- Huynh đệ, ngươi nói nhỏ thôi, nếu
để các lão gia biết được bảo đảm ngươi sẽ ăn đủ ah.
- Ta mới không sợ đâu, lão gia
nhà ta đã sắp làm gia nghiệp bại lụi rồi, ngay cả bảo tiêu cũng nuôi
không nổi. Qua thêm mấy ngày nữa, nếu hắn không trả tiền công cho ta,
ta sẽ đi tìm chỗ khác. Nếu có thể đến Hầu tước phủ làm phu xe thì
tốt rồi. Ngươi không thấy được bọn phu xe Hầu phủ có bao nhiêu kiêu
ngạo, một bộ dạng cao cao tại thượng, cứ như bọn họ cũng là quý tộc
không bằng.
- Được rồi, huynh đệ, ngươi cũng
đừng oán giận, đãi ngộ ở đây chính là so với chúng ta tốt hơn nhiều. Hầu tước
phu nhân có nhiều nhất là tiền a! Cái này kêu thì có tác dụng gì.
A Ngốc nghe đến đó, quay đầu hướng
mọi người nói:
- Dường như Hầu tước phu nhân đang
tổ chức yến hội. Các phu xe kia đều là của khách nhân mang đến.
Nham Thạch suy nghĩ một chút,
nói:
- Hiện tại đang có yến hội, thủ vệ
cũng tự nhiên sẽ nghiêm cẩn hơn, chúng ta chờ một chút đi. Đợi khách nhân vừa
đi, thủ vệ tất nhiên sẽ thư giãn một chút, chúng ta sẽ tranh thủ đi tìm người.
Trác Vân tán dương gật đầu, nói:
- Đó là một ý kiến hay, chúng ta
chờ một chút đi.