- Nhân loại Độ Kiếp kỳ, ngươi ở
trước mặt ta giương oai, ngươi muốn làm cái gì? Một tên nhân loại Độ Kiếp kỳ mà
đòi khiêu chiến quyền uy của một thần thú thực lực Đại Thành kỳ, ngươi tìm chết
sao?
Hai mắt lạnh băng của Mặc Kỳ Lân
nhìn chằm chằm Tần Vũ, thanh âm vang khắp thiên địa.
Mặc Kỳ Lân này tịnh không phải là
hung thú, mắt của hung thú đỏ như máu, mắt của Mặc Kỳ Lân thì không. Hơn nữa Mặc
Kỳ Lân còn là thần thú, thậm chí là tán yêu.
- Mặc Kỳ Lân, thần thú đã độ qua
ba lần tán yêu chi kiếp, ngươi cứ thẳng thắn nhận thua trước mặt ta là được,
ngươi không phải đối thủ của ta đâu.
Tần Vũ mỉm cười nói.
Mặc Kỳ Lân, tam kiếp tán yêu
nhưng vừa rồi lại tự xưng là “thần thú có thực lực Đại Thành kỳ”. Nó đích xác
là thần thú có thực lực Đại Thành kỳ nhưng tuyệt không phải Đại Thành kỳ mà là
tam kiếp tán yêu, điều này nói lên rằng Mặc Kỳ Lân vô cùng kiêu ngạo.
- Tán yêu? Ngươi muốn chết?
Mặc Kỳ Lân giận dữ, chỉ thấy thân
hình vừa động, một đạo tàn ảnh đã đến trước mặt Tần Vũ. Đối diện với sự việc
trước mắt, phản ứng của Tần Vũ là - Hắc Diễm Quân giới chỉ - Thiên Hoả lĩnh vực.
- A!
Mặc Kỳ Lân bật ra một tiếng hống
thống khổ, đồng thời lật đật lùi lại, trong mắt tràn đầy chấn kinh.
- Thiên hoả, ngươi lại có thể sử
dụng thiên hoả để công kích?
Tứ kiếp tán ma mà chỉ đỡ được mấy
lần, Mặc Kỳ Lân thân là thần thú tam kiếp tán yêu, thực lực mạnh hơn tứ kiếp
tán ma nhưng cũng chẳng gắng gượng được lâu, nhìn thấy Tần Vũ có thể sử dụng
thiên hoả để công kích, Mặc Kỳ Lân liền nhanh trí chọn con đường trốn chạy.
- Ngươi muốn chạy? Về phương diện
chạy trốn thì ngươi không được xem là giỏi, không may cho ngươi tốc độ lại là sở
trường của ta.
Tần Vũ chân đạp trung phẩm tiên
khí thi triển nhân kiếm hợp nhất.
Nhục thể của Tần Vũ vô cùng cường
hãn, trình độ cứng rắn dẻo dai thậm chí còn vượt quá cực phẩm linh khí, khi phi
hành không gặp phải trở ngại nào đáng kể, hơn nữa còn có phi kiếm là trung phẩm
tiên khí, tốc độ của Tần Vũ đạt tới mức hãi nhân.
Mặc Kỳ Lân vừa chạy được một lúc
thì Tần Vũ đã chặn trước mặt.
- Đừng trốn nữa, ngươi trốn không
nổi đâu.
Tần Vũ cười nhạt nói.
Mặc Kỳ Lân nhìn hắc y nam tử thần
bí trước mặt, giật thót trong lòng, tốc độ tịnh không phải là sở trường của nó
nhưng trên phương diện tốc độ thì Mặc Kỳ Lân không yếu, cho dù là cao thủ Đại
Thành kỳ cũng không bằng.
- Ngươi mới Độ Kiếp kỳ sao có khả
năng bắt kịp ta? Còn nữa... làm sao mà ngươi có thể sử dụng thiên hoả? Dù là
thiên tiên bình thường cũng không có năng lực sử dụng thiên hoả.
Mặc Kỳ Lân không trốn nữa mà hỏi
Tần Vũ.
- Bí mật!
Tần Vũ mỉm cười, sau đó thân thể
hoá thành hắc quang xông về phía Mặc Kỳ Lân.
Hai tay, hai chân, cùi chỏ, đầu gối...
Trong một sát na Tần Vũ giống như
thần thú mang hình người thi triển cận thân công kích. Mặc Kỳ Lân lúc đầu còn
vô cùng cao hứng. Đọ nhục thể với thần thú? Nó hoài nghi người trước mặt là kẻ
ngốc.
Nhưng bắt đầu chiến đấu rồi Mặc Kỳ
Lân lại thấy khó tin.
Nhục thể của thần thú tuy cường
hãn nhưng chưa cường hãn đến mức không dùng năng lượng thể nội mà đã có thực lực
Đại Thành kỳ. Dù gì đối với thần thú mà nói, thân thể chỉ là một phần thực lực,
năng lượng nguyên anh trong thể nội mới là quan trọng nhất.
Tần Vũ chỉ dùng mỗi nhục thể đã
có thể đấu tay đôi với thần thú.
Từng quyền đấm tới như mưa, âm
thanh phảng phất như đánh bao cát không ngừng vang lên, từng cái vảy kỳ lân màu
đen vỡ nát, máu tươi chảy ròng ròng.
- Ngươi là nhân loại? Không,
ngươi là thần thú, bản thể của ngươi là gì? Ngũ Trảo Kim Long? Hay là Kim Tinh
Thạch Viên trong truyền thuyết?
Mặc Kỳ Lân phẫn nộ dùng linh thức
truyền âm.
Kim Tinh Thạch Viên là thần thú
cùng đẳng cấp với Ngũ Trảo Kim Long, hơn nữa thân thể còn cứng rắn hơn kim
cương cả chục lần.
- Không, ta là nhân loại.
Thân thể Tần Vũ hoá thành gió
xoáy, chân phải đá ra một cách kỳ diệu trúng ngay bụng Mặc Kỳ Lân, hất tung
thân thể của nó.
- Hống…..
Mặc Kỳ Lân ngẩng lên trời, hống một
tiếng giận dữ, thuỷ lưu chung quanh hoàn toàn cuồng loạn, từng đạo thuỷ lưu biến
thành phi kiếm bắn về phía Tần Vũ. Nhìn quang hoa của từng đạo phi kiếm bằng
thuỷ lưu, Tần Vũ không hề hoài nghi uy lực của chúng.
Mặc Kỳ Lân bẩm sinh có khả năng
khống chế nước.
Trong Kỳ Lân nhất tộc có thể coi
là thực lực đứng số một số hai. Đương nhiên, vương giả của kỳ lân nhất tộc là “Hoả
Kỳ Lân” trong truyền thuyết vốn được sinh ra từ hoả diễm
Mặc Kỳ Lân được sinh ra từ đời
này sang đời khác, không giống như Hoả Kỳ Lân chỉ sinh ra từ liệt hoả, nhưng
năng lực khống chế nước của Mặc Kỳ Lân vô cùng mạnh mẽ.
Mặc Kỳ Lân dường như cũng biết những
phi kiếm bằng thuỷ lưu này không làm gì được Tần Vũ, toàn thân nó phát xuất đạo
đạo hắc quang, hắc quang cuộn lấy phạm vi nước biển trong vài trăm mét, nước biển
bay lên hình thành một quả thuỷ cầu lớn có đường kính hơn ngàn mét.
Thuỷ cầu nhanh chóng thu nhỏ, chỉ
một sát na đã biến thành cỡ nắm tay.
- Nhân loại, vừa rồi ngươi lại
không cản trở ta thi triển tuyệt chiêu này. Đúng, ngươi có thiên hoả, nhưng 'Mặc
Hắc Trọng Thuỷ' bảo mệnh của ta có uy lực không đơn giản như ngươi tưởng tượng
đâu, chuẩn bị chịu chết đi.
Mặc Kỳ Lân lạnh lùng quát.
Đúng như Mặc Kỳ Lân nói, Tần Vũ
tuyệt không ngăn trở Mặc Kỳ Lân thi triển chiêu này, với tốc độ của Tần Vũ hoàn
toàn có thể ngăn chặn, nhưng hắn lại không làm.
Bởi vì Tần Vũ muốn thu phục Mặc Kỳ
Lân làm linh thú chứ không phải giết Mặc Kỳ Lân, cần phải để Mặc Kỳ Lân thấy rõ
thực lực cường hãn của mình, như thế mới có khả năng bắt thần thú cao ngạo chịu
khuất phục.
- Ta sẽ không sử dụng thiên hoả để
chống lại, cứ yên tâm, cho dù không sử dụng thiên hoả ta cũng có thể dễ dàng
đánh bại ngươi, huống chi tuyệt chiêu này của ngươi căn bản chẳng có ảnh hưởng
gì với ta.
Tần Vũ cười nhạt nói.
- Vậy là ngươi muốn chết!
Nghe Tần Vũ nói không dùng thiên
hoả để chống lại, toàn thân Mặc Kỳ Lân phát ra đạo đạo hắc sắc quang hoa, sau
đó từ bốn phương tám hướng cuốn lấy quả thuỷ cầu nhỏ nhắn.
Giống như một đạo hắc sắc quang
tuyến cấp tốc bắn về phía Tần Vũ.
Nhưng Tần Vũ chỉ... đưa tay phải
ra.
Tay phải của Tần Vũ dễ dàng chụp
lấy quả thuỷ cầu hắc sắc đang bay vùn vụt.
Trên mặt Mặc Kỳ Lân tràn đầy vui
sướng, tựa hồ như nó có thể nhìn thấy cảnh hắc sắc thuỷ cầu này đánh tan tay phải
của Tần Vũ, làm trọng thương hoặc giết chết Tần Vũ.
- Uy lực không nhỏ nhỉ.
Thanh âm của Tần Vũ vang lên.
Mặc Kỳ Lân biến sắc.
Trong lòng Tần Vũ vô cùng cẩn thận:
- Uy lực của chiêu này quả nhiên
lớn, đến thân thể của mình bây giờ cũng khó chống đỡ, uy lực gần ngang với
thanh sắc ba động ngày đó Chu Hiển dùng để công kích.
Tần Vũ cảm thấy rõ lòng bàn tay của
tay phải đang tê liệt, nhưng Tần Vũ nắm giữ “sinh mệnh nguyên lực” sao có thể để
tay phải bị huỷ chứ.
Khi xưa lúc Tần Vũ đỡ đòn công
kích của Chu Hiển được sinh mệnh nguyên lực tự động chữa trị. Nhưng giờ đây...
Tần Vũ dùng ý thức khống chế phần lớn sinh mệnh nguyên lực trong thể nội để chữa
trị tay phải.
Tay Tần Vũ nắm lấy hắc sắc thuỷ cầu,
không ngừng làm tiêu hao năng lượng của thuỷ cầu, dù lòng bàn tay bị thụ thương
cũng sẽ được chữa lành trong nháy mắt. Chủ động khống chế lượng lớn sinh mệnh
nguyên lực để chữa trị thì tốc độ nhanh hơn để sinh mệnh nguyên lực tự động thực hiện nhiều.
- Làm sao có thể...
Mặc Kỳ Lân ngây người.
Bởi vì Tần Vũ chỉ dùng một tay đã
hóa giải tuyệt chiêu của nó.
- Không dùng thiên hoả ta cũng có
thể dễ dàng đánh bại ngươi...
Tiếng nói của Tần Vũ vừa dứt thân
thể đã xông tới, giờ phút này trong lòng Mặc Kỳ Lân bắt đầu có chút lo sợ.
Nó rất rõ bản thân không thể chống
lại chiêu này mà không thụ thương.
- A...Chết đi.
Mặc Kỳ Lân giận dữ hống lên, cái
sừng độc nhất húc mạnh về phía Tần Vũ, nhưng lúc này thân hình của Mặc Kỳ Lân lại
bị ép chùng xuống.
Hắc Diễm Quân giới chỉ - Trọng Lực
lĩnh vực.
Áp lực trầm trọng đột nhiên xuất
hiện vào lúc quan trọng nhất làm Mặc Kỳ Lân để lộ sơ hở.
- Phốc xích.
Một thanh đoản kiếm của Tần Vũ
xuyên thẳng qua lân giáp của Mặc Kỳ Lân, chỉ phút chốc Tần Vũ đã dùng một tay
móc nguyên anh của Mặc Kỳ Lân từ trong thể nội ra.
Nguyên anh của Mặc Kỳ Lân tràn đầy
chấn kinh:
- Phi kiếm này của ngươi là phi
kiếm cấp độ nào? Một kiếm có thể dễ dàng đâm xuyên lân giáp của ta, sao lại có
thể chứ?
- Trung phẩm tiên khí.
Tần Vũ nhìn nguyên anh trong tay
mình đáp.
- Ngươi có thể sử dụng thiên hoả,
thân thể cường hãn đến mức có thể dễ dàng giết ta, tốc độ nhanh hơn ta... còn
có một món tiên khí có thể dễ dàng đâm xuyên lân giáp của ta, vì sao còn đùa giỡn
ta?
Mặc Kỳ Lân tràn đầy phẫn nộ.
Nó có thể nhìn ra hắc y thanh
niên thần bí trước mặt có thực lực quá mạnh, muốn giết mình có lẽ ngay lúc đầu
đã có thể dùng thiên hoả thiêu mình thành tro, hoặc trực tiếp dùng tiên kiếm giết
mình, vì sao còn đợi chờ tới bây giờ.
- Không có gì, ta chỉ hy vọng
ngươi có thể làm linh thú của ta thôi.
Tần Vũ lấy ra một kiện Linh Thú
quyển.
Mặc Kỳ Lân hiển nhiên đã nghe qua
về Linh Thú quyển, vừa nhìn thấy Linh Thú quyển, nó liền ngạo mạn nói:
- Ngươi nhất định muốn ta làm
linh thú của ngươi? Thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà ta không bằng lòng để
cho ngươi tuỳ ý sai khiến, khống chế. Sống mất tự do như thế sao ta bằng lòng
được?
Tần Vũ thở phào trong lòng.
Một thần thú cao ngạo, không chịu
nguyện ý làm linh thú của người khác. Hắn vừa dùng thực lực hoàn toàn chinh phục
được Mặc Kì Lân. Mặc Kì Lân nói vậy, thực tế trong lòng đã buông lỏng. Nếu quả
Mặc Kì Lân thực sự không nguyện ý, thì sẽ có thái độ khác.
- Yên tâm đi, ngươi là tam kiếp
tán yêu, nay trước tiên ngươi hãy làm linh thú của ta, đợi sau khi ta phi
thăng, ngươi chỉ cần chiếu cố thân nhân của ta một chút là được, không có ai
trói buộc ngươi nữa, mà ta, cũng không tùy ý sai khiến ngươi làm gì.
Tần Vũ cười nói.
Mặc Kì Lân đã biết thực lực của Tần
Vũ, liền gật đầu nói:
- Được, ta tin ngươi.
Mặc Kì Lân đã sớm phát hiện ra thực
lực của Tần Vũ, một kẻ thuộc nhân loại có thể mạnh như vậy, nó cũng tin Tần Vũ
chắc chắn có thể độ qua Cửu Cửu trọng kiếp, đợi đến lúc phi thăng xong, Tần Vũ
tự nhiên phân khai với nó.
Tinh thần lực của Tần Vũ dung nhập
vào Linh Thú quyển, lập tức đem Linh Thú quyển bọc nguyên anh nó lại.
Chớp mắt...... Linh Thú quyển bắt
đầu co nhỏ, trực tiếp dung nhập vào trong nguyên anh.
Linh Thú quyển tương quan với
linh hồn, một khi bị Linh Thú quyển dung nhập, thì Mặc Kì Lân đó sau đó dù có
tăng cao công lực cũng không thể phản lại.
***
- Khốn kiếp. Ngươi tốt nhất đừng
để ta biết ngươi là ai. Nếu không, ta nhất định sẽ khiến ngươi chết không yên
lành.
Một thanh niên trẻ đẹp trai miệng
giận dữ chửi, ở thân hắn ta còn thấy rõ máu tươi.
Thanh niên đó tên là Liên Trùng,
là thất kiếp tán ma. Mà phụ mẫu hắn ta lại càng khủng bố, phụ thân là một thập
nhất kiếp tán ma, mẫu thân còn lợi hại hơn, là một thập nhị kiếp tán ma. Theo đạo
lí thì địa vị của hắn ta, dù có ở Bạo Loạn Tinh Hải cũng không có ai dám trêu
vào.
Lần này, Liên Trùng sắp độ tán ma
bát kiếp, mà phụ mẫu của Liên Trùng đối với Liên Trùng đều rất nghiêm khắc, thậm
chí về yêu cầu có thể nói là tàn nhẫn.
- Trùng nhi, tu luyện Tu La Ma Đạo,
nếu như chỉ nhờ cha mẹ, mà mong muốn thành công, chỉ là nằm mộng. Tất cả phải
trông vào bản thân!
Đó là lới cha mẹ Liên Trùng thường
nói.
Tu La Ma Đạo, tàn nhẫn đối với địch
nhân, đối với bản thân cũng nghiêm khắc tàn nhẫn như vậy.
Đệ bát tán ma kiếp, với thực lực
của Liên Trùng đương nhiên nắm chắc mười phần, tự hắn ta đã chuẩn bị xong không
ít bảo vật để độ kiếp. Tuy nhiên, dù cha mẹ hắn ta miệng nói như vậy, bình thường
cũng rất nghiêm khắc, nhưng vẫn đem cho con trai bảo bối của mình làm hộ thân
pháp bảo.
Một thanh trung phẩm ma khí phi
kiếm!
Bình thường ngay cả thập kiếp tán
tiên tán ma, thậm chí với một ít thập nhất kiếp tán ma cũng đều không có trung
phẩm ma khí, mà Liên Trùng này lại có một kiện, đó là do cha mẹ đưa cho.
Căn bản hắn ta mười phần tin tưởng tìm một địa
phương chuẩn bị độ kiếp....
Nhưng trước khi đến lúc độ tán ma
kiếp vài ngày, cuối cùng lại bị một tán ma đánh trộm. Mà điều tối quan trọng là......
thực lực của tán ma đó thật quá mạnh, ít nhất là cửu kiếp tán ma, thậm chí còn
mạnh hơn.
Mặt tán ma đó lại mờ mờ ảo ảo,
căn bản không để người khác nhìn rõ. Dự tính sẽ tập kích Liên Trùng, hắn đã chuẩn
bị chu đảo tất cả, khiến Liên Trùng không cách gì tra được hắn là ai.
Liên Trùng là thất kiếp tán ma,
nhưng hắn ta có khá nhiều bảo bối. Còn có một vật bảo mệnh do cha mẹ đưa cho,
hiển nhiên cha mẹ hắn cũng nghĩ đến khả năng con trai mình bị truy sát.
Nhưng...... địch nhân truy sát lần
náy quá mạnh.
Chạy, đã chạy suốt ba ngày, Liên
Trùng căn bản chẳng quản cuối cùng sẽ chạy đến nơi nào, hắn chỉ biết chạy thục
mạng, dù có thể thuấn di, nhưng hiển nhiên đối phương đã lưu lại ký hiệu trên
thân hắn ta, vô luận hắn thuấn di đến địa phương nào, đều có thể truy ra.
Lại thêm cự li thuấn di so với
công lực có liên quan nhau, Liên Trùng căn bản không thể thuấn di liên tục.
Chỉ thuấn di được hai lần, Liên
Trùng đã không dám thuấn di nữa, vì một khi thuấn di, tự mình sẽ có một chút ngừng
lại. Đối phương có thể thừa cơ bắt lấy hắn ta.
Sau hai lần thuấn di, Liên Trùng
liền bắt đầu chạy thục mạng, thi triển các loại thuật chạy thoát thân.
Vội vàng chẳng chọn đường, cuối
cùng phải thi triển huyết độn thuật là đặc hữu của ma đạo cao thủ, nguyên thần
bám chặt theo trung phẩm ma khí phi kiếm.
Cuối cùng chạy đến một nơi, đã bỏ
rơi được địch nhân.
- Cha, mẹ. Con đã bị truy sát.
Lúc này Liên Trùng truyền tấn với
cha mẹ.
- Cha hỏi con ở đâu? Con cũng
không biết, chu vi đều là vô tận thủy vực, không có bản đồ các đảo này, con làm
sao biết được con ở đâu? Cha, mẹ, các người phải cảm ứng được khí tức của con.
Liên Trùng chẳng biết làm sao
đành truyền tấn nói.
- Sao? Các người cảm ứng không được
à, không được rồi, chẳng lẽ con đã chạy quá xa?
Liên Trùng có chút mù mờ. Đầu
tiên là chạy thục mạng mấy ngày, sau đó lại dùng huyết độn thuật chạy tiếp. Cuối
cùng đã chạy quá xa, chạy đến đâu, hắn cũng tự mình chẳng biết.
- Cha, mẹ, tán ma thiên kiếp của
con sẽ đến rất nhanh, chạy thục mạng lâu như vậy rồi, lại thi triển huyết độn,
công lực của con tối đa chỉ còn hai thành, bao nhiêu bảo bối đều tiêu hao sạch
sẽ, chỉ còn lại một thanh phi kiếm.
Liên Trùng hoảng sợ.
Với trạng thái hiện tại mà nghênh
tiếp thiên kiếp, thì tất chết không nghi ngờ gì.
- Ầm......
Đột nhiên trên trời tiếng sấm ầm ầm,
chớp mắt trên trời biến đổi màu sắc, biến thành như lò lửa bập bùng ám hồng sắc......
- Cha, mẹ, thiên kiếp tới rồi......
Liên Trùng đã chẳng còn lời gì để
nói.
- Vội thế, các ngươi khẩn trương,
ta cũng khẩn trương, có tác dụng rắm gì đâu, ai hay cái địa phương quỷ quái này
cuối cùng là chỗ nào, xong rồi, ma thức của ta tìm kiếm trăm vạn dặm thủy vực,
mà chẳng tìm thấy một hòn đảo nào ta biết cả.
Liên Trùng vội vã đến phát cuồng.
Không chỉ có mình hắn như vậy,
cha mẹ của hắn lúc này cùng khẩn trương đến độ điên cuồng.
Nhưng có biện pháp gì? Hiển nhiên
lúc này con trai của họ chạy trốn đã quá xa, cha mẹ hắn căn bản vô pháp dùng ma
thức tìm được, mà còn vô pháp căn cứ địa đồ để tìm ra địa điểm con trai đang ở
đâu. Bởi vì xung quanh căn bản chẳng có một hòn đảo nào mà hắn nhận ra.
- Trùng nhi, vậy kẻ truy sát con
là ai, mẹ có chết cũng phải giết hắn báo thù cho con.
Mẫu thân của Liên Trùng, vị thập
nhị kiếp tán ma hỏi gấp.
- Cha, mẹ, chuẩn bị báo thù cho
con, kẻ khốn kiếp truy sát con hai ngày, con thấy ít nhất là thập kiếp tán ma,
cha, mẹ, đừng nói nữa, tán ma thiên kiếp này con chẳng có hi vọng kháng cự được.
Lúc này, Liên Trùng đã nhanh
chóng tuyệt vọng.
- Ít nhất là thập kiếp tán ma? Được,
Trùng nhi yên tâm, phàm là có chút ân oán với ta thì thập kiếp tán ma, thập nhất
kiếp tán ma, mà dù có ân oán với thập nhị kiếp tán ma, ta cùng giết, ta tu luyện
cái đạo để sát nhân là Tu La Ma Đạo, cũng lâu rồi không sát nhân.
Mẫu thân của Liên Trùng lúc này
đã hoàn toàn điên cuồng.
- Trùng nhi.
- Đại bá.
Liên Trùng vừa mừng vừa sợ, nếu
như là đại bá, nói không chừng còn có thể đủ cứu mình.
- Trùng nhi, chẳng tác dụng đâu,
thiên kiếp giáng xuống, chỉ có thể trông vào bản thân. Dù có người khác đến
giúp, thiên kiếp sẽ đồng thời công kích cả hai, mà uy lực còn tăng thêm, chẳng
quản thế nào, con cần độ tán ma chi kiếp đó, với trạng thái hiện tại của ccon,
chỉ có Kiếp Linh Đan của Liên Vân Đảo Chủ, là có thể trong chớp mắt khôi phục
công lực, nếu như không khôi phục công lực, dù cho tìm được con cũng chẳng tác dụng
gì.
- Đại bá, Kiếp Linh Đan? Bá đi mượn
Kiếp Linh Đan được không? Bá phải đi mượn, khẳng định là có thể mượn được.
Liên Trùng thực không muốn chết,
cấp thiết truyến tấn nói.
Nhưng lúc này, kiếp vân trên trời
đã hình thành xong. Đệ nhất đạo thiên lôi sắp giáng xuống.
- Kiếp linh đan là chí bảo tuyệt
đối, nếu là cái gì khác còn dễ mượn chứ còn Kiếp linh đan... đảo chủ Liên Vân đảo
có cho mượn hay không còn khó nói, hơn nữa... ta cũng không có cách nào tìm được
con ở đâu.
Kiếm được Kiếp linh đan và tìm thấy
mình.
Hai điều kiện không thể thiếu một,
nếu có Kiếp linh đan mà tìm không ra mình thì cũng vô dụng.
Kiếp linh đan tuy khó mượn nhưng
còn có chút hy vọng, nhưng làm sao để tìm ra mình chứ? Hơn nữa thiên kiếp sẽ
giáng xuống ngay, chút thời gian này căn bản là không đủ.
- Đại bá, cha, mẹ, chuẩn bị báo
thù cho con.
Truyền xong đạo tin tức cuối
cùng, Liên Trùng thu truyền tấn lệnh lại, bắt đầu liều mạng độ kiếp.
- Trùng nhi.
Chỉ còn lại hai thành công lực,
thêm vào một thanh tiên kiếm trung phẩm tiên khí, Liên Trùng có thể chống đỡ được
bao lâu?
- Năm đạo thiên lôi rồi, công lực
của mình cơ hồ đã cạn kiệt, còn tới bốn đạo thiên lôi uy lực mạnh hơn nữa.
Giờ đây Liên Trùng chỉ miễn cưỡng
đứng trên mặt nước, hắn đã tuyệt vọng.
Chỉ dùng hai thành công lực cùng
với tiên kiếm miễn cưỡng độ quá được năm đạo thiên lôi, bốn đạo cuối làm sao mà
chống đỡ đây? Mấy ngày trước Liên Trùng cơ hồ không chút để ý tới tán ma chi kiếp
lần thứ tám này, đích xác nếu công lực của hắn đầy đủ thì không cần để ý, nhưng
hiện tại...
Chết mất.
Sắp chết rồi.
Trước lúc chết Liên Trùng nhớ lại
những năm tháng vinh quang của hắn, có cha mẹ cạnh bên. Tuy yêu cầu của cha mẹ
đối với hắn rất khắt khe, nhưng cũng không thay đổi được một điều là hắn có hai
người cha mẹ lợi hại. Điều này giúp hắn bao nhiêu năm nay sống rất tự tại,
trong Bạo Loạn Tinh Hải không có ai dám hung hăng với hắn.
- Chết rồi mọi thứ đều là hư
không.
Liên Trùng cười khổ.
Chỉ đến khi sắp chết mới phát hiện
những ngày đã sống trước đây thật tốt đẹp.
- Huynh đệ, ta thấy công lực của
huynh đệ đã cạn kiệt, thiên kiếp này còn chưa kết thúc, ta có một viên linh
đan, huynh đệ ăn vào sẽ khôi phục công lực.
Trong tai Liên Trùng vang lên một
đạo âm thanh giống như từ trên trời rơi xuống.
Liên Trùng ngoảnh đầu nhìn, trước
mắt là một hắc y thanh niên, chính là Tần Vũ.
- Huynh có Kiếp linh đan?
Liên Trùng biết để công lực của hắn
khôi phục trong chớp mắt chỉ có Kiếp linh đan chí bảo thôi.
- Kiếp linh đan? Không phải, đây
là Sinh Sinh Tạo Hoá đan, cũng có hiệu quả khôi phục công lực.
Tần Vũ cười nói, đồng thời đưa một
viên đan dược tán phát lục sắc quang hoa cho Liên Trùng.
- Sinh Sinh Tạo Hoá đan? Chưa từng
nghe qua.
Liên Trùng lắc đầu nói, sau đó chửi
thầm,
- Mẹ nó, sắp chết rồi còn quản gì
nữa, liều thôi.
Liên Trùng nhìn đạo thiên lôi thứ
sáu sắp giáng xuống, liền nuốt chửng viên đan dược, căn bản không quản có phải
là độc dược hay không nữa.
Liên Trùng cũng biết rằng đến lúc
này rồi còn ai dùng độc dược để đầu độc hắn nữa chứ?
Vừa nuốt Sinh Sinh Tạo Hoá đan,
trong lòng Liên Trùng liền vui sướng - có hy vọng, hắn chỉ cảm thấy Sinh Sinh Tạo
Hoá đan hoá thành từng đạo thanh lưu dung nhập vào trong nguyên anh.
Từng đạo lục sắc năng lượng từ từ
lan ra trong thể nội Liên Trùng, nguyên anh của Liên Trùng phảng phất như ăn được
thuốc đại bổ, nhanh chóng khôi phục công lực, nguyên anh vốn đã khô kiệt biến
thành sức lực sung mãn, chỉ phút chốc... nguyên anh hoàn toàn khôi phục.
- Quả thật ta.... ta đã được cứu
rồi.
Liên Trùng mừng đến phát cuồng.
Lúc đã tuyệt vọng, hy vọng đột
nhiên trở lại, Liên Trùng cũng mừng đến phát điên. Sau đó Liên Trùng kích động
nhìn Tần Vũ mấy lượt, trịnh trọng nói:
- Huynh đệ, ta là Liên Trùng, con
của nhị đảo chủ và tam đảo chủ 'Bằng Ma đảo' - đệ nhất đảo trong Bạo Loạn Tinh
Hải, ân cứu mạng này Liên Trùng ta tất sẽ báo đáp.
Tần Vũ khẽ giật mình, không ngờ
tùy tiện cứu được một người là đại nhân vật của đệ nhất đảo trong Bạo Loạn Tinh
Hải. Sinh Sinh Tạo Hoá đan? Bất quá chỉ là một đan dược phổ thông được truyền
Sinh Mệnh Nguyên Lực vào mà thôi.
Giờ đây công lực của Liên Trùng
đã khôi phục hoàn toàn, tay cầm trung phẩm tiên kiếm, hắn chẳng hề để ý tới đạo
thiên lôi thứ sáu.
- Đệ nhất đảo trong Bạo Loạn Tinh
Hải - Bằng Ma đảo?
Trên mặt Tần Vũ khẽ xuất hiện nét
cười, ngoảnh đầu nhìn Liên Trùng độ tán ma chi kiếp cách đó không xa. - Nhân loại Độ Kiếp kỳ, ngươi ở
trước mặt ta giương oai, ngươi muốn làm cái gì? Một tên nhân loại Độ Kiếp kỳ mà
đòi khiêu chiến quyền uy của một thần thú thực lực Đại Thành kỳ, ngươi tìm chết
sao?
Hai mắt lạnh băng của Mặc Kỳ Lân
nhìn chằm chằm Tần Vũ, thanh âm vang khắp thiên địa.
Mặc Kỳ Lân này tịnh không phải là
hung thú, mắt của hung thú đỏ như máu, mắt của Mặc Kỳ Lân thì không. Hơn nữa Mặc
Kỳ Lân còn là thần thú, thậm chí là tán yêu.
- Mặc Kỳ Lân, thần thú đã độ qua
ba lần tán yêu chi kiếp, ngươi cứ thẳng thắn nhận thua trước mặt ta là được,
ngươi không phải đối thủ của ta đâu.
Tần Vũ mỉm cười nói.
Mặc Kỳ Lân, tam kiếp tán yêu
nhưng vừa rồi lại tự xưng là “thần thú có thực lực Đại Thành kỳ”. Nó đích xác
là thần thú có thực lực Đại Thành kỳ nhưng tuyệt không phải Đại Thành kỳ mà là
tam kiếp tán yêu, điều này nói lên rằng Mặc Kỳ Lân vô cùng kiêu ngạo.
- Tán yêu? Ngươi muốn chết?
Mặc Kỳ Lân giận dữ, chỉ thấy thân
hình vừa động, một đạo tàn ảnh đã đến trước mặt Tần Vũ. Đối diện với sự việc
trước mắt, phản ứng của Tần Vũ là - Hắc Diễm Quân giới chỉ - Thiên Hoả lĩnh vực.
- A!
Mặc Kỳ Lân bật ra một tiếng hống
thống khổ, đồng thời lật đật lùi lại, trong mắt tràn đầy chấn kinh.
- Thiên hoả, ngươi lại có thể sử
dụng thiên hoả để công kích?
Tứ kiếp tán ma mà chỉ đỡ được mấy
lần, Mặc Kỳ Lân thân là thần thú tam kiếp tán yêu, thực lực mạnh hơn tứ kiếp
tán ma nhưng cũng chẳng gắng gượng được lâu, nhìn thấy Tần Vũ có thể sử dụng
thiên hoả để công kích, Mặc Kỳ Lân liền nhanh trí chọn con đường trốn chạy.
- Ngươi muốn chạy? Về phương diện
chạy trốn thì ngươi không được xem là giỏi, không may cho ngươi tốc độ lại là sở
trường của ta.
Tần Vũ chân đạp trung phẩm tiên
khí thi triển nhân kiếm hợp nhất.
Nhục thể của Tần Vũ vô cùng cường
hãn, trình độ cứng rắn dẻo dai thậm chí còn vượt quá cực phẩm linh khí, khi phi
hành không gặp phải trở ngại nào đáng kể, hơn nữa còn có phi kiếm là trung phẩm
tiên khí, tốc độ của Tần Vũ đạt tới mức hãi nhân.
Mặc Kỳ Lân vừa chạy được một lúc
thì Tần Vũ đã chặn trước mặt.
- Đừng trốn nữa, ngươi trốn không
nổi đâu.
Tần Vũ cười nhạt nói.
Mặc Kỳ Lân nhìn hắc y nam tử thần
bí trước mặt, giật thót trong lòng, tốc độ tịnh không phải là sở trường của nó
nhưng trên phương diện tốc độ thì Mặc Kỳ Lân không yếu, cho dù là cao thủ Đại
Thành kỳ cũng không bằng.
- Ngươi mới Độ Kiếp kỳ sao có khả
năng bắt kịp ta? Còn nữa... làm sao mà ngươi có thể sử dụng thiên hoả? Dù là
thiên tiên bình thường cũng không có năng lực sử dụng thiên hoả.
Mặc Kỳ Lân không trốn nữa mà hỏi
Tần Vũ.
- Bí mật!
Tần Vũ mỉm cười, sau đó thân thể
hoá thành hắc quang xông về phía Mặc Kỳ Lân.
Hai tay, hai chân, cùi chỏ, đầu gối...
Trong một sát na Tần Vũ giống như
thần thú mang hình người thi triển cận thân công kích. Mặc Kỳ Lân lúc đầu còn
vô cùng cao hứng. Đọ nhục thể với thần thú? Nó hoài nghi người trước mặt là kẻ
ngốc.
Nhưng bắt đầu chiến đấu rồi Mặc Kỳ
Lân lại thấy khó tin.
Nhục thể của thần thú tuy cường
hãn nhưng chưa cường hãn đến mức không dùng năng lượng thể nội mà đã có thực lực
Đại Thành kỳ. Dù gì đối với thần thú mà nói, thân thể chỉ là một phần thực lực,
năng lượng nguyên anh trong thể nội mới là quan trọng nhất.
Tần Vũ chỉ dùng mỗi nhục thể đã
có thể đấu tay đôi với thần thú.
Từng quyền đấm tới như mưa, âm
thanh phảng phất như đánh bao cát không ngừng vang lên, từng cái vảy kỳ lân màu
đen vỡ nát, máu tươi chảy ròng ròng.
- Ngươi là nhân loại? Không,
ngươi là thần thú, bản thể của ngươi là gì? Ngũ Trảo Kim Long? Hay là Kim Tinh
Thạch Viên trong truyền thuyết?
Mặc Kỳ Lân phẫn nộ dùng linh thức
truyền âm.
Kim Tinh Thạch Viên là thần thú
cùng đẳng cấp với Ngũ Trảo Kim Long, hơn nữa thân thể còn cứng rắn hơn kim
cương cả chục lần.
- Không, ta là nhân loại.
Thân thể Tần Vũ hoá thành gió
xoáy, chân phải đá ra một cách kỳ diệu trúng ngay bụng Mặc Kỳ Lân, hất tung
thân thể của nó.
- Hống…..
Mặc Kỳ Lân ngẩng lên trời, hống một
tiếng giận dữ, thuỷ lưu chung quanh hoàn toàn cuồng loạn, từng đạo thuỷ lưu biến
thành phi kiếm bắn về phía Tần Vũ. Nhìn quang hoa của từng đạo phi kiếm bằng
thuỷ lưu, Tần Vũ không hề hoài nghi uy lực của chúng.
Mặc Kỳ Lân bẩm sinh có khả năng
khống chế nước.
Trong Kỳ Lân nhất tộc có thể coi
là thực lực đứng số một số hai. Đương nhiên, vương giả của kỳ lân nhất tộc là “Hoả
Kỳ Lân” trong truyền thuyết vốn được sinh ra từ hoả diễm
Mặc Kỳ Lân được sinh ra từ đời
này sang đời khác, không giống như Hoả Kỳ Lân chỉ sinh ra từ liệt hoả, nhưng
năng lực khống chế nước của Mặc Kỳ Lân vô cùng mạnh mẽ.
Mặc Kỳ Lân dường như cũng biết những
phi kiếm bằng thuỷ lưu này không làm gì được Tần Vũ, toàn thân nó phát xuất đạo
đạo hắc quang, hắc quang cuộn lấy phạm vi nước biển trong vài trăm mét, nước biển
bay lên hình thành một quả thuỷ cầu lớn có đường kính hơn ngàn mét.
Thuỷ cầu nhanh chóng thu nhỏ, chỉ
một sát na đã biến thành cỡ nắm tay.
- Nhân loại, vừa rồi ngươi lại
không cản trở ta thi triển tuyệt chiêu này. Đúng, ngươi có thiên hoả, nhưng 'Mặc
Hắc Trọng Thuỷ' bảo mệnh của ta có uy lực không đơn giản như ngươi tưởng tượng
đâu, chuẩn bị chịu chết đi.
Mặc Kỳ Lân lạnh lùng quát.
Đúng như Mặc Kỳ Lân nói, Tần Vũ
tuyệt không ngăn trở Mặc Kỳ Lân thi triển chiêu này, với tốc độ của Tần Vũ hoàn
toàn có thể ngăn chặn, nhưng hắn lại không làm.
Bởi vì Tần Vũ muốn thu phục Mặc Kỳ
Lân làm linh thú chứ không phải giết Mặc Kỳ Lân, cần phải để Mặc Kỳ Lân thấy rõ
thực lực cường hãn của mình, như thế mới có khả năng bắt thần thú cao ngạo chịu
khuất phục.
- Ta sẽ không sử dụng thiên hoả để
chống lại, cứ yên tâm, cho dù không sử dụng thiên hoả ta cũng có thể dễ dàng
đánh bại ngươi, huống chi tuyệt chiêu này của ngươi căn bản chẳng có ảnh hưởng
gì với ta.
Tần Vũ cười nhạt nói.
- Vậy là ngươi muốn chết!
Nghe Tần Vũ nói không dùng thiên
hoả để chống lại, toàn thân Mặc Kỳ Lân phát ra đạo đạo hắc sắc quang hoa, sau
đó từ bốn phương tám hướng cuốn lấy quả thuỷ cầu nhỏ nhắn.
Giống như một đạo hắc sắc quang
tuyến cấp tốc bắn về phía Tần Vũ.
Nhưng Tần Vũ chỉ... đưa tay phải
ra.
Tay phải của Tần Vũ dễ dàng chụp
lấy quả thuỷ cầu hắc sắc đang bay vùn vụt.
Trên mặt Mặc Kỳ Lân tràn đầy vui
sướng, tựa hồ như nó có thể nhìn thấy cảnh hắc sắc thuỷ cầu này đánh tan tay phải
của Tần Vũ, làm trọng thương hoặc giết chết Tần Vũ.
- Uy lực không nhỏ nhỉ.
Thanh âm của Tần Vũ vang lên.
Mặc Kỳ Lân biến sắc.
Trong lòng Tần Vũ vô cùng cẩn thận:
- Uy lực của chiêu này quả nhiên
lớn, đến thân thể của mình bây giờ cũng khó chống đỡ, uy lực gần ngang với
thanh sắc ba động ngày đó Chu Hiển dùng để công kích.
Tần Vũ cảm thấy rõ lòng bàn tay của
tay phải đang tê liệt, nhưng Tần Vũ nắm giữ “sinh mệnh nguyên lực” sao có thể để
tay phải bị huỷ chứ.
Khi xưa lúc Tần Vũ đỡ đòn công
kích của Chu Hiển được sinh mệnh nguyên lực tự động chữa trị. Nhưng giờ đây...
Tần Vũ dùng ý thức khống chế phần lớn sinh mệnh nguyên lực trong thể nội để chữa
trị tay phải.
Tay Tần Vũ nắm lấy hắc sắc thuỷ cầu,
không ngừng làm tiêu hao năng lượng của thuỷ cầu, dù lòng bàn tay bị thụ thương
cũng sẽ được chữa lành trong nháy mắt. Chủ động khống chế lượng lớn sinh mệnh
nguyên lực để chữa trị thì tốc độ nhanh hơn để sinh mệnh nguyên lực tự động thực hiện nhiều.
- Làm sao có thể...
Mặc Kỳ Lân ngây người.
Bởi vì Tần Vũ chỉ dùng một tay đã
hóa giải tuyệt chiêu của nó.
- Không dùng thiên hoả ta cũng có
thể dễ dàng đánh bại ngươi...
Tiếng nói của Tần Vũ vừa dứt thân
thể đã xông tới, giờ phút này trong lòng Mặc Kỳ Lân bắt đầu có chút lo sợ.
Nó rất rõ bản thân không thể chống
lại chiêu này mà không thụ thương.
- A...Chết đi.
Mặc Kỳ Lân giận dữ hống lên, cái
sừng độc nhất húc mạnh về phía Tần Vũ, nhưng lúc này thân hình của Mặc Kỳ Lân lại
bị ép chùng xuống.
Hắc Diễm Quân giới chỉ - Trọng Lực
lĩnh vực.
Áp lực trầm trọng đột nhiên xuất
hiện vào lúc quan trọng nhất làm Mặc Kỳ Lân để lộ sơ hở.
- Phốc xích.
Một thanh đoản kiếm của Tần Vũ
xuyên thẳng qua lân giáp của Mặc Kỳ Lân, chỉ phút chốc Tần Vũ đã dùng một tay
móc nguyên anh của Mặc Kỳ Lân từ trong thể nội ra.
Nguyên anh của Mặc Kỳ Lân tràn đầy
chấn kinh:
- Phi kiếm này của ngươi là phi
kiếm cấp độ nào? Một kiếm có thể dễ dàng đâm xuyên lân giáp của ta, sao lại có
thể chứ?
- Trung phẩm tiên khí.
Tần Vũ nhìn nguyên anh trong tay
mình đáp.
- Ngươi có thể sử dụng thiên hoả,
thân thể cường hãn đến mức có thể dễ dàng giết ta, tốc độ nhanh hơn ta... còn
có một món tiên khí có thể dễ dàng đâm xuyên lân giáp của ta, vì sao còn đùa giỡn
ta?
Mặc Kỳ Lân tràn đầy phẫn nộ.
Nó có thể nhìn ra hắc y thanh
niên thần bí trước mặt có thực lực quá mạnh, muốn giết mình có lẽ ngay lúc đầu
đã có thể dùng thiên hoả thiêu mình thành tro, hoặc trực tiếp dùng tiên kiếm giết
mình, vì sao còn đợi chờ tới bây giờ.
- Không có gì, ta chỉ hy vọng
ngươi có thể làm linh thú của ta thôi.
Tần Vũ lấy ra một kiện Linh Thú
quyển.
Mặc Kỳ Lân hiển nhiên đã nghe qua
về Linh Thú quyển, vừa nhìn thấy Linh Thú quyển, nó liền ngạo mạn nói:
- Ngươi nhất định muốn ta làm
linh thú của ngươi? Thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà ta không bằng lòng để
cho ngươi tuỳ ý sai khiến, khống chế. Sống mất tự do như thế sao ta bằng lòng
được?
Tần Vũ thở phào trong lòng.
Một thần thú cao ngạo, không chịu
nguyện ý làm linh thú của người khác. Hắn vừa dùng thực lực hoàn toàn chinh phục
được Mặc Kì Lân. Mặc Kì Lân nói vậy, thực tế trong lòng đã buông lỏng. Nếu quả
Mặc Kì Lân thực sự không nguyện ý, thì sẽ có thái độ khác.
- Yên tâm đi, ngươi là tam kiếp
tán yêu, nay trước tiên ngươi hãy làm linh thú của ta, đợi sau khi ta phi
thăng, ngươi chỉ cần chiếu cố thân nhân của ta một chút là được, không có ai
trói buộc ngươi nữa, mà ta, cũng không tùy ý sai khiến ngươi làm gì.
Tần Vũ cười nói.
Mặc Kì Lân đã biết thực lực của Tần
Vũ, liền gật đầu nói:
- Được, ta tin ngươi.
Mặc Kì Lân đã sớm phát hiện ra thực
lực của Tần Vũ, một kẻ thuộc nhân loại có thể mạnh như vậy, nó cũng tin Tần Vũ
chắc chắn có thể độ qua Cửu Cửu trọng kiếp, đợi đến lúc phi thăng xong, Tần Vũ
tự nhiên phân khai với nó.
Tinh thần lực của Tần Vũ dung nhập
vào Linh Thú quyển, lập tức đem Linh Thú quyển bọc nguyên anh nó lại.
Chớp mắt...... Linh Thú quyển bắt
đầu co nhỏ, trực tiếp dung nhập vào trong nguyên anh.
Linh Thú quyển tương quan với
linh hồn, một khi bị Linh Thú quyển dung nhập, thì Mặc Kì Lân đó sau đó dù có
tăng cao công lực cũng không thể phản lại.
***
- Khốn kiếp. Ngươi tốt nhất đừng
để ta biết ngươi là ai. Nếu không, ta nhất định sẽ khiến ngươi chết không yên
lành.
Một thanh niên trẻ đẹp trai miệng
giận dữ chửi, ở thân hắn ta còn thấy rõ máu tươi.
Thanh niên đó tên là Liên Trùng,
là thất kiếp tán ma. Mà phụ mẫu hắn ta lại càng khủng bố, phụ thân là một thập
nhất kiếp tán ma, mẫu thân còn lợi hại hơn, là một thập nhị kiếp tán ma. Theo đạo
lí thì địa vị của hắn ta, dù có ở Bạo Loạn Tinh Hải cũng không có ai dám trêu
vào.
Lần này, Liên Trùng sắp độ tán ma
bát kiếp, mà phụ mẫu của Liên Trùng đối với Liên Trùng đều rất nghiêm khắc, thậm
chí về yêu cầu có thể nói là tàn nhẫn.
- Trùng nhi, tu luyện Tu La Ma Đạo,
nếu như chỉ nhờ cha mẹ, mà mong muốn thành công, chỉ là nằm mộng. Tất cả phải
trông vào bản thân!
Đó là lới cha mẹ Liên Trùng thường
nói.
Tu La Ma Đạo, tàn nhẫn đối với địch
nhân, đối với bản thân cũng nghiêm khắc tàn nhẫn như vậy.
Đệ bát tán ma kiếp, với thực lực
của Liên Trùng đương nhiên nắm chắc mười phần, tự hắn ta đã chuẩn bị xong không
ít bảo vật để độ kiếp. Tuy nhiên, dù cha mẹ hắn ta miệng nói như vậy, bình thường
cũng rất nghiêm khắc, nhưng vẫn đem cho con trai bảo bối của mình làm hộ thân
pháp bảo.
Một thanh trung phẩm ma khí phi
kiếm!
Bình thường ngay cả thập kiếp tán
tiên tán ma, thậm chí với một ít thập nhất kiếp tán ma cũng đều không có trung
phẩm ma khí, mà Liên Trùng này lại có một kiện, đó là do cha mẹ đưa cho.
Căn bản hắn ta mười phần tin tưởng tìm một địa
phương chuẩn bị độ kiếp....
Nhưng trước khi đến lúc độ tán ma
kiếp vài ngày, cuối cùng lại bị một tán ma đánh trộm. Mà điều tối quan trọng là......
thực lực của tán ma đó thật quá mạnh, ít nhất là cửu kiếp tán ma, thậm chí còn
mạnh hơn.
Mặt tán ma đó lại mờ mờ ảo ảo,
căn bản không để người khác nhìn rõ. Dự tính sẽ tập kích Liên Trùng, hắn đã chuẩn
bị chu đảo tất cả, khiến Liên Trùng không cách gì tra được hắn là ai.
Liên Trùng là thất kiếp tán ma,
nhưng hắn ta có khá nhiều bảo bối. Còn có một vật bảo mệnh do cha mẹ đưa cho,
hiển nhiên cha mẹ hắn cũng nghĩ đến khả năng con trai mình bị truy sát.
Nhưng...... địch nhân truy sát lần
náy quá mạnh.
Chạy, đã chạy suốt ba ngày, Liên
Trùng căn bản chẳng quản cuối cùng sẽ chạy đến nơi nào, hắn chỉ biết chạy thục
mạng, dù có thể thuấn di, nhưng hiển nhiên đối phương đã lưu lại ký hiệu trên
thân hắn ta, vô luận hắn thuấn di đến địa phương nào, đều có thể truy ra.
Lại thêm cự li thuấn di so với
công lực có liên quan nhau, Liên Trùng căn bản không thể thuấn di liên tục.
Chỉ thuấn di được hai lần, Liên
Trùng đã không dám thuấn di nữa, vì một khi thuấn di, tự mình sẽ có một chút ngừng
lại. Đối phương có thể thừa cơ bắt lấy hắn ta.
Sau hai lần thuấn di, Liên Trùng
liền bắt đầu chạy thục mạng, thi triển các loại thuật chạy thoát thân.
Vội vàng chẳng chọn đường, cuối
cùng phải thi triển huyết độn thuật là đặc hữu của ma đạo cao thủ, nguyên thần
bám chặt theo trung phẩm ma khí phi kiếm.
Cuối cùng chạy đến một nơi, đã bỏ
rơi được địch nhân.
- Cha, mẹ. Con đã bị truy sát.
Lúc này Liên Trùng truyền tấn với
cha mẹ.
- Cha hỏi con ở đâu? Con cũng
không biết, chu vi đều là vô tận thủy vực, không có bản đồ các đảo này, con làm
sao biết được con ở đâu? Cha, mẹ, các người phải cảm ứng được khí tức của con.
Liên Trùng chẳng biết làm sao
đành truyền tấn nói.
- Sao? Các người cảm ứng không được
à, không được rồi, chẳng lẽ con đã chạy quá xa?
Liên Trùng có chút mù mờ. Đầu
tiên là chạy thục mạng mấy ngày, sau đó lại dùng huyết độn thuật chạy tiếp. Cuối
cùng đã chạy quá xa, chạy đến đâu, hắn cũng tự mình chẳng biết.
- Cha, mẹ, tán ma thiên kiếp của
con sẽ đến rất nhanh, chạy thục mạng lâu như vậy rồi, lại thi triển huyết độn,
công lực của con tối đa chỉ còn hai thành, bao nhiêu bảo bối đều tiêu hao sạch
sẽ, chỉ còn lại một thanh phi kiếm.
Liên Trùng hoảng sợ.
Với trạng thái hiện tại mà nghênh
tiếp thiên kiếp, thì tất chết không nghi ngờ gì.
- Ầm......
Đột nhiên trên trời tiếng sấm ầm ầm,
chớp mắt trên trời biến đổi màu sắc, biến thành như lò lửa bập bùng ám hồng sắc......
- Cha, mẹ, thiên kiếp tới rồi......
Liên Trùng đã chẳng còn lời gì để
nói.
- Vội thế, các ngươi khẩn trương,
ta cũng khẩn trương, có tác dụng rắm gì đâu, ai hay cái địa phương quỷ quái này
cuối cùng là chỗ nào, xong rồi, ma thức của ta tìm kiếm trăm vạn dặm thủy vực,
mà chẳng tìm thấy một hòn đảo nào ta biết cả.
Liên Trùng vội vã đến phát cuồng.
Không chỉ có mình hắn như vậy,
cha mẹ của hắn lúc này cùng khẩn trương đến độ điên cuồng.
Nhưng có biện pháp gì? Hiển nhiên
lúc này con trai của họ chạy trốn đã quá xa, cha mẹ hắn căn bản vô pháp dùng ma
thức tìm được, mà còn vô pháp căn cứ địa đồ để tìm ra địa điểm con trai đang ở
đâu. Bởi vì xung quanh căn bản chẳng có một hòn đảo nào mà hắn nhận ra.
- Trùng nhi, vậy kẻ truy sát con
là ai, mẹ có chết cũng phải giết hắn báo thù cho con.
Mẫu thân của Liên Trùng, vị thập
nhị kiếp tán ma hỏi gấp.
- Cha, mẹ, chuẩn bị báo thù cho
con, kẻ khốn kiếp truy sát con hai ngày, con thấy ít nhất là thập kiếp tán ma,
cha, mẹ, đừng nói nữa, tán ma thiên kiếp này con chẳng có hi vọng kháng cự được.
Lúc này, Liên Trùng đã nhanh
chóng tuyệt vọng.
- Ít nhất là thập kiếp tán ma? Được,
Trùng nhi yên tâm, phàm là có chút ân oán với ta thì thập kiếp tán ma, thập nhất
kiếp tán ma, mà dù có ân oán với thập nhị kiếp tán ma, ta cùng giết, ta tu luyện
cái đạo để sát nhân là Tu La Ma Đạo, cũng lâu rồi không sát nhân.
Mẫu thân của Liên Trùng lúc này
đã hoàn toàn điên cuồng.
- Trùng nhi.
- Đại bá.
Liên Trùng vừa mừng vừa sợ, nếu
như là đại bá, nói không chừng còn có thể đủ cứu mình.
- Trùng nhi, chẳng tác dụng đâu,
thiên kiếp giáng xuống, chỉ có thể trông vào bản thân. Dù có người khác đến
giúp, thiên kiếp sẽ đồng thời công kích cả hai, mà uy lực còn tăng thêm, chẳng
quản thế nào, con cần độ tán ma chi kiếp đó, với trạng thái hiện tại của ccon,
chỉ có Kiếp Linh Đan của Liên Vân Đảo Chủ, là có thể trong chớp mắt khôi phục
công lực, nếu như không khôi phục công lực, dù cho tìm được con cũng chẳng tác dụng
gì.
- Đại bá, Kiếp Linh Đan? Bá đi mượn
Kiếp Linh Đan được không? Bá phải đi mượn, khẳng định là có thể mượn được.
Liên Trùng thực không muốn chết,
cấp thiết truyến tấn nói.
Nhưng lúc này, kiếp vân trên trời
đã hình thành xong. Đệ nhất đạo thiên lôi sắp giáng xuống.
- Kiếp linh đan là chí bảo tuyệt
đối, nếu là cái gì khác còn dễ mượn chứ còn Kiếp linh đan... đảo chủ Liên Vân đảo
có cho mượn hay không còn khó nói, hơn nữa... ta cũng không có cách nào tìm được
con ở đâu.
Kiếm được Kiếp linh đan và tìm thấy
mình.
Hai điều kiện không thể thiếu một,
nếu có Kiếp linh đan mà tìm không ra mình thì cũng vô dụng.
Kiếp linh đan tuy khó mượn nhưng
còn có chút hy vọng, nhưng làm sao để tìm ra mình chứ? Hơn nữa thiên kiếp sẽ
giáng xuống ngay, chút thời gian này căn bản là không đủ.
- Đại bá, cha, mẹ, chuẩn bị báo
thù cho con.
Truyền xong đạo tin tức cuối
cùng, Liên Trùng thu truyền tấn lệnh lại, bắt đầu liều mạng độ kiếp.
- Trùng nhi.
Chỉ còn lại hai thành công lực,
thêm vào một thanh tiên kiếm trung phẩm tiên khí, Liên Trùng có thể chống đỡ được
bao lâu?
- Năm đạo thiên lôi rồi, công lực
của mình cơ hồ đã cạn kiệt, còn tới bốn đạo thiên lôi uy lực mạnh hơn nữa.
Giờ đây Liên Trùng chỉ miễn cưỡng
đứng trên mặt nước, hắn đã tuyệt vọng.
Chỉ dùng hai thành công lực cùng
với tiên kiếm miễn cưỡng độ quá được năm đạo thiên lôi, bốn đạo cuối làm sao mà
chống đỡ đây? Mấy ngày trước Liên Trùng cơ hồ không chút để ý tới tán ma chi kiếp
lần thứ tám này, đích xác nếu công lực của hắn đầy đủ thì không cần để ý, nhưng
hiện tại...
Chết mất.
Sắp chết rồi.
Trước lúc chết Liên Trùng nhớ lại
những năm tháng vinh quang của hắn, có cha mẹ cạnh bên. Tuy yêu cầu của cha mẹ
đối với hắn rất khắt khe, nhưng cũng không thay đổi được một điều là hắn có hai
người cha mẹ lợi hại. Điều này giúp hắn bao nhiêu năm nay sống rất tự tại,
trong Bạo Loạn Tinh Hải không có ai dám hung hăng với hắn.
- Chết rồi mọi thứ đều là hư
không.
Liên Trùng cười khổ.
Chỉ đến khi sắp chết mới phát hiện
những ngày đã sống trước đây thật tốt đẹp.
- Huynh đệ, ta thấy công lực của
huynh đệ đã cạn kiệt, thiên kiếp này còn chưa kết thúc, ta có một viên linh
đan, huynh đệ ăn vào sẽ khôi phục công lực.
Trong tai Liên Trùng vang lên một
đạo âm thanh giống như từ trên trời rơi xuống.
Liên Trùng ngoảnh đầu nhìn, trước
mắt là một hắc y thanh niên, chính là Tần Vũ.
- Huynh có Kiếp linh đan?
Liên Trùng biết để công lực của hắn
khôi phục trong chớp mắt chỉ có Kiếp linh đan chí bảo thôi.
- Kiếp linh đan? Không phải, đây
là Sinh Sinh Tạo Hoá đan, cũng có hiệu quả khôi phục công lực.
Tần Vũ cười nói, đồng thời đưa một
viên đan dược tán phát lục sắc quang hoa cho Liên Trùng.
- Sinh Sinh Tạo Hoá đan? Chưa từng
nghe qua.
Liên Trùng lắc đầu nói, sau đó chửi
thầm,
- Mẹ nó, sắp chết rồi còn quản gì
nữa, liều thôi.
Liên Trùng nhìn đạo thiên lôi thứ
sáu sắp giáng xuống, liền nuốt chửng viên đan dược, căn bản không quản có phải
là độc dược hay không nữa.
Liên Trùng cũng biết rằng đến lúc
này rồi còn ai dùng độc dược để đầu độc hắn nữa chứ?
Vừa nuốt Sinh Sinh Tạo Hoá đan,
trong lòng Liên Trùng liền vui sướng - có hy vọng, hắn chỉ cảm thấy Sinh Sinh Tạo
Hoá đan hoá thành từng đạo thanh lưu dung nhập vào trong nguyên anh.
Từng đạo lục sắc năng lượng từ từ
lan ra trong thể nội Liên Trùng, nguyên anh của Liên Trùng phảng phất như ăn được
thuốc đại bổ, nhanh chóng khôi phục công lực, nguyên anh vốn đã khô kiệt biến
thành sức lực sung mãn, chỉ phút chốc... nguyên anh hoàn toàn khôi phục.
- Quả thật ta.... ta đã được cứu
rồi.
Liên Trùng mừng đến phát cuồng.
Lúc đã tuyệt vọng, hy vọng đột
nhiên trở lại, Liên Trùng cũng mừng đến phát điên. Sau đó Liên Trùng kích động
nhìn Tần Vũ mấy lượt, trịnh trọng nói:
- Huynh đệ, ta là Liên Trùng, con
của nhị đảo chủ và tam đảo chủ 'Bằng Ma đảo' - đệ nhất đảo trong Bạo Loạn Tinh
Hải, ân cứu mạng này Liên Trùng ta tất sẽ báo đáp.
Tần Vũ khẽ giật mình, không ngờ
tùy tiện cứu được một người là đại nhân vật của đệ nhất đảo trong Bạo Loạn Tinh
Hải. Sinh Sinh Tạo Hoá đan? Bất quá chỉ là một đan dược phổ thông được truyền
Sinh Mệnh Nguyên Lực vào mà thôi.
Giờ đây công lực của Liên Trùng
đã khôi phục hoàn toàn, tay cầm trung phẩm tiên kiếm, hắn chẳng hề để ý tới đạo
thiên lôi thứ sáu.
- Đệ nhất đảo trong Bạo Loạn Tinh
Hải - Bằng Ma đảo?
Trên mặt Tần Vũ khẽ xuất hiện nét
cười, ngoảnh đầu nhìn Liên Trùng độ tán ma chi kiếp cách đó không xa.
===============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét