Ngọc Linh quả vừa vào miệng, lớp vỏ liền tan ra, hương vị ngọt
ngào đậm đà nơi đầu lưỡi, linh lực tinh thuần mát lạnh cuồn cuộn như dòng nước
đổ vào cơ thể Mục Trần.
Cỗ linh lực hùng hậu
di chuyển khiến thân thể Mục Trần run lên nhè nhẹ, môi mấp máy.
Mục Trần không do
dự, mười ngón tay múa may biến ảo thành một ấn pháp, linh lực ám hắc đậm đặc
ngưng tụ trong lòng bàn tay.
Nửa tháng nay, Mục
Trần vẫn đều đặn cố thử ngưng kết Sâm La Tử Ấn đệ nhị ấn. Tuy không một lần
thành công, nhưng cũng giúp cho hắn càng thành thạo hơn các thao tác ngưng kết
tử ấn.
Linh lực hắc ám bọc
lấy bàn tay, linh lực cực kỳ hùng hậu, Mục Trần tự nhận bình thường bản thân thật
không đủ khả năng đạt tới.
Ánh mắt gắt gao
nhìn vào lòng bàn tay, linh lực hắc ám hình thành một lốc xoáy, không ngừng nuốt
lấy nguồn linh lực đang đổ về xung quanh.
Tâm thần hòa toàn
tập trung vào lốc xoáy kia, không dám sơ ý phân tâm một giây nào. Bình thường hắn
ngưng luyện, dù chưa đủ linh lực, nhưng hắn luôn tập trung khiến cho việc thất
bại cũng không thể gây tổn hại cho hắn. Nhưng hiện tại thì khác, có linh lực từ
Ngọc Linh quả, khiến cho linh lực trong cơ thể cực kỳ hùng hậu, nhưng nếu lúc
này mà phản phệ, e rằng phiền toái không nhỏ.
"Ù ù ù."
Mục Trần hết sức tập
trung, hắc phong bạo càng lúc càng nhanh, mơ hồ nhìn thấy hắc phong bạo đang
ngưng kết thành hình dạng một hắc ắn.
- Vào hết cho ta!
Mục Trần gắt lên,
toàn lực thúc giục linh lực trong cơ thể, dũng mãnh tiến vào hắc ấn đang cấp tốc
hình thành, đều đích dũng mãnh vào kia hắc quang bên trong, hắc ấn cũng càng
lúc càng nhanh hơn. Chừng một phút sau, hắc phong bạo lặng lẽ co lại, một hắc ấn
đã hình thành lơ lửng trong lòng bàn tay trái của Mục Trần.
Sâm La Tử Ấn đệ nhị
ấn, cuối cùng đã hình thành a!
Mục Trần hưng phấn
nhìn Sâm La Tử Ấn lơ lửng trong lòng bàn tay, nhưng vẫn chưa thả lỏng, bởi vì
ngưng kết được tử ấn chỉ là bước đầu tiên, ánh mắt càng lúc càng thêm nghiêm
túc.....
Kế tiếp, hắn phải
đem tử ấn này đưa vào cơ thể. Một khi nhập thể, sẽ sinh ra chấn động cực kỳ khủng
bố, thậm chí có thể phá hủy kinh mạch.
Đối với phản chấn
của Sâm La Tử Ấn, khi Mục Trần tu luyện đạo hắc ấn đầu tiên cũng đã từng nếm trải
đau khổ. Hắn hiểu rõ, mỗi khi ngưng kết ra thêm một đạo tử ấn, phản chấn này
càng khủng bố gấp bội. Thực lực mạnh như Mạc sư đường đường là cường giả Thần
Phách cảnh, cũng chỉ có thể luyện ra hai đạo tử ấn. Tuy nói lực phản chấn sẽ vì
thực lực bản thân người tu luyện càng mạnh mẽ mà tăng lên, nhưng như vậy cũng
có thể thấy nó lợi hại đến mức nào.
Mục Trần hít sâu một
hơi, linh lực trong khí hải bắt đầu dâng lên, tạo thành một tầng bảo vệ kinh mạch,
chuẩn bị đối phó trùng kích hung hãn.
Sắp xếp đâu ra đấy
trong cơ thể, Mục Trần cũng không chần chừ, tâm thần vừa động, hắc ấn lơ lửng
nhẹ nhàng chui vào lòng bàn tay trái.
"Phịch!"
Vừa tiếp xúc, cơ
thể Mục Trần đã chịu chấn động. Sau đó sắc mặt kịch biến, lực trùng kích cuồng
bạo như hồng thủy cuốn lấy tất cả, từ kinh mạch ở lòng bàn tay thét gào chảy
vào!
Lực trùng kích thế
này tràn ngập tính phá hoại. Đường kinh mạch nó đi qua vốn được thiết kế linh lực
như đê chắn sóng ngay lập tức vỡ nát, kinh mạch không chịu nổi mà sinh ra uốn
khúc vặn vẹo, đau nhức nhanh như điện truyền lên não.
Mồ hôi đổ ra như
mưa trên trán. Bất quá hắn không dám phân tâm, vội vàng điều động linh lực, đắp
lại đoạn đê vỡ.
"Ầm Ầm Ầm"
Trong cơ thể Mục
Trần hỗn loạn như chiến trường. Lực phản chấn của Sâm La Tử Ấn điên cuồng phá hủy
những tầng phòng ngự mỏng manh kia. Đau nhức lan tỏa khiến cơ thể Mục Trần run
rẩy dữ dội.
- Chết tiệt!
Đau nhức khiến Mục
Trần nhăn mặt, cắn chặt hàm răng khẽ rên lên tru tréo, kiên trì cầm cự. Lúc này
nếu buông xuôi, không chỉ thất bại ngay sát vạch đích mà còn khiến cho cơ thể
thụ thương nghiêm trọng.
Kinh mạch méo mó
đau nhức, không ngừng lan ra. Mục Trần ướt đẫm cả người, hắn đau đến mức đầu óc
cũng mơ hồ mê man.
Lúc này hắn mới
chân đích hiểu được tu luyện Sâm La Tử Ấn đệ nhị ấn khó khăn kinh khủng ra sao.
Phản chấn này, phá
kinh mạch bên ngoài, rồi hăm he tiến đến khí hải, khiến cho Mục Trần lạnh cả sống
lưng. Kinh mạch hơi tổn thương còn chữa trị được, nhưng khí hải nát tan, thì thực
đau khổ đó hắn không muốn nếm thử.
- Sì tốp đe!
Nghĩ đến hậu quả
kinh khủng, tâm thần Mục Trần trấn định lại, mạnh mẽ quát lên.
Ngay lúc đó, trong
cơ thể chợt hiện lên những đốm đen quanh quẩn trải dọc cơ thể, cực kỳ quỷ dị.
Những đốm đen hiện
lên, hắn lại cảm giác những thứ đó như là tự phát sinh trực tiếp va chạm với phản
chấn hung hãn.
"Ầm!"
Tiếng năng lượng
chạm nhau trong cơ thể truyền ra, khiến Mục Trần ù cả tai, phải một lát sau mới
bình thường trở lại. Ngay khi tỉnh táo, hắn trước hết cảm nhận nội thể, liền
tròn mắt sửng sốt.
Vì hắn phát hiện
phản chấn cuồng bạo đang bị cản lại.
- Tại sao có chuyện
này?
Mục Trần mờ mịt tự
hỏi, tâm thần chú ý nhìn vào những đốm đen đang nhạt dần, lặng yên biến mất.
"Những thứ
này có phải linh mạch không? Tại sao không chỉ không khống chế được, mà thậm
chí cảm ứng cũng không thể?"
Khổ não suy tư
không có kết quả, Mục Trần đành thở ra. Xem ra chính cái thân thể mình chất chứa
ít nhiều bí mật mà bản thân cũng không hay biết a.
Áp lực sinh ra ý
tưởng trong lòng, Mục Trần lặng yên vận chuyển Đại Phù Đồ Quyết, kéo đám linh lực
đang trải rộng ra các đường kinh mạch khắp cơ thể kéo về khí hải. Khi tất cả đều
an ổn chui vào chuồng, hắn cũng cảm thấy linh lực vốn nghe lời hắn rất im lặng,
đột nhiên lúc này lại rung chuyển, dao động nhộn nhạo kỳ lạ, khiến trái tim hắn
đập liên hồi.
Cảm thụ rõ ràng cỗ
dao động đó, Mục Trần vừa khó hiểu vừa vui mừng phấn khởi.
- Đây là. . . dấu
hiệu linh lực muốn đột phá!
Kinh hỉ mở mắt, lập
tức lấy ra thêm một Ngọc Linh quả, không chút do dự nhét vào miệng, vận chuyển
Đại Phù Đồ Quyết, đem luồng linh lực mát lạnh ôn hòa kia luyện hóa, biến nó
thành linh lực ám hắc, lùa hết vào trong khí hải.
Hai luồng linh lực
nhanh chóng hội họp, chúng như có vẻ reo vui hoan nghênh lẫn nhau. Hắn cảm thấy
rõ, linh lực trong khí hải nhanh chóng dao động mạnh mẽ hùng hồn.
Dao động liên tục
một hồi mới dần trì hoãn lại, linh lực hắc ám trong khí hải lấp lánh như trời
sao. So với trước, đã tăng trưởng lên gấp đôi!
Trong lều vải, Mục
Trần chầm chậm mở mắt. Gương mặt khôi ngô ngập tràn vui sướng, vươn hai tay ra,
mỗi lòng bàn tay đều có một đạo tử ấn như ẩn như hiện,
Sâm La Tử Ấn, cuối
cùng hắn đã có hai đạo!
Mục Trần nhếch mép
cười, hai bàn tay nắm lại. Tối nay không chỉ thành công ngưng tụ đệ nhị ấn, còn
nhân cơ hội đột phá, tiến vào Linh Động cảnh hậu kỳ!
Cảm nhận linh lực
mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, Mục Trần không ngăn được cảm giác khoái trá cười rộ
lên.
Tối nay thu hoạch,
thật đúng là rất lớn ngoài dự kiến a.
Khi Mục Trần vì đột
phá mà cười như bị khùng, thì trong một lều vải khác ở doanh trại đông viện, Mạc
sư cũng đột nhiên mở mắt, kinh ngạc hướng về lều của hắn, mỉm cười.
"Tiểu tử kia,
thật đúng là khó lường a!"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét