- Tiếp . . ..
Ánh mắt, sắc mặt, thần
thái của khán giả đã bắt đầu biến đổi, không ít người tỏ ra kinh dị chú ý vào Mục
Trần.
Mục Trần kia vậy
mà có thể vững vàng trụ được một chiêu cường hãn của Lý Huyền Thông.
Nhìn qua có vẻ hắn
cũng trả giá không nhỏ, nhưng hắn vẫn còn đứng được trên lôi đài nghĩa là chiêu
thứ nhất hắn đã vượt qua.
Lạc Li nghe được
giọng nói mạnh mẽ của hắn, bàn tay siết chặt hắc trường kiếm mới thoáng buông lỏng.
Nàng nhìn tên thiếu niên với nụ cười chói mắt kia mà cảm thấy đau lòng.
Bên cạnh nàng, Chu
Linh, Diệp Khinh Linh thì thở ra mừng rỡ. Dù sao thì Mục Trần cũng đã tiếp được
một chiêu, dù đến chiêu thứ hai có bại cũng vinh quanh sáng chói. Với thân phận
tân sinh mà hắn có thể tiếp được một chiêu không hề nương nhẹ của đệ nhị Thiên
bảng Lý Huyền Thông đã đủ khiến cho người ta nể phục tán thưởng .
Hàng ghế phía trước,
Tô Linh Nhi cũng mừng rỡ ra mặt. Tô Huyên bên cạnh thì kinh ngạc nhìn thiếu
niên trên lôi đài, khẽ gật gù:
- Chiến lực không
tồi!
Một lời khen tự
nhiên mà chân thật từ trong tâm. Một kích của Lý Huyền Thông lúc nãy với bản
lĩnh của nàng không phải không cường thế chống đỡ được, nhưng đối với một tân
sinh chỉ có thực lực Dung Thiên cảnh sơ kỳ thì khó khăn vô cùng.
- Thú vị!
Hạc Yêu cười nhạt,
cũng khẽ gật gù.
Ánh mắt Từ Hoang
nhìn chằm chằm Mục Trần cũng khá nghiêm túc, nhưng Từ Thanh Thanh bên cạnh lại
nghiến răng tức tối. Cái tên kia cầm tinh con gián sao? Đánh như vậy mà còn sống
được, thật là đáng giận!
Mục Trần trên lôi
đài mở miệng nói với Lý Huyền Thông:
- Tiếp tục chứ?
Lý Huyền Thông vẫn
không rời mắt khỏi Mục Trần, chậm rãi gật đầu:
- Coi như không tồi,
không làm cho ta quá thất vọng.
- Yên tâm, chắc chắn
ngươi cũng sẽ có vài điều kinh hỉ.
Mục Trần cười cười, thiếu niên tuấn dật có vẻ
khá phấn khích muốn đánh lộn, so với vẻ mặt ôn hòa thường ngày lại hoàn toàn
khác.
- Ta cũng muốn
xem, Linh Huyền Ngọc Tủy thủ từng là chiêu thức làm nên tên tuổi của ta. Bất
quá, từng, nghĩa là bây giờ nó đã bị thay thế. Tiếp theo hãy thử bản lĩnh đã
thay thế nó rồi hãy nói.
Mục Trần hít sâu một
hơi, sắc mặt càng thêm thận trọng, vận chuyển linh lực cực hạn, khói đen trào
ra.
Một chiêu vừa rồi
thật ra đã khiến hắn nội thương, tuy không nặng lắm. Nhưng bây giờ là chiêu thứ
hai, uy lực tất nhiên càng thêm khủng bố.
Như thế này đã xem
như là còn may. Thực lực Lý Huyền Thông quả nhiên không giả, tên kia chính là
người trẻ mạnh nhất mà hắn từng biết đến.
Lý Huyền Thông chậm
rãi nhắm hai mắt, hào quang linh lực hùng hồn xuất hiện, hắn lơ lửng lên không.
"Vù vù!"
Linh khí trong
thiên địa dồn dập rung chuyển, gào thét như gió lốc quanh thân thể Lý Huyền
Thông, những tiếng sấm rền giòn giã vang lên.
Lý Huyền Thông nhẹ
nhàng hợp hai tay lại, ấn pháp kỳ lạ biến ảo. Mọi người đều cảm thấy linh khí đầy
trời dường như đang bạo động, rồi ầm ầm đổ vào cơ thể hắn.
Đôi bàn tay Lý Huyền
Thông thoăn thoát như mộng ảo mơ hồ.
- Đây là. . .
Tô Huyên, Hạc Yêu,
Từ Hoang cùng lúc tỏ ra kinh hãi, chậm rãi thốt lên:
- Thiên Huyền thần
quyết.
- Thiên Huyền thần
quyết?
Nghe thấy bốn chữ
đó, Tô Linh Nhi biến sắc. Bản lĩnh mạnh nhất của Lý Huyền Thông chính là Thiên
Huyền thần quyết, đó không còn là linh quyết bình thường nữa, hoàn toàn nằm vào
phạm trù thần quyết, uy lực đáng sợ vô cùng.
Dù những người
khác không có được nhãn lực hiểu biết như mấy người Tô Huyên, nhưng sự bạo động
đáng sợ của linh lực hoàn toàn không qua vượt khỏi mắt họ.
Trên lôi đài, Mục
Trần nghiêm túc nhìn bàn tay biến ảo của Lý Huyền Thông. Dao động khủng bố từ
nơi đó toát ra khiến hắn cảm thấy nguy hiểm chí mạng.
Mục Trần hít sâu một
hơi, đè nén rung động trong lòng, hai tay cũng hợp lại, linh lực hắc ám hội tụ,
rồi mười ngón tay cũng biến ảo, thi triển những ấn pháp huyền ảo cổ xưa.
Không trung sau
lưng hắn đột nhiên ảm đạm, ánh sáng biến mất, tăm tối thay thế.
Biến hóa rõ ràng
khiến toàn trường chú ý, mọi người cũng chấn động nhìn ra sau lưng hắn.
Tinh thần của họ
cũng cảm nhận được một dao động linh lực không kém.
Mục Trần quả nhiên
có chuẩn bị!
- Ấn pháp mà Mục
Trần thi triển.... không ngờ cũng là linh quyết thần cấp!
Tô Huyên kinh ngạc
quan sát ấn pháp biến đổi trong tay Mục Trần, nhẹ giọng kinh nghi.
- Mục Trần cũng có
linh quyết thần cấp?
Tô Linh Nhi thì trợn
mắt vô cùng kinh ngạc. Tên kia còn giấu bao nhiêu bản lĩnh nữa?
- Ừm, năm người đứng
đầu tân sinh đều có tư cách vào Linh Quyết điện để tìm linh quyết. Trong đó nếu
cơ duyên tốt, có cơ hội nhận được thần quyết. Bất quá những tân sinh đạt được
thần quyết phần lớn đều chỉ là chuẩn thần cấp. Thần quyết này ta nghĩ, Mục Trần
hẳn là lấy được từ trong đó.
Tô Huyên nhăn trán
suy nghĩ.
- Nhưng mà . . .
Cho dù hắn cũng tu luyện thần quyết, nhưng Thiên Huyền thần quyết là thần cấp hạ
phẩm, thực lực Lý Huyền Thông còn vượt xa hắn, thần quyết đấu thần quyết, hắn
cũng không khả quan chút nào.
Tô Linh Nhi thở
dài ảo não. Đúng thế, dù Mục Trần có được chuẩn thần quyết cũng khó mà bù đắp
đươc chênh lệch quá xa như thế. Hơn nữa thần quyết của Lý Huyền Thông là thần cấp
hạ phẩm, cao hơn chuẩn thần cấp một bậc.
Mục Trần rất ưu
tú, bản lĩnh rất nhiều, nhưng Lý Huyền Thông có thể trở thành cao thủ đệ nhị
Thiên bảng cũng nào có thường? Cả hai đều là nhân vật cấp yêu quái a.
Trên bầu trời, Lý
Huyền Thông tỏa hào quang, ấn pháp thay đổi liên tục, linh khí đầy trời vun vút
lao tới dũng mãnh chui vào hai tay. Đến khi linh lực ngưng tụ cực hạn, hào
quang nhạt đi, nhìn qua có vẻ như hai bàn tay vẫn bình thường không thay đổi.
Nhưng chỉ có những
cường giả đẳng cấp như Tô Huyên mới có thể nhận thấy được, trong hai bàn tay
bình thường đó là lực sát thương kinh người thế nào.
Lý Huyền Thông hờ
hững nhìn bên dưới, Mục Trần ngưng tụ sau lưng một khoảng không như ngôi sao,
ánh mắt thoáng một vẻ biến đổi nhỏ.
Hắn chậm rãi vươn
tay ra, ngón tay điểm nhẹ vào không trung.
- Thiên Huyền thần
quyết, Nhất Huyền Chỉ.
Phiến không gian
đó lập tức biến dạng, dao động hình sóng lan tỏa trong không trung một cách kỳ ảo.
"Ầm!"
Mặt sóng gợn kia
vang lên một tiếng động kinh thiên, hào quang vạn trượng bùng nổ, một ngón tay
từ trong mặt phẳng dao động đó chui ra, như một cây cột chống trời cao mấy trăm
trượng, hung hăng ấn xuống Mục Trần.
"Bùm!"
Chỉ pháp còn ở
trên cao, lôi đài bên dưới đã bị hõm xuống thành một cái hố, nứt nẻ.
Khán giả hít hà sợ
hãi, một ngón tay lại có thể khủng bố đến vậy!
Đất đá rung chuyển,
Mục Trần vẫn kiên cường đứng vững, ấn pháp biến ảo cũng dừng lại.
"Gào!"
Khí thế sát phạt
không chút báo hiệu từ đôi mắt hắn tuôn ra, một tiếng gầm dữ dội như hổ chấn động
thiên địa.
Khí thế bất tuyệt
cuồn cuộn tuôn trào, đấu trường liền bị nhiễm không khí sát phạt điên cuồng nơi
chiến trường.
Đôi mắt đen của Mục Trần lại hóa thành đỏ
tươi, linh lực hắc ám dũng mãnh đổ vào tinh tú sau lưng, một con bạch hổ khổng
lồ thình lình xuất hiện.
Bạch hổ chân đạp
vì sao, gầm lên mang theo khí phách thần thánh. Tiếng gầm chấn tinh vũ, khí thế
sát phạt liên miên không dứt khiến trời đất cũng u ám.
- Tứ Thần Tinh Túc
Kinh, bạch hổ thần ấn!
Tiếng quát trầm trầm
như hổ gầm vang lên, ấn pháp của hắn biến đổi, bạch hổ chồm lên đạp tinh tú
phóng lên trời.
"Gào!"
Bạch hổ gầm rú,
linh khí điên cuồng bạo động, mạnh mẽ kiên cường xung phá cự chỉ từ trời cao
giáng xuống!
"Bùm!"
Giây khắc va chạm,
thiên địa đột ngột tĩnh lặng, trong sự hoảng hốt của đám khán giả, sóng linh lực
trùng kích như vòi rồng bắn ra.
"Đùng
đùng!"
Cũng may khi cơn lốc
quét tới gần khán đài, chung quanh lôi đài đột nhiên có hào quang xuất hiện,
bao phủ bảo vệ đấu trường.
"Bình
bình!"
Từng đạo linh lực
trùng kích vào màn hào quang, khiến nó dập dờn như muốn vỡ, một lúc lâu sau mới
ổn định trở lại.
Lực trùng kích
kinh thiên động địa dần dần tan đi.
Mọi ánh mắt đều tập
trung vào trong lôi đài, chấn động không ngừng.
=========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét