rồi,
không hiểu khả năng phòng ngự của ngươi đến đâu?
Cùng lúc đó, giữa lòng bàn tay
Hoa Nhan xuất hiện một tấm Bách Tê Lôi ấn phù.
Phương Điền và Tông Quật sắc mặt
đại biến, vừa mới lúc trước chính Bách Tê Lôi ấn phù khiến cho Phương Điền trọng
thương. Uy lực của Bách Tê Lôi ấn phù căn bản không cần phải nói nhiều. Cao thủ
của tán tiên nhất phương trên mặt đều tỏ vẻ vui mừng.
Lan Phong cười nhạt nói:
- Bách Tê Lôi ấn phù, trò vặt
vãnh giun dế mà thôi.
Hoa Nhan liền biến sắc. Chỉ thấy
một đạo quang mang từ lòng bàn tay Hoa Nhan lóe lên, Bách Tê Lôi ấn phù đã bay
thẳng tới kiếm tiên Lan Phong.
Lúc này.
Ngoài những người đến từ Bạo Loạn
Tinh Hải, Long tộc và tán tiên nhất phương, xung quanh Thanh Hư sơn còn có một
vài tu chân giả phổ thông, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên cuộc giao tranh của
hai đại kiếm tiên trên trời. Tự nhiên, tất cả mọi người đều dán mắt vào tấm
Bách Tê Lôi ấn phù đó.
- Bồng!
Bách Tê Lôi ấn phù vỡ ra, đồng thời
các đạo lôi điện từ bên trong cũng lần lượt bắn ra, mục tiêu chính là Lan
Phong. Trong nháy mắt, các đạo lôi điện đều lần lượt bắn lên người Lan Phong,
nhưng căn bản hắn không thèm né tránh. Mỗi đạo lôi điện chỉ làm trên người Lan
Phong lóe lên một đóa hoa lửa lôi điện tử sắc. Lan Phong như đang tắm trong vô
số đóa hoa lửa lôi điện, mỉm cười nhìn Hoa Nhan. Dù cho lôi điện có bắn tới đâu,
trường bào trên người Lan Phong cũng sẽ cuộn lên để chống lại.
Một trăm đạo lôi điện đi qua, Lan
Phong vẫn không có chút tổn thương nào. Sắc mặt Hoa Nhan bất chợt có vài phần
trắng bệch. Nguyên nhân không phải vì sợ hãi thực lực, mà do hắn phát hiện một
điểm vô cùng quan trọng, đó là không ngờ đối phương cũng có cực phẩm tiên khí chiến
y.
Hoa Nhan lạnh giọng nói:
- Tiên kiếm của ngươi là cực phẩm
tiên khí?
Phía dưới, Tần Vũ nghe thấy không
kìm được, bật lên một tiếng cười. Trên thực tế, cả bản thân hắn cũng không biết
các bộ phận trên thân thể kiếm tiên khôi lỗi được chế tạo nên từ cái gì. Tần Vũ
chỉ biết một điều, nguyên liệu sử dụng làm ra kiếm tiên khôi lỗi cực kỳ dẻo
dai, hắn cũng chưa từng thấy qua bao giờ.
Lan Phong cười nhẹ đáp:
- Cực phẩm tiên kiếm? Có thể nói
như vậy!
Hoa Nhan lại hỏi tiếp:
- Trường bào trên thân ngươi cũng
là cực phẩm phòng ngự tiên khí?
Lan Phong gật đầu:
- Ừm...cũng có thể nói thế.
Lời của Lan Phong, trên thực tế
cũng chính là lời của Tần Vũ. Trường bào trên người Lan Phong có chất liệu đặc
thù, có thể coi như là cực phẩm tiên khí.
Hoa Nhan nhíu mày nói:
- Phá Thiên kiếm quyết mà ngươi
tu luyện là do ai truyền thụ?
- Ai truyền ư?
Lan Phong trầm tư giây lát rồi
nói tiếp:
- Nói thực, ta căn bản không có gặp
qua sư tôn, Phá Thiên kiếm quyết này ta được sư huynh truyền lại. Lan sư huynh
chỉ thay mặt sư phụ thu đồ đệ, tuy ta gọi là sư huynh, nhưng trên thực tế có thể
coi là sư tôn của ta.
Hoa Nhan liền biến sắc:
- Ngươi còn có sư huynh?
Ở vào vị trí của Hoa Nhan mà suy
xét, kiếm tiên tu luyện Phá Thiên kiếm quyết đích thực là một mối uy hiếp rất lớn
đối với hắn. Việc có một kiếm tiên tu luyện kiếm quyết này, hắn đã không thể tiếp
nhận, bây giờ đối phương lại nói còn một sư huynh nữa, làm sao Hoa Nhan không cảm
thấy phẫn nộ cho được.
Lan Phong tươi cười nói:
- Đúng vậy, hơn nữa Lan sư huynh
của ta cũng ở phàm nhân giới.
"Hắn cũng ở phàm nhân giới!"
Trong lòng Hoa Nhan liền chấn động.
Một Lan Phong đã khiến hắn không
còn lòng tin. Luận về vũ khí công kích, vũ khí phòng ngự và công lực, tất cả mọi
thứ Lan Phong đều không kém hắn. Hơn nữa, kiếm quyết của Lan Phong thậm chí còn
vượt xa hắn, đối với việc thắng Lan Phong, Hoa Nhan một điểm tin tưởng cũng
không có. Bây giờ lại xuất hiện thêm sư huynh của Lan Phong, trên thực tế lại
là sư tôn của Lan Phong...
- Ngươi đang lừa ta phải không?
Hoa Nhan mỉm cười, nói tiếp:
- Để một nhất cấp kim tiên xuyên
qua bức tường không gian đến đây đã vô cùng gian nan rồi. Phóng mắt khắp yêu giới,
Ma giới, Tiên giới, ta nghĩ không ra người nào có thể giúp cho một cao thủ lợi
hại hơn ta xuyên qua bức tường không gian đến đây.
Lan Phong cười, thản nhiên đáp:
- Tin hay không tùy ngươi.
Phía dưới, Tông Quật và Phương Điền
đều đang có suy nghĩ trong lòng:
"Gọi là Lan sư huynh, không
lẽ Lan tiền bối đích thực là sư huynh của Lan Phong?"
Tần Vũ không nhịn được cười, lời
nói của Lan Phong, cùng với những điều bản thân hắn và bọn Tông Quật đã nói ra,
tất cả đều tạo nên một câu chuyện về một tông phái có thực lực lớn mạnh. Thế hệ
trẻ của tông phái đó có Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ,...trên một thế hệ thì có Lan
thúc, Lan Phong. Tông phái hư ảo này làm cho bọn Phương Điền, Tông Quật bắt đầu
tin tưởng vào sự tồn tại của nó.
Lan Phong đột nhiên nói:
- Hoa Nhan, vừa rồi ngươi sử dụng
Bách Tê Lôi ấn phù công kích ta, hiện tại cũng đến phiên ta công kích lại ngươi
rồi chứ?
Hoa Nhan trong lòng đại biến, vội
vàng đề cao công lực lên đến cực điểm.
Nhìn thấy dáng vẻ như gặp đại địch
của Hoa Nhan, Lan Phong cười chế giễu, lớn tiếng:
- Đùa với ngươi mà thôi, ngươi
không cần phải khẩn trương như vậy.
Nói xong, Lan Phong liền nhìn
sang phía Tần Vũ:
- Tần Vũ tiểu hữu, bây giờ ta li
khai trước, trong thời gian tới, có lẽ ta sẽ phải nhờ ngươi giúp giải quyết một
chuyện.
Tần Vũ dáng vẻ nghi hoặc, hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Phương Điền, Tông Quật, Hoa Nhan
đều nhìn về Tần Vũ, hiển nhiên bọn họ cũng không hiểu vì lý do gì mà một kiếm
tiên lại cần Tần Vũ giúp đỡ, cũng không biết là nhờ giải quyết chuyện gì?
- Ha... ha! Đến lúc đó ngươi sẽ
biết.
Thân hình Lan Phong thoáng động,
trong nháy mắt đã biến mất.
- Tần Vũ tiểu huynh đệ, ngươi
nghĩ Lan Phong sẽ nhờ ngươi giải quyết chuyện gì?
Phương Điền mở lời, trong khi đó
Tông Quật, kiếm tiên Hoa Nhan cùng tất cả đám tán tiên, cao thủ Bạo Loạn Tinh Hải
và Long tộc đều nhìn về Tần Vũ. Hiển nhiên bọn họ đều muốn biết, Lan Phong rút
cục muốn để cho Tần Vũ làm gì.
Tần Vũ nét mặt vô can, đáp:
- Ta cũng không biết.
Thực ra, lúc này Tần Vũ lại đang
rất vui mừng, tựa như hoa nở trong lòng.
========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét