Phía trên Tinh Thần các đại điện,
Trang Chung tổng quản và chúng hộ pháp nhìn nhau, sâu trong ánh mắt là sự ngạc
nhiên.
- Chúng vị hộ pháp, hiện nay ba vị
Các chủ không ở đây. Chúng ta vô luận thế nào cũng không thể để đại trận bị địch
nhân phá, ta sẽ truyền tấn gấp đến Các chủ, yêu cầu các vị hộ pháp hãy kiên trì
đến khi Các chủ quay về.
Trang Chung khuôn mặt nghiêm túc,
quét mắt nhìn chúng vị hộ pháp ở đó.
Chúng vị hộ pháp tại tràng, hầu
như đều trên Đổng Hư cảnh giới. Giờ phút này các vị hộ pháp sắc mặc đều nghiêm
trang kính cẩn, tràn ngập sự kiên quyết.
Nhưng bấy giờ bên ngoài Tinh Thần các, bọn tứ
đại tán tiên Thiện Khứ vô cùng chấn động, chính vì đại trận có thể chịu được
công kích tiên kiếm của Thiện Khứ. Phải biết rằng Thiện Khứ là bát kiếp tán
tiên, thực lực cường đại thế nào, dù là cao thủ Đại Thành kì cũng không chịu được
một kích của Thiện Khứ.
Trong mắt những cao thủ ở Đằng
Long đại lục, tu chân giả phía bắc Bạo Loạn Tinh Hải thực lực phi thường yếu, sự
thật đúng là như vậy. Nhưng không ngờ ở phía bắc Bạo Loạn Tinh Hải lại xuất hiện
một trận pháp có thể chịu được một kích của bát kiếp tán tiên.
- Sao có khả năng, một trận pháp
phòng ngự của Tinh Thần các nhỏ bé không ngờ lại có thể chống lại tiên kiếm
công kích của ta?
Thiện Khứ rất ngạc nhiên, nhưng
giây lát lại cười.
- Ta hiểu rồi, có thể đây là trận
pháp mà vị tán tiên Lan thúc lập nên.
Thiện Minh khép mắt cười nói:
- Sư huynh, có vẻ như vị tán tiên
đó thực lợi hại, có khả năng bố trí trận pháp như vậy, bất quá.....trận pháp
này tuy lợi hại, nhưng hiển nhiên người chủ trì trận pháp thực lực quá yếu. Sư
huynh, bọn ta đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta cùng nhau xuất thủ trực tiếp
đả phá trận rồi nói tiếp.
Thiện Khứ nhìn quang mang mê ảo của
Tinh Thần các, gật đầu.
Trận pháp phòng ngự Tinh Thần các
này tuy lợi hại, nhưng nếu Thiện Khứ thực sự liều mạng thi triển tuyệt chiêu
thì chắc chắn có thể khai phá phòng ngự này. Nhưng lúc này có ba vị sư đệ sư muội
ở đây, liều mạng để làm gì?
- Hai sư đệ, sư muội, chuẩn bị kết
trận.
Thiện Khứ hét lên một tiếng, lập
tức trên thân quang mang tỏa ra, một tiên kiếm cấp bậc hạ phẩm tiên khí phóng
lên trời. Thiện Niệm, Thiện Minh ba người cũng liền khống chế tiên kiếm của bản
thân, bốn thanh tiên kiếm tán phát quang mang màu sắc không giống nhau.
- Nộ điện, phá!
Thiện Khứ nhẹ nói, một tay kết thủ
ấn, một tay chỉ tới nhẹ nói.
Chỉ thấy bốn thanh tiên kiếm xoay
tròn nhằm hướng Tinh Thần các bay tới, tốc độ tiên kiếm phi hành phi thường
nhanh, xoay tròn như là một mũi khoan. Thật kinh hoàng, tựa như một đạo lôi điện
rất nhanh phách tới. Chỉ nghe thấy "oanh" một tiếng, cả trận pháp
Tinh Thần các rung lên.
"Bồng!"
Như phao nước nổ tung, Chu Thiên
Tinh Thần đại trận dưới sự liên thủ của tứ đại tán tiên đã bị phá khai. Lúc đó,
toàn bộ hai mươi vạn hộ vệ thổ huyết trọng thương.
"Phốc!"
Trên đại điện, chúng vị hộ pháp tất
cả đều phun ra một bụm máu lớn, sắc mặt trở nên trắng bạch. Chỉ nghe thấy tiếng
gió, trong khoảnh khắc tứ đại tán tiên phi hành trực tiếp đến trên đại điện.
Người đứng đầu hai mắt lăng lệ, khí thế như Thái Sơn trấn áp bao phủ hoàn toàn
cả đại điện.
Ánh mắt nhàn nhạt nhìn tổng quản
Trang Chung và chúng hộ pháp tại trường, Thiện Khứ phảng phất không để ai trong
mắt, đích thực trong mắt bát kiếp tán tiên hắn, những cao thủ Đổng Hư kì này
không đáng để ý.
- Nói, Tinh Thần các Các chủ Tần
Vũ ở đâu?
Thiện Khứ lạnh nhạt nói.
Tuy thanh âm Thiện Khứ không hề
hung ngoan, nhưng thực tế bên trong lại ẩn hàm áp lực không để người ai có thể
phản kháng, đó là cách xử sự ngỗ ngược của kẻ bề trên.
Trang Chung hít một hơi, nghiêng
nhẹ người nói:
- Tiền bối, tại hạ là tổng quản
Tinh Thần các Trang Chung, không biết tiền bối tìm Các chủ bọn tại hạ là vì
chuyện gì?
- Là ta hỏi ngươi, hay là ngươi hỏi
ta?
Thiện Khứ nhẹ nhàng hỏi ngược lại,
khóe miệng có một tia lãnh tiếu.
Trang Chung im lặng, trong lòng
không kìm được mà giật mình: lai giả bất thiện!
Sư đệ Thiện Khứ là Thiện Niệm mắt
lạnh băng nhìn Trang Chung:
- Chúng ta đến đây tìm Tần Vũ, bọn
ngươi chỉ cần trả lời vấn đề, không cần phải hỏi nhiều. Nếu mà thành thật hồi
đáp thì tốt, nếu không thì...ta cũng không ngại giết nhiều tu yêu giả.
Tu tiên giả đơn phương tự khen,
luôn xem thường tu ma giả và tu yêu giả. Tu ma giả thì tâm tính ngoan lạt. Tu
yêu giả thế lực lớn nhất, hành sự nói chung là tùy tâm mà làm.
- Tại hạ chỉ là một tổng quản, đối
với việc Các chủ đi đâu, hoặc tu luyện chỗ nào, là một tổng quản sao có thể biết
được? Rút cục Tần Vũ Các chủ cũng là thủ lĩnh của bọn tại hạ. Ồ. Tiền bối. Các
vị nếu hỏi một người, người đó có khả năng biết hành tung của Các chủ.
Trang Chung cười nhẹ nói.
- Nói.
Thiện Khứ nhàn nhạt nói.
- Là Lan tiền bối. Các chủ luôn gọi
người là Lan thúc, người là một vị tán tiên, Các chủ đối với người thập phần
kính trọng. Tại hạ nghĩ Các chủ ở đâu, Lan tiền bối hẳn là biết.
Trang Chung nói một cách dõng dạc.
Thiện Khứ, khuôn mặt vẫn bình thản
nhìn chằm chằm vào Trang Chung, trong mắt có một tia lệ mang.
Thiện Khứ rất không mong gặp vị
Lan thúc thâm bất khả trắc. Bởi vì căn cứ tin tức của hắn, lúc trước Lập Nhi có
hộ thể pháp bảo trên người uy lực thực quá lớn, tuyệt đối không thể là hạ phẩm
tiên khí, ít nhất cũng là trung phẩm tiên khí. Từ đó có thể thấy được thực lực
của vị Lan thúc.
Trang Chung đối diện với ánh mắt
của Thiện Khứ, nét mặt thoáng sợ hãi:
- Tiền bối, đó thực là lời thực của
tại hạ, nếu mà muốn biết hành tung của Các chủ, chỉ có thể hỏi Lan tiền bối.
Không biết tại hạ đã nói sai lời gì đắc tội với tiền bối?
- Hừm, Trang Chung, ngươi thật có
đảm lượng, ta rất ghét một loại người...âm hiểm tiểu nhân.
Thiện Khứ rất tức giận, hắn có thể
cảm giác Trang Chung nói ra Lan thúc, là vì muốn chấn nhiếp hắn, làm hắn rất
không thích.
Cực kỳ không thích!
Nếu mà hắn có đủ thực lực để đối
phó Lan thúc, Thiện Khứ đối với thủ đoạn nhỏ của Trang Chung sẽ không hề để ý,
nhưng...hắn, Thiện Khứ không có tín tâm đối phó được Lan thúc, thế nên hắn rất
tức giận.
- Tiểu bàng giải âm hiểm, ngươi
nghĩ là ta sợ Lan tiền bối đó của ngươi ư, lại muốn dùng hắn gây áp lực cho ta?
Thiện Khứ lạnh lẽo nhìn Trang
Chung.
Trang Chung trong lòng giật mình:
- Không tốt!
Thiện Khứ nghĩ đến các tiền bối ở
Thanh Hư quan, nghĩ đến những lời cuối của tiên đế đại nhân ngày đó, khuôn mặt
có một tia khí thế oai vệ:
- Lan tiền bối? Tiểu bàng giải,
ngươi nghĩ sai rồi, thậm chí hắn có là thập nhị kiếp tán tiên, cũng không có khả
năng cản trở Thanh Hư quan ta.
- Trước khi tìm thấy Thủy Mặc họa,
ngươi tiểu bàng giải này. Ta rất ghét, yêu ma, yêu ma, cần trừ tận gốc.....
Thiện Khứ lạnh nhạt phất tay áo.
Tu tiên giả coi tu ma giả và tu
yêu giả là yêu ma. Giết yêu ma, tu tiên giả xem đó là chuyện thường tình phải
làm. Đương nhiên nếu yêu ma thực lực quá mạnh, tu tiên giả sẽ nhiệt tình coi là
'đạo hữu'.
Ở tu chân giả thế giới này, loại
người tuyệt đối chính trực, thiện lương rất khó thấy.
- Yêu ma, yêu ma. Cần trừ tận gốc...haha,
tiểu gia hỏa lời ngươi nói thật quá ngông cuồng.
Âm thanh phiêu lãng vang lên bên
trong đại điện, đồng thời, tại trường chúng nhân đều cảm thấy một loại cảm giác
áp chế tâm linh, bao gồm cả bát kiếp tán tiên Thiện Khứ.
- Quá mạnh!
Thiện Khứ mặt biến sắc.
Toàn thân vận sam y màu xanh, Lan
thúc ung dung đứng trước mặt Trang Chung cười nhạt nhìn bốn người Thiện Khứ, dù
ánh mắt đạm tiếu, nhưng lại làm trong lòng tứ đại tán tiên phát run.
- Theo như ta biết, ở tiên giới,
không gian đó cũng có thể được gọi là yêu giới, ma giới, bọn ngươi tiên giới thực
lực so với yêu giới chỉ bằng một nửa, thậm chí ở phàm nhân giới cũng vậy.
Lan thúc cười nói.
Tiên giới, yêu giới, ma giới,
không phải là các không gian khác nhau. Thực tế tam giới đều nằm trong một
không gian đồng nhất. Chỉ là không gian vũ trụ đó phi thường lớn.
Tiên giới, yêu giới, ma giới, từng
giới chiếm cứ một bộ phận của không gian đó. Điều này làm cho giữa tiên đế, ma
đế, yêu đế bọn họ có mối quan hệ phức tạp, đó cũng là nguyên nhân tại sao tam
phương cao thủ đều biết đến tin tức Nghịch Ương cảnh như thế.
- Ngươi là...vị Lan tiền bối đó?
Thiện Khứ không úy kỵ.
- Không sai.
Lan thúc gật đầu.
- Sao ngươi biết tiên giới, yêu
giới, ma giới nằm trong một không gian đồng nhất?
Thiện Khứ lúc này trong lòng chấn
kinh. Tin tức đó với tiên nhân chỉ là kiến thức bình thường, nhưng đối với tán
tiên tán ma phổ thông, lại là một bí mật. Hắn cũng là vì thường xuyên giao đàm
với sứ giả tiên giới mà biết một vài bí mật.
Lan thúc haha cười một tiếng nói:
- Tiểu bối, ngươi thì biết được
bao nhiêu chứ? Tiên giới, ma giới, yêu giới cùng nằm trong phạm vi một không
gian đồng nhất. Không gian đó chỉ so với phàm nhân giới là không gian cao cấp
hơn mà thôi. Không gian tịnh không có phân biệt tiên ma, chỉ có phân biệt mức độ
năng lượng. Tu chân giả đề cao năng lượng nội thể, sẽ có thể phi thăng lên một
không gian cao cấp hơn.
- Tu tiên giả, tu ma giả, tu yêu
giả phi thăng, tự nhiên sẽ đến một không gian cao cấp mà mức độ năng lượng gần
nhất với năng lượng của hắn. Không gian đó được tu tiên giả gọi là 'tiên giới',
được tu ma giả gọi là 'ma giới', được tu yêu giả gọi là 'yêu giới', thực tế tất
cả đều là một địa phương đồng nhất.
Nhìn Thiện Khứ, Thiện Minh, Lan
thúc đột nhiên nở nụ cười:
- Ta đột nhiên nhớ tới một sự kiện,
bọn ngươi tu tiên giả thường nói với đệ tử của mình 'ma giới, yêu giới là một
nơi hỗn loạn tàn sát lẫn nhau, ở đó chỉ thấy mùi tanh của máu. Tiên giới mới là
một nơi hoàn mĩ đẹp đẽ.' Lừa mình lừa người a, những đệ tử đó nào có biết, tiên
giới, ma giới, yêu giới thực tế chỉ là một không gian duy nhất.
Theo suy nghĩ trong đầu của tu
tiên giả, bọn họ hết sức miệt thị yêu giới, ma giới. Bắt bọn họ nghĩ như vậy thật
không cam lòng. Tuy nhiên sự thật là, vô luận yêu giới, ma giới cũng như tiên
giới, đều nằm trong một không gian.
Tiên giới cũng là ma giới, ma giới
cũng là yêu giới, yêu giới cũng là tiên giới!
- Dám hỏi Lan tiền bối là mấy kiếp
tán tiên, không biết có quen Minh Lương chân nhân của Thanh Hư quan bọn ta
không?
Thiện Khứ đột nhiên nói.
Vị Minh Lương chân nhân đó không
phải là người thường, là tiền bối của Thiện Khứ, cũng là cao thủ mạnh nhất của
Thanh Hư quan hiện nay, dĩ nhiên là thập nhị kiếp tán tiên.
- Ta là mấy kiếp các ngươi không
cần quản đến, Minh Lương chân nhân? Chỉ là tiểu nhân vật, không biết.
Lan thúc đạm nhiên liền nói tựa
như đó chỉ là một con kiến.
Thiện Khứ biến sắc:
- Đạo hữu ngươi có lẽ không nên
thái quá vậy, Minh Lương chân nhân của Thanh Hư quan bọn ta hiện nay đã là thập
nhị kiếp tán tiên. Dù là đảo chủ của tam đại đảo ở Bạo Loạn Tinh Hải, cũng
không dám hạ thấp Minh Lương chân nhân của Thanh Hư quan bọn ta, ngươi không ngờ
lại nói người là 'tiểu nhân vật'!
Thiện Khứ tức giận.
- Minh Lương chân nhân? Không biết,
bất quá trong tam đại đảo chủ, ta có biết tiểu Kim Bằng. Ta cũng đã nói khá lâu
với các ngươi rồi, các ngươi có thể li khai được rồi đấy.
Lan thúc cười nhạt nói.
Thiện Khứ hiển nhiên không biết
Lan thúc nói 'tiểu Kim Bằng' là ai, hắn nghĩ có thể là cao thủ nào đó trong tam
đại đảo của Bạo Loạn Tinh Hải.
Người của tam đại đảo, thật không
nên khinh thường đắc tội.
- Đạo hữu là người của tam đại đảo
Bạo Loạn Tinh Hải?
Thiện Khứ truy hỏi.
- Tiểu bối, ta vừa yêu cầu các
ngươi rời đi, các ngươi lại không đi, có vẻ là muốn ta tự tay trục xuất các
ngươi.
Lan thúc thở dài một tiếng.
Nghe Lan thúc nói như vậy, bốn
người Thiện Khứ đều vận ngưng công lực, bọn họ lo lắng Lan thúc xuất thủ lúc
này. Chỉ dựa vào đoạn đàm thoại vừa rồi cũng có thể thăm dò ra, bọn Thiện Khứ
xác định, vị Lan thúc này thực lực cực mạnh, ít nhất so với bọn họ mạnh hơn rất
nhiều.
- Đạo hữu muốn dùng sức mạnh?
Thiện Khứ mở miệng hỏi.
- Dùng sức ư, tại sao các ngươi
luôn nghĩ như vậy?
Lan thúc thở dài một tiếng, lập tức
phẩy tay áo. Đồng thời tứ đại tán tiên biến mất tại đại điện như chưa từng có vậy.
Bấy giờ Trang Chung trong lòng rất
mừng, bốn tán tiên đó đã rất lợi hại, nhưng có vẻ như Lan tiền bối còn lợi hại
hơn a.
- Lan tiền bối...
Trang Chung vừa định nói, Lan
thúc liền cau mày:
- Bằng vào năng lượng của những hộ
vệ mà khởi động trận pháp, uy lực xác thật quá bé, cần phải cải thiện đôi chút.
***
Không trung phía trên biển, tứ đại
tán tiên bỗng nhiên hiện ra ở đó.
- Sư huynh, có chuyện gì vậy?
Thiện Minh chấn kinh nhìn bốn
phía, chỉ một cái chớp mắt bọn họ từ đại điện Tinh Thần các đã đến trên biển.
Thiện Khứ mặt trầm lắng:
- Thuấn di, hơn nữa còn thuấn di
bọn ta đi. Tuy chỗ này cách Tinh Thần các không xa, nhưng không ngờ chúng ta là
thất kiếp, bát kiếp tán tiên. Chỉ phẩy tay đã khiến bọn ta trực tiếp bị thuấn
di mà đi, loại thực lực đó, có lẽ thập nhị kiếp tán tiên mới có khả năng.
Thiện Khử chỉ là nói 'khả năng'
có, hiển nhiên đối với thập nhị kiếp tán tiên thực lực có như vậy không hắn
cũng không chắc. Xét cho cùng, bị một cái phất tay tuy không có ác ý, nhưng hắn
cũng cảm thấy một sự sợ hãi.
Rất hiển nhiên, Lan thúc muốn giết
bọn họ, tuyệt đối chỉ là việc phẩy tay.
- Đi, quay về. Chúng ta đối với vị
Lan thúc phía sau của Tần Vũ phỏng chừng còn kém xa. Mang sự tình này nói với
Minh Lương sư bá, nếu mà không được, chỉ có thể đợi cao thủ tiên giới hạ phàm.
Thiện Khứ lúc này cảm thấy lời bảo
chứng của tiên đế tiên giới cũng không chắc chắn thực hiện được.
Lập tức, tứ đại tán tiên hóa
thành hồng quang hỏa tốc nhằm Kim Mộc đảo phi đi.
Ở trong Minh Vương triều.
Một vị thanh niên nam tử khoác
trường bào màu trắng, trên khuôn mặt mang nụ cười nhẹ nhàng. Mọi người nhìn hắn
cười, tất cả trong lòng không kìm được cảm thấy một trận ấm áp, trong tâm không
tự chủ mà có hảo cảm đối với nam tử đó.
Lúc này, bạch bào nam tử đó tựa
như đang tản bộ đi trên đại nhai.
Tuy chỉ như tản bộ, nhưng với hai
bước chân, đã từ thành tây đến thành đông, một vài bước nữa, bạch bào nam tử
đó, đã từ Phượng Dương thành đến Từ Châu thành của Minh Vương triều.
So với “chỉ xích thiên nhai” nói
chung càng lợi hại hơn. Nếu Tần Vũ ở đó, thì có thể cảm giác được phương thức
hành tẩu của bạch bào nam tử này giống với của Lập Nhi. Tốc độ vừa nhanh vừa
đơn giản đến mức kinh người.
===========================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét