Đừng thấy Ngôn Tự Chân Nhân có
dáng vẻ như một lão nhân hiền hòa, nhưng một khi mở miệng làm mọi người đều la
lên. Ngang nhiên hỏi chủ nhân mượn Ngọc kiếm. Ngọc kiếm này có thể tùy tiện cho
mượn được sao?
- Ngôn Tự, lão không quá già nên
hồ đồ chứ. Bọn ta suy tính mọi phương pháp đến cả liều mạng để đọat được một
thanh Ngọc kiếm. Lão ngang nhiên một lời toan tính bậy bạ đòi mượn các thanh Ngọc
kiếm, não của lão phát nhiệt không vậy?
Thanh Long cau mày nói.
Địch Long lạnh lùng nói :
- Ngôn Tự Chân Nhân, vấn đề này
quá lớn, tại hạ không thể tuân theo.
Địch Long căn bản không cần hỏi
gì, trả lời thẳng không đáp ứng.
Y Đạt cười lạnh nói:
- Ngôn Tự Chân Nhân, tốt nhất hãy
nói rõ sự việc. Ngọc kiếm nào phải là linh khí bình thường, lão không phải âm
thầm có được thanh Ngọc kiếm thứ chín chứ. Tính muốn mượn bọn ta những thanh Ngọc
kiếm khác, rồi sau đó một mình đi tìm Cửu Kiếm Tiên Phủ sao?
- Không phải, đương nhiên không
phải vậy.
Ngôn Tự Chân Nhân quan sát thấy mọi
người đều thay đổi hẳn thái độ, liền mỉm cười nói :
- Bồng Lai tiên vực không hề có đệ
cửu Ngọc kiếm, bởi vậy ta mới mượn Ngọc kiếm của các ngươi, để nghiên cứu nơi tọa
lạc của đệ cửu Ngọc kiếm.
- Ồ?
Tần Vũ chau mày nói :
- Ngôn Tự Chân Nhân, ý của người
là ... ...tập hợp tám thanh Ngọc kiếm lại để tìm nơi hạ lạc của thanh đệ cửu Ngọc
kiếm sao?
Tần Vũ cũng nghe nói, nếu linh
khí đồng thời chế luyện thì có sự cảm ứng lẫn nhau. Thông qua bí pháp có thể
làm Ngọc kiếm tự tìm thanh Ngọc kiếm khác.
- Đúng. Chính xác là như thế.
Ngôn Tự Chân Nhân vội giải thích:
- Thanh đệ cửu Ngọc kiếm này cuối
cùng ở nơi nào, ai cũng không biết. Đã có tám thanh Ngọc kiếm bày ra, ta nghĩ sẽ
không phí thời gian, thông qua tám thanh Ngọc kiếm này trực tiếp tìm thanh Ngọc
kiếm khác.
Tấn Vũ, Thanh Long, Tam Nhãn lão
yêu cả ba lúc này không thẳng thừng từ trối như Địch Long, nên đều trầm mặc.
Một lát sau, Tần Vũ gật đầu mỉm
cười nói :
- Ngôn Tự Chân Nhân đã có bí pháp
tìm kiếm, vậy ta cũng góp ít sức mọn. Thanh đệ bát Ngọc kiếm của ta sẽ cho Chân
Nhân mượn để tra cứu. Bất quá... Chân Nhân tốt nhất nên thi pháp tra cứu tại
Tinh Thần Các, chớ mang thanh Ngọc kiếm bỏ đi.
Tần Vũ vừa nói xong, Thanh Long
cũng vui vẻ nói:
- Việc mượn Ngọc kiếm không thành
vấn đề, bất quá lúc ngươi thi pháp tìm kiếm, thì phải ở Tinh Thần Các mà làm.
Thi pháp trước mắt bọn ta. Nếu ngươi vọng tưởng mang Ngọc kiếm rời khỏi, bọn ta
sẽ liên thủ đối phó với ngươi.
Ngôn Tự Chân Nhân tơ hào không bận
lòng, cười nói :
- Thanh Long cung chủ xin hãy an
tâm, tại hạ lại chê cuộc sống quá dài sao. Đừng nói lấy một chọi năm, chỉ Thanh
Long cung chủ ngươi thì ta cũng không là đối thủ.
- Ta có thể đảm bảo với các vị,
ta sẽ thi triển bí pháp tại Tinh Thần Các, tại Bồng Lai Uyển nơi ta cư ngụ.
Cùng chọn thời gian để hành động, các vị có thể đưa ta mượn Ngọc kiếm dùng một
lần chứ.
Ngôn Tự Chân Nhân nhìn năm người
nói.
Sau khi nghe những điều này. Địch
Long trước đó không tán thành, cân nhắc một lúc rồi cũng gật đầu.
- Tốt, các vị đều đã đồng ý, vậy
là ta nói sơ về quá trình tìm kiếm đệ cửu Ngọc kiếm.
Ngôn Tự Chân Nhân giải thích.
- Bí pháp này của ta là để cho
tám thanh Ngọc kiếm cảm ứng được nơi hạ lạc của thanh đệ cửu Ngọc kiếm, sau đấy
để tám thanh Ngọc kiếm nhắm hướng bay đến thanh đệ cửu Ngọc kiếm, với số người
của chúng ta thì chỉ cần phi hành cùng tám thanh Ngọc kiếm là có thể tìm thấy
nơi hạ lạc của thanh đệ cửu Ngọc kiếm.
Thanh Long, Tần Vũ, Tam Nhãn Lão
yêu, Địch Long đều cau mày.
Đầu tiên nếu chỉ cho Ngôn Tự Chân
Nhân mượn một lần thì có thể, bây giờ hiểu được, thì ra để cho tám thanh Ngọc
kiếm bay đi về hướng thanh đệ cửu Ngọc kiếm, không phải là bọn họ bay đi tìm
sao.
- Đệ cửu Ngọc kiếm hiện không biết
ở nơi nào? Nếu như ẩn tàng ở hải vực, không biết bao nhiêu năm mới có khả năng
tìm được nó? Chỉ dựa vào tám thanh Ngọc kiếm này, việc tìm thanh đệ cửu Ngọc kiếm
sẽ dễ hơn.
Ngôn Tự Chân Nhân khuyên.
Mọi người đều suy nghĩ về điều
đó, chỉ có Tần Vũ trong lòng cười thầm,
"Thanh đệ cửu Ngọc kiếm là
quan trọng nhất trong Cửu Kiếm Tiên Phủ. Chỉ cần có một thanh Ngọc kiếm là đủ
tư cách để vào Cửu Kiếm Tiên Phủ. Ta cũng không có lòng tham, trước sau cứ thủng
thẳng, cần có nhiều Ngọc kiếm hơn để làm gì chứ."
Tần Vũ lớn tiếng tán đồng ngay:
- Ngôn Tự Chân Nhân đã cân nhắc
cho mọi người chúng ta, vấn đề này tại hạ chấp nhận, bằng không thanh đệ cửu Ngọc
kiếm, ai biết khi nào mới có được .
Nghe Tần Vũ tán đồng, Ngôn Tự
Chân Nhân nhất thời mừng rở.
Ngôn Tự Chân Nhân càng nhìn càng
thấy Tần Vũ hợp nhãn, cả hai đề nghị của hắn Tần Vũ đều chấp thuận trước nhất.
Y Đạt giọng lạnh lùng nói :
- Việc này tại hạ không có ý kiến.
Cân nhắc thật lâu, Thanh Long
cung chủ, Tam Nhãn lão yêu, Địch Long, tất cả cũng đều đáp ứng.
- Tốt, ta phải về chuẩn bị cho tốt,
ngày mai các vị trực tiếp đến Bồng Lai Uyển, đến thời điểm ta sẽ thi triển bí
pháp, các vị cùng ta truy tìm nơi hạ lạc của thanh đệ cửu Ngọc kiếm.
Ngôn Tự Chân Nhân ân cần nói.
Hai ngày sau, tại Bồng Lai Uyển ở
Tinh Thần Các tất cả muời người tụ tập lại.
Lục phương thế lực, nhiều là bốn
năm người, ít là hai ba người, đều là những nhân vật then chốt. Sự tình hôm nay
vô cùng quan trọng nên không cho phép có bất cứ sai sót nào.
- Này, Ngôn Tự Chân Nhân, có thể
bắt đầu chưa? Bọn ta thiệt chán quá.
Hầu Phí đứng gần Tần Vũ, không nhịn
nổi nói.
Thời khắc này Ngôn Tự Chân Nhân
ngồi bắt chéo chân lơ lững giữa không trung, không chút cử động, cũng không bố
trí trận pháp gì, như không có gì đáng nói, khoanh chân lăng không bình tĩnh ngồi.
Hầu Phí thật sự nhịn không nổi lên tiếng hỏi.
Ngôn Tự Chân Nhân mở mắt, trong mắt
như chiếu ra thanh quang.
- Chư vị, mọi việc đã sẵn sàng rồi,
mời mọi người hãy cho mượn Ngọc kiếm trước rồi cùng ta thi triển bí pháp.
Không ai biết Ngôn Tự Chân Nhân vừa
rồi khép mắt khoanh chân làm giống gì, nhưng lúc này nghe Ngôn Tự Chân Nhân lên
tiếng, tinh thần mọi người đều tập trung lại.
Trong tay Ngôn Tự Chân Nhân xuất
hiện một thanh Ngọc kiếm, đó là Ngọc kiếm Bồng Lai tiên vực tìm được.
- Các vị, hãy đưa Ngọc kiếm cho
ta, thế nào, các vị đổi ý sao?
Ngôn Tự Chân Nhân cười nói, dù mọi
người đều đã đáp ứng, nhưng hiện tại ngược lại không một ai muốn giao ra trước
tiên.
Thanh Long ngiêm túc nói :
- Ngôn Tự, ngươi biết Ngọc kiếm
này rất là quan trọng đối với chúng ta. Ngươi ngàn vạn lần chớ có ý gian tà, nếu
có chuyện ngòai ý gì, đừng trách bọn ta lòng ác. Tốt lắm. Chụp lấy.
Thanh Long động tay, hai thanh Ngọc
kiếm xuất ra.
Ngôn Tự Chân Nhân đưa tay đón hai
thanh Ngọc kiếm :
- Thanh Long, xin ngươi hãy yên
tâm, ở thời khắc này, làm sao ta dám có thủ đọan gì?
- Hy vọng ngươi nhớ kỹ lời ngươi
nói.
Thanh Long hoàn toàn tập trung
vào Ngôn Tự Chân Nhân.
Tần Vũ mỉm cười nói:
- Ngôn Tự Chân Nhân, trận pháp
trong Tinh Thần Các của ta, do chính tay Lan thúc bố trí, chính là thất truyền
Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận trong truyền thuyết. Một khi đã chính thức phát động
người thật là lên trời không lối, xuống đất không cửa.
Tần Vũ nói xong, liền đưa thanh
Ngọc kiếm cho Ngôn Tự Chân Nhân.
Tuy Tần Vũ chỉ nói sơ về Chu
Thiên Tinh Thần Đại Trận, nhưng hậu quả làm Ngôn Tự Chân Nhân lo sợ.
Tần Vũ thật không buông lời hăm dọa
người khác. Ngôn Tự Chân Nhân, Y Đạt đám người này. họ là nhân vật đều đã thành
tinh vô cùng giảo họat. Họ biết ở phía sau Tần Vũ có siêu cấp cao thủ, thì tự
nhiên không dám tùy ý lừa dối.
- Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận?
Lông mày Địch Long dựng lên.
- Tần Vũ Các chủ, Tinh Thần Các của
ngươi nói dễ nghe là nơi tiên cảnh; nói khó nghe là một tuyệt cảnh. Nếu ngươi đối
với bọn ta giở thủ đoạn, vậy có thể ......
Lúc này Địch Tiến, Địch Dương
cùng lạnh lùng nhìn Tần Vũ. Tần Vũ là sự thù hằn của họ, mặc dù họ không dám trả
thù nhưng họ và Tần Vũ vẫn là kẻ thù.
Tam Nhãn Lão yêu cười lạnh nói :
- Địch Long, đừng chu mỏ lên. Nếu
như Tần Vũ thật muốn giết ngươi, thì ngày đó trên Hắc Thạch đảo, bốn huynh đệ
các ngươi đã sớm không còn tánh mạng. Cần phiền phức như vậy làm gì?
Tam Nhãn lão yêu cùng Thanh Long
đã biết sự lợi hại của Lan thúc, đối với Tần Vũ thật tốt phi thường.
- Đừng lãng phí thời gian. Hãy
mau tìm thanh đệ cửu Ngọc kiếm.
Y Đạt hét lên.
Nhất thời mọi người đều yên lặng,
mỗi người mang thanh Ngọc kiếm giao cho Ngôn Tự Chân Nhân.
- Tần Vũ hiện đang làm gì thế?
Bất chợt âm thanh của Lập Nhi
vang lên, Lập Nhi mỉm cười đi tới. Thấy cảnh trước mắt, đặc biệt nhìn thấy tám
thanh Ngọc kiếm kia, ánh mắt Lập Nhi vụt thu nhỏ, rồi mở ra trong mắt tỏa ra
tia sáng rực trí tuệ.
- Tại Tiềm Long Đại Lục?
Lập Nhi nhỏ giọng thì thào tự
nói.
Tần Vũ nghe được âm thanh của Lập
Nhi, bất kể Ngôn Tự Chân Nhân thi triển bí pháp ra sao, chuyển thân đến chỗ Lập
Nhi:
- Lập Nhi nói lầm thầm cái gì thế?
- Không có gì.
Lập Nhi lắc đầu trả lời.
Tần Vũ đưa Lập Nhi đi đến một mái
đình, hai người đều ngồi xuống. Tần Vũ không bận lòng Ngôn Tự Chân Nhân ra sao,
cánh Thanh Long Cung chủ nhiều người tại đó trông chừng, sợ gì Ngôn Tự Chân
Nhân dám chơi thủ đọan?
- Tần Vũ, tu tiên giả kia làm gì
vậy?
Lập Nhi chỉ Ngôn Tự Chân Nhân
đang lơ lững trong không trung.
Tần Vũ quay đầu nhìn lại, lúc này
Ngôn Tự Chân Nhân được tám thanh Ngọc kiếm vây quanh, phát xuất tám đạo quang
hoa, hoàn toàn kết nối với Ngôn Tự Chân Nhân, Ngôn Tự Chân Nhân liên tục thi
triển các thủ ấn huyền bí.
- Hắn đang tra cứu nơi hạ lạc của
thanh đệ cửu Ngọc kiếm.
Tần Vũ không dấu diếm nói.
- Đệ cửu Ngọc kiếm ?
Lập Nhi nhíu mày lại. Tần Vũ cười
nói :
- Từng có vị tiên nhân cực kỳ lợi
hại, không phải Tán tiên, mà từ tiên giới xuống phàm nhân. Có thể từ tiên giới
xuống phàm nhân giới. Thì ngươi nên biết tiên nhân đó có năng lực rất cường mạnh.
- Từ tiên giới đi đến phàm nhân,
nếu một người có năng lực xuyên qua, thì thực lực tiên nhân này tại tiên giới
phải lợi hại phi thường lợi hại.
Lập Nhi gật đầu nói. Tần Vũ tán đồng:
- Nhưng tiên nhân này để lại một
tòa Cửu Kiếm Tiên Phủ, chìa khóa là chín thanh Ngọc kiếm, hôm nay chúng ta đã
có tám thanh, cón thiếu một thanh Ngọc kiếm. Hôm nay Ngôn Tự Chân Nhân kia
thông qua bí pháp, bằng vào tám thanh Ngọc kiếm cảm ứng nơi tọa lạc của thanh đệ
cửu Ngọc kiếm.
Ánh mắt Lập Nhi sáng lên :
- Việc này như rất thú vị, Tần
Vũ, tìm thanh đệ cửu Ngọc kiếm ta và ngươi cùng đi, ngươi xem có tốt không?
Tần Vũ cau mày nói:
- Tốt thì tốt, nhưng lúc bắt đầu
tìm kiếm, các thanh Ngọc kiếm khẳng định phi hành với tốc độ rất nhanh, muội chỉ
là Kim Đan kỳ, tốc độ phi hành ...
Tần Vũ vẫn chưa hiểu khả năng phi
hành của Lập Nhi.
- Hãy an tâm, muội có một đặc dị
thần thông, đó là về tốc độ.
Trên mặt Lập Nhi hiện lên vẻ kiêu
ngạo.
- Tốt rồi, ta muốn thấy, một Kim
Đan kỳ tiểu cô nương thì tốc độ có thể nhanh cỡ nào.
Tần Vũ chọc ghẹo. Lập Nhi tự tin
nói :
- Tốt, khi thời gian đến thì
huynh sẽ thấy được.
Trong lúc Tần Vũ cùng Lập Nhi trò
chuyện, ở bên cạnh Ngôn Tự Chân Nhân đầu đã chảy đầy mồ hôi. Cuối cùng bí pháp
cũng thi triển thành công, chỉ nhìn thấy những thanh tiên kiếm bay lên trên
không trung, đồng thời Ngôn Tự Chân Nhân lớn tiếng nói :
- Chư vị, hoạt động bình tuyển
thành công, tám thanh Ngọc kiếm bắc đầu phi hành để gặp đệ cửu Ngọc kiếm, chư vị
theo sát.
- Tần Vũ, chúng ta đi.
Lập nhi ngay lập tức đứng dậy. Tần
Vũ cũng đi theo Lập nhi, thẳng hướng đám người Hầu Phí đi tới.
Quả thật, tám thanh Ngọc kiếm
trong giây lát bất thình lình bắt đầu bay đi. Nhóm người ngay lập tức bắt đầu
phi hành phía sau những thanh Ngọc kiếm.
- Chư vị không cần phải lo lắng,
ta có thể điều khiển tốc độ phi hành của Ngọc kiếm. Trừ khi thực lực quá yếu, tốc
độ quá chậm, còn ra ta đã khống chế phi kiếm bay với tốc độ tốc độ tương đương
Đổng Hư trung kỳ tu tiên giả.
Ngôn Tự Chân Nhân cao giọng nói.
Đổng Hư trung kỳ, đối với sáu thế
lực lớn mà nói đây không là việc khó khăn.
- Trang Chung, ngươi quản lý tốt
mọi việc Tinh Thần Các, ta và hai Các chủ đi ra ngoài một chuyến.
Tần Vũ quay về Trang Chung bên cạnh
ra mệnh lệnh.
- Vâng, Các chủ.
Trong lòng Trang Chung cũng vui vẻ,
ba đại Các chủ đều rời khỏi, Tinh Thần Các hắn là người lớn nhất rồi. Bất quá
Trang Chung không dám tạo phản, dù sao thực lực Tần Vũ, Hầu Phí đã được truyền
tin qua lại. Đã giết chết một số điện hạ của Cửu Sát điện, sức mạnh có thể hình
dung được, hơn nữa phía sau Tần Vũ còn có vị Lan thúc kia nông sâu khó dò.
Tinh Thần Các có bốn người rời khỏi
là Tần Vũ và Lập nhi cô nương, kẻ thích náo nhiệt Hầu Phí và còn cần đi với Tần
Vũ là Tiểu hắc.
Thanh Long cung, Bích Thủy phủ, Bồng
Lai tiên vực, Cửu Sát điện, Tử Diễm Ma Ngục đều trên bốn năm người, cùng tám
phi kiếm phi hành với tốc độ cực hạn. Sau khi tám thanh phi kiếm rời khỏi Tinh
Thần Các thì nhằm mãi hướng Bắc bay đi.
- Hóa ra là phía bắc Tinh Thần
Các, thật sự làm mọi người giật mình.
Thanh Long cáp cáp cười to.
Thời khắc này tám thanh phi kiếm
bay cùng với nhau, theo sau là hàng tá người, trong số này trừ Lập Nhi, người
khác thực lực ít nhất cũng là Đổng Hư hậu kỳ.
Tần Vũ ngự kiếm khi hành, nhưng
bên cạnh Lập Nhi ngự không phi hành thật sự dễ dàng theo kịp tốc độ của những
người khác.
- Lập Nhi, tốc độ phi hành của muội
...
Tần Vũ trợn mắt há mồm.
Ngự không phi hành, đúng ra so với
ngự kiếm phi hành phải chậm hơn nhiều, tuy vậy Lập Nhi là Kim Đan kỳ mà ngự
không phi hành với tốc độ cực nhanh, dể dàng vượt qua Tần Vũ và những người
cùng phi hành, thảo nào Lập nhi quá tự tin.
- Chẳng phải muội đã sớm nói rồi,
muội rất tin tưởng vào tốc độ của muội.
Lập Nhi cười tươi nói.
Một bên Hầu Phí ngồi trên Hắc bổng
to lớn, lắc qua lách lại, chớp mắt lia lịa, nói lầm bầm :
- Quái vật, tất cả đều là quái vật,
Lập Nhi tỷ tỷ thật là quái vật, Kim Đan kỳ mà tốc độ lại nhanh như vậy.
Tần Vũ không khỏi phì cười.
Tất cả đều phi hành đuổi theo, mọi
người hướng về phía bắc mà bay không ngừng, thời gian bay càng lúc càng kéo
dài. Tiềm Long Đại Lục to lớn xuất hiện từ đằng xa, tâm trạng Tần Vũ bắc đầu
rung động:
"Không thể, không thể nào lại
ở tại Tiềm Long Đại Lục!"
Tại thời khắc này, trong đầu óc Tần
Vũ lóe lên những hình ảnh trùng trùng.
Cảnh thời thơ ấu tái hiện, trên đỉnh
núi cao Đông Lam ngắm sao đêm; cảnh cần cù khổ luyện với sư phó Triệu Vân Hưng;
cảnh một mình tu luyện ngọai công; cảnh sát thủ Lưu Tinh lần đầu tiên giết người;
cảnh Tứ Cửu Thiên Kiếp cùng Ngũ Hành đồng quy u tận; cảnh quyết chiến với Hạng
Ương....
"Đáng ra nên về thăm phụ
vương."
Tần Vũ nhìn mảnh đại địa quen thuộc,
những tình cảm sâu thẳm trong lòng bắc đầu cuồn cuộn dâng trào.
Hải ngoại tu chân giới hơn mười vị
cao thủ tuyệt đỉnh, cứ vậy tiến đến Tiềm Long Đại lục...
===============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét