Bóng đêm dần dần
buông xuống, rồi bao phủ mọi ngõ ngách Bạch Long thành. Thế nhưng nó vẫn không
thể che lấp được nhịp sống sôi động của thành thị khổng lồ này. Đêm vẫn ồn ào
náo nhiệt, vẫn đông đúc không khác gì ban ngày.
Hôm nay Bạch Long
thành đặc biệt sôi động hơn, nguyên nhân cũng vì tin tức linh tàng Chí Tôn từ
phòng đấu giá truyền ra kia.
Linh tàng Chí Tôn.
Bốn chữ đơn giản đủ
khiến người ta há mồm trợn mắt, đỏ mắt tham lam.
Chí Tôn, danh xưng
của cường giả chân chính Đại Thiên thế giới. Họ mới là những kẻ đủ tư cách trở
thành cao tầng của đại lục, mới đủ khả năng trở thành bá chủ cự phách một phen.
Cường giả Thông
Thiên cảnh cũng cực kỳ lợi hại, đủ khả năng tọa trấn một phương, làm cho người
ta kính sợ, nhưng vẫn không thể sánh bằng.
Linh tàng do cường
giả Chí Tôn để lại, hiển nhiên vượt xa của cường giả Thông Thiên cảnh. Ai may mắn
đoạt được truyền thừa do cường giả Chí Tôn ban cho, tất nhiên như lấy được thần
binh, thoát khỏi phạm vi người thường.
Bạch Long Khâu mấy
năm nay nhộn nhịp đông đúc, một nửa nguyên nhân cũng vì tìm kiếm vị Bạch Long
Chí Tôn năm xưa từng bỏ mình nơi đây.
Vô số tìm kiếm
linh tàng của hắn, nhưng vài trăm năm không ai có chút manh mối. Vậy mà hiện tại
tin tức liên quan đến linh tàng Chí Tôn đã truyền ra, có chân thực hay không
còn chưa biết, nhưng đủ sức khiến cho người ta càng điên cuồng hơn.
Cả Bạch Long Khâu
vì một tin tức đó mà chấn động.
Trong một tòa tu
luyện các ở Bạch Long thành, Mục Trần ngồi trong đó. Hắn đang chăm chú quan sát
vật trong tay, một viên thiết cầu rỉ sét loang lổ, bề ngoài có những đường vân
phức tạp khó hiểu.
Đó dĩ nhiên chính
là Linh Trận tử mà Tô Linh Nhi đấu giá được, thứ này chỉ có Linh Trận sư nghiên
cứu được, thành ra cuối cùng về tay Mục Trần.
Mục Trần rất hứng
thú với thứ này, chế tạo Linh Trận tử cần có hiểu biết và lực khống chế linh lực
rất kinh khủng, thành ra Linh Trận sư tầm thường khó mà chế tạo được, cả hắn hiện
tại cũng thế.
- Linh trận bên
trong này đúng là cấp bậc không thấp.
Mục Trần cẩn thận
dò xét Linh trận tử gần nửa giờ, sắc mặt trịnh trọng mơ hồ nhìn ra linh trận
trong này ít nhất là cấp 4, uy lực của nó không yếu hơn Yêu Liên Đồ trận bộ phận.
Mục Trần hiện giờ
phương diện linh trận tạo nghệ đã đạt tới Linh Trận sư cấp 3, nếu tiến vào trạng
thái Tâm Trận thậm chí có thể tiếp xúc đến bình cảnh linh trận cấp 4. Bình thường
Linh Trận sư cấp 3 ngưng luyện cực hạn sẽ đạt tới 99 linh ấn, khi đột phá số lượng
100 thì sẽ được gọi là Linh Trận sư cấp 4.
Mục Trần có khả
năng vừa đủ bố trí Yêu Liên Đồ trận cũng vừa vặn là 100 linh ấn.
Nhưng đó là hắn dốc
toàn lực, dùng đến sức mạnh cộng hưởng Cửu U Tước như lúc qua chiêu với Lý Huyền
Thông mới bố trí được.
Muốn bố trí linh
trận cấp 3 thoải mái như Yêu Liên Đồ trận, có lẽ sau khi hắn tăng thực lực lên
Dung Thiên cảnh trung kỳ.
- Cần vài quy luật
mới có thể sử dụng cái linh trận khắc vào thiết cầu này...
Mục Trần trầm
ngâm, bình thường mà nói linh trận tử chỉ có trong tay Linh Trận sư mới phát
huy được tác dụng. Vì người thường có lấy được mà không biết quỹ đạo vận chuyển
thì cũng không dùng được, mày mò lung tung có khi làm nổ linh trận tử, chưa hại
người đã hại mình.
Nhưng cho dù là
Linh Trận sư cũng khó mà thăm dò được quỹ đạo của vật này, không phải chuyện gì
đơn giản.
- Chỉ có thể chậm
rãi mò mẫm.
Mục Trần tĩnh tâm
lại, hắn tiến vào trạng thái Tâm Trận chi tiết.
Tâm thần bao vây lấy
linh trận tử trong tay, một tia linh lực bé nhỏ chui vào trong, cẩn thận dò xét
linh trận phức tạp trong đó.
. . .
Bạch Long thành,
phủ thành chủ.
Một gian thư phòng
u ám nào đó, Bạch Động và lão nhân áo xám kia khoanh tay đứng thẳng, trước mặt
họ là một trung niên tóc hoa râm đang cúi đầu xem xét uy áp linh lực toát ra từ
Bạch Long ngọc trụ.
- Bạch Long ngọc
trụ đúng là do Bạch Long Chí Tôn để lại, tin tức của chúng ta rất chính xác.
Lão trung niên vuốt
ve Bạch Long ngọc trụ, đột nhiên cười nói.
Nghe vậy hai người
kia cũng khẽ thở phào.
- Cha, lần này
linh tàng xuất thế, hẳn là của Bạch Long Chí Tôn kia?
- Tám chín phần là
vậy.
Trung niên được Bạch
Động gọi là cha kia chính là thành chủ Bạch Long thành, Bạch Hiên. Là nhân vật
bá chủ tại ngàn dặm Bạch Long Khâu này.
- Lão quỷ Bạch
Long Chí Tôn, hắn nghĩ rằng có thể tiếp tục che giấu linh tàng sao? Ta ở đây
xây dựng Bạch Long thành, tìm tòi hơn mười năm đã có thể chờ đến hôm nay đó.
Bạch Hiên cười nhạt,
mắt đanh ác lóe lên.
- Chỉ cần lấy được
món chí bảo kia, nhiệm vụ của ta kết thúc hoàn mỹ, lúc đó có thể rời khỏi nơi đổ
nát này, quay về trong cung.
- Cha, lần này
Thiên Cương kiếm phái và Địa Hành tông cũng phái người tới, vả lại tin tức truyền
đi chắc chắn sẽ tăng thêm tay chân.
Bạch Động nói.
- Thiên Cương kiếm
phái, Địa Hành tông. . . Ha ha, mấy tên cắc ké mà thôi. Long Ma cung chúng ta
năm xưa xưng bá Bắc Thương đại lục, mấy cái thế lực con con này lật tay là đè sập.
Nếu không phải đám khốn kiếp Bắc Thương linh viện kia, Long Ma cung chúng ta
đâu có rơi vào hoàn cảnh này. Lại còn tên Bạch Long Chí Tôn năm đó phản loạn trộm
đi chí bảo, lại còn lão già chết dịch của Bắc Thương linh viện, thì bây giờ Bắc
Thương đại lục chẳng tới lượt chúng xưng vương xưng bá!
- Hừ, bất quá
không sao. Không lâu nữa Long Ma cung sẽ nổi lên trở lại, nhất định sẽ nhổ tận
gốc Bắc Thương linh viện!
Lão nhân áo xám chợt
cất tiếng:
- Thành chủ, hôm
nay Bạch Long thành xuất hiện một đám người trẻ tuổi xa lạ, nhưng thực lực rất
mạnh. Ta phái người điều tra, biết được họ chính là đến từ Bắc Thương linh viện.
- Cái gì?
Bạch Động trợn mắt,
chơt nhe răng cười khẩy
- Thì ra là tới từ
chỗ đó, khó trách kiêu ngạo thế đấy.
- Người của Bắc
Thương linh viện?
Bạch Hiên thì nhíu
mày:
- Họ tới đây không
lẽ cũng vì linh tàng Chí Tôn sao? Chẳng lẽ Bắc Thương linh viện biết nơi này có
ẩn giấu thứ gì? Không có khả năng!
- Xem tình hình có
vẻ không phải, nếu không thì không chỉ có một tiểu đội. Trong đám bọn họ, cô
gái áo trắng chính là đệ tam Thiên bảng Tô Huyên, thực lực Hóa Thiên cảnh trung
kỳ, rất lợi hại. Hai người khác là Quách Hung, Lê Thanh đều là trong nhóm tam
thập cường Thiên bảng, chuẩn Hóa Thiên cảnh. Còn lại hai người kia thì không có
nhiều tin tức, thực lực cũng bình thường, không đáng nói.
Lão già này xem ra
rất am tường tin tức trong nội bộ Bắc Thương linh viện.
- Hóa Thiên cảnh
trung kỳ sao. . .
Bạch Hiên xoa xoa
Bạch Long ngọc trụ. Bắc Thương linh viện bồi dưỡng đệ tử thật mát tay, tuổi trẻ
đã có thực lực kinh khủng như vậy.
- Cha, chúng ta
làm gì bây giờ? Người của Bắc Thương linh viện cũng dám tới địa bàn của chúng
ta, không thể buông tha. Lỡ như chúng đem tin tức báo cáo về, kéo tới một đám
cường giả nữa thì bất lợi cho chúng ta, nhiều năm chuẩn bị sẽ hóa thành bọt nước
Bạch Động liếm
môi, giọng điệu ác độc, nhưng hai mắt lại đầy dục vọng.
- Thiếu chủ nói
đúng, đệ tử Bắc Thương linh viện này là một nhân tố bất lợi.
Lão già kia cũng
tán thành.
Bạch Hiên nheo mắt:
- Tô Huyên kia thực
lực không tệ, nếu mạnh mẽ ra tay, e rằng bứt dây động rừng, lúc đó thì phiền
toái.
- Thành chủ, trong
tiểu đội kia, có một nha đầu thực lực khoảng Dung Thiên cảnh hậu kỳ, chính là
muội muội của Tô Huyên. Nếu chúng ta bắt được, có lẽ Tô Huyên cũng phải bó tay
chịu trói...
Lão nhân áo xám thấp
giọng nói.
Bạch Hiên nghe vậy
thì cười nhạt, gật gù.
- Vậy thì giải quyết
mấy tên xui xẻo đó đi. Nhớ rõ không nên động thủ trong Bạch Long thành, tránh bọn
kia chú ý.
Bạch Hiên cười cười,
hàm răng trắng hếu lạnh lẽo.
- Chờ bọn hắn vừa
ra khỏi Bạch Long thành, phái Long Ma vệ giải quyết sạch sẽ. Dù sao nhiều năm
nay cũng không ít đệ tử chết dưới tay Long Ma cung chúng ta.
===================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét