Vương Chí tiếp tục nói:
- Có điều tổn thất lớn nhất là...
các đại thần có tư cách tham dự triều chính của Tần vương triều chúng ta, các đại
thần cư trú tại kinh thành gần như chết hết, chỉ còn Công Bộ thị lang Lý Vân là
còn sống.
Tần Chính trong tâm càng khó chấp
nhận.
Văn võ toàn triều gần như chết hết
một lượt.
Việc này đối với một vương triều
mà nói tuyệt đối là một đả kích vô cùng nặng nề. May mà đám thành thủ, thống
lĩnh các thành trì khác và quân đội đều không có tổn thất gì, chỉ cần quân đội
không nảy lòng khác thì quốc gia vẫn chưa đến mức loạn.
Chỉ là muốn tuyển lại một dàn văn
võ đại thần hoàn toàn mới đâu phải đơn giản như thế?
- Trong các hoàng tử, ngũ hoàng tử,
bát hoàng tử, thập bát hoàng tử may mắn sống sót, chỉ còn Minh Ương công chúa
còn sống, phi tần trong hậu cung cũng chỉ còn mình Cung phi còn sống. Con cháu
vương tộc mười phần chỉ còn không đầy một phần sống sót, mấy trăm người chỉ còn
lại có sáu người.
Âm thanh của Vương Chí tỏ ra vô
cùng đau khổ.
Tần chính thân thể run lên.
- Có tin tức gì mới không ?
Thanh âm Tần Chính không hề dao động.
Vương Chí không dám nói, hắn có
thể cảm thấy được tâm trạng đau xót của Tần Chính lúc này, chỉ nhẹ lắc đầu.
Tần Chính hít một hơi thật sâu rồi
nói:
- Vương tướng quân, công tác an
trí cho những người may mắn sống sót cần phải làm tốt. Hiện nay những người may
mắn đó ở kinh thành tạm thời giao cho ngươi chiếu cố. Ta cần tĩnh lặng giây
lát, một ngày sau, mới từ từ xử lí những sự tình đó.
Lúc này điều mà Tần Chính cần
chính là sự bình tĩnh, suy xét kỹ lại. Với trạng thái của y lúc này căn bản
không cách nào xử lý tốt được vấn đề.
- Tuân mệnh, hoàng thượng.
Vương Chí khom mình lĩnh mệnh.
- Rất tốt, hãy đi trước đi.
Tần Chính liền phẩy tay. Bản thân
lập tức đi vào trong phòng. Ba vị hoàng tử, một công chúa cùng với một phi tần
may mắn đều đang ở trong lạc viện, không một ai dám vào trong phòng làm phiền Tần
Chính.
Cùng với một âm thanh “két”, cửa
phòng đã đóng lại.
Hoàng tử, công chúa cùng Cung phi
nhìn nhau, trong lòng đều lo lắng.
- Ngũ hoàng huynh, mẫu hậu của
ta, còn có thái tử ca ca, tam hoàng tử và các hoàng huynh khác, bọn họ đều chết
rồi ư?
Minh Ương công chúa mới mười ba
tuổi thật không có cách nào chấp nhận kết quả như vậy. Mấy chục ca ca đệ đệ của
mình, cùng với những tỷ muội không ngờ đều chết hết.
Ngũ hoàng tử bây giờ là hoàng tử
lớn nhất trong những hoàng tử, chỉ là hắn hiện giờ trong lòng cũng rất áp lực.
Trong phòng.
Tần Chính vẫn đang đứng yên, nhìn
bức tranh treo ở chính giữa phòng, không hề động đậy.
Cũng không biết đã qua bao lâu, một
trận thanh âm bi thống nhưng bị áp chế xuống trầm thấp nhẹ vang lên.
- Phụ hoàng a, cả Tần thị nhất tộc,
hiện giờ cũng chỉ còn lại có vài chục người, phụ hoàng, hoàng nhi xin lỗi người
a.
Tần Chính nặng nề quỳ xuống, hướng
về cái tượng dập đầu thật mạnh. Chỉ là Tần Chính căn bản trong lòng không hề
chú ý đến đau đớn.
Nước mắt đã hoàn toàn phủ kín
trên khuôn mặt hắn.
Tần thị nhất tộc, dù không tính Tần
Thủy Hoàng, cũng đã truyền thừa hơn nghìn năm dài, tộc nhân tuy không nhiều,
nhưng cộng cả tất cả con cháu cũng có gần nghìn người. Từ khi Tần thị nhất tộc
đã trở thành hoàng tộc, những con cháu đó cũng được xưng là con cháu hoàng tộc,
gần như phần lớn đều sinh sống ở kinh thành.
Chỉ chưa đến một ngày, kinh thành
bị oanh tạc lên xuống.
Dù có cộng hết những con cháu
hoàng tộc ở bên ngoài, nhân khẩu của Tần thị nhất tộc cũng chỉ còn vài chục người.
Đường đường một hoàng tộc, bị diệt
mất chín mươi lăm phần trăm, thân là trưởng tộc của Tần thị hiện nay, hoàng đế
Tần vương triều, Tần Chính khó mà không tự trách mình. Tuy là trên thực tế căn
bản không thể trách được Tần Chính, nhưng hắn bản thân cũng vô pháp tự tha thứ
cho mình.
Sau một lúc lâu.
Cùng với âm thanh mở cửa, Tần
Chính với ánh mắt kiên định đi ra khỏi phòng. Bên ngoài các hoàng tử và công
chúa nhìn về phía Tần Chính, Tần Chính liền nhẹ nói:
- Lương Thâm hộ pháp, hãy đem tất
cả những tin tức ở đây nhanh chóng truyền cho tam đệ.
- Vâng.
Một âm thanh trong lạc viên vang
lên.
Tần Vũ đã để ba Huyền Băng sư thú
vào trong Thanh Vũ tiên phủ. Lúc này hắn liền với Hầu Phí và Hắc Vũ, ba huynh đệ
rất nhanh nhắm Tiềm Long đại lục khẩn trương bay tới.
Tần Vũ có trung phẩm tiên kiếm. Hầu
Phí có Hắc bổng quái dị, Hắc Vũ cũng có một thanh “Xuyên Vân thương”. Tài liệu
để tạo thanh Xuyên Vân thương này giống với Hắc bổng của Hầu Phí. Tần Vũ cũng
đã một lần dùng tiên kiếm của mình thí nghiệm qua Hắc bổng và Xuyên Vân thương.
Hắc bổng và Xuyên Vân thương quái
dị phi thường.
Luận lực công kích, thậm chí so
sánh với tiên kiêm Tần Vũ cũng không hề thua kém.
Luận về đồ cứng rắn, dù là tiên
kiếm cũng không có khả năng gây ra trên Hắc bổng, Xuyên Vân thương một vết xước
nhỏ.
Ba huynh đệ, luận về tốc độ, Hắc
Vũ đứng đầu. Từ sau khi độ qua Cửu Cửu trọng kiếp, Hắc Vũ đã có thể thi triển một
bộ thân pháp, một khi thi triển ra, cả người sẽ hóa thành một đạo hắc sắc quang
tuyến cực kỳ sắc bén, tốc độ so với Tần Vũ nhanh hơn nhiều.
Hầu Phí cũng có một bộ thân pháp,
thi triển, cùng Tần Vũ toàn lực phi hành thì tốc độ tương đương.
Thân pháp của Hầu Phí, Hắc Vũ đều
có nguồn gốc từ truyền thừa kí ức.
Ba người cực tốc phi hành, Tần Vũ
căn bản cười không nổi, luôn có một nét sầu muộn lo lắng.
- Đại ca, huynh đừng lo lắng.
Huynh không phải đã để nhị ca của huynh đem Phá Thiên đồ đó đưa ra rồi sao? Tin
rằng bọn họ lấy được bức Thủy Mặc họa rồi thì nhất định sẽ không động thủ với
nhị ca huynh. Chung quy nhị ca của huynh cũng chỉ là một phàm nhân, đám tán tu
đó sẽ không tự hạ thấp thân phận đâu.
Hầu Phí khuyên nhủ.
Hắc Vũ cũng hiểu tâm trạng của Tần
Vũ vào lúc này, liền an ủi:
- Yên tâm đi đại ca, bọn họ lấy
được bức Thủy Mặc họa, lại thêm thanh danh của Lan thúc, bọn họ khẳng định sẽ
không làm bừa đâu.
Tần Vũ cố gắng nở một nụ cười với
huynh đệ của mình.
- Nếu bọn chúng chỉ có một phe tới
thì ta chẳng có gì phải lo lắng, có điều...
Tần Vũ ưu tư nói,
- Ta lo nhất là có nhân mã của mấy
phe cùng tới, lại bắt đầu tranh đoạt ở Tiềm Long đại lục. Với thực lực của tán
tu thì một khi bọn họ đánh nhau ở Tiềm Long đại lục, những... phàm nhân đó căn
bản không có cách nào chống lại được. Nhị ca của ta và tẩu tẩu, điệt nhi bọn họ
nếu không cẩn thận sẽ phải chịu ảnh hưởng.
Tần Vũ trong tâm lo âu nhất là về
điều này.
Trong lo âu, Tần Vũ phi hành suốt
ngày đêm.
Ngày hôm đó, Tần Vũ phi hành với
tốc độ tối đa, ba huynh đệ cứ điên cuồng toàn lực phi hành như vậy. Công lực
tiêu hao cũng đến mức kinh người. Tần Vũ vì trong người có Sinh mệnh nguyên lực
nên có thể nhanh chóng phục hồi, còn Hầu Phí và Hắc Vũ trong lúc phi hành cũng
đã đồng thời không ngừng hấp thu thiên địa linh khí để khôi phục thực lực
Cho dù như vậy, chỉ trong mấy ngày
ngắn ngủi, hai huynh đệ hắn đều phải nuốt một viên Sinh Sinh Tạo Hóa đơn.
- Gì vậy?
Tần Vũ trong lòng chấn động.
Vì hắn cảm ứng được trong truyền
tấn lệnh truyền ra tin tức. Hắn lập tức lấy ra truyền tấn lệnh.
Hầu Phí cùng Hắc Vũ lập tức nhìn
về phía Tần Vũ.
Tần Vũ linh thức quét qua.
- Các chủ, hôm đó hoàng thượng
nghe lời người đem Phá Thiên đồ đưa cho những người kia, ai ngờ đúng lúc giao
ra Phá Thiên đồ thì từ đâu xuất hiện một cao thủ. Người này chắc là đã thi triển
thần thông thuấn di. Vị tán tu đến trước sợ người này cướp Phá Thiên đồ bỏ chạy
liền thi triển âm ba để công kích. Sau một tiếng hống trầm thì trong phạm vi Lục
thành của hoàng cùng đều hóa thành bụi phấn.
Nhìn tới đó, sắc mặt của Tần Vũ lập
tức trở nên khó coi.
Hắn có thể đoán ra hai người đó
là cao thủ ở cấp độ nào. Nhiều khả năng hai đại cao thủ đó là cao thủ thập nhị
kiếp.
Một khi hai cao thủ thập nhị kiếp
đánh nhau thì sẽ tạo ra kết quả gì?
Hơn nữa công kích âm ba vừa nói.
Tầm Vũ trong tâm liền chấn động.
Công kích âm ba lấy người thi triển
làm trung tâm dần mở rộng ra. Lúc đầu nhị ca của mình chắc đứng cạnh đó không
xa. Với thực lực chỉ mới ở Tiên Thiên cảnh giới của nhị ca mình có thể chống đỡ
công kích âm ba của tán tu thập nhị kiếp sao?
- Nhị ca của ta, người thế nào?
Tần Vũ vội vàng hỏi.
- Các chủ, hoàng thượng không việc
gì. Hoàng thượng đã sớm bố trí cơ quan đề phòng bị địch nhân ám sát trong Ngự
thư phòng. Hoàng thượng phản ứng rất linh mẫn, Phá Thiên đồ vừa bị cướp đoạt
thì hoàng thượng đã tiến vào địa đạo dẫn tới chỗ ở trong Lôi Sơn.
Hộ pháp Lương Thâm thông qua truyền
tấn nói.
Tâm Vũ thở ra một tiếng dài.
- Chỉ là thực lực của hai đại tán
tu quả là quá mạnh, bọn họ vì một bức Phá Thiên đồ mà điên cuồng chém giết.
Kinh thành bị hủy diệt, hoàng cung bị hủy diệt. Người trong kinh thành đã chết
mất hơn chín phần, đám phi tần, hoàng tử gần như chết hết. Hoàng tử chỉ còn có
ngũ hoàng tử, bát hoàng tử và thập bát hoàng tử là may mắn sống sót. Công chúa
chỉ còn Minh Ương là còn sống. Con cháu họ Tần ở kinh thành cũng chỉ còn lại
sáu người, người của Tần vương triều vì cuộc đại chiến của hai vị tán tu đó mà
số người chết đã lên tới hơn nghìn vạn.
Lòng Tần Vũ rất nhanh trầm xuống.
Tần Vũ hiểu rất rõ gia tộc họ Tần.
Con cháu trong họ chỉ có mấy chục người ở các thành trì khác, còn phần lớn sống
ở kinh thành. Hiện giờ gần một nghìn người không ngờ chỉ còn lại sáu người, tộc
nhân trực hệ của hoàng tộc cũng chỉ còn vài mạng.
Vào lúc này, trong đầu của Tần Vũ
hiện lện hình bóng của từng người.
Thái tử Tần Quan nhân hậu, Thuần
Tiếu công chúa khả ái, thất hoàng tử Tần Tu am hiểu thi thư và kì nghệ....
Còn có những thị nữ từ nhỏ của hắn
ở Vũ vương phủ, vị quản gia ngày ngày vẫn đánh thức hắn dậy....
Còn có những thành viên quan trọng
nhất của bản tộc.
- Chết, tất cả đã chết ...
Tần Vũ chỉ cảm thấy trong tâm quặn
đau.
- Người chết hơn nghìn vạn, gia tộc
họ Tần chúng ta gần như bị tiêu diệt cả tộc, được, được lắm.
Tần Vũ hai mắt đỏ ửng,
- Các ngươi đã ngang nhiên tâm
ngoan thủ lạt như vậy, ngươi cũng đừng trách ta vô tình. Cực phẩm nguyên linh
thạch phải không, ta có một khỏa. Cùng lắm, đem Thanh Vũ tiên phủ mọi thứ toàn
bộ phá hủy, cẩn thận khai thác nguyên linh nguyên thạch đó, ít nhất cũng có thể
có được vài khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
Tần Vũ trong mắt xuất hiện hung
quang.
Làm liều, phá hủy Thanh Vũ tiên
phủ sẽ được gì, có được vài khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, một kim tiên ngũ,
lục cấp muốn quét sạch toàn bộ Đằng Long đại lục đơn giản là rất dễ dàng.
- Thanh Vũ tiên phủ, ta ở đó cũng
không thích lắm, Đằng Long đại lục....
Tần Vũ trong mắt hung quang lóe
lên.
- Đại ca, thế nào, rút cục là sao
vậy?
Hầu Phí và Hắc Vũ nhìn về đôi mắt
đỏ hồng của Tần Vũ, trong lòng cũng bồn chồn lo lắng.
- Chết rồi, chết hết rồi.
Tần Vũ thanh âm trầm thấp, mang
theo sát ý.
Hầu Phí và Hắc Vũ căn bản không
biết tường tận, nhưng chỉ thấy biểu tình của Tần Vũ cộng với việc luôn miệng
nói “chết rồi, chết hết rồi", cũng khiến bọn họ hiểu ra một vài sự tình.
- Gia tộc họ Tần của ta gần như bị
diệt tộc, con cháu lớp dưới gần như chết hết. Cả hoàng cung đều bị hủy. Sạch sẽ,
hủy diệt sạch sẽ, giết đến thống khoái như vậy, các ngươi giết thống khoái rồi,
ta cũng sẽ giúp các ngươi thống khoái.
Tần Vũ toàn thân run lên.
Hầu Phí so với Tần Vũ càng nóng nảy
hơn.
- Giết, đại ca, đến Đằng Long đại
lục, giết.
Hầu phí cũng ẩn hiện sát khí.
- Phí Phí, Tiểu Hắc, gia tăng tốc
độ bay tới Kim Mộc đảo, trực tiếp thông qua cỗ truyện tống trận tới Đằng Long đại
lục.
Tần Vũ lạnh giọng nói. Tần thị nhất
tộc gần như đã bị diệt tộc, con cháu của Tần thị nhất tộc hầu như chết gần hết.
Tần vương triều người chết hơn nghìn vạn.
Hung thủ đó, Tần Vũ sẽ dễ dàng bỏ
qua ư?
Công kích có kiếm tiên khôi lỗi,
phòng ngự có Thanh Vũ tiên phủ, phóng mắt nhìn khắp Đằng Long đại lục còn ai có
thể ngăn cản được sự thù hận của Tần Vũ.
- Đi.
Ba huynh đệ hóa thành lưu quang,
dùng tốc độ tối đa bay tới Kim Mộc đảo. Trong mắt Minh Lương chân nhân cùng với
Ô Không Huyết thì phàm nhân không chút giá trị gì, giết mấy nghìn vạn người có
đáng gì. Tuy nhiên bọn họ căn bản không biết cũng vì sự không chút cố kỵ của bọn
họ. Dẫn tới một ma đầu làm cho cả Đằng Long đại lục khiếp sợ.
====================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét