Tiềm Long đại lục nhân khẩu rất
nhiều.
Nhóm mấy chục người Tần Vũ ngự
không phi hành xuyên qua mây mù lúc ẩn lúc hiện.
Ở phía dưới khói bếp mịt mù, bóng
người đông đảo. So với đại dương vô biên vô tế thì người của Tiềm Long đại lục
quá nhiều. Một tòa thành có tới mấy vạn người, tòa thành lớn càng đạt đến mấy
chục vạn người.
"Đây là Minh vương triều
trong ba đại vương triều của Tiềm Long đại lục."
Tần Vũ hít sâu một hơi. Dù đang ở
trong tầng mây, với linh thức nhạy bén của Tần Vũ vẫn cảm nhận được mùi đất
quen thuộc. Trong biển cả không thể ngửi được mùi đất này, đây là mùi quê
hương.
- Đại ca!
Đôi mắt sáng của Hắc Vũ cũng nhìn
về phía Tần Vũ, hắn bất giác mỉm cười.
Nhớ khi xưa Tần Vũ cùng Hắc Vũ gắn
bó với nhau, một đứa bé trai ở với một con ưng non. Cuối cùng đi chung một đường,
sau đó bước ra khỏi Tiềm Long đại lục gây nên sóng gió trong thế giới tu yêu giả
dưới đáy biển. Gần mười năm trôi qua, Tần Vũ và Hắc Vũ cũng xem như đã trở về.
- Tần Vũ, ngươi sao vậy?
Lập nhi dịu dàng hỏi nhỏ.
Tần Vũ cười nói:
- Đây là gia hương của ta, nhà của
ta chính là ở Tiềm Long đại lục. Hiện dưới chân chúng ta là Minh vương triều
trong ba đại vương triều, nhà ta ở Tần vương triều.
Tần Vũ không chút giấu diếm, cũng
không e ngại người khác đang ở bên cạnh.
Người của các phe Thanh Long
cung, Bích Thủy phủ, Bồng Lai tiên vực chúng nhân đều nhìn Tần Vũ.
Thính lực của những người này đều
đặc biệt tốt tự nhiên nghe được những lời đó của Tần Vũ. Trong mắt bọn họ, Tần
Vũ là các chủ Tinh Thần Các, là bá chủ một phương trong hải để Tu yêu giới.
Nhưng.....Tần Vũ lại là người của Tiềm Long đại lục sao?
- Thế nào? Chư vị rất tò mò sao,
à quên nói cho mọi người ta tịnh không phải yêu thú, ta là nhân loại.
Tần Vũ nhìn chúng nhân tại trường,
điềm đạm và ung dung nói.
Hơn mấy chục người phi hành đều
kinh ngạc. Ban nãy nghe Tần Vũ nói nhà mình ở Tiềm Long đại lục thì có chút
hoài nghi. Hiện tại Tần Vũ quang minh chính đại nói ra, cũng xác nhận suy đoán
của họ, Tần Vũ chính là nhân loại.
- Các người nhìn ta làm gì? Lẽ
nào con người không thể sống tại hải để Tu yêu giới, huống chi nhị đệ Hầu Phí của
ta là thần thú. Lẽ nào các người nghi ngờ ta có tư cách đảm đương các chủ Tinh
Thần Các?
Tần Vũ nhìn lướt qua chúng nhân,
trong mắt chút lạnh lẽo.
Thanh long cười lớn nói:
- Ha ha...Tần Vũ huynh đệ, lão ca
bội phục huynh đệ đến chết. Huynh đệ một nhân loại lại dám đến Hải để tu yêu giới.
Bất quá tu yêu giả cùng với tu tiên giả, tu ma giả thật ra sai biệt không lớn.
Không cần biết người đó thuộc loại tu chân giả nào, thực lực mới là tối quan trọng
nhất. Ở đây ai dám hoài nghi tư cách các chủ của huynh đệ ?
- Tam Nhãn, ngươi hoài nghi sao?
Thanh Long đưa mắt nhìn về Tam
Nhãn lão tổ.
Tam Nhãn lão tổ lục phát bay bay
cười nói:
- Hoài nghi cái gì? Tần Vũ huynh
đệ thực lực bản thân đã quá đủ, hơn nữa không cần nói đến y, huynh đệ Hầu Phí của
y cũng là thần thú. Bọn họ đảm đương các chủ Tinh Thần Các điều đó căn bản
không cần hoài nghi.
Trong ba đại thế lực khác của Hải
để tu yêu giả, hiện tại Thanh Long cung và Bích Thủy phủ đã lên tiếng, Cửu Sát
điện còn dám chất vấn sao?
- Tần Vũ các chủ quả nhiên có đảm
khí. Bội phục, bội phục
Địch Long âm bất âm, dương bất
dương nói. Bọn Địch Tiến lại không nói gì.
Tần Vũ dường như không nghe thấy ý châm chọc của
Địch Long, gật đầu nói:
- Tiềm Long đại lục là địa bàn của
ta, ta cũng xem như địa chủ, tự nhiên phải hết tình địa chủ. Đầu tiên ta giới
thiệu một chút về Tiềm Long đại lục với mọi người.
- Vậy thì cám ơn Tần Vũ các chủ.
Ngôn Tự chân nhân cười nói.
Y Đạt cũng nhìn Tần Vũ, xem như
là có tình hữu nghị.
Tần Vũ nói:
- Tiềm Long đại lục này chia làm
ba vương triều lớn gồm Tần vương triều, Minh vương triều và Hán vương triều.
Nhân khẩu của ba đại vương triều đều hơn mấy chục ức, cộng lại đạt đến con số
kinh khủng trăm ức.
- Trăm ức!
Thanh Long kinh ngạc tán thán
- Phàm nhân thật là nhiều, Hải
ngoại tu chân giới luận diện tích lớn hơn Tiềm Long đại lục nhiều, nhưng nói về
nhân khẩu Hải ngoại tu chân giới cũng không đủ ngàn vạn. Còn phàm nhân này lại
gần trăm ức.
Ngôn Tự chân nhân cười nhạt nói:
- Phàm nhân tuy nhiều nhưng thực
lực quá yếu. So với tu chân giả chúng ta căn bản không cùng đẳng cấp.
- Ngôn Tự chân nhân nói đúng,
trăm ức, hừ nếu như thật sự muốn đại khai sát giới, chỉ cần một trăm tu chân giả
tuyệt đối có thể đồ sát sạch sẽ cả đại lục này.
Một đại hán tóc dài đỏ như máu của
Tử Diễm Ma Ngục lên tiếng.
Y Đạt hừ lạnh nói:
- Tiêu Cửu, nếu ngươi muốn Viêm
Ma Môn của ngươi bị diệt môn thì ngươi cứ việc đồ sát.
Y Đạt lần này mang theo hai người
Tiêu Cửu và Tư Đồ Huyết. Hai người này công lực đều đạt đến Không minh tiền kì.
Dạo trước cũng là hai người bị Y Đạt nhốt trong lao ngục ba năm ròng rã.
- Chỉ nói vậy thôi.
Tiêu Cửu hắng giọng nói.
Tần Vũ tiếp tục:
- Tiềm Long đại lục phàm nhân nhiều
nhưng yêu thú cũng rất nhiều. Phía Đông Tiềm Long đại lục có một Hồng hoang vô
biên, bên trong có rất nhiều yêu thú, càng tiến vào trong yêu thú càng lợi hại,
nơi sâu thẳm yêu thú có lẽ cả Độ kiếp kì, Không minh kì cũng có.
Lời này của Tần Vũ tịnh không hề
phóng đại.
Khi xưa Lôi Vệ từng lưu lại thư tịch
miêu tả Hồng hoang. Nơi sâu thẳm của Hồng hoang này thậm chí cả Lôi Vệ cũng
không dám tiến vào. Từ điều này có thể phán đoán sự lợi hại của yêu thú sâu
trong Hồng hoang, dầu sao Lôi Vệ đã có thể giết cao thủ Đại thành kì tu tiên giả.
- Độ kiếp kì, Đại thành kì?
Bọn người Thanh Long, Tam Nhãn
lão tổ, Ngôn Tự chân nhân, Y Đạt đều biến sắc.
Nếu như là yêu thú Độ kiếp kì và
Đại thành kì, đám người bọn họ căn bản không thể đối địch.
- Tần Vũ huynh đệ, ngươi xác định
chứ? Chuyện này không thể nói đùa được.
Thanh Long nghiêm túc nhìn Tần Vũ
nói. Thanh Long từng nghe qua trong Hồng hoang của Tiềm Long đại lục có yêu thú
nhưng Hải ngoại tu chân giới trước giờ đều xem thường Tiềm Long đại lục của
phàm nhân, họ tưởng rằng hồng hoang cũng chỉ là một số yêu thú phổ thông mà
thôi.
Ai ngờ hôm nay Tần Vũ lại nói
trong Hồng hoang có yêu thú Độ kiếp kì, Đại thành kì.
- Đương nhiên chắc chắn.
Tần Vũ nghiêm túc đáp,
- Chuyện này có miêu tả trong thư
tịch của sư môn ta để lại.
Điều này xác thật có ghi lại
trong thư tịch sư môn Tần Vũ, bất quá bọn người Thanh Long khi nghe qua lại
liên hệ sư môn Tần Vũ với Lan thúc.
- Nếu là như vậy thì mười phần có
tám, chín là thật.
Bọn người Thanh Long trịnh trọng
nói.
Trong Hải ngoại tu chân giới công
lực mạnh nhất là Thanh Long, thần thú Không minh tiền kì tương đương với Tu
tiên giả Độ kiếp kì tiền kì. Tuy nhiên trong hồng hoang có yêu thú Độ kiếp kì,
Đại thành kì, còn tối cao trong yêu thú thông thường đều là thần thú.
- Nếu như là thần thú Độ kiếp kì,
Đại thành kì, vậy......
Nghĩ tới đây, trong lòng Thanh
Long thấy khiếp đảm.
Tức thì bọn người Hải ngoại tu chân giới đều bắt
đầu cảm thấy lo lắng.
- Ha ha, chư vị, đừng quá lo lắng.
Hồng hoang này càng tiến sâu yêu thú thực lực càng mạnh. Chỉ cần chúng ta không
vào sâu, không đụng chạm các yêu thú lợi hại, thế là ổn thôi đúng không? Cần gì
lo lắng như vậy.
Tần Vũ lên tiếng khuyên giải.
- Một đám nhát gan.
Y Đạt hừ lạnh nói.
Thanh Long lạnh lùng liếc Y Đạt
nói:
- Y Đạt, cái dũng của thất phu là
chuyện một thằng ngốc làm thôi.
Dù nói Thanh Long là đệ nhất cao
thủ trong Hải ngoại tu chân giới, nhưng Y Đạt là Không minh hậu kì Tu ma giả,
thực lực so với Thanh Long cũng không kém bao nhiêu. Hơn nữa thủ đoạn công kích
của Y Đạt cũng hết sức quỷ dị, hắn tịnh không e sợ Thanh Long.
- Chư vị đừng làm ồn nữa. Chúng
ta tới đây để tìm Đệ cửu ngọc kiếm, chứ không phải đánh nhau với yêu thú trong Hồng
hoang.
Ngôn Tự chân nhân cười nói.
Vừa dứt lời tức thì ai nấy đều trở
nên nhẹ nhõm.
- Ha ha, không sai, các ngươi lo
lắng làm gì, chúng ta bất quá tìm kiếm Đệ cửu ngọc kiếm mà thôi. Yêu thú trong Hồng
hoang có lợi hại thế nào liên quan gì đến chuyện của chúng ta?
Lâu Kha đứng cạnh Tam Nhãn lão tổ
cười ha hả nói.
Mọi người trên đường bàn luận
nhưng vẫn phi hành thật nhanh.
- Tần vương triều, đã đến Tần
vương triều.
Trong mắt Tần Vũ lấp loáng ánh
sáng.
- Tần Vũ, ngươi nói nhà ngươi tại
Tần vương triều, đến nhà rồi phải không?
Lập Nhi cười nói
- Nếu như đã đến nhà, trước tiên
trở về thăm nhà đi. Chắc người nhà ngươi gặp ngươi nhất định sẽ rất vui mừng.
Tần Vũ nhìn từng thành trấn, lắc
đầu nói:
- Phụ vương ta thật sự ở trong Tần
vương triều, nhưng lúc này họ rốt cuộc ở đâu ta lại không biết. Có lẽ ta chỉ biết
nhị ca đang ở đâu thôi.
Tần Chính hiện là hoàng đế của Tần
vương triều, nếu như không xảy ra chuyện lớn tự nhiên phải ở trong hoàng cung.
- Tần Vũ huynh đệ đừng gấp, trước
tiên cứ tìm Đệ cửu ngọc kiếm, rất nhanh có kết quả thôi, khoảng một hai ngày gì
đó. Qua một hai ngày này, huynh đệ trở về đoàn tụ với gia đình cũng không muộn.
Thanh Long cười ha hả nói, đột
nhiên lại nhíu mày hỏi:
- Tần Vũ, huynh đệ gia nhập sư
môn tu luyện rốt cuộc đã bao nhiêu năm, phụ mẫu phàm nhân liệu còn tại thế
không?
Tần Vũ chợt ngẩn người.
- Thanh Long cung chủ, ngươi nhầm
rồi, cha ta cũng là tu chân giả.
Tần Vũ giải thích.
Thanh Long tức thì cũng hiểu ra.
Mọi người phi hành nhắm thẳng
theo hướng Đông mà tiến.
- Bây giờ đã qua Đông vực tam quận,
vẫn còn tiến về phía Đông, không lẽ Đệ cửu ngọc kiếm lại nằm trong Hồng hoang?
Tần Vũ nhíu mày nói.
Nghe Tần Vũ nói mọi ngươi ai nấy cũng
đều nhíu mày lại. Tất cả đều nhìn theo tám thanh ngọc kiếm thấy cả tám thanh đều
bay theo hướng Đông căn bản không hề dừng lại. Thời gian cứ trôi qua, mọi người
đã bay qua Đông vực tam quận.
Vừa tiến vào biên giới Hồng hoang
thì cảm nhận được nồng độ linh khí tăng lên rõ rệt.
- Hồng hoang này xem ra cũng là một
nơi thật tốt.
Thanh Long tán thưởng.
Tần Vũ lập tức cao giọng:
- Các vị, thực lực yêu thú trong
Hồng hoang không thể xem thường. Lần trước ta từng gặp hai con thần thú ở bên
ngoài. Vì vậy mọi người cần phải cẩn thận.
- Hai con thần thú?
Thanh Long nhíu mày. Thần thú
thiên phú dị bẩm, tốc độ tu luyện cực nhanh,
- Ngoại vi đã có hai con thần
thú, Hồng hoang này rốt cuộc có bao nhiêu thần thú, từ khi nào thần thú dễ gặp
như thế?
Hầu phí nói:
- Hê hê, Thanh Long, ngươi sợ rồi
sao? Bất quá mật độ yêu thú trong Hồng hoang cao hơn nhiều so với Hải ngoại tu
chân giới. Mỗi người bay chậm lại, cẩn thận chút.
Mọi người bất giác đều bắt đầu giảm
tốc độ, dẫu sao nơi đây cũng là Hồng hoang.
- Ủa?
Tần Vũ phát hiện một vùng thảo
nguyên. Khi xưa tại thảo nguyên này, Tần Vũ đã gặp qua Long Nham sư, cách chỗ
Long Nham sư không xa là thần thú Hồng Loan. Song lúc này Tần Vũ không hề phát
hiện sự tồn tại của thần thú. Vùng thảo nguyên đó cũng không giống quá khứ,
không hề có yêu thú khác.
Lúc này trên thảo nguyên rải rác
các mãnh thú yêu thú.
- Long Nham sư đi đâu rồi?
Tần Vũ cực kỳ nghi hoặc.
Thời gian chỉ mới mười năm, Long
Nham sư lẫn Hồng Loan lại không thấy đâu.
Đột nhiên---
- Ngọc kiếm sao vậy?
Chúng nhân đều phát hiện tám
thanh ngọc kiếm không ngờ bắt đầu rung động, dường như đang chịu ảnh hưởng gì
đó. Tám thanh ngọc kiếm như muốn bay theo các hướng khác nhau, đồng thời thanh
âm rung động càng lúc càng lớn.
Ngôn Tự chân nhân lập tức hét lớn:
- Các vị, Hồng hoang này hết sức thần bí, bí
pháp của ta mất công hiệu. Mọi người mau thu lại phi kiếm của mình.
Tức thì ai nấy đều thu lại ngọc
kiếm.
- Ngôn Tự, có chuyện gì xảy ra vậy?
Thanh Long nói lớn.
Ngôn Tự chân nhân cũng nghi hoặc
lắc đầu:
- Thực tế ta cũng không biết chuyện
gì. Theo đạo lý tám thanh ngọc kiếm đúng ra cùng bay theo một hướng, cuối cùng
đến nơi chôn giấu Đệ cửu ngọc kiếm. Nhưng lúc nãy....tám thanh ngọc kiếm lại
mưu toan bay theo các hướng khác nhau. Điều này không hiểu nổi, Đệ cửu ngọc kiếm
chỉ có một, khẳng định ở một nơi, vì sao tám thanh ngọc kiếm muốn bay theo các
hướng khác nhau?
Mọi người vừa nghe cũng hiểu được
chỗ không bình thường.
Đệ cửu ngọc kiếm nhất định chỉ ở
một hướng. Tại sao tám thanh ngọc kiếm muốn bay theo các hướng khác nhau?
- Hiện tại, chỉ còn duy nhất một
cách đó là....triệu tập tu chân giả của mỗi phe, mau chóng đến nơi này, rồi sử
dụng linh thức lục soát, lục soát từng vùng.
Tam Nhãn lão tổ lạnh lùng nói.
Lúc này Tam Nhãn lão tổ và Thanh
Long đều rất thất vọng.
Bởi vì Tinh Thần Các gần Tiềm
Long đại lục nhất, cho nên khi xưa Thanh Long cùng Tam Nhãn lão tổ mỗi người tự
tặng cho Tần Vũ hai động phủ, đều gần với Tinh Thần Các, đồng thời cũng gần Tiềm
Long đại lục nhất.
Hồng hoang mênh mông, rừng sâu
núi thẳm.
Muốn dựa vào mấy chục người tự
thân tìm, ai biết phải đợi đến khi nào, chỉ có thể dựa vào thủ hạ.
Chỉ thấy Thanh Long, Tam Nhãn lão
tổ, Địch Long, Y Đạt, Ngôn Tự chân nhân gần như đồng thời lấy ra truyền tấn lệnh,
mỗi người bắt đầu hạ lệnh cho thủ hạ điều động nhân mã tập trung tại Tiềm Long
đại lục.
Từ thời điểm này, một lực lượng lớn
nhân mã của Hải ngoại tu chân giới tập trung tại Tiềm Long đại lục, tự nhiên
làm dậy lên một trường phong ba.
- Các vị, ta trở về nhà trước
đây. Tần vương triều là nhà của ta, nếu như có ai muốn tham quan ta có thể sắp
xếp người giúp đỡ.
Tần Vũ cười cười nhìn mọi người
nói.
Tức thì từng nhân vật đầu não
trong đám Hải ngoại tu chân giới nói lời từ biệt và đều nói có thời gian nhất định
đến tìm Tần Vũ, du ngoạn Tiềm Long đại lục một phen. Sau đó Tần Vũ cùng Lập
nhi, Hầu Phí, Hắc Vũ bay thẳng tới Tần vương triều.
- Phụ vương, con đã trở về.
Trên mặt của Tần Vũ khó kìm chế sự
kích động.
Lập nhi cười nói:
- Tần Vũ, nhìn bộ dạng cười tươi
như hoa nở. Đúng rồi, khi gặp phụ thân của ngươi, ngươi tính giới thiệu bọn ta như
thế nào đây?
- Phí Phí và tiểu Vũ đương nhiên
là huynh đệ của ta, còn nàng à, đại muội tử? Không ổn, hay là.....Điều này phụ
vương ta rất thông minh, chắc không cần ta nói, da mặt ta hơi mỏng.
Tần Vũ cố ý nói, sau đó hắn lập tức
gia tăng tốc độ, người như một đạo lưu quang vẽ một đường cực nhanh trên bầu trời.
Lập Nhi vừa ngượng vừa giận, chân
vừa động sát na liền đuổi theo.
- Thả tay ra, đau quá.
Tiếng Tần Vũ đau đớn truyền lại....
==========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét