Bên Bích Thuỷ hồ, Tần Vũ cùng Lập
Nhi đang đứng yên cạnh nhau, ở một nơi không xa là một nhân ảnh mờ ảo không rõ.
Lúc này, trời đất u ám, mây đen đầy
trời, cả bầu trời mang sắc ám hồng quỷ dị, phảng phất cả bầu trời biến thành một
lò lửa khổng lồ. Một đoá kiếp vân lơ lửng, trên không trung có hàng ngàn hàng vạn
tia điện xà nhấp nháy.
- Oanh!
Một đạo tử sắc thiên lôi đánh thẳng
xuống thân ảnh đang đứng kiêu ngạo, uy thế của nó như có thể huỷ diệt mọi thứ.
Bóng thân ảnh bên dưới chính là Tiểu Hắc, thiên kiếp đó chính là lục cửu thiên
kiếp. Lúc này, Tiểu Hắc giơ cao đôi cánh, mắt ưng nhìn chằm chằm vào đám kiếp
vân.
Vào thời điểm thiên lôi đánh xuống,
Tiểu Hắc đột nhiên huýt lên một tiếng.
Một đạo gió xoáy từ trong miệng
Tiểu Hắc phát ra. Đạo tử sắc thiên lôi đó bất ngờ bị luồng gió xoáy hút lấy,
sau đó tiến nhập vào trong bụng Tiểu Hắc. Thôn phệ thiên lôi, đó là một chiêu
dùng để độ kiếp mà Tiểu Hắc thành thạo nhất.
Tần Vũ khoan khoái cười nói:
- Lập Nhi, đó là đạo thiên lôi thứ
ba rồi. Người khác độ kiếp, trước tiên phải dựa vào trận pháp cấm chế để chống
đỡ, sau đó mới dùng linh khí để cầm cự, còn Tiểu Hắc lại lấy thôn phệ thiên lôi
làm chủ, còn dùng thiên lôi đó để đề cao công lực.
Lập Nhi nhìn Tiểu Hắc nơi xa,
trong mắt lộ ra thần sắc tán thưởng, nói:
- Tần Vũ đại ca, Tiểu Hắc chính
là một đặc thù thần thú. Vốn dĩ thần thú cũng được phân ra thành thượng, trung,
hạ, Tiểu Hắc đẳng cấp tuyệt đối không thấp hơn Phí Phí.
Tần Vũ trong mắt có một chút cao
hứng, không phải vì Tiểu Hắc, mà do Lập Nhi gọi mình là "Tần Vũ đại
ca".
Một tháng trước, Hầu Phí đã bày
ra một mưu kế. Dưới sự diễn xuất của Hầu Phí, Tần Vũ giả làm ngu đần, cả hai đã
diễn một trò đùa bỡn, cuối cùng bức bách Lập Nhi bất đắc dĩ phải gọi Tần Vũ là
đại ca. Cho đến tận bây giờ Tần Vũ vẫn không ngừng đắc ý về việc này.
Đương nhiên chút đắc ý đó Tần Vũ
chỉ có thể để sâu trong lòng.
- Oanh!
Đạo thiên lôi thứ tư lại đánh xuống
khiến đất bay đá chạy. Đạo thiên lôi này có sức đè nén khủng khiếp, Tiểu Hắc
lùi lại rồi dang rộng hai cánh, miệng há to liên tục phát ra những luồng gió
xoáy. Chỉ thấy hầu hết lôi điện bị trực tiếp hấp thu, còn lại một phần nhỏ đánh
lên thân Tiểu Hắc.
- Thống khoái! Được tắm rửa bằng
thiên lôi, cảm giác thật là thống khoái!
Thanh âm của Tiểu Hắc vang dội trời
đất.
Không chút cố kỵ, Tiểu Hắc dang rộng
hai cánh khiến cho lôi điện không ngừng đánh lên lông cánh của Tiểu Hắc. Phần lớn
lôi điện bị cánh hấp thu, chỉ có một bộ phận nhỏ công kích được đến vũ dực,
thương hại hoàn toàn không đáng chú ý.
Tần Vũ rất cao hứng:
- Tắm trong thiên lôi, khẳng định
trong số thần thú, không ai có khả năng làm như vậy.
Lập Nhi nhẹ nhàng cười nói:
- Lúc trước Phí Phí độ lục cửu
thiên kiếp thật nhẹ nhàng vô cùng. Nhìn tình hình hiện nay, xem ra Tiểu Hắc độ
lục cửu thiên kiếp cũng nhẹ nhàng không kém. Đại ca xem kìa, đó chính là đạo
thiên lôi thứ năm.
Thanh âm của Lập Nhi như chìm xuống
trong tiếng sét, trong nháy mắt, đạo thiên lôi thứ năm đã giáng xuống thân hình
Tiểu Hắc.
Chỉ thấy Tiểu Hắc mở rộng hai
cánh, tại bề mặt đôi cánh ẩn hiện huyết hồng quang mang lưu chuyển bên ngoài.
Còn các đạo điện mang bên ngoài thân thể Tiểu Hắc không ngừng lấp lánh, đó là lần
thứ nhất Tiểu Hắc không dùng miệng thôn phệ lôi điện, bởi vì nó cảm giác được đạo
thiên lôi này có một chút điểm áp lực.
Đao thiên lôi thứ năm đánh vào
toàn thân Tiểu Hắc, chỉ thấy huyết hồng sắc quang mang nhanh chóng lưu chuyển.
- Hưu!
Phảng phất như bông hút nước, huyết
hồng sắc quang mang bất ngờ hút hết hơn nửa đạo thiên lôi, lôi điện chi lực còn
lại căn bản không gây chút phương hại gì với Tiểu Hắc. Thật khó tưởng tượng ra
được, đạo thiên lôi thứ năm đã dễ dàng bị phá.
Tần Vũ lớn tiếng nói:
- Tiểu Hắc, đừng quá sơ suất! Qua
được đạo thiên lôi thứ sáu, chúng ta sẽ quay về.
Cho dù Tần Vũ chỉ mở miệng đề tỉnh
Tiểu Hắc là đừng quá sơ suất, tuy nhiên ẩn chứa sau câu nói này chính là sự
quan tâm vô bờ của Tần Vũ đối với lục cửu thiên kiếp của huynh đệ. Tần Vũ từng
nhìn thấy Hầu Phí độ lục cửu thiên kiếp, tất nhiên biết được uy lực của đạo
thiên lôi thứ sáu so với đạo thứ năm lớn hơn rất nhiều.
- Yên tâm, đại....
Thanh âm Tiểu Hắc đột nhiên dừng
lại. Tần Vũ sắc mặt đại biến. Trong khi đó Lập Nhi lại đột ngột tiến lên hai bước,
nhìn vào kiếp vân giữa không trung.
- Ầm... ầm...!
Cả thiên địa đều vang lên những
thanh âm chấn động vạn vật, vô số đạo điện xà ám hồng sắc từ thiên không lại được
xuất ra, trông chúng giống như bầy rắn đang chịu sự khống chế của một thế lực
thần bí. Một lần nữa, điện xà đầy trời, kiếp vân lại tụ hợp.
- Tại sao lại quay lại? Bình thường,
chẳng phải là dùng năng lượng trong kiếp vân oanh kích là kết thúc độ kiếp hay
sao? Tại sao kiếp vân này cùng với kiếp vân hình thành lúc đầu tiên lại giống
nhau, cùng lần nữa tụ lôi điện.
Trong tâm Tần Vũ hiện giờ cảm thấy
có điều gì không ổn.
Từ trước đến nay khi trải qua
thiên kiếp, chỉ có từng đạo thiên lôi lần lượt oanh kích xuống, cứ thế cho đến
khi kết thúc. Khi mới bắt đầu là lúc hội tụ lôi điện chi lực, sau đó mới hình
thành kiếp vân. Tình trạng hiện tại, mọi người đều chưa từng thấy qua. Độ lục cửu
thiên kiếp đến lần thứ sáu mới trải qua nửa chừng thời gian, đột nhiên lại tụ
lôi điện chi lực thêm một lần nữa, đồng thời cũng bắt đầu tăng năng lượng cho
kiếp vân.
Nhãn thần lanh lẹ, Lập Nhi lạnh
lùng nhìn thiên không.
Sau đó, Lập Nhi nói:
- Tần Vũ đại ca, để ta dùng bí
pháp trong tộc tra thám một lần.
Nói xong, Lập Nhi lập tức ngồi xuống.
Trong nháy mắt, đôi tay của Lập Nhi hoá thành hàng ngàn đôi tay, sau đó từng đạo
thanh sắc quang mang từ trên thân thể nàng xạ ra. Lúc này toàn thân Lập Nhi như
được tắm trong thanh quang, song nhãn nhắm lại. Chỉ thấy miệng Lập Nhi khẽ lay
động, từ bên trong phát xuất ra vô số đạo kim quang.
Một lát sau Lập Nhi mở mắt ra,
nhìn vào Tiểu Hắc nói:
- Tiểu Hắc toàn lực ứng phó,
không được sơ tâm, nếu không sẽ hồn phi phách tán, thi thể cũng không còn lại
gì.
Tiểu Hắc nhẹ nhàng gật đầu, trong
mắt phát ra hồng quang mờ mờ.
Trong tâm Tần Vũ đến giờ cũng không
biết Lập Nhi thuộc chủng tộc nào, gã chỉ biết rằng tốc độ tu luyện của nàng rất
chậm, nhưng lại có nhiều thần thông cao thâm mạc trắc. Theo như Lập Nhi nói, đó
là một đặc thù bí pháp trong tộc.
Vì Lập Nhi đã nói như vậy, hiển
nhiên Tiểu Hắc có khả năng sẽ bị đạo thiên lôi thứ sáu oanh kích lấy đi tiểu mệnh.
- Hưu!
Phảng phất giống tiếng hô hấp của
thiên địa, so với tốc độ hấp thu lôi điện ban đầu đã tăng lên gấp trăm lần
trong nháy mắt. Trong một tiếng hô hấp, toàn bộ lôi điện đầy trời hoàn toàn bị
kiếp vân hấp thu, ngay lập tức kiếp vân bắt đầu dừng rung động.
- Oanh!
Tốc độ, một tốc độ cực hạn không
thể vươn tới.
Một đạo tử sắc lôi điện nhỏ giáng
xuống, nhìn nó giống như một cánh tay thô, nếu so sánh với thiên lôi thì vô
cùng nhỏ bé. Nhưng trải qua hai lần hấp thu lôi điện chi lực mới hình thành nên
đạo tử sắc lôi điện đó, cả kiếp vân hoá thành một đạo thiên lôi và dung hợp vào
trong, do vậy uy lực không biết sẽ khủng khiếp đến mức nào.
Tiểu Hắc bắt đầu trở nên phong cuồng,
hai mắt hồng quang lấp lánh, hai cánh hoàn toàn mở rộng, trên thân huyết hồng sắc
quang mang bành xuất trong phạm vi hai ba mét. Lại lần nữa miệng Tiểu Hắc hống
lên, sản sinh ra những luồng gió xoáy. Những luồng gió xoáy này còn nhanh chóng
tăng lên, đồng thời phạm vi ngày càng lớn hơn.
Luồng lôi điện như cánh tay nhỏ
thô đó từ màu tím chuyển sang đen, sau đó đánh xuống luồng gió xoáy.
Trong nháy mắt gió xoáy bị vỡ vụn.
Lôi điện này thực quá mạnh, gió xoáy của Tiểu Hắc căn bản không có cách nào chống
đỡ. Đạo lôi điện tiếp tục xạ xuống tầng hồng quang dày hai ba mét, phảng phất
giống như một cái châm nhỏ đâm vào tuyết, dễ dàng xuyên qua luồng gió xoáy một
cách nhanh chóng.
Trong suốt quá trình đó, hồng
quang vẫn liên tục hấp thu lôi điện nhưng chỉ được một phần nhỏ mà thôi.
Nổ to!
Một âm thanh điên cuồng!
Tần Vũ có thể cảm giác được lúc
này Tiểu Hắc đang đứng giữa bờ vực sinh tử mà không không thể làm chủ tình
hình, thân thể bắt đầu run lên.
Đôi cánh kiên ngạnh cực điểm bị
lôi điện chấn nát, Tiểu Hắc phun ra một luồng tiên huyết. Đối diện với uy lực của
lôi điện, long cánh vốn cường hãn của Tiểu Hắc cũng không thể chịu nổi, còn da
thịt chuyển sang màu đen. Thấy tình cảnh đó, Tần Vũ như muốn nổi điên.
Đột nhiên.
Toàn thân Tiểu Hắc phát ra một loại
hắc quang với màu đen cực điểm. Đó là loại hắc quang rất thuần tuý, ánh sáng
xung quanh người Tiểu Hắc hoàn toàn bị thôn phệ, khiến cho mọi người không thể
nhìn thấy thân hình của nó. Đương trường chỉ còn lại đạo hắc quang, cuối cùng
lôi điện oanh kích lên trên hắc quang đó.
- Nguyên là như vậy!
Nhãn thần Lập Nhi sáng bừng lên,
miệng khẽ nói thì thầm. Tuy nhiên Tần Vũ không chú ý đến thanh âm của Lập Nhi,
lúc này toàn bộ tâm tưởng của gã đang đặt trên thân Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc theo Tần Vũ từ khi còn
nhỏ, nếu như người huynh đệ này mà chết, quả thật gã không biết mình có tiếp nhận
nổi điều đó không.
Trời đất dần khôi phục lại vẻ
bình thường, không trung vẫn mang lam sắc như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ngoại trừ một vùng bị cháy đen do kỳ độ kiếp, còn các nơi khác vẫn giữ nguyên
được tình trạng ban đầu. Lúc này trên không trung chỉ còn thấy một đạo hắc
quang đang không ngừng xoay chuyển, uốn éo.
Qua một thời gian dài, hắc quang từ từ hạ xuống,
trong phút chốc biến thành một hình thể thân người đầu ưng. Cảm thụ được khí tức
quen thuộc, Tần Vũ nhanh chóng nhận ra đó chính là Tiểu Hắc. Lúc này thân thể
Tiểu Hắc gầy mòn, trong giống như một thiếu niên bình thường.
Tiểu Hắc nhìn Tần Vũ thốt lên:
- Đại ca!
- Không có gì chứ?
Tần Vũ cảm thấy toàn thân xuất ra
một trận mồ hôi, lúc nãy thực sự trong lòng gã như có lửa đốt.
Tiểu Hắc cười nói:
- Lục cửu thiên kiếp, đạo thiên
lôi cuối cùng không hiểu sao uy lực đột nhiên tăng cực mạnh. Nếu như đến lúc tối
hậu mà đệ liều mạng, e rằng đã bị nó đánh đến hồn bay phách tán. Tuy hiện giờ đệ
vẫn còn hư nhược nhưng sau lần liều mạng này, đệ đã tiêu trừ sạch những nguy hiểm
tiềm tàng so với lúc trước thi triển cấm thuật
Tần Vũ trong tâm hoàn toàn hoan hỉ.
Sau khi Tiểu Hắc thi triển qua cấm thuật, Tần Vũ cảm giác huynh đệ mình có sự
biến hoá. Nếu nói trước kia Tiểu Hắc băng lãnh khí chất, thì sau khi thi triển
qua cấm thuật, Tiểu Hắc thật sự có một chủng khí tức "hỗn loạn khủng bố".
Tuy nhiên lúc này Tần Vũ lại cảm
thấy khí chất Tiểu Hắc lại biến hoá thêm một lần nữa, trở nên thuần tịnh hơn rất
nhiều, có thể nói là thuần tuý băng lãnh.
Nét mặt nghiêm trọng, Lập Nhi
nhìn Tần Vũ nói:
- Tần Vũ đại ca, có một sự tình
muội cần phải đề tỉnh huynh.
Thấy huynh đệ của mình độ kiếp
thành công nên tâm tình cực tốt, Tần Vũ cười nói:
- Lập Nhi, có sự tình gì cứ nói
ra đi. Ha... ha... ! Đừng làm mặt buồn như vậy có được không? Ha... ha ...! Tiểu
Hắc vượt qua lục cửu thiên kiếp, đó là một việc làm ta rất là hưng phấn.
Lập Nhi thở dài:
- Tần Vũ đại ca, nếu như muội
dùng bí pháp gia tộc tính toán không sai, sau này lúc huynh độ kiếp thì thiên
kiếp sẽ có uy lực cực lớn. Hy vọng huynh đề phòng cẩn thận!
Tần Vũ chợt run.
- Như vậy nghĩa là sao?
Tần Vũ cảm nhận trong lời Lập Nhi
nói có điểm huyền diệu.
Lập Nhi lắc đầu nói:
- Thiên cơ không được tiết lộ, muội
nói như vậy cũng đã phản lại tộc quy rồi. Muội chỉ có thể đề tỉnh huynh tận lực
nâng cao công lực trước khi độ kiếp. Không cần biết nó xảy ra khi nào, chỉ cần
huynh chú trọng nâng cao công lực là được.
Nhìn bộ dạng Lập Nhi lúc này, Tần
Vũ biết rằng nàng không muốn nói nhiều. Nhè nhẹ gật đầu, Tần Vũ hoàn toàn đem
những lời Lập Nhi nói ghi nhớ vào lòng.
* * *
Khoảng cách giữa Cửu Sát điện và
Tiềm Long đại lục cũng khá xa, do vậy bọn Địch Hùng cũng mất một thời gian rất
dài mới tới. Sau khi Tiểu Hắc độ kiếp nửa năm, Tần Vương triều đang trong cảnh
yên bình cuối cùng cũng bắt đầu chấn động.
- Phác xích!
Tiên huyết bay lên, thân đầu rớt
xuống.
Khoảng trăm tu yêu giả khuôn mặt
lạnh lùng, trực tiếp đuổi theo truy sát vài tu yêu giả.
- Người của Địch Hùng dám đi vào
Tần Vương triều, coi bộ không muốn sống lâu.
Một tu yêu giả cười nói:
- Đừng nói là các ngươi không biết
đấy nhé, tu yêu giả xâm nhập vào Tần Vương triều, giết không tha.
Bảy tám tu yêu giả đưa mắt nhìn
nhau, lúc này bọn chúng đã bị nhiều người bao vây, hiển nhiên là không có cách
chạy thoát được.
- Đại nhân!
Đột nhiên một tên tu yêu giả tóc
ngắn quỳ xuống, nói:
- Đại nhân, tiểu nhân tuy đi theo
Địch Hùng nhưng là do không còn sự lựa chọn nào khác. Hiện nay Địch Hùng đã tịch
thu truyền tấn lệnh để ngăn chúng tôi chạy trốn, không ai có thể cùng người
ngoài liên hệ. Chúng tôi làm vậy là do bị bức bách mà thôi.
- Thiện Lệnh, ngươi lại dám phản
bội đại nhân.
Bọn tu yêu giả còn lại tức giận
nhìn tu yêu giả đó.
Tu yêu giả tóc ngắn tức giận nói:
- Phản bội? Địch Hùng dùng biện
pháp chịu tội chung kiềm chế sự tự do của chúng ta, thậm chí đối với sào huyệt
cũng bố trí mê trận, khiến chúng ta căn bản không thể rút lui, thậm chí cũng
không biết mình đang ở đâu mà chỉ biết tuân theo mệnh lệnh của hắn. Những ngày
như vậy ta đã chịu hết nổi rồi.
Ánh mắt sáng lên, tu yêu giả đầu
lĩnh vội vàng lên tiếng:
- Nói, Địch Hùng ở đâu? Nếu nói
ra không chỉ giữ lại tính mạng mà ngươi còn được ban thưởng lớn.
- Địch Hùng vô cùng cẩn thận, tu
yêu giả chúng tôi bình thường ở trong nội bộ, bên ngoài là một mê trận lớn. Sự
xuất nhập của chúng tôi đều do hộ pháp dẫn ra, dẫn vào. Chúng tôi bỏ trốn đã
hơn mười vạn dặm, căn bản không thể xác định sào huyệt của Địch Hùng ở hướng
nào.
- Hang ổ của Địch Hùng chỉ có hắn
và các đại hộ pháp biết chính xác vị trí, đúng không?
Tu yêu giả tóc ngắn cúi người
nói:
- Đúng là như thế, đại nhân!
Tinh Thần Các đầu lĩnh tu yêu giả
nhíu mày một lúc, sau đó nói:
- Tu yêu giả quy thuận chúng ta
thì tha chết, các tu yêu giả khác nhất loạt giết hết đi.
- Á, xin tha mạng!
Các tu yêu giả vừa rồi vô cùng
cương ngạnh, sau khi nghe thấy mệnh lệnh đó có hai người lập tức quỳ xuống.
Tinh Thần Các tu yêu giả đầu lĩnh
cười lạnh nói:
- Các ngươi có biết sào huyệt của
Địch Hùng ở đâu không?
Hai người sững người, sau đó lắc
đầu.
- Lúc bắt đầu không quy thuận, đến
cuối cùng thì lại cầu xin lòng nhân từ, trong khi đó một điểm dùng được cũng
không có, các ngươi là loại người rẻ tiền nhất.
Tu yêu giả đầu lĩnh hừ lạnh một
tiếng, phi kiếm dưới chân lập tức lấy đi tính mạng hai người. Cùng lúc đó hàng
trăm tu yêu giả đồng thời phóng xuất phi kiếm. Vô số phi kiếm đằng không nhanh
chóng xuyên qua các thân người, máu bắn tung toé lên. Chỉ có tu yêu giả tóc ngắn
lưu lại được tính mệnh.
Trời đã tối, Tần Vương triều biên
cảnh có vài nơi phát sinh những trận chiến nhỏ, tại mỗi địa phương chỉ xuất hiện
mười tu yêu giả của phe đối phương. Tuy Địch Hùng lần đầu phát động công kích,
số tu yêu giả thuộc hạ của hắn bị giết không ngớt, nhưng cuối cùng cũng có
không ít tên tiến nhập được vào nội bộ Tần Vương triều.
Phục cừu chém giết, lúc này đã bắt
đầu.
=========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét