26 thg 11, 2013

Thiện Lương Tử Thần - Chương 70: Thẩm Phán trưởng

Phó hội trưởng lắc đầu, nói:

- Còn chưa rõ!Chuyện phát sinh tại Hắc Ám thành gây chấn động đến cả cao tầng Lạc Nhật đế quốc. Hoàng đế đế quốc tự mình hạ lệnh, phái đại thần thân tín đến xử lý, tất cả tin tức đều bị phong tỏa. Đạo tặc công hội cũng chỉ mới biết được tin tức mà thôi, cụ thể chuyện tình tất cả đều không rõ ràng lắm. Ta nghĩ, chúng ta cũng chỉ có thể đợi.

Chủ thượng nói:

- Đã lâu như vậy rồi, truyền nhân của Minh Vương vẫn chưa có tin tức?

Phó hội trưởng có chút xấu hổ nói:

- Chúng ta vẫn đang tìm kiếm, hơn nữa Đạo tặc công hội cũng có hỗ trợ nhưng tên tiểu tử đó cứ như biến mất vậy, một điểm tin tức cũng không có.

Chủ thượng đáy mắt hiện lên một tia hàn quang, lạnh lùng nói:

- Một đám phế vật, tên tiểu tử cũng không trọng yếu, quan trọng là trên người hắn có Minh Vương kiếm. Minh Vương kiếm có thể đem đến cho chúng ta bao nhiêu ích lợi, ngươi hẳn là rất rõ ràng. Lập tức gia tăng lực lượng, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Nhanh chóng tìm được hắn cho ta.

7 thg 11, 2013

Thiện Lương Tử Thần - Chương 69: Minh Vương tam thức

Một thanh âm lạnh lẽo đột nhiên vang lên:

- Ta nghĩ…Các ngươi không cần đi. Bởi vì ta đã tới.

Trong góc khuất đại môn một đạo thân ảnh chậm rãi đi ra, thân ảnh hôn ám được ánh trăng chiếu xuống dần dần sáng rõ, đó là một người toàn thân hắc y, mái tóc dài màu đen bù xù phía sau, khuôn mặt anh tuấn không chút cảm xúc, sát khí lạnh băng không ngừng truyền ra từ thân thể hắn.

Điều khiến mọi người kinh ngạc chính là thanh đoản kiếm trong túi da cột nơi ngực hắn. Đoản kiếm dài chừng một thước, viên hắc thạch nơi chuôi kiếm lóe lên quang mang yêu dị, tựa như đang không ngừng hấp dẫn linh hồn mỗi người, tà khí thản nhiên từ chuôi kiếm lan tỏa.

Hoắc Đốn hít một hơi lãnh khí, trước mắt hiện tại chính là người hắn sợ thấy nhất, nay đã xuất hiện.

A Ngốc nhìn dàn cao thủ trước mặt, trong lòng không buồn không vui, hoàn toàn trầm tĩnh. Hắn trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất: Sát. Chỉ có giết sạch nơi này, hắn mới có thể bình tĩnh.

Tại Hoắc Đốn, cũng tại Miêu nữ! Băng a! Ngươi trên trời có linh thiêng thì hãy phù hộ cho ta, để ta có thể giết chết đám người tà ác này.

Hoắc Đốn trong tay trường kiếm lóe ra bạch quang nhàn nhạt, bao trùm thân thể hắn. Tà khí mặc dù không cách nào xâm nhập nhưng hắn vẫn như cũ cảm giác mình toàn thân phát lãnh. Mặc dù đối thủ chỉ có một người, nhưng lại là đối thủ cường đại nhất, cường đại đến mức hắn cản bản không cách nào có thể chống cự.

Đại Chúa Tể - Chương 293: Liên thủ

Nơi khe núi lớn, những đốm sáng linh lực lấp lánh khắp nơi, trông như một biển lân tinh rực rỡ huyền ảo, một lượng lớn linh thể hội tụ lại, dao động linh lực đã trở nên khá đáng sợ.

    Linh Binh ở đây số lượng đã vượt qua 1000, nếu đổi lại là con người, thì chính là hơn 1000 cường giả Dung Thiên cảnh. Số lượng như thế mà gom lại, thì Hóa Thiên cảnh cũng lập tức nát như cám.

    Nhưng cũng may là đám Linh Binh không có trí tuệ như con người, bằng không thì nhóm của Mục Trần chắc chắn phải chạy thật xa.

    - Đông quá.....

    An Nhiên cũng thở ra ngao ngán, cảnh tượng trước mặt quá mức vượt khỏi sự tưởng tượng của nàng, chẳng biết làm sao quay sang Mục Trần hỏi:

    - Chúng ta làm sao mà ra tay được đây?

    Mục Trần cũng mặt nhăn mày nhó, vì ngoài số Linh Binh khủng bố này, sâu trong kia còn có Linh Tướng thực lực Hóa Thiên cảnh, ở đây đã thành ra một doanh trại quân đội mất rồi.

    - Chúng ta ít người quá, e rằng ăn không vô món này rồi.

    Lạc Li lắc đầu. Tuy Linh Binh không có trí tuệ, nhưng thực lực Dung Thiên cảnh chỉ cần thúc giục linh lực công kích đơn giản, hơn 1000 công kích gộp lại cũng khiến cho người ta không còn đường chạy trốn.

    Mà bọn họ chỉ có 5 người, chiến lực mạnh nhất là nàng và Mục Trần. Nếu chỉ dựa vào hai người mà đối phó đám Linh Binh đông đảo này và mấy Linh Tướng trong kia có thành công thì cả hai cũng kiệt sức.

Đại Chúa Tể - Chương 292: Điểm tụ tập

     - Mục Trần?

    Đám học viên đang vây công An Nhiên nghe thấy cái tên không chút xa lạ kia, sắc mặt liền biến đổi, tỏ ra vô cùng e ngại.

    Dù Mục Trần chỉ vào Bắc Thương linh viện chưa đến một năm, thế nhưng tiếng tăm của hắn bây giờ còn nổi bật hơn hẳn nhiều lão sinh ưu tú.

    Lưu Thần sắc mặt xanh mét nhìn hai người vừa xuất hiện:

    - Hai vị, chuyện chỗ này và các ngươi không quan hệ gì, sao phải nhúng tay vào? Nếu có thể đợi khi ta nhận được thông tin sẽ cùng hưởng với các ngươi, lúc đó nhất định sẽ liên thủ.

    Hắn rất kiêng kị Mục Trần, nhưng lại không cam tâm thả An Nhiên. Trong Thú Liệp chiến này, vì thời gian có hạn, nên thông tin rất quan trọng, nếu không thể nhanh chóng tìm ra những địa điểm Linh Binh tụ tập, vậy thì khó mà thu thập được nhiều linh quang, đến khi Linh Quang quán đỉnh hiệu quả cũng không cao.

    Thực lực của hắn cũng là chuẩn Hóa Thiên cảnh, hơn nữa người đông, nếu ra tay thật sự hắn cũng không tin hai người kia có thể dễ dàng đánh bại họ.

Đại Chúa Tể - Chương 291: Linh Quang giới

    Một vùng không gian thế giới hỗn độn và kỳ dị, không quá sáng sủa, dù vậy linh khí trong trời đất lại khá khủng bố.

    Linh khí quá mức hùng hậu, khiến cho mây linh lực phiêu du trên trời thỉnh thoảng đổ mưa linh lực xuống mặt đất.

    Nơi này chính là Linh Quang giới, một không gian nhỏ được mở ra từ Bắc Thương linh viện, cũng chính là nơi tổ chức Thú Liệp chiến.

    Không gian khá yên tĩnh, linh khí nồng đậm lại cô tịch thiếu đi sinh cơ.

    Nhưng sự cô tịch đó hôm nay đã bị phá tan.

    Vô số những tia sáng lóe lên từ trời cao giáng xuống, phân tán ra tứ phương trời chiếu rọi không gian u ám. Dù Linh Quang giới chỉ là một không gian nhỏ, nhưng tương đối cũng rộng lớn hơn cả diện tích của Bắc Thương linh viện, do đó tuy số lượng đệ tử tham gia khá đông, đến khi bị phân tán ở trong này lại cách nhau khá xa và thưa thớt.

    Trên một sườn núi nọ, hai tia sáng hạ xuống, hào quang tan đi, hiện ra là Mục Trần và Lạc Li đang nắm chặt tay nhau.

6 thg 11, 2013

Đại Chúa Tể - Chương 290: Khai mạc

     - Là Hình điện Tam Đại Tướng sao . . .

    Mục Trần cũng nghiêm túc nhìn ba người ẩn hiện trong mây kia, khí thế bá đạo kinh thiên, rõ ràng họ rất mạnh.

    - Trấn thủ giả ải cuối cùng quả nhiên là mấy tên đó.

    Lý Huyền Thông lẩm bẩm, đối diện cựu top 3 Thiên bảng ngay cả hắn cũng áp lực.

    - Lại còn cả ba người cùng lúc ra quân, vậy thì ải cuối cùng hơi bị quá khó a!

    Lý Huyền Thông khẽ cau mày, tuy hắn rất tự tin vào thực lực bản thân, nhưng cũng không cuồng vọng đến mức nghĩ một mình có thể chọi ba người. Vả lại ba người kia cũng chẳng phải nhân vật tầm thường, năm xưa hắn vừa tiến vào Bắc Thương linh viện, thì ba người kia đều là những mục tiêu mà hắn khao khát.

    Dựa theo Thú Liệp chiến quy tắc, bất luận bọn họ kiếm được bao nhiêu linh quang ở Thú Liệp trường, mà không thể vượt qua ải cuối cùng này, thì công sức vất vả của tất cả mọi người đều phải đổ sông đổ biển, mấy thứ linh quang thiên tân vạn khổ tích cóp chỉ còn là phế vật.

Đại Chúa Tể - Chương 289: Thái Thương viện trưởng

Nơi trung tâm Bắc Thương linh viện là một quảng trường hùng vĩ rộng lớn, là nơi cực kỳ nổi tiếng trong linh viện, gọi là quảng trường Bắc Minh. Nghe nói năm xưa đã lâu lâu lắm nơi này chính là chỗ tu luyện của Bắc Minh Long Côn. Sau khi Bắc Thương linh viện được thành lập, nơi này được cải tạo xây dựng lại thành quảng trường. Hiện tại chỉ có những hoạt động long trọng nhất mới được cử hành ở nơi đây.

    Và nơi tập trung cho Thú Liệp chiến chính là ở đây.

    Quảng trường rộng lớn đủ sức chứa 10v chỗ ngồi hôm nay bị biển người đông nghịt chen chúc tràn ngập, âm thanh huyên náo kinh thiên.

    Mục Trần vừa đến, nhìn thấy cảnh tượng biển người phủ kín quảng trường cũng hết hồn giật mình.

    Mục Trần và đoàn người Lạc Thần hội lơ lửng giữa không trung, nhìn vào trung tâm của quảng trường Bắc Minh. Nơi đó hoàn toàn trống trải, so sánh với biển người chật chội nơi đây thật là khác biệt, thế nhưng chẳng đệ tử nào can đảm tiến tới khu vực đó.

    Nơi đó có một pho tượng bằng đồng đen, hình tượng của một sinh vật khổng lồ, thân thể trông như cá lớn cổ đại, nhưng lại mọc ra vuốt và đuôi rồng, dữ tợn cường đại. Dù chỉ là một pho tượng nhưng uy áp khí thế toát ra khiến không có đệ tử nào mạo phạm đến gần.

    - Kia chắc là thần thú trấn viện của Bắc Thương linh viện, Bắc Minh Long Côn!

    Mục Trần cảm nhận uy áp của pho tượng cũng liếm môi nhếch miệng, âm thanh không tránh khỏi tấm tắc than thở. Bắc Minh Long Côn tất nhiên là sinh vật cực kỳ khủng bố.

    - Vị Bắc Minh Long Côn ở Bắc Thương linh viện có địa vị cực cao, ngay cả thiên tịch trưởng lão gặp hắn cũng phải cung kính thi lễ.

    Lạc Li nhẹ giọng nói.

Đại Chúa Tể - Chương 288: Sôi sục

Mục Trần nhướng mày nhìn đôi môi hồng nhuận đang mỉm cười nguy hiểm kia, hắn bất đắc dĩ muốn cười, vì khó mà nghe ra được chút ghen tuông nào trong giọng nói dịu dàng của nàng.

    - Còn không nói rõ!

    Lạc Li biết rõ tính tình Mục Trần, vừa thấy ánh mắt của hắn đã biết hắn đang nghĩ gì. Lúc này gương mặt nàng đỏ gay đang chuẩn bị nổi đóa trừng mắt dọa hắn.

    Mục Trần ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, ôm chặt vào lòng, hơi trầm tư. Hắn không định giấu Lạc Li về sự tồn tại của Cửu U Tước, thành ra hắn kể lể tóm tắt một chút về quan hệ với Cửu U Tước.

    - Cửu U Tước?

    Lạc Li thất thanh kinh hãi, đặc biệt là khi hắn kể Cửu U Tước vượt qua Hắc Thần Lôi Kiếp, gương mặt càng kinh dị hơn.

    Nàng dù sao cũng có xuất thân Lạc Thần tộc, đối với những chủng tộc linh thú cường đại cũng hiểu biết không ít. Tộc Cửu U Tước trong các linh thú cũng là một chủng tộc cực mạnh, không ngờ trong người Mục Trần lâu nay lại chứa một con.

    - Ngươi cũng dám đỡ hắc thần lôi?

Đại Chúa Tể - Chương 287: Say ngủ

Trên bình nguyên hỗn độn sụp đổ, cô gái xinh đẹp trần trụi trong nước da sáng bóng, khêu gợi hấp dẫn mọi ánh mắt nam nhân.

    Bất quá, người con gái kia lại không phải tuýp người dịu dàng yếu đuối, khi nàng vừa nghe Mục Trần thì thào, chân mày liền dựng đứng, mắt trừng lên, một làn gió thoảng qua đẩy Mục Trần bay dính vách đá, rồi một cánh tay mềm mại mạnh mẽ chụp lấy cổ họng hắn xách lên.

    - Có tin ta giết ngươi không?

    Giọng nói của nàng như suối nước qua khe núi, mang theo một chút lạnh lẽo sơn dã.

    Mục Trần lưng dán vào đá, đối mặt uy hiếp chỉ trề môi, chép miệng nói:

    - Ngươi giết đi.

    Xem ra cho dù biến thành  hình người, Cửu U Tước vẫn tính tình như trước, không hề khác chút nào.


    Cô gái nhoẻn miệng cười, nhẹ nhàng sờ gương mặt Mục Trần, duyên dáng khẽ nói:

    - Xét thấy ngươi giúp ta đỡ lấy tia hắc thần lôi cuối cùng, ta sẽ tạm không tính toán chuyện ngươi lợi dụng nhìn ngắm ta....

    Mục Trần cười mà mếu, bất giác rụt cổ nhắm mắt lại, không dám để lâu hình ảnh thân thể trần truồng của nàng. Người con gái ấy thật quá hoang dã như một con báo cái, dễ dàng khơi gợi dục hỏa trong lòng nam nhân.

4 thg 11, 2013

Đại Chúa Tể Chương 286: Độ kiếp thành công

Trên chín tầng mây, hắc lôi vân đang cấp tốc co lại, không một tiếng sấm vang ra, nhưng áp lực tăng cường khiến cho không khí bị cô đặc lại.

    Bất kể ai cũng cảm thấy được, sau sự tĩnh lặng bình yên chính là bão táp phong ba hủy diệt.

    Cửu U Tước vỗ cánh, hắc viêm ngập trời lại bùng cháy mãnh liệt, những tia tử diễm nhỏ lặng lẽ phiêu du, phát ra một sức mạnh thần bí.

    Dưới mặt đất, Mục Trần cực kỳ hồi hộp, cảm giác linh lực trong cơ thể đã ngưng vận chuyển. Hắn biết một kích tiếp theo với Hắc Thần Lôi Kiếp, nếu Cửu U Tước có thể bình an vượt qua, vậy thì độ kiếp thành công, lột xác hóa thần, chân chính trở thành thần thú, tiền đồ vô lượng.

    Còn nếu không thể chịu nổi, dù cho Cửu U Tước có huyết mạch Bất Tử Điểu, nhưng cũng khó mà lần nào cũng chạy thoát, chỉ một sai lầm sẽ lập tức tan tành tro bụi.

    Mà khi đó, Mục Trần đã ký khế ước huyết mạch tương liên tất nhiên cũng sẽ táng thân theo nó.

    Tình huống đó chính là kết cục bi thảm nhất của cả Mục Trần lẫn Cửu U Tước.

    Nhưng thời điểm này Mục Trần cũng hoàn toàn bất lực, lôi kiếp rất khủng bố, ngay cả Chí Tôn cũng không dám phạm thần uy, chứ đừng nói đến chuẩn Hóa Thiên cảnh nho nhỏ như hắn, cho dù có dùng hết thủ đoạn trong tay cũng chẳng ích lợi gì.

    - Cửu U Tước, cố lên!

    Mục Trần siết chặt hai tay, lẩm bẩm.

    Áp lực không khí bao phủ thiên địa, Hắc Thần Lôi Vân bao phủ cả vạn trượng lúc này thu nhỏ lại chỉ còn trăm trượng, nhưng màu sắc thì càng thâm thúy hơn, từ xa nhìn lại như một cái lỗ đen không  gian đang thong thả lượn lờ.

    Chính giữa Hắc Thần Lôi Vân đột nhiên chớp nhoáng, lôi vân xoay tròn, lõm vào. Hắc thần lôi hội tụ lại, hắc lôi dữ tợn như hắc long uốn lượn trong đó.

    "Ầm!"

    Hắc thần lôi đột nhiên dũng mãnh bắn ra một tia thần quang xuyên qua thiên không, sức mạnh hủy diệt tràn ngập, hào quang hắc ám lướt qua, dường như thiên địa linh khí đều bị phân giải....

    "Kwooork!"

    Đôi mắt hừng hực thiêu đốt, Cửu U Tước rít lên, hắc viêm ngập trời cũng được nó nén lại, rồi hóa thành một cái lông chim màu đen khổng lồ.

    Trên thân lông chim dường như có hoa văn huyền ảo khắc vào, hắc viêm bốc cháy, thần bí dị thường.

    Đối mặt một kích khủng bố của Hắc Thần Lôi Kiếp, Cửu U Tước cũng dốc toàn lực sử ra bản lĩnh cường đại nhất của nó.

    "Viu!"

Đại Chúa Tể - Chương 285: Hắc Thần Lôi Kiếp tái hiện

   "Ầm!"

    Thiên địa nổ vang, bầu trời trong xanh nháy mắt u ám, linh khí thiên địa cũng tán loạn khỏi khu vực này như đang sợ hãi một cái gì đó rất khủng bố.

    "Grú grú!"

    Trên dãy núi trùng điệp, vô số linh thú kêu rống run rẩy, những tiếng hú hét sợ hãi hoảng loạn trước Hắc Thần Lôi Kiếp, đối với tất cả linh thú tuyệt đối là một thứ đáng sợ nhất.

    Dù cho mục tiêu tu luyện của chúng nó là thoát thai hoán cốt đối diện lôi kiếp, nhưng khi nhìn thấy vẫn ôm lấy sự sợ hãi khó cưỡng lại....

    Mục Trần đứng trên đỉnh núi, mắt trợn trừng nhìn lên chín tầng mây. Ở đó hắc lôi vân hình thành, lôi đình lực khủng bố khó hình dung, thậm chí cả dòng sông sét ở Lôi vực tầng 8 cũng phải bái làm sư phụ.

    Sức mạnh hủy diệt chân chính của thiên địa.

    Bên dưới Hắc Thần Lôi Vân, Cửu U Tước vỗ vỗ đôi cánh che trời, thân thể khổng lồ mang theo hắc viêm cuồn cuộn khiến cho nhiệt độ tăng cao.

    Mỗi khi Cửu U Tước vỗ hai cánh, những cơn lốc khí nóng bỏng phảng phất phả hơi vào thiên địa.

    "Kwooork!"

    Ánh mắt bất khuất đối diện Hắc Thần Lôi Vân, Cửu U Tước đã bị nó đánh bại hai lần, nếu không có huyết mạch Bất Tử Điểu, e rằng từ lâu đã là nắm tro tàn.

    Dù liên tiếp thất bại, nhưng Cửu U Tước vẫn không cam lòng nhận thua. Nó là dòng tộc Cửu U Tước cao ngạo, có huyết mạch Bất Tử Điểu, nó muốn trở thành thần thú mạnh mẽ nhất thế gian này!

    Cho nên, nó nhất định phải tiến hóa thành công!

    Cửu U Tước hót vang, đôi cánh khổng lồ vỗ liên hồi khiêu chiến Hắc Thần Lôi Kiếp. Lần này nhất định sẽ không bại!

    "Ầm ầm ầm!"

    Hắc Thần Lôi Kiếp dường như nhận ra khiêu chiến của Cửu U Tước, sét giật vang rền đáp lại, uy nghiêm thiên địa đáng sợ bao phủ xuống.

    Linh lực hội tụ trong đó càng lúc càng đáng sợ.

    "Ầm!"

Đại Chúa Tể - Chương 284: Tinh huyết tới tay

Trong Linh Trị điện, khu vực mua bán Thiên Lôi châu vốn ồn ào náo động lại đột nhiên im bặt, mọi ánh mắt đều sững sờ nhìn lũ khũ Thiên Lôi châu như ngân hà lơ lửng. Một vạn Thiên Lôi châu, số lượng khổng lồ họ chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, đây là lần đầu tiên có kẻ đem ra như vậy....

    Trong Lôi vực, ngưng luyện Thiên Lôi châu cũng đâu phải chuyện dễ dàng, nhiều người một ngày thu hoạch quá lắm được mười viên là hết sức, đó là họ phải bỏ thời gian tu luyện để tập trung ngưng luyện. Một vạn! Con số đó muốn đem ra dù cho ngưng luyện không ngừng nghỉ cũng phải tốn một thời gian rất dài.

    Hơn nữa, 13000 viên Thiên Lôi châu, giá trị đến 260v linh trị a! Thực là một con số khổng lồ, chừng đó dư sức mua được linh cụ thượng phẩm hoặc thậm chí là vài quyển linh quyết chuẩn thần cấp trong Linh Trị điện.

    Vô số cặp mắt hâm mộ nhìn đám lôi châu xếp hàng thành từng đàn. Cũng may ở đây là Bắc Thương linh viện, chứ nếu đem số Thiên Lôi châu này ra Bắc Thương đại lục bán, e rằng cái hành động khoe của khoe tài này của Mục Trần phải kiếm được cả đống phiền toái. Cũng vì thế mà hắn dám khoe hàng ở ngay đây.

    Cô gái xinh đẹp sau quầy cũng tỉnh táo lại, tỏ vẻ kinh ngạc liếc nhìn Mục Trần. Chẳng biết hắn kiếm đâu ra số lượng Thiên Lôi châu khổng lồ như thế, nhưng nàng cũng thông minh không hỏi nhiều, thu hết tất cả Thiên Lôi châu vào giới tử xuyến.

3 thg 11, 2013

Đại Chúa Tể - Chương 283: Mười ba nghìn viên

      Ý thức Mục Trần phiêu du trong bóng tối hỗn loạn, như vô hình vô bóng.

    Trong bóng đêm dường như có hắc ám chuyển động, thành hình bên cạnh Mục Trần. Một bóng dáng xinh đẹp dịu dàng đang vuốt ve ý thức của hắn.

    Được bàn tay mềm mại của nàng vuốt ve, cảm giác ấm áp hạnh phúc vô bờ như được bảo vệ lâng lâng trong trái tim Mục Trần, cảm giác mà hắn thiếu thốn từ khi còn bé, như được mẫu thân ôm ấp vỗ về.

    Ấm áp khiến người ta không muốn tỉnh dậy.

    Cảm giác ấy như một dòng khí chảy qua cơ thể hắn, vuốt ve những vết thương, chữa trị nó....

    Ý thức đang hôn mê chợt tỉnh một chút, hắn liều mạng muốn mở to hai mắt để nhìn rõ bóng hình xinh đẹp dịu dàng kia, nhưng không thể thấy rõ ràng được.

    Cảm giác huyết thống gia đình kỳ lạ bảo cho hắn biết bóng dáng kia với hắn có quan hệ gì, nàng chính là người luôn luôn bảo vệ hắn, từ trong mộng, khi hắn còn ấu thơ.

    - Mẹ!

    Ý thức Mục Trần liều mạng giãy giụa, mở mắt ra chụp lấy, ôm lấy. Nhưng chỉ có một khoảng không trống rỗng.

    "Aaaaaaaaaa!"

    Hai mắt mở to, chỉ có một luồng ngân quang rực rỡ. Tinh thần còn chưa tỉnh táo hẳn, cơ thể đã phản ứng la hét thảm thiết. Lôi đình như kim châm đâm vào thân thể, chen chúc trong người.

    Lôi định lực này quá mức cuồng bạo, len lỏi trong cơ thể khiến Mục Trần đau đớn kịch liệt, thân thể run rẩy.

Đại Chúa Tể - Chương 282: Một chiêu

 - Chấp nhận?

    Lão nhân đầu trọc trợn mắt đục nhìn Mục Trần.

    - Vâng!

    Mục Trần gật mạnh đầu xác nhận, mỉm cười:

    - Tuy rằng nguy hiểm, nhưng tiền bối dĩ nhiên không thể một chiêu đánh chết ta mà...

    - Bị giết thì không, nhiều lắm chỉ nằm vài tháng mà thôi.

    Lão xoa xoa cái đầu trọc lóc của mình, cười khì khì nguy hiểm.

    Mục Trần cũng nhe răng cười, bất đắc dĩ thở ra, bất kể ra sao cũng đã đáp ứng rồi, núi đao biển lửa cũng phải cố mà vượt ải thôi.

    - Ngươi chịu được à?

    Cửu U Tước hỏi nhỏ, ánh mắt lo lắng.

    - Cứ thử xem đi.

    Mục Trần cũng không chắc ăn lắm, lão đầu trọc thần bí kia tuyệt đối là cường giả khủng bố nhất mà hắn gặp, có lẽ còn cường hoành hơn cả Bạch Long Chí Tôn.

    - Để ta thầm giúp ngươi một tay.

    Cửu U Tước nói với Mục Trần trong lòng, dù sao Mục Trần cũng vì giúp nó luyện chế Thiên Lôi châu mới phải đối diện việc này.

    Mục Trần nghe vậy cũng không nói gì, lão đầu trọc thì cứ cười cười, vung tay lên bắn ra một luồng sáng bao phủ Cửu U Tước, mặc cho nó giãy giụa điên cuồng cũng không thoát được.

    - Tiểu Cửu U, cứ làm khán giả đứng một bên xem đi.

    Lão cười tủm tỉm.

    Cửu U Tước giãy giụa hồi lâu không kết quả gì chỉ căm tức nhìn lão đầu trọc hằn học nói:

    - Hắn có chuyện gì thì ta sẽ không tha cho ngươi, bây giờ đánh không lại ngươi nhưng về sau sẽ vượt qua ngươi.

Đại Chúa Tể - Chương 281: Lão nhân đầu trọc

Lôi vực tầng thứ tám.

    Ở vị trí lối vào có bích chướng lôi hà chắn giữ, một thân ảnh nhanh hơn điện xẹt mang theo tiếng long ngâm bắn qua, xuất hiện ở không gian này.

    Hô hô!

    Hào quang tan đi, Mục Trần thở phào sung sướng, gương mặt vẫn chưa hết vẻ nghiêm trọng. Bích chướng lôi hà quá lợi hại, sức ăn mòn của nó quá ư khủng bố.

    Còn may hắn có được thân pháp huyền ảo Long Đằng Thuật, và kinh nghiệm vượt qua thác nước khi tập luyện Linh Ảnh Bộ mà khi xưa ở Bắc Linh viện được Mạc sư chỉ dẫn. Chỉ có khác là lôi hà kinh khủng nguy hiểm hơn hẳn thác nước.

    - Không biết Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông dùng tốc độ vượt ải hay là mạnh mẽ xông qua nhỉ?

    Mục Trần lẩm bẩm, biện pháp của hắn có vẻ lợi dụng điểm yếu, nhưng cũng là thể hiện tốc độ tuyệt đỉnh, đó cũng là một năng lực chứ bộ.

    Mục Trần lắc đầu chép miệng, rồi đưa mắt quan sát tầng thứ tám, nơi chỉ có nhưng đệ tử cực kỳ ưu tú của Bắc Thương linh viện mới có khả năng tiến vào. Không gian này lại hoàn toàn trái với tưởng tượng của hắn, không hề u ám, không có lôi vân vần vũ, bầu trời tinh không xanh thẳm và trong suốt.

    Cả không gian yên tĩnh bình lặng vô cùng.

2 thg 11, 2013

Đại Chúa Tể - Chương 280: Tầng thứ tám

 Trong tầng 7 Lôi vực rộng lớn vang lên những tiếng long ngâm liên hồi, một quang ảnh tốc độ thần kỳ xẹt ngang chân trời, như rồng bay nhảy trên trời cao, trong lúc uốn lượn khiến cho không gian bị xuyên phá, lóe lên liền xuất hiện ở tít tắp nơi xa.

    Thỉnh thoảng có vài người thực lực mạnh mẽ đang tu luyện cảm ứng được khí tức của quang ảnh kia lướt qua, nhưng còn chưa kịp định thần xác định kẻ tới là ai, thì người kia đã bắn đi xa tít nơi chân trời.

    Tốc độ kinh khủng khiến những cường giả kia cũng há mồm kinh hãi.

    Người đó dĩ nhiên chính là Mục Trần, hắn đang trong tâm trạng khoái trá sung sướng tận hưởng tốc độ của Long Đằng Thuật, quả thật là siêu đẳng tuyệt hảo hơn xa cả hắn đoán. Cái tốc độ này nếu mà so với trước kia hắn dốc hết toàn lực thì không chỉ hơn vài chục lần!

    Có thân pháp cấp tốc trốn thoát này, về sau có gặp đối thủ không đủ sức chống cự cũng chắc chắn toàn mạng trở về. Thật là một món bảo hiểm tuyệt vời cho mạng sống của hắn.

    Chỉ lát sau hắn đã xuất hiện ở bích chướng dẫn đến tầng 8.

    Ánh sáng tan dần, Mục Trần hiện ra, đôi mắt trừng trừng nhìn trước mặt. Không như những tầng dưới là bích chướng lôi đình, mà lối lên tầng 8 này lại là một dòng lôi hà chảy vòng quanh, những dòng lôi đình lỏng cuồn cuộn trút xuống như thác nước, hoàn toàn phong kín thông đạo giữa tầng 7 và tầng 8.

    - Cái này là bích chướng tầng 8 sao ta?

    Mục Trần há mồm lẩm bẩm nhìn lôi hà sáng rực.

    Đưa mắt nhìn bốn phía, hắn cảm ứng được trong vòng trăm dặm quanh đây có vài dao động linh lực cường hãn yên lặng, chắc là những đệ tử đang khắc khổ tu luyện.

    Lúc hắn phát hiện ra họ, dĩ nhiên họ cũng phát hiện ra hắn, nhưng không hề hiện thân, chỉ âm thầm chú ý hắn một chút. Những người bước vào được tầng 7 này đã chân chính là đệ tử mạnh mẽ cao cấp của Bắc Thương linh viện, không ai là kẻ bạc nhược.

Đại Chúa Tể - Chương 279: Long Đằng thuật

- Long Đằng Thuật. . .

    Nhìn quyển trục long lân với chữ viết cổ xưa kia, hắn liếm môi băn khoăn. Dù không biết Long Đằng Thuật là linh quyết ra sao, nhưng một vật của Chí Tôn đem ra nào có đơn giản?

    - Long Đằng Thuật, năm xưa bổn tọa may mắn tìm được một quyển tàn thiên, dù vậy Long Đằng Thuật rất bất phàm.

    Bạch Long Chí Tôn vuốt ve quyển trục long lân, rồi đưa sang cho Mục Trần, chậm rãi nói:

    - Bởi vì chỉ là tàn thiên, nên ta cũng không biết nó cấp bậc ra sao, thế nhưng năm xưa bị tam đại cường giả Chí Tôn vây công, nhờ vào Long Đằng Thuật mà toàn thân chạy thoát.

    Mục Trần chấn kinh, khó che giấu được vẻ kinh hãi trong lòng. Đội hình ba vị cường giả Chí Tôn, hắn cũng không hình dung nổi sự khủng bố ra sao, nhưng mà tình cảnh trên trời không lối dưới đất không đường như thế, vậy mà Bạch Long Chí Tôn có thể toàn vẹn chạy thoát, thế thì cũng dễ biết sự lợi hại của Long Đằng Thuật.

    - Long Đằng Thuật chính xác là một quyển thần quyết thân pháp, nó không giúp ngươi có công kích cường đại, thế như có thể bảo toàn tính mạng của ngươi.

    Mục Trần khẽ gật đầu, ánh mắt tràn ngập vui mừng. Hắn hiện tại có rất nhiều thủ đoạn công kích lợi hại. Tứ Thần Tinh Túc Kinh uy lực khó lường, đến nay vẫn chỉ mới hiểu sơ sơ bàn đầu, rồi linh trận, cửu cấp Phù Đồ tháp cũng chỉ mới dùng được tầng hai, thế nhưng thân pháp lại hơi kém. Chẳng nói đâu xa, chỉ mới một thời gian trước giao đấu với lão áo xám ở Bạch Long Khâu kia liền thể hiện rõ sự thất thế. Thân pháp lão kia tinh diệu hơn xa khiến hắn chật vật vô cùng.

    Long Đằng Thuật này lại là một quyển linh quyết thân pháp thần cấp, chính là thứ tuyệt vời để bổ túc sở đoản bản thân.

    Bạch Long Chí Tôn thấy Mục Trần tiếp nhận quyển trục, liền đứng dậy:

    - Long Đằng Thuật thâm ảo dị thường, khó mà hiểu rõ, ý thức của ta sắp tiêu tan, trước khi chuyện ấy xảy ra ta sẽ dốc lực giúp ngươi. Quan sát cho kỹ bước đi của ta, thi triển một lần cho ngươi chứng kiến ảo diệu của Long Đằng Thuật!

Đại Chúa Tể - Chương 278: Chuẩn Hóa Thiên cảnh

"Ầm!"

    Linh lực hùng hậu như biển rộng đột nhiên dũng mãnh trào ra từ Bạch Long Linh Châu, cuồn cuộn đổ tới cơ thể Mục Trần, lượng linh lực quá lớn trong nháy mắt khiến hắn cảm giác như cơ thể bị phình to ra.

    Linh lực Bạch Long Linh Châu quả nhiên rất hùng hậu.

    - Phải hấp thu hết!

    Ảo ảnh trong lòng Mục Trần biến mất, hắn liền vội vàng lướt xuống đến một tòa Dẫn Lôi đài, nhanh chóng thúc giục lôi điện, đón chờ lôi vân ngưng tụ trên cao. Thế nhưng lôi vân ở đây lại hiền hòa hơn nhiều.

    Cái hiền hòa của nó thực ra là so với sự khủng bố kinh khiếp của lôi hà lúc trước, chứ lôi đình tầng 7 Lôi vực thì chỗ nào cũng rất đáng ngại, cường giả Hóa Thiên cảnh sơ kỳ cũng khó mà chịu nổi, cũng may hắn có vài độc chiêu nên may mắn đủ tư cách vào đây du ngoạn.

    Lôi vân đen đặc ngưng tụ trên cao, lôi vũ ào ào đổ xuống như trút nước, rơi vào người Mục Trần, để lại làn da mang những chấm đỏ đau đớn. Lôi đình lực cũng theo làn da mà chui vào cơ thể hắn.

    Lôi đình lực sau khi vào trong, lại va chạm với linh lực Bạch Long Linh Châu, hai luồng sức mạnh đối chọi sinh a phản ứng kinh người.

    Lôi đình lực vốn là công hiệu rèn luyện linh lực, ngay khi nó tiếp xúc với linh lực của Bạch Long Linh Châu, liền lập tức thấm vào, khiến cho màu sắc và độ ngưng tụ của linh lực đó trở nên tốt hơn bội phần.

    Có lôi đình lực rèn luyện, Mục Trần cũng thoải mái hơn một chút, vội vàng vận chuyển Đại Phù Đồ quyết, thúc giục từng đạo linh lực sau ngưng luyện đem luyện thêm một vài lần nữa, rồi trút hết vào khí hải, để cho Thần Phách tí hon của hắn hút hết.

    Tu luyện như thế nhanh chóng thần kỳ hơn tu luyện bình thường vô cùng nhiều, mấu chốt chính là linh lực trong Bạch Long Linh Châu tinh khiết và thuần tính, không hề chống cự Mục Trần luyện hóa, khiến cho tu luyện cực kỳ thuận lợi.

    Trong khí hải, Thần Phách tí hon xuất hiện ánh sáng lấp lánh, linh lực cuồn cuộn vào khí hải đều bị nó nuốt sạch, hình thể của nó cũng từ từ tăng lên, dao động linh lực toát ra cũng càng lúc mạnh hơn.

    Ánh sáng từ Bạch Long Linh Châu cũng càng thêm dữ dội, bao phủ hoàn toàn cơ thể Mục Trần. Phía trên cao, hắc lôi vân cũng chớp nháy không ngừng, lôi vũ hiền hòa đổ xuống như mưa phùn, lôi đình lực cũng theo đó tuôn vào cơ thể hắn không ngớt, rèn luyện linh lực Bạch Long Linh Châu.

Thiện Lương Tử Thần - Chương 68: Huyết tẩy Ám Hào

A Ngốc ngưng thần vận công, phát hiện có hơi thở chung quanh. Khi hắn cảm giác không còn bất cứ nguy hiểm nào nữa liền phiêu hướng vào trong thành, thi triển thân pháp thành công thâm nhập Hắc Ám thành.

Hắc Ám thành nội vẫn yên tĩnh như thường, xuyên qua một loạt dân phòng, có thể rõ ràng chứng kiến một bãi hoàng tàn không còn sót lại gì. Tỉnh táo lại A Ngốc mới nhận thức được đây là do sức phá hoại của Thánh Tà gây ra ngày hôm qua, thật không tưởng hơn ngàn vạn km tàn phá không lưu lại chút gì.

Hít sâu khẩu khí, A Ngốc đem thân pháp khu động đến cực hạn, như làn khói nhẹ giữa đêm khuya, hướng về câu lạc bộ đêm Ám Hào biến mất.

Câu lạc bộ đêm Ám Hào trở thành mục tiêu đầu tiên của hắn.

Câu lạc bộ đêm Ám Hào vẫn rất yên bình, tựa như thành nội bị phá tan tan hoang cũng không liên quan gì đến họ, đứng cửa tiếp khách vẫn như trước có hai cô gái, có thể nguyên do khách nhân thưa thớt nên hai ngươi có dịp nói chuyện phiếm với nhau.

- Tỷ tỷ, ngươi nói, ngày hôm qua kim quang thật lớn đó rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra a? Ta hôm qua đi hỏi Kim Sóng tổng quản, liền bị hắn mắng vài câu, nhưng lại cái gì cũng không nói.

- Ngươi à, cũng đừng quá tò mò, đó là chuyện mà chúng ta không cần biết. Biết nhiều cũng chưa chắc có lợi! Ngươi không có nghe nói sao? Chuyện xảy ra hôm qua hết thảy đều đã bị Thành Chủ phủ hoàn toàn phong tỏa tin tức, chưa ai biết là chuyện gì đã xảy ra. Ta cũng chỉ nghe nói, tối qua đã từng điều động đại lượng quân đội. Một mảnh hoang vu đã chết không ít người đâu đây chứ. Hiện tại tất cả mọi người đều nói, đó là bởi vì thiên thần tức giận Hắc Ám thành chúng ta nên mới trách phạt xuống. Hôm nay đại bộ phận sòng bạc đều rất ảm đạm, chúng ta nơi này cũng chỉ tới có mấy chục người mà thôi.

Đại Chúa Tể - Chương 277: Tà tộc ngoại vực

Trên đài Dẫn Lôi, Mục Trần ngắm nghía khỏa Bạch Long Linh Châu mượt mà trong tay, ánh mắt vui mừng không che giấu được, nhưng hắn cũng nhanh chóng tỉnh lại, không hấp tấp tìm hiểu ảo diệu Bạch Long Linh Châu ở chỗ này, lập tức cất đi.

    Trên không trung, lôi hà cuồng mãnh vẫn còn đang phá phách tứ tung, liên tục phóng xuống đồi núi bên dưới. Mục Trần vội vàng lập tức rời khỏi đỉnh núi, dán sát người xuống mặt đất chạy như ma đuổi.

    Động tĩnh ở đây quá lớn, tin chắc sẽ có không ít kẻ tò mò đến quan sát nơi đây, hẳn nhiên hắn không thể ở lại nữa, đành phải tìm nơi khác tu luyện tiếp.

    Mục Trần bay sát mặt đất, tránh né những luồng lôi đình lỏng, tránh khỏi phạm vi tàn phá của lôi đình khủng bố.

    Áp lực đã giảm, khiến cho Mục Trần thở phào nhẹ nhõm, rồi hắn tăng tốc tối đa rời khỏi khu vực này, bay vòng vòng thấy một chỗ khá hẻo lánh và khuất bèn hạ xuống.

    Một cái đồi thấp, Dẫn Lôi đài ở đây cũng không khiến người ta chú ý lắm, lại có những tòa núi xung quanh to lớn hơn che lấp, bình thường không quan sát kỹ sẽ rất khó mà nhìn thấy.

Đại Chúa Tể - Chương 276: Phá giải phong ấn

    "Đùng đùng."

    Lôi vũ rực rỡ đổ xuống như trút nước, phần lớn đều bị hút về phía chỗ dẫn lôi đài của Mục Trần, chỉ một ít rơi xuống đất.

    Quanh ngọn núi trọc ngẫu nhiên có những tảng đá bị lôi vũ rơi xuống liền nổ tung ra, chốc lát tan nát thành bụi đất, mặt đất trên núi cũng để lại nhiều lỗ thủng sâu hoắm.

    Khó trách vùng đất này không có sinh cơ, đối diện hoàn cảnh sinh tồn khốc liệt cỡ này, thực vật có ương ngạnh cỡ nào cũng không thể sống nổi.

    Mục Trần vẫn chưa bị phân tâm, hắn vẫn nhìn chằm chằm lên quầng sáng trên không, Bạch Long Linh Châu không ngừng tỏa ra ánh sáng trắng ngăn cản Lôi vũ cuồng bạo đang trút xuống.

    Bị lôi vũ oanh kích, hộ tráo của nó cũng lăn tăn gợn sóng bồng bềnh.

    Càng ngày càng nhiều hạt mưa sét đổ xuống, thanh thế càng lúc càng dữ dội, thế nhưng Bạch Long Linh Châu càng chứng minh nó không phải phàm vật, mặc cho lôi vũ tàn phá vẫn bất động không suy chuyển.

1 thg 11, 2013

Đại Chúa Tể - Chương 275: Lôi vực tầng bảy

  "Ầm ầm ầm."

    Bích chướng lôi đình chắn giữa thiên địa, lôi điện lóe ra vang lên những tiếng rẹt rẹt lạnh gáy, dao động linh lực kinh người.

    Mục Trần đứng cách bích chướng kia khoảng trăm trượng, ánh mắt nghiêm trọng nhìn chăm chú vào bích chướng lôi đình. Chướng ngại để thông qua tầng 7 quả nhiên kinh khủng, bích chướng tầm mức này ngay cả cường giả Hóa Thiên cảnh sơ kỳ có toàn lực công kích cũng khó mà xé ra một cái lỗ nhỏ để chui vào.

    - Sức mạnh Hóa Thiên cảnh trung kỳ sao....?

    Mục Trần siết chặt nắm đấm, hắn ngồi xuống giữa không, hai mắt nhắm lại.

    - Tên kia đang làm cái gì?

    Trên vài bình đài gần đó, có vài người cũng chú ý nhìn thấy hành động kỳ quái của Mục Trần, thái độ liền tỏ ra nghi hoặc.

    - Ồ, tên này nhìn quen quá?

    Có vài người khác cũng mang máng nhớ mặt Mục Trần, dù sao thì hiện giờ hắn cũng không còn là một tên tân sinh linh tinh nào đó ở Bắc Thương linh viện nữa, danh tiếng của hắn đã khiến không ít người phải nhớ mặt.

    - Là tên tân sinh tiếp ba chiêu của Lý Huyền Thông vẫn bất bại, tên Mục Trần thì phải?

    - Ra là hắn, hèn gì thực lực Dung Thiên cảnh cũng dám đến tầng 6 Lôi vực....

    - Nhưng mà hắn đến chỗ này, xem ra là muốn phá bích chướng tầng 7 sao? Không phải chứ? Cái bích chướng đó chúng ta còn không qua nổi đó.

    - Đúng vậy! Tiểu tử này tuy có thể tiếp được ba chiêu của Lý Huyền Thông, nhưng thực lực bản thân quá yếu, đi lung tung trong tầng 7 chỉ là tìm đường chết.
    ". . . . . ."